Ngọc Lâm lo lắng nhìn Lộ Tây Tây
"Tây Tây, cậu không sao chứ?”
Lộ Tây Tây dường như đã mất đi toàn bộ sức lực trong người, điện thoại trong tay cô rơi xuống đất, hai mắt rưng rưng, cảm xúc trên gương mặt cô lúc này như đang không thể tin được.
Ngọc Lâm giúp cô nhặt điện thoại lên, chau màu lo lắng nhìn cô
“Tây Tây, cậu sao thế? Không lẽ là cậu đang giận tớ sao? Cậu sao có thể đột nhiên thay đổi như vậy được?" Từng giọt nước mắt tựa như những hạt trân châu lăn dài trên gương mặt nhỏ nhấn của Lộ Tây Tây, tiếng nấc nức nở được phát ra từ cổ họng cô, vừa oán trách vừa tủi thân
"Anh ấy quả nhiên đã để tâm tới cô ta như vậy, vì cô ta anh ấy có thể dữ dẫn như vậy với tới
Nhìn dáng vẻ của Tây Tây, Ngọc Lâm không khỏi thương xót, cô nói:
“Tây Tây, rốt cuộc là chuyện gì? Lúc nãy rõ ràng tớ nghe thấy là Lộ Nam gọi điện thoại cho cậu mà!”
Ánh mắt của Lộ Tây Tây trong nháy mất chợt trở nên sắc nhọn như lưỡi dao, có lướt qua nhìn Ngọc Lâm, khiến Ngọc Lâm phải bật rùng mình.
Đây là lần đầu tiên cô thấy tâm trạng của Lộ Tây Tây trở nên như vậy.
Tây Tây cắm hận nhìn cô, cô nói:
"Cậu biết không từ nhỏ tới lớn anh tớ chưa hề măng tớ một lần nào, vậy mà hôm nay anh ấy lại có thể vì cô gái kia mà nổi nóng với tớ.
Anh ấy rõ ràng là vì cứu tớ mới kết hôn với người phụ nữ kia, bây giờ tại sao lại có thể biến thành như vậy, tại sao anh ấy lại lừa tớ!”
Ngọc Lâm chợt sững sở, tại sao cô có thể nghe ra có chút gì đó kỳ lạ được phát ra từ chính miệng Lộ Tây Tây vậy? Lẽ nào Tây Tây còn có tình cảm gì khác với Lộ Nam hay sao? Nghĩ tới đây Ngọc Lâm đột nhiên ngạc nhiên há to miệng, Lộ Tây Tây thích Lộ Nam? Nhưng không phải họ là anh em ruột sao?
Sau khi kinh ngạc, Ngọc Lâm nhanh chóng điều chỉnh lại tâm trạng của bản thân.
Nếu như để Lộ Tây Tây biết cô đã biết bí mật của cô ấy, cô ấy sẽ nhất định không chịu để yên.
Cô đưa tay ôm Tây Tây vào lòng, giả giọng an ủi
bị truyền ra ngoài thế?”
Lộ Tây Tây lại càng khóc tới mức
đau lòng hơn.
“Tớ chỉ là muốn thăm dò nhẹ một chút, nhưng không ngờ rằng anh ấy đã thật sự để tâm tới cô ta tớ không
ngo....."
Ngọc Lâm lúc này như đang nghe nhầm điều gì đó vậy, cô mở to hai mắt hỏi:
“Cậu nói cái gì cơ? Tây Tây, ý của cậu là tin đồn hôm nay là do cậu truyền ra sao?"
Lộ Tây Tây im lặng không lên tiếng, chỉ âm thầm khóc.
Còn Ngọc Lâm thì vẫn không khỏi kinh ngạc.
Chẳng trách nào Lộ Nam không kịp ra tay, mà đến cổ cũng giống như một con ngốc, đùng đùng kéo tới tìm Anne tỉnh số.
Hóa ra đăng sau tất cả chính là do một tay Lộ Tây Tây, vì muốn thăm dò vị trí của bản thân trong trái tim của Lộ Nam.
Ngọc Lâm có chút tức giận, nhưng cũng vô cùng đồng cảm.
Cô cũng thích Lộ Nam do vậy cô rất hiểu cái cảm giác mà thích một ai đó.
Đặc biệt là cái kiểu tình yêu mà vốn dĩ bọn họ không thể yêu lên đối phương được như này.
Cô nhìn Lộ Tây Tây, rồi nhẹ nhàng lên tiếng:
"Anh ấy là anh trai cậu, nhất định là phải quan tâm tới cậu rồi, sao cậu lại ngốc vậy, đi dùng cách đó để thăm dò anh ấy được cơ chứ!" Những câu nói tiếp theo của Lộ Tây Tây mới lại khiến Ngọc Lâm càng kinh ngạc hơn, cô nói:
“Tại sao tớ không thể làm như vậu được, tớ chỉ là muốn cô ta rời khỏi anh tở, lẽ nào như vậy là tớ làm sai sao? Người phụ nữ vốn sĩ đã không hề phù hợp với anh trai tớ! Anh trai tớ tài giỏi xuất sắc như vậy cơ mà.....
Ngọc Lâm thầm nghĩ trong lòng: Theo như ý của cậu thì chắc có lẽ tất cả phụ nữ trên thế gian này đều không thể sánh được với anh trai cậu! Tuy cô nghĩ như vậy những không hề dám nói ra thành lời.
Lại vô về an ủi Tây Tây:
“Cậu và anh cậu, dầu có ra sao thì vẫn là quan hệ máu mủ, tớ là người ngoài, tớ cũng không thể sánh được với
câu
Kết quả, cô vừa nói xong thì Lộ Tây Tây liền trừng mắt lên nhìn cô, biểu cảm du ton:
"Ai muốn làm em gái ruột của anh ấy
cơ chứ?"
Dứt lời, thấy sự kinh ngạc trong ảnh mắt của Ngọc Lâm, cô mới sực tỉnh ra lúc nãy bản thân đã quá khích rồi.
Hai mắt cô cụp xuống, quay người đi
“Ngọc Lâm, xin lỗi, lúc nãy không phải là do tớ cố ý đâu, tớ chỉ là đang có chút mất bình tĩnh.
Hôm nay tớ không tiếp chuyện cậu được nữa đâu, tớ đi trước đây, cậu về nhà đi! Lộ Tây Tây vừa dứt câu liên chạy một mạch vào trong nhà, chỉ còn lại mình Ngọc Lâm đứng ở đó.
Hóa ra Lộ Tây Tây thật sự thích Lộ Nam, hơn nữa cô ấy có thể vì Lộ nam mà làm ra những chuyện như vậy! Vậy còn Lộ Nam thì sao, trong lòng anh có vị trí của Lộ Tây Tây không? Ngọc Lâm nghĩ tới nghĩ lui cũng vẫn chưa thông, cô chậm bước đi ra khỏi nhà họ Lộ, chuyện xảy ra ngày hôm nay quả thật khiến cô đã quá bất ngờ rồi.
Lộ Nam sai Vân Phàm đi điều tra người phát ra tin đồn của ngày hôm xem xem rốt cuộc ai là người đứng sau giở trò.
Anh vừa trở về phòng làm việc thì Vân Phàm cũng nhanh chóng đi tới.
Thấy sắc mặt gấp gáp của Vân Phàm, Lộ Nam chau mày, anh lên tiếng hỏi:
"Sao thế?"
Vân Phằm nhìn Lộ Nam, thân sắc có chút kì lạ, Lộ Nam gặt lên:
"Có chuyện gì thì mau nói đi, đừng có chân chần chừ chừ như thế nữa!"
Vân Phàm chỉ còn cách nói ra sự
thật:
"Giám đốc, là như vậy, tin đồn hôm nay là do tạp chí Quang Minh phát ra đầu tiên.
Tôi dựa theo thông tin đó đi điều tra thì phát hiện nguồn thông tin của bọn là do một trinh thám tử!" Nói tới đây, Vân Phàm lại bắt đầu trở nên ấp ủng: "Tên tên trinh thám tư này, anh ta anh ta...!Lộ Nam chưa lúc nào thấy Vân
Phàm như lúc này cả, anh có chút mất kiên nhẫn:
"Rốt cuộc là có chuyện gì cậu nói ngay ra đi, đừng có câu được câu không thế nữa!"
Vân Phàm nhìn vào Lộ Nam:
“Vâng thưa giám đốc, dù gì thì cũng là anh bảo tôi nói vậy thì tôi không vòng vo nữa.
Tên trinh thám tư này không đồng ý nói cho tôi rốt cuộc là do hắn nhận được chỉ thị của ai, thế nhưng thông qua nguồn tin mà sáng nay tôi đã điều tra thì phát hiện dạo gần đây, hắn chỉ liên lạc với cô Lộ Tây Tây!”
Lộ Nam kinh ngạc bật thắng người đứng dậy, anh mất bình tĩnh nhìn vào Phàm:
"Cậu nói cái gì??
Hai bả vai của chợt run lên, anh đã biết sẽ như vậy, anh e sợ nhìn Lộ
“Giám đốc, tôi biết kiểu gì anh cũng ngạc nhiên như vậy.
Nhưng là do anh bảo tôi đi điều tra, tôi chỉ là đang báo cáo lại chân tướng sự thực mà thôi!”
Sắc mặt của Lộ Nam biến hóa thất thường, phải một hồi lâu sau đó anh mới lấy lại được bình tĩnh.
Anh nhìn Phàm rồi từ từ nói:
“Chuyện này không được nói cho ai biết, tôi sẽ nghĩ cách giải quyết, cậu về trước Vân Phàm gật gật đầu rồi đi ra
ngoài, nhưng mới vừa đi được hai bước, liền nghe thấy tiếng gọi của Lộ Nam
truyền tới
"Vân Phàm, chở đã!”
Vân Phàm quay người lại
"Sao vậy? Có chuyện gì nữa sao
thưa giám đốc?"
Lộ Nam nghĩ ngợi một chút rồi nói:
“Tin đồn của ngày hôm nay cậu bảo với bộ phận ngoại giao xử lý trước đi, còn nữa, trong công ty nếu như còn ai dám thảo luận về chuyện này thì không
cần lý do, lập tức sa thải!”
Vận Phàm kinh ngạc nhìn Lộ Nam, không ngờ rằng anh lại có thể đưa ra quyết định nữa vậy, chỉ có điều anh văn
gật đầu:
"Tôi lập tức đi làm ngay!"
Lộ Nam hơi dừng lại, rồi tiếp tục nói:
“Ngoài ra, cậu mở một cuộc họp báo nói rõ quan hệ giữa tôi và Tô Bắc chỉ là quan hệ công việc.
Việc thứ nhất về bức ảnh được chụp tại nhà hàng hải sản kia là do tôi muốn cảm ơn cô ấy vì sau khi về nước đã chọn tới giải trí Tinh Không để làm việc nên đã đặc biệt mời cô ấy đi ăn cơm."
Vân Phàm nhìn Lộ Nam, anh không khỏi giật mình.
Hai người họ rõ ràng là vợ chồng, làm như vậy thật sự được sao? Lộ Nam dường như đã nhìn thấu được trong đầu Vân Phàm đang nghĩ gì lúc này, anh hằng giọng một tiếng rồi tiếp tục nói:
"Còn về việc thứ hai, lý do Tô Bắc ngồi xe tôi đi làm thì cậu cứ nói là do tiện đường.
Cậu lấy danh nghĩa của Tôi Bắc mua thêm một căn nhà nữa ở chung cư tôi đang ở, bỏ chút tiền, thời gian sửa thành hai ngày trước khi cô ấy trở về nước.
Cứ như vậy nói là được!"
Vân Phàm thật sự khó hiểu, anh không hiểu được rốt cuộc Lộ Nam làm vậy là vì cái giờ.
Có thể nhìn ra buổi họp báo này là vì anh muốn để người khác biết rằng quan hệ thật sự giữa hai người họ, nhưng anh lại chưa hề vị Tô Bắc mà suy nghĩ.
Vẫn Phàm nhìn Lộ Nam, anh thở dài.
Lộ Nam trừng mắt nhìn Vân Phàm, anh vội vàng đáp lại:
"Thưa giám đốc, tôi sẽ lập tức đi sắp
xếp!”
Lộ Nam gật gật đầu, rồi quay lưng.
Nhìn ra phía ngoài cửa sổ, Lộ Nam chau mày.
Lộ Tây Tây ơi là Lộ Tây Tây, cô thật sự biết cách khiến anh đau đầu.
Lẽ nào cô thấy anh chưa đủ phiên sao, quả nhiên vẫn còn làm ra những chuyện này.
Lộ Nam suy nghĩ một hồi lâu cuối cùng quyết định sẽ gọi điện thoại tới cho Lộ Tây Tây.
Lộ Tây Tây sau khi trở về phòng thì khóc lớn hơn, cô nức nở nghẹn ngào.
Cô không ngờ rằng anh trai quả nhiên lại như vậy với cô, lại còn nghiêm khắc cảnh cáo cô.
Phải biết rằng cô đã lớn như vậy rồi mà từ trước tới nay Lộ Nam chưa hề mảng qua cô tới một lời.
Cô càng nghĩ càng tủi thân, càng nghĩ càng khó chịu, nước mắt ướt đầm trên gối
Đột nhiên, tiếng chuông điện thoại của cô chợt vang lên, cô liền vội vã từ trên giường bật xuống, đây là tiếng nhạc cô đã cài riêng cho Lộ Nam.
Nhất định là anh, anh chắc chắn đã cảm thấy nặng lời nên gọi điện tới xin lỗi mình.
Nghĩ tới đây, sắc mặt Lộ Tây Tây bỗng tươi tỉnh hẳn lên.
Nước mắt trên mặt còn chưa kịp lau đi, cô đã vội vàng ấn nhận điện thoại, Lộ Nam nghe thấy giọng nói ngọt ngào của Lộ Tây Tây ở phía đầu dây bên kia
“Alo, anh trai a
"Tây Tây, cậu đừng khóc nữa, anh cậu thật đúng là...!Sao có thể vì một người phụ nữ khác mà dữ dẫn như vậy với cậu được cơ chứ!”
Nghe thấy Ngọc Lâm nói như vậy, Lộ Tây Tây cảng gào khóc lớn hơn.
Cô dường như không thể khống chế được cảm xúc của bản thân lúc này, vừa nghẹn ngào vừa yếu đuổi lên tiếng:
“Cậu biết không anh ấy quả nhiên cảnh cáo tớ, tớ sau này không được nói năng linh tinh gì nữa, cũng bắt tớ bảo cậu sau này chú ý sau này không được tới quấy rầy hay làm vợ anh ấy nữa.
Anh ấy còn nói đây là lần cuối cùng anh ấy cảnh cáo tớ, nếu như chuyện này còn xảy ra lần nữa thì anh ấy sẽ không nể mặt ai cả..."
Trong lòng Ngọc Lâm đang vô cùng tò mò, cô thắc mắc nói:
“Theo như mà nói nếu như Lộ Nam thật sự quan tâm tới Anne như vậy, không biết người khác biết được mối quan hệ giữa hai người họ thì anh ấy chắc chắn sẽ phải vô cùng quan tâm tới tin đồn ngày hôm nay chứ.
Anh ấy đáng nhẽ ra phải dìm nó lại, tại sao vẫn để nó.