Trước đó 1 phút rưỡi.
“Ở đây đúng không nhỉ? Vị trí của hai người họ….”
Hajin lần theo âm thanh tìm được chỗ của hai người.
Cậu không muốn đả động hay muốn có việc nào liên quan đến họ, nên chỉ tìm một cái cây lớn và nghe cuộc nói chuyện của họ một cách im lặng.
Nghe đến đoạn tỏ tình của Sven với Nayun, Hajin cũng chẳng có lấy làm hứng thú gì.
Dù sao thì một kẻ không cùng thế giới với họ, cậu sẽ không bao giờ có được cảm giác thổ lộ với người mình thích thế nào.
Ngoại trừ một người…….
Giây sau đó, lúc Sven thay đổi thái độ và nguồn mana hoàn toàn có mùi hắc tố, cậu không nghĩ gì nhiều, nhanh chóng liên lạc với Suho trước tình hình khẩn cấp.
*Píp….*
*Píp…..*
*Rẹt….*
[Hajin, sao vậy? Thực hành có gặp vấn đề gì hả?]
“Kim Suho, tình huống khẩn cấp.
Chae Nayun bất ngờ bị Ma Nhân tấn công, cậu hãy nhanh chóng liên lạc với giáo sư và giúp tớ đi.
Tọa độ thì tớ gửi ngay đây.”
[Hajin, Ma Nhân? Chờ đã, cậu giữ máy…..]
*Píp*
Trước tình hình này, cậu buộc không thể nào làm lơ được.
Cậu nhất định phải cứu Nayun, mặc kệ cô ấy đã từng khinh thường cậu như thế nào.
Nghĩ đến đây, cậu không chút do dự xông ra, bắn một viên đạn chứa lượng ít mana để làm xao nhãng.
*Pầng*
“Mày đang làm cái quái gì thế hả, tên khốn này!”
Sven cảm nhận được có kẻ thứ ba chen chân vào, gỡ bỏ những sợi xích trên chân Nayun và dùng nó tấn công trực diện về hướng đi của Hajin.
Nayun nhân thời cơ Sven lơ là, nhanh chóng bật nhảy về sau một đoạn khá xa, đồng thời bắn một mũi tên tê liệt vào ngực.
“Gya…!!!!”
Tiếng hét đau đớn vang lên, cả hai nhìn cảnh tượng trước mắt không khỏi bàng hoàng.
“Đúng là đáng sợ thật, không ngờ tớ lại đi bắt cặp với một Ma Nhân đang đứng trước mặt….”
“Giờ kêu than cũng chẳng hề có ích gì nữa đâu, cậu nhanh chóng rời khỏi đây và tới chỗ giáo sư báo lại đi.”
Nayun hiểu ý và nhanh chóng chạy đi.
Lần này thay vì cứ lấy thân phận tiểu thư quý tộc mà cãi cọ, tranh chấp, cô quyết định làm theo ngay lập tức.
Cô cũng được cậu ấy cứu mạng một lần, trong lòng cô có một góc độ tin tưởng về quyết định lần này.
“Chae Nayun, đừng đi khỏi tớ mà!!!”
Sven đau khổ gào lớn, trực tiếp phóng một lượng lớn dây xích về hướng Nayun bỏ chạy.
Nhưng vì pháp thuật này cần phải duy trì nguồn mana ổn định, Hajin đã bắn ba viên đạn vào ba vị trí khác nhau trên cơ thể cậu ta.
Nguồn mana bị biến động, những sợi dây xích theo đó cũng biến mất đi vì bị ngắt chú.
“Mày….mày là tên ngáng chân tao!!!”
“Đã trở thành Ma Nhân, lại vì d*c vọng riêng của mình mà cố gượng ép cô ấy, chẳng khác gì đám câm thú cả.”
Hajin giơ súng chĩa thẳng đầu đối phương như một lời thách thức tay đôi, đương nhiên hành động ấy đã chọc giận đến Sven.
“Tao sẽ……Giết mày đầu tiên!”
“Nếu được thì mời vào đây.”
...----------------...
Nayun trong lúc chạy về nơi tập hợp để báo cáo cũng vùa lúc gặp được Suho đang dẫn giáo sư và cấc bạn học khác tới tọa độ được gửi đến.
“Này Suho, cậu có cảm thấy lạ lẫm không?”
“Lạ chuyện gì, cũng đâu phải lần đầu tiên cậu đụng độ Ma Nhân hoàn toàn đâu.’
“Cậu ấy rõ ràng vẫn còn là con người mấy ngày trước, bỗng tự nhiên lại trở thành Ma Nhân rành rành, vậy nên chuyện này mới là điều kì lạ đấy.”
“Nếu cậu nói như vậy thì chuyện này đúng là có chút uẩn khúc ở đâu đây…..”
“Tạm thời hai cậu đừng nói chuyện nữa, kẻo lạc giờ.
Suho, nếu cậu muốn thảo luận về chuyện này thì đợi tới lúc giải quyết xong rồi hẵng bàn bạc với mọi người.”
Yeonha cắt ngang cuộc trò chuyện của hai người, Suho thấy vậy cũng tập trung với việc dẫn đường cho giáo sư.
Chuyện hiên tại đáng lẽ phải tới mức báo động rồi, vậy mà hai cái mười này còn rảnh tâm trạng để taam sự, cô cũng có chút cảm thán họ.
“Thủ sẵn mana và vũ khí ngay lập tức, cúng ta dễ giáo chiến với Ma Nhân ngay bây giờ.’’
Shindong nhanh chóng cảnh cáo các học sinh phía sau, để đề phòng có Ma Nhân khác đang chờ thời cơ đánh úp họ.
Cả đoạn đường đi hoàn toàn thuận lợi, đến khi tới nơi thì phát hiện Hajin đang cố gắng dùng thuật chế ngự qua ma vật Suho đưa cậu để phòng thân.
“Ngồi yên đi Sven, tớ làm vậy vì muốn tốt cho cậu thôi.”
“Mày đừng có mà tử tế, mày suýt gi3t chết tao, mày khinh thường tao chỉ vì mày là thường dân thôi!”
Sven hiện đã bị áp chế năng lực nên đã lấy lại được một phần lý trí, nhưng lại dùng lời lẽ và khí chất quý tộc để nói chuyện.
Cảnh tượng này đúng lúc lại bị mọi người tới nơi phát hiện, nhanh chóng phá giải phép chế ngự trên người Sven, không biết trái phải mà trách mắng cậu một trận.
“KIM HAJIN! EM ĐANG LÀM CÁI QUÁI GÌ VẬY HẢ?”
Hajin bị tiếng động làm cho bất ngờ, quay đầu về phía sau mình, ánh mắt cậu lại trầm trọng thêm một bậc khi nghe những lời xì xào của mọi người, tim cậu theo đó cũng tạo nên những vết thương do lời nói của họ.
“Tớ nghe nói đây có Ma Nhân cơ mà, chẳng lẽ là cậu ta….”
“Đừng nói cậu ta tung tin giả đấy nhé….”
“Quả nhiên thường dân đúng là những kẻ vô sỉ thật mà……”
“Nên trình bày việc này lên Hiệp hội đi.”
“Khoan đã, mọi chuyện không phải…..”
Hajin muốn nhanh chóng giải thích cặn kẽ, nhưng lại bị roi của Yeonha đánh trúng và cảnh cáo.
“Cậu ngồi im! Giờ nhân chúng và vật chứng đã rõ ràng, tụi này sẽ sớm kết án cậu vì tội tấn công quý tộc thôi.”
“Yeonha, cậu hiểu lầm rồi!”
“Hiểu lầm gì, cậu giải thích cũng chỉ là bạo biện mà thôi.”
Cả hai cứ thế mà giằng co nhau, trong lúc không ai để ý thì Suho nhanh chóng lớn tiếng khi thấy Sven đã dần đứng lên, nhìn với ánh mắt không có dụng ý tốt.
“Tốt lắm, các con mồi ngon cũng đã ở đây…..TA SẼ GIẾT HẾT CÁC NGƯƠI MỘT LƯỢT LUÔN!!!”
Sven nhanh chóng tấn công bất ngờ khiến ai nấy vô cùng hoang mang, không kịp để phản đòn lại.
“Ugh…..”
“Tiếp theo sẽ là ngươi, cô bé.”
Hắn ta lại nhắn đến một cô gái tóc tím trong khoảng cách gần, chuẩn bị xơi tái mana của cô.
“Mũi tên tê liệt - Cực”
Nayun nhanh chóng b ắn ra mũi tên được dung nạp lượng tối đa mana cô có.
Sven bị trúng nơi hiểm yếu, không chịu nổi được cường điện lớn nên đã ngã gục xuống, kịp thời cứu được một mạng người khác.
“Nhanh chóng áp giải Ma Nhân về Hiệp hội! Các em hãy đề cao cảnh giác ngay, cậu ta có thể tỉnh lại bất cứ lúc nào.”
Các học sinh, trong đó có Jonghak, Horak - người có đủ năng lực áp chế đối phương đang làm theo hướng dẫn của giáo sư phong ấn lại Sven, Yeonha thấy vậy cũng không nói gì nhiều, cũng tới giúp đỡ họ.
Trước khi đi, cô nói ra một câu, đánh vào trái tim đầy vết thương của cậu lần nữa.
“Thường dân thấp kém, dối trá như cậu, sẽ có ngày không thấy ban mai đâu.
Nhớ lấy và khắc nó vào lần sau.”
———End———.