Chứng kiến ba người Chu Duyên đào tẩu, tâm tình khẩn trương của Diệp Thần lúc này mới buông lỏng xuống, thả chậm cước bộ, một bên nhanh chóng khôi phục huyền khí.
- A Ly, Hắc Phong Mã của chúng ta bị ăn sạch, xem ra chỉ có thể đi bộ rời nơi này.
Diệp Thần cười khổ nói.
Xèo xèo.
A Ly kêu to vài tiếng, sưu hạ xuống, từ trên bờ vai của Diệp Thần nhảy xuống, đi vài bước lại quay đầu lại.
- Ngươi muốn mang ta đi đâu?
Diệp Thần nghi hoặc hỏi thăm, đi theo đằng sau A Ly.
Một mực ra trấn nhỏ, lúc này Diệp Thần mới nhìn đến trên mặt đất lưu lại một ít vết máu, trong lòng rùng mình nói:
- A Ly, ngươi muốn mang ta đi tìm dực xà?
Xèo xèo.
A Ly gật gật cái đầu nhỏ.
- Dực xà này rất lợi hại, chỉ cần nó còn dư một thành thực lực, cho dù ta thương thế khôi phục lại, cũng không phải đối thủ của nó.
Diệp Thần lo lắng nói, dực xà xác thực quá cường đại.
Xèo xèo.
A Ly lắc đầu, như là đang nói gì đó.
- Tốt lắm, cùng đi xem xem cũng được.
Diệp Thần suy nghĩ một chút nói, hắn tin tưởng A Ly, A Ly khẳng định có nắm chắc nhất định, mới có thể dẫn hắn đi tìm Xà Yêu.
Một đường đi tới, thương thế của Diệp Thần nhanh chóng khôi phục, huyền khí cũng đã khôi phục tám chín thành, thần hồn cũng đang trong chữa trị, bất quá thần hồn bị thương, không dễ dàng phục hồi như cũ như vậy, bị một ít lưu quang xuyên thấu, Diệp Thần cảm giác thần hồn của mình lại sinh ra một ít biến hóa vi diệu, đây rốt cuộc là một loại biến hóa như thế nào, Diệp Thần cũng nói không rõ ràng.
Ở trong núi rừng xuyên qua, đại khái sau nửa canh giờ, ở dưới sự dẫn dắt của A Ly, Diệp Thần đến một chỗ sơn nhai, bên cạnh sơn nhai, chính giữa hai khối nham thạch có một huyệt động bí mật, từng cổ hàn khí âm trầm đang từ trong động khẩu này không ngừng toát ra, biên giới động khẩu gắn kết đại lượng sương mù màu trắng.
- Chính là trong chỗ này sao?
Diệp Thần nghi hoặc hỏi thăm, thoáng tới gần động khẩu, liền cảm giác được lạnh lẽo thấu xương thẳng thấu mà đến, thân thể phảng phất muốn bị đông cứng.
- Lạnh quá!
Huyền khí hoàn toàn không cách nào chống đỡ loại này rét lạnh, trên người của Diệp Thần, rất nhanh khoác lên một tầng sương lạnh hơi mỏng.
- Nơi này như thế nào lạnh như vậy?
Diệp Thần hướng trong huyệt động nhìn lại, huyệt động tĩnh mịch không biết sâu đậm, chỉ ở ngoài động khẩu đã lạnh như vậy, trong đó khẳng định càng thêm lợi hại!
Hướng A Ly nhìn thoáng qua, chỉ thấy A Ly đang đem hàn khí này, từng điểm từng điểm hấp vào thể nội, thậm chí bộ dạng còn có chút hưng phấn. Trên Yêu Tu Thiên Thư ghi lại công pháp, là một loại băng hệ công pháp, tăng thêm A Ly hấp thu huyền khí trong cơ thể Diệp Thần, ở tu luyện một đạo rất có lĩnh ngộ, có thể đem hàn khí này thu về cho mình dùng.
Cái hàn khí này có thể hấp thu?
Diệp Thần suy nghĩ một chút, lập tức đem huyền khí trong cơ thể, toàn bộ chuyển hóa thành Băng Huyền Quyết, trong nháy mắt, một chút cũng không cảm giác được rét lạnh, động khẩu điên cuồng tràn ra hàn khí, đều hướng Diệp Thần hội tụ mà đến, giống như là trăm sông đổ về một biển.
Thân thể của Diệp Thần, tựa như một cái vòng xoáy xoay tròn kịch liệt, điên cuồng hút vào băng hàn chi khí, băng hệ huyền khí bên trong cửu tinh ngưng tụ thành xoáy tụ, trung ương chậm rãi kết xuất một hạt châu lớn bằng hạt gạo, hãy cùng hỏa hệ huyền khí đồng dạng, hỏa hệ cùng băng hệ đều sản sanh biến hóa, về phần bảy khí xoáy khác, còn không có động tĩnh.
Trong cơ thể số lượng huyền khí nhanh chóng kéo lên, nguyên bản huyền khí dừng lại ở thập giai trung kỳ, còn không có vững chắc, nhưng hiện tại, hấp thu rèn luyện những băng hàn chi khí này, huyền khí lại có tăng lên trên phạm vi lớn, tiếp tục cô đọng xuống, nói không chừng có thể đánh sâu vào thập giai đỉnh phong.
Trong sơn động này không biết có thứ gì, hàn khí cư nhiên lớn như thế, dực xà này hẳn là trốn trong huyệt động, nếu như tao ngộ dực xà, nói không chừng sẽ có phiền toái.
Xèo xèo.
A Ly đi vào trong động quật.
Thấy A Ly như thế, Diệp Thần cũng đi theo vào.
Trong động quật khắp nơi kết đầy băng sương, đỉnh động quật một cây băng trụ rủ xuống, tùy tiện phát ra một hơi, đều muốn ngưng kết thành băng, nếu như không phải vận chuyển băng hệ huyền khí, hiện tại Diệp Thần khẳng định đã bị đông cứng, nhìn thoáng qua góc động quật, có một chút tiểu động vật, tỷ như bọ cánh cứng, chuột,… trong lúc vô tình tiến nhập huyệt động này, bị đống kết ở nơi đó, tạo thành nguyên một đám băng điêu tinh xảo.
Cẩn thận từng điểm từng điểm xâm nhập trong huyệt động, xuyên qua một mảnh khu vực hắc ám hẹp dài, trước mắt rộng mở trong sáng, phía trước xuất hiện một hầm băng cự đại, phương viên vài trăm mét, trên đỉnh cao mười mét, cái hầm băng này hẳn là che dấu ở trong sơn thể, cũng không biết từ chỗ nào xuyên qua đến một ít ánh sáng, trong hầm băng trong suốt long lanh, tựa như một Thủy Tinh cung vậy, băng vụ phiêu đãng, làm cho người ta có một loại cảm giác mộng ảo mê ly.
Hướng phía trước mặt nhìn lại, trên nham bích trải rộng nguyên một đám huyệt động, trong đó phỏng chừng còn có không gian càng sâu càng rộng lớn.
Trên mặt đất còn rơi lả tả một ít vết máu, đoán chừng là dực xà lưu lại.
Xèo xèo.
A Ly quay đầu lại nhìn về phía Diệp Thần, vung tiểu móng vuốt bạch sắc, nó đang ngồi xổm bên cạnh hầm băng thủy đàm.
Diệp Thần đi tới, chứng kiến một vũng hàn đàm, cái hàn đàm này phương viên hai ba thước, sâu cũng bất quá năm sáu thước, Bích Ba nhộn nhạo, liếc có thể chứng kiến đáy đầm, trên mặt nước thỉnh thoảng phiêu ra trận trận hàn khí.
Theo ánh mắt của A Ly, hướng đáy đầm nhìn lại, chỉ thấy cuối cùng thủy đàm, hiện đầy từng khối tảng đá lục sắc, những tảng đá này tựa như phỉ thúy, xanh biếc trong suốt, không chứa chút tạp chất nào.
Chứng kiến bộ dạng A Ly hân hoan tung tăng như chim sẻ, Diệp Thần buồn bực, chẳng lẽ những tảng đá này là bảo vật nào đó sao?
Nếu như muốn đem những tảng đá này lấy đi lên, phải lặn đến đáy đầm mới được, trong lúc Diệp Thần trầm tư có phải nên đem những tảng đá kia vét lên hay không, cả hầm băng đột nhiên ầm ầm run rẩy lên, Diệp Thần cảm giác được, sinh vật hình thể khổng lồ nào đó, đang từ đàng xa cực kỳ nhanh hướng bên này tới gần.
Là dực xà?
Trong lòng Diệp Thần rùng mình, huyền khí trong cơ thể cũng đã khôi phục tới thời kì đỉnh phong, nhưng mà thần hồn còn chưa khôi phục, không biết có thể đánh qua Dực xà hay không. Nghĩ đến dực xà cùng Đạm Đài Lăng quyết đấu uy thế đáng sợ kia, thần sắc Diệp Thần ngưng trọng, thần hồn đã hướng nơi phát ra thanh âm đưa mắt nhìn qua.
Xèo xèo.
A Ly kêu to trước, hồn niệm kéo dài ra.
Xác thực là dực xà không sai, thân hình dực xà dài đến vài trăm mét, ở trong động quật chạy cực kỳ nhanh, trạm lam lân phiến chạm đến băng trụ quanh thân, chỉ thấy băng trụ bùm bùm bùm toàn bộ bị đụng gẫy, băng lăng bắn ra bốn phía.
Sau một lát, dực xà liền tới chỗ hầm băng của Diệp Thần cùng A Ly, đầu rắn cự đại nhìn chằm chằm vào Diệp Thần cùng A Ly, tê tê phun ra lưỡi rắn đỏ hồng.