Tổ Thần Chí Tôn

Chương 135




Trong miệng nó mang theo khóc nức nở, nước mắt xoạch xoạch rơi xuống, lộ ra vẻ điềm đạm đáng yêu.

Con sư tử này còn rất thú vị, Diệp Thần thầm nghĩ, bất quá xem bộ dạng nó đáng thương, mềm lòng mấy phần, được rồi, cũng không trêu cợt nó, để nó đi là được, đang lúc ấy thì, đột nhiên nghe được tiếng nước chảy, Diệp Thần có chút nghi ngờ, rốt cuộc ở đâu ra tiếng nước chảy, thần hồn đảo qua, mắt choáng váng, con mẫu sư tử này lại hù doạ té đái!

Diệp Thần cười khổ một cái, mẫu sư tử này lá gan cũng quá nhỏ a, cư nhiên bị làm cho sợ đến tè ra quần rồi, Diệp Thần cũng không biết, ở trong thế giới Huyền thú cùng yêu thú, Yêu Vương đến tột cùng là một loại tồn tại như thế nào, lực uy hiếp của Yêu Vương, cũng không phải là hắn có thể tưởng tượng.

- Ngươi đi đi.

Diệp Thần suy nghĩ một chút nói.

- Đa tạ điện hạ!

Đầu mẫu sư tử này cảm động đến rơi nước mắt, nhanh như chớp ra bên ngoài chạy.

Diệp Thần bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, thần hồn khóa đầu mẫu sư tử kia, trầm giọng nói:

- Khoang đã.

Sư tử kia đang đứng vui sướng vì tìm được đường sống trong chỗ chết, không nghĩ tới Diệp Thần lại để cho nó ngừng, nhất thời như rớt vào hầm băng, thiếu chút nữa một đầu đụng vào trên một tảng đá, nơm nớp lo sợ hỏi:

- Yêu Vương điện hạ, ngài còn có cái gì phân phó?

- Ngươi cũng đừng đi, ở chỗ này tu luyện a, bất quá không tới gần ta mười bước.

Diệp Thần nói, hắn lo lắng sau khi sư tử cái kia ra ngoài, sẽ đưa tới cường giả cao cấp hơn, nếu có Yêu Vương tới đây, chính hắn một giả Yêu Vương sẽ tiêu rồi, vẫn là để cho đầu mẫu sư tử này ở chỗ này cho thỏa đáng. Diệp Thần cũng không biết, nhóm Yêu Vương là không cách nào phá vỡ cấm chế đến nơi đây.

- Đa tạ Yêu Vương điện hạ.

Sư tử kia vốn tưởng rằng Diệp Thần đổi ý, mình chết chắc, không nghĩ tới Diệp Thần lại cho phép nó ở trong pháp trận tu luyện, này làm nó mừng rỡ như điên, cảm động đến rơi nước mắt nói.

- Điện hạ đại ân đại đức, tiểu nữ tử ghi nhớ trong lòng.

Nhưng ngay sau đó vừa nghĩ tới điều gì, có chút nhăn nhó nói.

- Nếu như điện hạ cần, tiểu nữ tử tùy thời có thể...

Có thể cái gì? Diệp Thần sửng sốt một chút, thấy sư tử kia thần thái xấu hổ, cùng nhân loại không khác, bỗng nhiên nghĩ tới loại chuyện đó giữa nam nữ, cả người run run một cái, nổi da gà đầy thân, cùng một đầu sư tử cái cái gì kia, đây khẩu vị cũng quá nặng, Diệp Thần thiếu chút nữa bị sư tử cái này hù doạ té đái.

- Hừ.

Diệp Thần làm bộ như sinh khí nặng nề hừ lạnh một tiếng, lấy che dấu nội tâm lúng túng.

Sư tử kia bị làm cho sợ đến run lên, thật ra thì sở dĩ nó nói như vậy, cũng là có mấy phần ý đồ, ở thế giới yêu thú cùng Huyền thú, Yêu Vương là tồn tại đỉnh phong, một Yêu Vương có vô số thị thiếp, so sánh với nhân loại đế vương còn muốn lớn hơn, tam cung lục viện bảy mươi hai phi tần đối với Yêu Vương mà nói, chẳng qua là chút lòng thành, bất kỳ một con yêu thú hoặc là Huyền thú, nếu như leo lên Yêu Vương cấp tồn tại, Yêu Vương tùy tiện ban thưởng chút gì đó, tu vi bọn chúng liền có thể đột nhiên tăng mạnh.

Diệp Thần bảo nó lưu lại, nó còn tưởng rằng Diệp Thần đối với nó có ý tứ, nghe được Diệp Thần hừ lạnh một tiếng, bị làm cho sợ đến không được, còn tưởng rằng Diệp Thần sinh khí, thử nghĩ xem cũng phải, Yêu Vương nào không là tồn tại chí cao sống hơn ngàn năm?

Ở trong tánh mạng trên ngàn năm, Yêu Vương cái cấp bậc mỹ nữ gì chưa từng thấy? Quyến rũ xinh đẹp hồ yêu, Tử Thố thanh thuần động lòng người, mẫu báo gợi cảm nhiệt lạt, lộc yêu khả ái mê người, chỉ cần Yêu Vương vẫy tay một cái, vô số yêu thú học xong biến hóa, Huyền thú mỹ nữ, cũng sẽ khẩn cấp dán đi lên, há lại sẽ để ý nó một con sư tử ngay cả biến hóa cũng không biết như vậy?

- Điện hạ, tiểu nữ tử biết sai rồi.

Mẫu sư tử vẻ mặt đưa đám, e sợ cho Diệp Thần tức giận, đem cho phách thành thịt nát.

- Ngươi đàng hoàng ở đó đi, nơi nào cũng không cho đi, ta còn phải tiếp tục tu luyện.

Diệp Thần đem thần hồn thu trở lại, lau mồ hôi trên trán, Yêu Vương này cũng quá không tốt giả bộ rồi, không cẩn thận có thể bị sư tử cái, cọp mẹ thậm chí là mẫu con ếch đùa giỡn.

Thấy sắc mặt Diệp Thần lúng túng đến đỏ lên, một bên A Ly híp mắt, vốn là mắt to tròn trịa như nước trong veo, giống như một đạo trăng rằm tinh tế, có chút ranh mãnh nhìn Diệp Thần, bộ lông trắng noãn nhẵn nhụi, có một loại đẹp đẻ cùng quyến rũ nói không ra lời.

Thấy bộ dạng A Ly, Diệp Thần biết được A Ly là cười mình, có chút áo não nói:

- A Ly, ngươi cũng không nên cười ta!

Nhìn bộ dạng A Ly đáng yêu kiều mỵ như vậy, gãi gãi lỗ tai A Ly nói:

- Nếu như muốn nói có người câu dẫn ta, ta cảm thấy ngươi mới là đang câu dẫn ta đây này!

Huyền thú cũng sẽ biến hóa, không biết A Ly biến hóa sẽ là cái dạng gì? Diệp Thần tâm trí hướng về, sau khi A Ly biến hóa, nhất định là một mỹ nữ nghiêng nước nghiêng thành.

Trên gương mặt A Ly hiện lên vẻ đỏ ửng, le lưỡi, dùng móng vuốt chà xát mặt, hình như là đang nói, không biết xấu hổ, bổn tiểu thư mới khinh thường câu dẫn ngươi!

- A Ly, ngươi dám cười nhạo ta! Xem ta đánh cái mông ngươi.

Diệp Thần thẹn quá thành giận, đem A Ly nâng lên, một chưởng vỗ vào trên mông đít nhỏ của A Ly.

A Ly quẩy người một cái, toàn thân bị lây ửng đỏ sắc, tròng mắt giống như là có thể nói, xấu hổ giận trừng mắt nhìn Diệp Thần.

Thần thái A Ly quyến rũ, để cho Diệp Thần thất thần, nổi lên tí ti rung động, trong lòng thầm nghĩ, hư hư, thật bị con bạch hồ này câu dẫn.

- A Ly, đồng dạng là thập giai Huyền thú, tại sao đầu sư tử kia có thể nói, ngươi lại không?

Diệp Thần hỏi, vừa nghĩ tới đầu sư tử kia, cả người Diệp Thần lông măng dựng lên, tà niệm trong đầu trong nháy mắt tan thành mây khói.

Móng vuốt nhỏ thịt đô đô của A Ly khoa tay múa chân một chút, trên khuôn mặt xinh đẹp nhỏ nhắn có mấy phần kiêu ngạo.

- Ngươi là nói, nó là Huyền thú cấp thấp, mà ngươi là Huyền thú cao đẳng hơn?

Diệp Thần kinh ngạc hỏi, tại sao sẽ không nói chuyện ngược lại sẽ cao hơn?

A Ly khoa tay múa chân giải thích hồi lâu, Diệp Thần giờ mới hiểu được, yêu thú cùng Huyền thú có thể nói tiếng người hay không cùng số tuổi có liên quan, tu vi đạt tới thập giai, còn phải sống đến số tuổi nhất định, mới có thể học xong tiếng người, A Ly bây giờ tuổi còn quá nhỏ, đầu sư tử kia sống hơn hai trăm tuổi mới đạt tới thập giai, sau khi nghe hiểu lời nói của A Ly, Diệp Thần lại là trong lòng run lên, mới vừa rồi mình cư nhiên bị một đầu lão mẫu sư tử hai trăm tuổi đùa giỡn rồi, hai trăm tuổi a! Diệp Thần có một loại vọng động muốn hộc máu.

- Vậy biến hóa có phải cũng cùng số tuổi có liên quan hay không?