Dưới mặt biển chỉ sợ cũng không bình tĩnh, chứng kiến sóng lớn cao mấy chục thước đập vào mặt, thần hồn Diệp Thần lập tức ngưng hóa Kim Giáp binh sĩ, lăng không mà đứng, nổi giận gầm lên một tiếng:
- Phá!
Đạo sóng biển cự đại kia lập tức tách ra hai bên, hướng bên cạnh mãnh liệt mà đi, cuồng mãnh xông đổ cây cối như mọc thành phiến ở trên đảo.
Hướng xa xa nhìn lại, chỉ thấy một đạo hắc sắc quang mang xông ra mặt biển, bay lên bầu trời, đạo hắc sắc quang mang này, đúng là Hồn Yểm Bảo Châu!
Diệp Thần đang muốn đem thần hồn kéo dài đưa tới, nhìn xem rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, chỉ thấy một con rùa biển cực lớn màu trắng chạy ra khỏi mặt biển, đánh về phía Hồn Yểm Bảo Châu.
Con rùa biển này giống như là một đoàn linh hồn thể, rùa biển này đến cùng là vật gì? Chẳng lẽ nó đây là muốn ăn Hồn Yểm Bảo Châu?
Diệp Thần nhíu mày, mắt thấy rùa biển muốn cắn trúng Hồn Yểm Bảo Châu rồi, Diệp Thần tranh thủ thời gian thúc dục Kim Giáp binh sĩ, đánh về phía con rùa biển kia.
Tiểu Dực vẫn còn bên trong Hồn Yểm Bảo Châu, Diệp Thần đương nhiên sẽ không để cho rùa biển này ăn tươi Hồn Yểm Bảo Châu!
Bành!
Rùa biển bị Kim Giáp binh sĩ đâm cho dừng lại một chút, Hồn Yểm Bảo Châu lướt qua hàm răng rùa biển bay qua.
Lão giả bên trong Hồn Yểm Bảo Châu bị dọa đến giày vò, đây quả thật là trong miệng quy chạy trốn ah.
- Là Diệp Thần ca ca, sư phó, Diệp Thần ca ca đến cứu chúng ta!
Chứng kiến Kim Giáp binh sĩ, Tiểu Dực hưng phấn nhảy hô.
- Ngươi nhận thức người kia?
Lão giả nhìn lướt qua Kim Giáp binh sĩ kia, bộ dạng hơi có chút thực lực, thúc dục Hồn Yểm Bảo Châu, "Vèo" một tiếng, bay về phía chỗ phương hướng Diệp Thần.
Quanh người con rùa biển kia bao vây lấy vô cùng linh khí, sau khi bay đến không trung, y nguyên linh hoạt giống như là ở trong biển, bị Kim Giáp binh sĩ phá khai, mạnh mẽ vọt tới Kim Giáp binh sĩ.
Liệt Hỏa đao trảm… Hỏa Long Bái Nhật!
Trường đao trong tay Kim Giáp binh sĩ bay lên Tử Hỏa, hướng con rùa biển kia chém xuống, một đao trảm trên mai rùa, ánh lửa trùng thiên.
Con rùa biển kia trúng một cái Hỏa Long Bái Nhật của Diệp Thần, bộ dạng có vài phần tức giận, hoành đánh tới, há mồm phun ra một đạo cột nước linh khí, mặt biển phía dưới con rùa biển này, cũng như bị rùa biển thao túng, nhấc lên cơn sóng gió động trời, phóng tới Kim Giáp binh sĩ.
Bành!!!
Kim Giáp binh sĩ bị cột nước xông bay ra ngoài vài trăm thước, địa phương ngọn lửa màu tím trên người cùng cột nước tiếp xúc, "Xì xì" toát ra đại lượng hơi nước.
Diệp Thần có chút nhoáng một cái, sắc mặt hơi trắng bệch, vội vàng thu hồi Kim Giáp binh sĩ, vận chuyển Huyền Khí điều tức, thực lực con rùa biển này thật cường đại!
Con rùa biển kia đánh bay Kim Giáp binh sĩ, đối với Kim Giáp binh sĩ không quan tâm, y nguyên chết nhìn chằm chằm vào Hồn Yểm Bảo Châu, hướng Hồn Yểm Bảo Châu phóng đi.
- Sư gia, con rùa biển này đến cùng là vật gì?
Diệp Thần đem hình dáng tướng mạo rùa biển miêu tả thoáng một phát, con rùa biển này bản thân là một vật sáng, không có bất kỳ hình thể thực chất, nhưng chẳng biết tại sao, lại sẽ có thực lực cường đại như vậy, rùa biển này cùng loại vật âm hàn như âm hồn đại hữu bất đồng, toàn thân quanh quẩn lấy Huyền Khí nồng đậm, con rùa biển này hẳn là linh vật nào đó ở giữa thiên địa a.
- Nếu như ta đoán không lầm, rùa biển như lời ngươi nói hẳn là Huyền Vũ chi khí rồi!
Tử Hỏa Tinh Sư trầm ngâm một lát, thanh âm từ trong tinh ấn truyền đến.
- Huyền Vũ chi khí?
Diệp Thần nghi hoặc khó hiểu, con rùa biển này, tại sao lại gọi Huyền Vũ chi khí, chẳng lẽ là đồ vật cùng Huyền Khí đồng dạng?
- Ở giữa thiên địa, có rất nhiều khí, sau khi chúng hấp thu Thiên Địa Huyền Khí tinh hoa, cô đọng ra hình thể bản thân, liền sinh ra được linh tính nhất định. Ở giữa thiên địa, có rất nhiều tồn tại như vậy, ví dụ như Huyền Vũ chi khí, Huyền Hoàng chi khí, Thái Sơ tử khí,… những khí này, chính là Thiên Địa chi linh. Dùng thực lực ngươi bây giờ, căn bản không phải đối thủ của Huyền Vũ chi khí, có thể trốn, vẫn là tranh thủ thời gian trốn a.
Tử Hỏa Tinh Sư nói ra.
- Thế nhưng mà Huyền Vũ chi khí kia muốn nuốt Hồn Yểm Bảo Châu, Tiểu Dực vẫn còn bên trong Hồn Yểm Bảo Châu!
Diệp Thần gấp giọng nói, hắn không có khả năng bỏ Tiểu Dực một mình một người đào tẩu!
- Huyền Vũ chi khí này, không chỉ có thể nuốt phệ Hồn Yểm Bảo Châu, nó có thể thôn phệ hết thảy thiên địa Linh Bảo, đem Linh Bảo trong trời đất thôn phệ, chuyển hóa thành Huyền Khí bản thân, nếu nó phát hiện trên người của ngươi có Thiên Tinh ấn, Sư gia ta chỉ sợ cũng sống không được rồi.
Trong thanh âm của Tử Hỏa Tinh Sư khó được toát ra một tia vội vàng.
- Trước kia ta không có thể cứu Tiểu Dực, lúc này đây, ta tuyệt đối không thể lại bỏ hắn xuống!
Trong đôi mắt Diệp Thần tràn đầy kiên quyết nói.
Ở trong nội tâm Diệp Thần, Tiểu Dực nghiễm nhiên là thân đệ đệ của mình, làm ca ca, thời điểm đệ đệ gặp được nguy hiểm, lại quay người chạy trốn, cái này coi như là người sao?
Nghe được Diệp Thần nói, Tử Hỏa Tinh Sư khoan thai thở dài:
- Xem ra Sư gia ta cũng phải liều mình cùng quân tử, ai bảo Sư gia ta hiện tại bị phong ấn ở trong cơ thể của ngươi chứ, nếu ngươi bị thua, Sư gia ta cũng phải bồi mất mạng nhỏ, ngươi buông tay chiến một trận a!
- Sư gia, xin lỗi rồi, đem ngươi cũng kéo đến.
Diệp Thần trầm mặc chốc lát nói, sau khi cùng Tử Hỏa Tinh Sư quen thuộc, đôi khi lòng hắn mền nhũn, thật muốn dùng phi đao phá khai Thiên tinh ấn, phóng Tử Hỏa Tinh Sư đi rồi.
- Sư gia, nếu như ta thua, trước khi ta chết, ta sẽ dùng phi đao phá khai Thiên tinh ấn, thả ngươi ly khai.
Hồi lâu cũng không trông thấy ở bên trong Thiên Tinh ấn có bất kỳ động tĩnh gì, sau nửa ngày, Tử Hỏa Tinh Sư chậm rãi thở dài:
- Được rồi, ta ở trong Thiên Tinh ấn, đã bị phong ấn mấy ngàn năm, cho dù phá ấn mà ra, cũng không biết nên đi đâu, cũng không kém hơn mười hai mươi năm này, Sư gia ta cũng không muốn nợ ngươi phần nhân tình này, hôm nay Sư gia cùng ngươi đổ ước, nếu hôm nay ngươi có thể sống sót, trước khi ta phá ấn mà ra, có thể đánh bại ta, ta liền làm hộ thể Thần Thú của ngươi, nếu hơn mười năm này, ngươi không cách nào đánh bại ta, cái kia Sư gia ta liền nói với ngươi chào tạm biệt gặp lại sau, sau đó trời cao biển rộng.
Nghe được Tử Hỏa Tinh Sư nói, trong nội tâm Diệp Thần lập tức hào khí vạn trượng nói:
- Tốt! Ta đây liền cùng Sư gia đánh cuộc một lần, xem cuối cùng ai thua ai thắng, vì cái đổ ước này, hôm nay ta như thế nào cũng không thể thua đạo Huyền Vũ chi khí kia!
Diệp Thần ngửa đầu nhìn bầu trời, phát hiện con hải quy kia truy ở đằng sau Hồn Yểm Bảo Châu, trước mặt bay tới, hắn rống lên một tiếng, thần hồn lần nữa nhập vào cơ thể mà ra, ngưng hóa Kim Giáp binh sĩ, vung vẩy trường đao phóng tới con rùa biển kia.
- Sư phó chạy mau!
Tiểu Dực bên trong Hồn Yểm Bảo Châu luồn lên nhảy xuống, gấp giọng gọi.