Tình Yêu Từ Người Đàn Ông Mang Mặt Nạ Vàng

Chương 79: 79: Đừng Bao Giờ Quay Về Nữa






Đã qua một ngày kể từ lúc quan hệ giữa Hayato và Naomi bị vạch trần.

Gian chính của căn dinh thự Natusmi chìm trong căng thẳng tột độ, lại một lần nữa Hikashi lại phải họp mặt gia đình tại đây, không ai dám thở mạnh.
Akako ngồi đầu bàn nghiêm mặt nhìn các hậu duệ của gia tộc.

Tất cả đã đến gần như rất đông đủ, chỉ thiếu đúng bốn người, bao gồm: Hayato không biết sống chết như thế nào, Naomi và Toshiro đang bị nhốt trong phòng riêng, còn người cuối cùng là Thiên Kỳ với lí do sức khoẻ không tốt.
"Hikashi, con bắt đầu đi."
Sau khi thấy mọi người đã ổn định xong, Akako mới lên tiếng.

Thật sự chuyện lần này sảy ra quá bất ngờ.

Trước đây, khi biết chuyện Thiên Tuệ và Thiên Kỳ đang có ý định nhúng tay vào điều tra quỹ tài chính bà đã cô hết sức để bảo vệ lấy Toshiro khỏi những nghi ngờ của họ.

Nhưng bà không ngờ rằng, người tố cáo Toshiro không phải là Thiên Tuệ hay Thiên Kỳ mà lại chính là con trai Hikashi của ông.

Không những một mình bà mà tất cả thành viên của gia tộc từ nhánh chính đến nhánh phụ đều bất ngờ vì chuyện này.

Chuyện của Toshiro chưa lắng xuống thì chuyện của Hayato và Naomi lại rộ lên.

Lần này Natusmi gặp phải không ít sóng gió, không biết khi nào mới có lại bình yên.
"Đầu tiên thì là chuyện của ba con.

Việc ông ấy can thiệp vào quỹ tài chính của gia tộc lần này đã gây ra hậu quả không hề nhỏ.

Nhưng xét theo gia quy thì tội này không chưa đủ để trục xuất ra khỏi gia tộc nên con đề nghị cắt quyền lợi trong ba năm."
Hikashi đứng dậy nói.

Nhưng chuyện này anh đã chuẩn bị rất kĩ mới dám phơi bày ra.

Anh cũng đã sẵn sàng đón mọi luồn ý kiến từ mọi người.
"Cắt quyền lợi ba năm? Con nghĩ khoảng thời gian đó là đủ sao? Con nhìn xem ông ấy đã lấy đi bao nhiêu rồi hả?"
Dosu Natusmi, ba của Naomi bất bình nói.
"Vậy thì cậu xem thử ông ấy đã làm gì cho gia tộc."
Hikashi điềm tĩnh trả lời.

Ba anh tuy đã ăn chặn một khoản không nhỏ nhưng những gì ông ấy làm cho gia tộc trong suốt những năm điều hành thì không thể phủ nhận được.
"Hikashi à, không lẽ cứ có công là không được phạt.

Con làm thế chả khác nào mở đường cho nhưng người tiếp theo mon mem đến quỹ tài chính."
Kazumi lên tiếng phản đối.

Bà vừa mất con cờ tốt là Hayato rồi nên chỉ đành để cho Toshiro chịu tội càng nặng càng tốt, chỉ còn cách đó mới có thể loại bỏ luôn những hòn đá cản đường đó.

"Dì nói như thế chả khác nào đang bảo gia quy của gia tộc không cần nữa."
Kazumi lập tức cứng họng.

Gia quy của gia tộc được lập ra từ bao đời nay, không một ai dám làm trái.

Bây giờ Hikashi cứ lấy gia quy ra làm bia đỡ đạn thì bà ta chắc chắn không thể làm gì hơn.
...
Phòng riêng của Naomi, cô thẫn thờ đã một ngày như thế rồi, không ăn, không uống, không nói chuyện.

Suốt ngày nhỉ chăm chăm nhìn vào tấm gương vỡ nát đó.

Cô bây giờ chả khác nào thiên thần bị ruồng bỏ cả, chỉ đành phó mặc mạng của mình cho người ta.
Bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng mở của.

Rõ ràng là mọi người đều đã tập trung ở gian chính, vậy thì người đang mở cửa là ai? Mà thôi kệ đi, là ai cũng vậy thôi.
Cánh cửa từ từ mở ra, một bóng người đàn ông bước vào.
"Naomi."
Anh ta thì thào gọi tên cô.
Naomi nghe được giọng nói quen thuộc thì quay đầu lại nhìn.

Là Hayato, là anh thật rồi, anh chưa chết.
Hayato đứng dựa người vào cửa, sắc mặt có chút trắng bệch nhưng vẫn cố nở ra nụ cười ấm áp với cô.
"Đi với anh."
Naomi chạy đến bên cạnh anh khóc nức nở.

Cô tưởng anh không còn rồi.

Cô tưởng anh bỏ cô đi rồi.

Cô sợ lắm, sợ một ngày nào đó không còn có anh bên cạnh, không còn được nhìn thấy anh một lần nữa.
Hayato đưa cô đến ngay trước dinh thự thì có một con xe màu đen đứng ngay đó.

Anh nhanh chóng mở cửa phụ lái cho Naomi ngồi vào trong.

Cánh cửa phụ lái vừa mở ra, ngay lập tức tay anh khựng lại một hồi.

Bên ghế lái có người đang ngồi sẵn.

Là Thiên Kỳ.

Cô làm gì ở đây? Không phải là định bắt Naomi quay lại đó chứ?
Naomi bước lên trước chắn cho Hayato.


Cô biết tình hình của anh không ổn tí nào.

Ngay từ lúc vừa bước vào phòng sắc mặt anh đã không tốt lắm rồi.

Cho dù là người được huấn luyện dài hơn nhưng trong tình trạng này anh khó mà thắng nổi.
"Một người bị thương trốn viện ra ngoài, một người tuyệt thực gần hai ngày nay.

Hai người tính thắng em kiểu gì đây."
Thiên Kỳ yên vị trên ghế lái, thong thả nói.

Tính đúng ra thì bây giờ một mình cô cũng có thể đánh thắng hai người họ bằng tay không rồi.

Cô tin họ biết tự lượng sức mình.
"Ở đây để làm gì?"
Hayato lạnh nhạt hỏi.

Đối với anh thì một cô em họ như Thiên Kỳ là quá đủ để đau đầu rồi.

Nếu bây giờ cô bắt anh trả Naomi về chỗ cũ thì mơ đi.
"Đưa hai người ra sân bay."
Thiên Kỳ bước xuống mở cửa sau cho họ.
"Đi đâu?"
Naomi có chút hoang mang.

Rốt cục cô đang muốn đưa họ đi đâu đây.
"Pháp."
Thiên Kỳ mất hết kiên nhẫn, khó chịu ra mặt.

Ngoài Selina ra thì cô chẳng còn kiên nhẫn với bất kì ai, kể cả Thiên Tuệ.
Naomi dìu Hayato ra sau xe ngồi.

Thiên Kỳ bắt đầu lái xe đi.

Không khí bên trong xe rất bức bí.

Hai người họ ngồi sau liên tục bật chế độ cảnh giác ở mức cao nhất.
"Vé máy bay đã chuẩn bị sẵn.

Hai người lấy số tiền anh Hikashi đưa sang Pháp mà sống một cuộc sống mới.

Cho dù có bất cứ chuyện gì cũng đừng quay về Natusmi nữa."

Thiên Kỳ lạnh giọng nói.

Gốc gác của Hayato chính là gia đình Walker ở Anh, nói cách khác là Hayato chính là anh ruột của Selina nhưng nó đã sụp đổ từ ba năm trước nên bây giờ anh không còn xứng với Naomi nữa.

Cho dù họ không phải loạn luân đi chăng nữa thì Naomi cũng không thể đến với anh được.
"Hikashi có biết không?"
Hayato nghe xong có chút ngạc nhiên.

Những chuyện tính toán sâu xa như thế này thì nếu chỉ Thiên Tuệ và Thiên Kỳ sẽ không bao giờ có thể qua mắt các thành viên trong gia tộc được.
"Anh ấy là người dàn xếp tất cả, việc anh trốn khỏi bệnh viện và đến tìm chị Naomi cũng nằm trong sự tính toán của anh ấy."
Quả thật, nếu không có Hikashi đứng ra an bài thì họ sẽ không bao giờ gặp lại nhau lần nữa đâu.
...
Trong gian chính của dịnh thự Natusmi, cuộc họp vẫn đang diễn ra rất nghiêm túc.

Lúc này Hikashi đang đề cập đến chuyện của Naomi và Hayato.
"Dì phản đối.

Naomi là hậu duệ của gia tộc thì Hayato cũng thế.

Nó cũng là con do dì đứt ruột đẻ ra.

Con ra quyết định trục xuất nó nhưng giữ lại Naomi thì quá bất công."
Kazumi nhất quyết đòi giữ Hayato lại gia tộc.

Chỉ cần anh còn ở lại gia tộc, cho dù có bị hành ra dạng gì thì bà không quan tâm, chỉ cần anh ở lại bà ta vẫn có thể "hút máu" từ anh.
"Dì nói Hayato là con dì đẻ ra mà không thấy ngượng miệng sao? Chưa tính đến chuyện dì có coi nó là con hay không, con hỏi dì trước: liệu nó có phải con dì không đã?"
Hikashi lạnh tanh đưa lên một ít giấy tờ.

Bên trong là toàn bộ thỏa thuận nhận nuôi của một cô nhi và dì ba của anh để nhận nuôi một đứa trẻ vừa chào đời.

Ngày nhận nuôi cách ngày sinh của Hayato một tuần.
Akako cầm lên xem vài trang.

Bà dùng ánh mắt không tin được nhìn Kazumi.

Bên trong còn có giấy xét nghiệm ADN của Hayato và các thành viên khác trong gia tộc, kết quả là không trùng khớp với bất kì ai, kể cả với bà.
"Kazumi, con giải thích chuyện này rõ ràng cho mẹ."
"Mẹ à, chúng ta cần xác minh tính chính xác cửa số tài liệu đó."
Kazumi lên tiếng xoa dịu Akako.

Không biết vì sao mà Hikashi có thể đào lại số tài liệu đó nữa.
Đột nhiên có người mở cửa bước vào.
"Thưa cậu Hikashi, cô Naomi mất tích rồi ạ."
"Đi tìm."
Hikashi cố tỏ ra rất sốt sắng mặc dù chuyện này do một tay anh làm.

Trong lòng anh thầm mừng cho ba người đã thoát ra khỏi dinh thự.

Nếu chẳng may bị bắt lại thì Thiên Kỳ cũng không tránh khỏi liên can lần này.
“Hayato đâu?”

Dosu đột nhiên nhớ ra gì đó rồi đứng phắt dậy hỏi.
“Nó chết rồi.

Tổn thương nội tạng quá nặng.

Bỏ qua giai đoạn vàng nên đêm qua đã không còn.”
Hikashi bình tĩnh nói.

Dù có như thế nào cũng không được để cho họ biết Hayato và Naomi đang ở chung một chỗ được.
Kazumi nghe thế vẻ mặt hiện ra chút không vui.

Hayato chết rồi thì bà cũng chẳng còn nước cờ nào để đi nữa cả.

Xét ra thì anh chính là con tốt thí mạng cho bà.
“Vì Hayato không phải là người trong gia tộc nên con chỉ đành hoả táng rồi rải tro xuống sông thôi.”
“Kazumi, con chưa trả lời cho mẹ.

Rốt cục Hayato có phải là người trong gia tộc hay không?”
Akako nghe xong tức đến tím ruột.

Bà không tiếc chuyện gia tộc nuôi người ngoài trong hơn ba mươi năm, mà bà đang tức giận vì chuyện tày trời mà con gái thứ của mình dựng nên này.

Hayato đã có biểu hiện rất tốt trong gia tộc sau ngần ấy năm, không được tính là hậu duệ thì cũng được tính là thuộc hạ thân cận.

Bây giờ chết lại không được an táng đàng hoàng.

Trong lòng bà cũng có chút xót xa.
“Phải đó, nó không phải con con.

Nhưng đã sao chứ, hai đứa con hoang dơ bẩn kia còn được ở đây mà...”
Kazumi chưa nói xong thì có cảm giác nóng rát bên má trái.
Akako tức giận hạ thẳng một bạt tai lên mặt con gái mình.

Trước đây chính nó là người khiến bà tự hào, bây giờ lại chính là người làm bà nhục nhã nhất.
“Chuyện đã như thế này thôi thì đợi đến khi tìm được Naomi chúng ta hãy tính đến chuyện đính hôn với gia tộc bên Mĩ.

Cứ tạm lùi lại cho đến khi tìm thấy người đã.”
Hikashi lên tiếng giải hoà trước, dù sao cũng là trước mặt mọi người, nên giử lại chút thể diện cho Kazumi.
“Mọi người đã mệt rồi, hôm nay chúng ta kết thúc ở đây.”
Mọi người dần ra khỏi gian chính, chỉ còn lại Hikashi và Thiên Tuệ.
Hikashi đến bên cửa sổ sát sàn ngắm nhìn những tia nắng cuối ngày.
Dù vẫn là mùa đông nhunge khi chiều đến, góc trời đằng Tây vẫn nhuộm một màu đỏ rực rỡ.
Thiên Tuệ đứng dậy bước đến bên cạnh anh nhàn nhạt hỏi.
“Anh nghĩ hai người họ có làm được không?”
“Được.”
Hikashi trả lời chắc chắn.

Cả Naomi và Hayato đều là những người biết sử dụng đầu óc để làm việc, chắc chắn sẽ không dại dột mà đâm đầu vào Natumi lần nữa..