Tớ Thích Cậu, Thật Đấy!

Chương 33




2 năm sau

- Trời ạ, năm cuối cấp rồi đó không lo học đi suốt ngày bấm điện thoại_Tú Linh

- Nhìn đi…học xong hết rồi đó!_Minh Nhật vẫn không rời mắt khỏi chiếc cái điện thoại

- Bla…bla…bla_hai người họ vẫn cãi nhau liên tục không ngừng

Tại sân bay, một gương mặt quen thuộc đã trở về mảnh đất thân yêu sau hơn 3 năm xa cách

- Cũng được một thời gian rồi…cảnh vật ở đây vẫn như vậy

Để xả xì chét, mọi người quyết định đi shopping mua sắm…đồng thời, cô gái mới về nước đó cũng đến trường theo hướng ngược lại để xin nhập học

Dòng người đông đúc qua lại kéo đi áp lực của tụi nó trong năm học cuối cấp này_thẳng tiến đến trường đại học và cả tương lai

- Thấy sao…có đẹp không_nó

- Chẳng đẹp đâu, nhìn già lắm_anh nó vờ vuốt râu

- Lấy cái màu trắng kia đi kìa_hắn chỉ vào cá váy trắng lửng ở hàng bên cạnh

Nó bước ra khỏi phòng thay đồ

- Oa…đẹp quá trời quá đất luôn à_Tú Linh

- Mục đích xuống trái đất của cậu là gì vậy_hắn cười

Nghe hắn nói vậy, nó dỗi, tính vào thay đồ bỏ về

- Uây giận à, nói đùa mà, đẹp lắm đó_hắn níu kéo nó

- Có thật không_nó muốn cười nhưng vẫn kìm nén, để bộ mặt nghiêm trọng

- Thật_4 người đồng thanh

Nó cười, kéo hắn đi chơi riêng

- Này…tớ nhắm cái áo này từ lúc vào đây rồi đấy, cậu vào thử lẹ đi_nó đẩy hắn vào phòng thay đồ

Nó cũng lấy một cái áo bên cạnh, chạy vào thay đồ luôn

Hắn và nó cùng bước ra…quả là một cặp trai tài gái sắc…bây giờ thì ông trời khó có thể chia cắt cặp đôi môn đăng hộ đối này rồi

- Ơ..cái áo nhìn quen quen nha…áo cặp à_hắn ngơ ngác

- Ừ áo cặp…cậu không thích à?_nó hỏi

- Cũ…n…g…thí…c…h_hắn gãi đầu nói ngập ngừng

- Vậy thì ổn rồi, cậu ra tính tiền hai cái áo này với cái váy hồi nãy đi_nó

- Lại là tớ cơ à…không phải cậu là chủ nhân tương lai của cái trung tâm mua sắm này sao_hắn

- Tương lai là tương lai, bây giờ là hiện tại cơ mà_nó kéo hắn ra quầy thu ngân

Nó và hắn cũng đã kéo nhau đi chơi riêng…thấy mình là kỳ đà cản mũi, Thiên Hiếu rút lui

- Giờ anh có việc bận, hai đứa đi chơi vui vẻ anh về trước nhá_anh nó nói xong thì lập tức chạy đến “EXIT”

- Anh Hiếu đi rồi, giờ mình làm gì ở đây_Minh Nhật

- Đi Spa đi…hihi_Tú Linh cười

- Anh đẹp sẵn rồi, không cần đi chăm sóc lại đâu_Minh Nhật vuốt vuốt tóc

- Ảo tưởng sức mạnh à, anh làm gì thì làm em đi Spa đây_Tú Linh xách đồ về trước

- Ê đi thật à cho anh đi với_Minh Nhật đuổi theo

- Cái này là anh nói nha em không ép_Tú Linh

- Vô một lần cho biết vậy_Minh Nhật

Vào đến tiệm Spa, mọi con mắt của nhân viên và khách hàng đều đổ vào hướng của Tú Linh và Minh Nhật

- Cậu con trai kia đẹp trai quá

- Hai người họ nhìn xứng đôi ghê luôn ha

Tú Linh tiến thẳng đến quầy tiếp tân, cô nhân viên lịch sự

- Đang có chế độ trọn gói cho cặp tình nhân, anh chị có muốn sử dụng thử không ạ_tiếp tân

- Ừ cũng được_Minh Nhật nắm tay Tú Linh bước vào trong

Vừa bước vào trong, Tú Linh đã thấy Kim Ngân và Nguyệt Ánh nở đó

- Ồ, “bạn” cũng đi Spa cơ à_Nguyệt Ánh

- Chắc cậu lợi dụng Thiên Hân và Minh Nhật để có thể vào cái nơi sang trọng này phải không, chứ một đứa nghèo mạt như cậu sao có thể vào được chỗ này cơ chứ_Kim Ngân mỉa mai

Tú Linh chẳng thèm nhìn hay trả lời Kim Ngân mà lẳng lặng bước vào trong

- Em không thấy họ quá đáng lắm sao_Minh Nhật

- Cũng bình thường, chẳng có gì là ghê ghớm cả_Tú Linh

- Anh thấy em nên công khai thân phận thật, Thiên Hân nó cũng đã sống với thân phận thật rồi, điều đó không phải là tốt hơn sao_Minh Nhật

- Không, em vẫn thích sống như bây giờ_Tú Linh

Nhờ nó mà hắn sau này sẽ không dám xài tiền phung phí nữa huhu

- Mua đồ xong hết rồi đấy, bây giờ làm gì đây_hắn kệ nệ xách mấy túi đồ lỉnh khỉnh quăng vào phía sau xe Lamborghini

- Đi công viên đi_nó đưa qua đưa lại hai tấm vé trên tay

- Ôi bó tay luôn, thế mà cũng nghĩ ra, cậu đúng là sửu nhi thứ thiệt mà_hắn

- Nói xong rồi thì đi lẹ đi, mất thời gian quá_nó

Đến công viên trò chơi Mây Hồng, nó đưa vé cho nhân viên soát vé rồi lon ton chạy vào trong

- Chơi trò này đi_nó chỉ vào vòng quay ngựa gỗ

- Có nhầm không vậy, chơi trò này thật à_hắn

- Ừ, lên lẹ đi, tớ xí con thỏ trắng nha_nó thản nhiên ngồi vào con thỏ

Hắn cũng hùa theo sự hồn nhiên vốn có của nó

-Tớ xí con ngựa vàng nha_hắn nắm hai tai của ngựa

Xẹt… công tắc được bật...toàn bộ con vật trên vòng quay từ từ chuyển động, một nụ cười tươi hé trên môi của nó…

- Nè…làm gì mà đứng như trời trồng vậy, xuống đây qua bên kia chơi đi_nó hối

Hắn cười, đôi môi hồng hé lộ hàm răng trắng đều đáng mơ ước

- Vừa nãy cậu chọn trò rồi, lần này đến tớ nha_hắn mua vé vào chơi

- A…a…a…mát quá_nó hét lớn

Nó là đứa cực kì sợ độ cao…nhưng chỉ khi lên tàu lượn siêu tốc, nó không còn biết độ cao là cái gì nữa

Chơi gần hết trò ở công viên thì trời đã nhá nhem tối, trên tay nó ôm một con Hello Kitty mà hắn tặng, ngồi lên đu quay xem toàn cảnh của thành phố vào buổi tối

- Oáp…buồn ngủ quá giờ sao ta_nó ngáp ngắn ngáp dài

- Buồn ngủ thì ngủ đi_hắn

- Cảnh đẹp thế này ngủ thì lãng phí lắm_nó cố gắng mở to mắt

- Lần sau tớ dẫn cậu đi tiếp_hắn

- Thật nhé, móc ngoéo cái nào_nó đưa tay ra trước mặt hắn

Nó tay ôm Kitty, đầu dựa vào vai hắn ngủ ngon lành

Tú Linh và Minh Nhật sau khi đi Spa cũng đã trở về nhà mỗi người một hướng, mặc dù cô nàng phải cân nhắc đến ánh mắt của bà thím mê trai kia khi nhìn Minh Nhật

Sáng hôm sau thức dậy, nó đã ở nhà, nệm ấm chăn êm thoải mái, món điểm tâm sáng tỏa khói nghi ngút được đặt trên bàn và điều quan trọng nhất là hắn đã ngồi chình ình ở đó, mở to mắt nhìn nó ngủ

- Tớ về nhà khi nào vậy_nó

- Tối hôm qua thấy cậu ngủ ngon quá nên không nỡ thức cậu dậy, tớ bế cậu lên xe chở về nhà_hắn

- Bế tớ??? vậy là toàn bộ người trong công viên cũng thấy nữa hả_nó

- Ừ..chứ còn gì nữa_hắn

- Cậu…cậu…_nó đỏ mặt

- Thôi ăn sáng lẹ đi rồi còn đi học, hôm nay là ngày đặc biệt đó_hắn

Nó không để tâm tới lời nói của hắn mấy, chỉ biết cắm đầu ăn

Như thường lệ, toàn bộ trai xinh gái đẹp sẽ đi chung xe đến trường, trừ anh nó vì anh nó học khác trường mà!

- Ui…đứa nào lái xe mà như ăn cướp vậy_nó

- Tao nè, mắt mày bị lé hay sao vậy_Tú Linh

- Chắc có trời mới có thể giật túi xách của mày, tại mày chạy nhanh quá mà_nó liếc xéo

- Ôi hai cái đứa này, vào trường lẹ đi kìa_Minh Phong hối

- Vâng…em biết rồi thưa “thầy hiệu trưởng” đáng kính ạ_Tú Linh cố tình nhấn mạnh

Nhưng nói như thế nào đâu có nghĩa là làm như vậy, tụi nó chạy lon ton vào phòng hiệu trưởng để “uống trà”

- Anh sẽ cho mấy đứa một bất ngờ_Minh Phong yên vị trên chiếc ghế

- Vào đi em_Minh Phong gọi lớn, một học sinh với bóng dáng quen thuộc bước vào

- Chào mọi người, lâu rồi không gặp mọi người vẫn khỏe chứ!

- Xuân Thủy!!!_mọi người đồng thanh

Cả bọn chẳng biết cái quái gì đang xảy ra

- Em về mà mọi người không thấy vui hay sao mà nhìn em bằng “ánh mắt” đó_Xuân Thủy

- Em về khi nào thế_nó

- Em mới về sáng hôm qua_Xuân Thủy

- Chào mừng em ha_Tú Linh

- Thôi em ở đây chơi tụi anh lên lớp trước nha_Minh Nhật

- Ừ vậy thôi nói chuyện sau, em lên lớp trước nha anh Phong

Về nhà, nó kể tới tấp chuyện Xuân Thủy về nước cho anh nó biết, anh nó thản nhiên

- Anh biết từ khi Xuân Thủy đáp máy bay về Việt Nam cơ kìa_anh nó

- Vậy sao anh không nói cho em biết_nó

Kính…cong…_thôi có người đến kìa, anh ra mở cổng ha

- Nam Bảo hả, vào nhà đi_anh nó mở to cổng cho xe ô tô của hắn chạy vào

Hắn vào nhà tọt thẳng vào gian bếp

- Hai đứa ở nhà nhá, ba mẹ đi ra ngoài rồi, anh cũng đi chơi đây_anh nó

- Chắc lại đi chơi với chị dâu nữa đây nè_nó

Giờ đến lượt hắn bị nó chất vấn

- Cậu qua đây làm gì, không phải là đã nói hôm nay tớ qua đây ngủ rồi à_nó

- Thui…tớ qua đây ngủ với cậu chứ ở nhà chán lắm_hắn quẹt trộm miếng kem trên cái bánh mới làm xong của nó

- A thằng hâm này, hư hết cả bánh rồi_nó cầm muôi múc canh đuổi hắn chạy từ A-Z của ngôi nhà