Erena ngồi trong căn phòng kín ấy mà chỉ biết vò đầu suy nghĩ. Rốt cuộc nơi này là đâu? Làm thế nào để ra khỏi đây bây giờ?
Căn phòng chỉ có vỏn vẹn một chiếc giường đơn nằm trong góc, bởi tất cả các hoạt động như vệ sinh cá nhân, tắm rửa đều được thực hiện theo giờ.
Đối với những người bị nhốt trong phòng thì mới phải làm vậy, vì họ chưa chấp nhận sự thật là bản thân đã bị bắt vào đây thì sẽ không có đường lui, họ sẽ trở thành gái mại dâm nên sẽ có các hành động chống trả nếu được thả ra khỏi căn phòng đó.
Chưa có tiếng của tên quản lí, vậy là chưa tới giờ vệ sinh cá nhân buổi tối.
Cuộc sống ở nơi đây không khác gì ở tù, cô nhất định phải ra được khỏi đây.
Vài phút sau liền có tiếng bước chân vang lên dọc hành lang, tiếng của chùm chìa khóa cũng vang lên khiến cô bồn chồn trong lòng. Vậy là đã đến lúc ra ngoài, lần này cô sẽ quan sát mọi thứ một cách kỹ lưỡng hơn.
Một người đàn ông khá trẻ với vẻ ngoài dữ tợn liền tra khóa vào ổ, một tiếng "cạch" vang lên, cánh cửa trước mắt cô liền được mở ra, cô cũng bị hắn bắt ép bước ra ngoài.
Hắn áp giải một đoàn người bao gồm những cô gái bị nhốt trong các phòng còn lại, và cả cô. Cảnh tượng này chẳng khác nào áp giải tù nhân.
Họ đi hết hành lang đó rồi ngang qua một căn phòng rộng rãi, không khí trong đó đầy sự hoan lạc, âm nhạc và những người con gái quyến rũ ấy hòa quyện cùng với nhau. Cô đưa mắt nhìn vào phía trong, một người đàn ông mặc vest đang ngồi đối diện với Marcus, tên mà cô đã gặp hôm qua.
Chẳng cần phải nói, Erena biết đó là một vụ buôn bán gái mại dâm, nó đang được diễn ra.
Và cô còn nhìn thấy Sam đang phục vụ rượu cho hai người đó, xong xuôi, cô lùi lại ngồi trên chỗ để tay của chiếc ghế mà Marcus đang ngồi.
Vô tình hai ánh mắt của Sam và Erena chạm phải nhau, nhưng chỉ diễn ra trong vài giây, Erena đã đi mất.
Sam nheo mày rồi khẽ hỏi Marcus.
- Cô ả sáng nay ông kêu tôi vào nói chuyện xem thế nào ấy, cô ta có gì đặc biệt sao? - Cô khẽ thì thầm vào tai hắn.
Marcus cầm trong tay ly rượu mà nhẹ nhàng lắc qua lắc lại, mặt trầm ngâm một lúc để nhớ lại xem Sam đang nhắc đến ai.
- À, con đàn bà của Victor. - Hắn ta điềm tĩnh trả lời với ngữ điệu khinh khỉnh.
Sam ngạc nhiên, khẽ nhíu mày.
- Victor của Unknown? - Cô hỏi.
- Phải. - Hắn đáp lại.
Cô ta liếc mắt sang hướng khác như suy nghĩ gì đó.
- Người như cậu ta thì có biết bao nhiêu loại đàn bà vây quanh, vậy ông nói đến loại nào? - Cô hỏi với giọng hoài nghi.
- Loại mà dù có thế nào thì hắn ta cũng không chịu buông bỏ. - Marcus liếc mắt nhìn Sam rồi nói với giọng điệu khinh khỉnh.
Sam ngạc nhiên vô cùng, vậy ra đó là lí do khiến cô ta trở nên đặc biệt.
Thấy Sam đột nhiên lại quan tâm tới chuyện đó tới vậy, Marcus cũng thấy ngạc nhiên.
- Sao? Sáng nói chuyện có vấn đề gì à? - Hắn hỏi với giọng hoài nghi.
- Bướng bỉnh hơn bình thường thôi. - Sam trả lời cho qua, đôi mày vẫn nhíu lại đầy đăm chiêu.
____
Erena cùng với những cô gái khác được áp giải đến khu vệ sinh, tuy nhiên lại có một cánh cửa được khóa lại ngay trước đó.
Tên đã mở khóa cửa cho cô liền tiến lên phía trước, tra một chùm chía khóa gồm rất nhiều chìa vào trong đó, cánh cửa được mở ra một cái "cạch", trong đó có một phòng tắm chung và các phòng vệ sinh được ngăn cách.
Cô bước vào phòng vệ sinh và nhìn xung quanh, phía trên tường cao kia có một ô cửa sổ tương đối nhỏ, nếu cố gắng luồn lách thì vẫn có thể qua. Nhưng những tên vệ sĩ kia đang đứng ở ngay ngoài, nếu cô trèo lên ngay bây giờ thì sẽ bị phát hiện ngay.
Tiếp đó cô bước ra chỗ phòng tắm và tắm rửa, dòng nước chảy xuống đầu cô khiến cô cảm thấy thoải mái hơn bao phần.
Tuy vậy nhưng cô vẫn không quên nhiệm vụ chính, cô đưa mắt nhìn quanh, nơi đây không có lỗ thoát nào cả, vậy nơi duy nhất mà cô có thể thoát ra chính là phòng vệ sinh.
Sau khi tất cả đã vệ sinh cá nhân xong xuôi, họ lại bị áp giải về phòng giam.
Khi về, họ đi ngang qua khu nhà bếp không lớn lắm, bên trong rất nhiều dao, đó là điều hiển nhiên.
Nhưng điều khiến cô chú ý đó chính là có một con dao được đặt ngay trên bàn, ngay bên cạnh một đĩa bánh nhỏ.
Erena suy nghĩ thật nhanh, rồi bất chợt cô lao đến bên chiếc bàn đó, một tay giấu nhanh con dao vào cạp quần, tay còn lại bốc bánh cho vào miệng.
Một tên vệ sĩ phía sau liền hớt hải chạy đến nắm chặt lấy cánh tay cô và lôi ra ngoài.
- Con ả này, làm gì vậy?! - Hắn quát lớn.
- Xin lỗi... tôi đói quá...! - Erena quay mặt ra, trong miệng ngậm biết bao là bánh nên hai má phồng ra, nói rất khó nghe.
- Đi vào hàng! - Hắn kéo cô thật mạnh rồi lôi vào hàng dọc mà họ đang đi.
Erena nhai nốt đống bánh trong miệng rồi khẽ nở một nụ cười trên môi.
_____
Sáng ngày hôm sau theo giờ Việt Nam, khi cô tiểu thư vẫn còn ngủ rất say, Alpha đã quyết định rời khỏi nhà và đi siêu thị một chuyến, mua chút đồ lặt vặt cho cô. Siêu thị cũng gần nhà nên anh quyết định đi bộ. Nghe nói, khi con gái buồn thì chỉ cần cho họ ăn...
Sau vài vòng lượn đi lượn lại trong siêu thị, anh cũng đã sắm về được vài chiếc bánh bông lan, vài lon nước ngọt và những hộp kẹo.
Trên đường về, anh quyết định đi xuyên qua một con hẻm nhỏ vì đây là đường tắt nhanh nhất để trở về căn biệt thự.
Chợt nghe có tiếng động lạ, anh vội quen ngoắt lại, giơ chân và đá về phía sau. Nhưng tên bịt mặt đầy bí ẩn đó quá nhanh, liền né được cú đá của anh trong thoáng chốc.
Thật kì lạ, hắn lúc này chỉ đứng im nhìn anh. Bỗng dưng anh thấy choáng váng, thậm chí tới đứng còn không vững. Anh quỵ xuống, lúc này mới cúi xuống nhìn người mình, một mũi tiêm tẩm thuốc mê đã cắm vào chân anh từ lúc nào.
Làm cách nào mà hắn ta... có thể nhanh tới vậy, cắm mũi tiêm đó vào chân anh mà anh chẳng hề biết.
Người có kĩ thuật nhanh nhẹn như vậy, người mà có thể đánh bại được Alpha, duy nhất chỉ có một, không lẽ... ngươi là... Anh choáng váng, mắt mờ dần rồi ngất đi.
"Ào!" Anh ta đổ một xô nước lạnh lên đầu Alpha. Anh giật mình tỉnh dậy, nheo mắt nhìn xung quanh, đây là một căn nhà hoang.
Nhìn lại về mình, bản thân anh đang bị xích trên một chiếc ghế gỗ, đằng sau là một bể nước coi bộ khá sâu.
Không thể cử động, cho dù có giãy giụa thế nào đi chăng nữa. Nhìn kĩ lại một lần, người trước mặt anh... Kẻ có mái tóc nâu hạt dẻ được vuốt ngược ra sau, với ánh mắt sắc như lưỡi dao, khuôn mặt điển trai này, thật sự... là hắn sao?
- Lâu lắm không gặp rồi nhỉ, Alpha? - Victor mỉm cười một cách đầy bí hiểm, nụ cười hiểm ác chết người.
- Victor? - Anh ngạc nhiên.
- Mày còn nhận ra tao à? Vui thật. - Hắn bật cười thích thú, làm hé lộ chiếc răng nanh nhọn hoắt của.
- Mày... làm gì ở đây? - Anh nhíu mày nhìn hắn.
- Tao về đây mà không gặp mày thì thật không nể tình bạn trước kia của chúng ta. - Victor nói với Alpha bằng giọng điệu khiêu khích.
Tuy Victor nói vậy nhưng thật sự là anh muốn gặp lại người bạn ấy của mình sau 6 năm. Anh biết nếu gọi Alpha ra nói chuyện thì sớm muộn gì hai người cũng sẽ xảy ra xô xát, chi bằng vậy cho gọn.
- Mày về đây làm gì?! - Alpha hỏi anh, vẫn tiếp tục giãy giụa không nguôi.
- Có chút việc thôi... - Anh cúi xuống, dí sát mặt vào mặt người bạn cũ rồi nói. - Mà mày bây giờ cũng không vừa nhỉ, qua lại với con gái của Phúc Thạch? Mày giỏi nhỉ? - Victor giở giọng mỉa mai anh ta không ngừng.
- Tao không hề! - Anh ta lớn giọng phản bác. Vậy cái cảm giác hôm qua anh cảm thấy là thật, Victor thật sự đã có mặt tại buổi trình điên hôm qua.
Victor lập tức quay lại và giáng một cú đấm cực mạnh vào mặt Alpha, khiến anh lật mặt sang một bên.
- Tao đang nói. - Anh nói trầm giọng xuống. - Mày thừa biết ông ta là người thế nào, vậy mà vẫn trung thành nhỉ?
Alpha liếc mắt nhìn Victor, cú đấm của anh ta đã làm phần môi của anh bị rách, máu rỉ ra từ từ.
- Mày đã có thể đi với tao từ ngày đó, nên bỏ ông ta mà đi giống như tao đã làm chứ? - Victor nói với anh ta bằng giọng điệu đầy tiếc nuối.
- Mày chẳng biết gì đâu, im đi! - Alpha ngắt lời anh.
Lại là câu nói này, nó khiến anh như tức điên lên. "Alpha, đến bao giờ thì cậu mới chịu tỉnh ngộ?"
Victor vì tức giận mà tiếp tục đấm cho anh ta vài cái, không thể chống cự do toàn thân bị xích ngồi trên ghế, Alpha đã hứng trọn những cú đấm với sát thương cực mạnh ấy.
Như vậy là chưa đủ, Victor còn đá anh ta thêm vài cái, dùng chân đạp vào người anh, tay cũng đấm không ngừng nghỉ, như một kẻ điên. Anh chỉ muốn Alpha sớm tỉnh ngộ.
- Sau 6 năm, mày vẫn giữ cái suy nghĩ "tôn thờ" ông ta như vậy nhỉ? - Victor đứng thẳng dậy, thở hắt, dừng tay rồi đứng nhìn Alpha, gương mặt không giấu được sự tức giận.
Khuôn mặt anh ta giờ đây bầm tím, máu be bét khắp khuôn mặt điển trai này, anh thở hồng hộc từng tiếng một.
- Được nói chuyện và gặp lại mày như vậy, tao rất vui đấy. - Victor nói với vẻ khinh khỉnh, kèm theo chút tức giận, mắt hờ hững nhìn xuống 1 Alpha đang be bét máu.
Victor quay lưng đi, rút từ trong túi quần ra một chiếc chìa khoá nhỏ rồi ném ra trước mặt anh ta.
- Tự mở nhé. - Victor cười khẩy rồi bỏ đi.
____
Erena ngồi lên giường, tựa lưng vào góc tường, hai tay mân mê con dao sắc bén, mắt nhìn mãi không rời, trong đầu đang thầm vẽ lên một kế hoạch.
Bất chợt có tiếng bước chân đến gần, cô luống cuống giấu nó xuống dưới gối.
Người đàn ông cầm chùm chìa khóa ấy liền tra khóa vào ổ, một cô gái với dáng vẻ lả lướt liền bước vào, cầm theo một khay thức ăn.
Erena xị mặt xuống, trong lòng thầm tự hỏi không biết cô ta lại vào đây làm gì.
Sam đặt khay đồ ăn ra cạnh Erena rồi ngồi xuống mép giường.
- Cảm ơn, nhưng cô lại vào đây làm gì nữa? Lại dạy đời tôi sao? - Erena hỏi với giọng khinh khỉnh.
- Người đàn ông mà sáng nay cô nhắc đến... là Victor? - Sam hỏi với giọng ngập ngừng.
Erena ngạc nhiên, hai mắt mở to, quay ngoắt về phía Sam.
- Chị biết anh ấy sao? - Erena hết sức bất ngờ, hỏi với giọng hồn nhiên.
- À thì... cũng gọi là có biết. - Sam lúng túng trả lời. Đúng hơn là hai người từng có tình một đêm với nhau, nhưng chuyện đó cũng đã cách đây vài ba năm rồi.
Erena khẽ gật đầu, hai tay lại ôm lấy đầu gối, mắt nhìn ra phía xa xa.
- Phải, chị vào đây chỉ để xác nhận là vậy thôi hả? Nếu vậy thì chị xong việc rồi đấy. - Erena lại tiếp tục với cái giọng bướng bỉnh của mình.
Sam lại nhìn cô gái này với ánh mắt đầy ngạc nhiên, rốt cuộc...
- Tôi còn muốn biết... vì gì mà cô có thể ở bên cạnh cậu ta lâu như vậy? - Sam hỏi với giọng tò mò, ánh mắt nhìn về phía Erena cũng biểu lộ rõ sự mong chờ.
Erena quay mặt nhìn Sam, đôi mày khẽ nhíu lại, cô cũng không biết vì sao, vậy sao nói cho cô ta biết được cơ chứ?
Người như Erena rốt cuộc là có gì mà khiến Victor có chết cũng không buông tha, bất kì giá gì thì cũng phải đưa cô về bằng được? Vào cái đêm ấy cô đã có thể thấy Victor có thể đào hoa, lăng nhăng nhưng lại luôn khép kín bản thân mình trong những chuyện tình cảm nghiêm túc.
Người đa tài, quyến rũ như nữ xạ thủ Angela của The Demons còn bỏ mạng dưới tay anh ta, vậy rốt cuộc là ở cô gái này có gì đặc biệt đến vậy?
- Có chết cô cũng không biết được đâu. - Erena đáp trả thẳng thừng mà như khiêu khích cô ta, nhưng đó thực chất chỉ là câu trả lời một cách bộp chộp của cô.