“Tiên sinh, buông tay tôi trước đi đã” Cô nói.
Chỉ là khiến cho cô không nghĩ tới, người nọ không những không buông tay cô ra, còn cố ý trêu chọc, môi ngậm lấy tai cô thập phần mập mờ nói “Không thành vấn đề”
Quả thật, hẳn buông lỏng tay, nhưng… Môi người này lại mờ ám cắn ở vành tai cô.
Giản Đường hơi ngẩn ngơ, những người từng gặp qua cũng không khó ứng phó như người này.
Hắn quả thật đã nới lỏng tay… Không sai!
Chẳng qua là… Không buông miệng ra.
Mà thanh âm này, cũng cực kỳ xa lạ.
Trong lòng Giản Đường càng quái dị… Cô chắc chắn không biết người đàn ông xa lạ này.
Lại nghĩ tới lời giám đốc Hứa ở cửa phòng bao cảnh cáo cô, mặc dù hết sức khó chịu nhưng vẫn tiếp tục chịu đựng.
Dè dặt nghiêng đầu, muốn dùng dư quang khoé mắt len lén liếc về người trước mặt.
Lúc này, trước người trống không, người nọ cách ra nửa bước “Muốn nhìn thì quang minh chính đại mà nhìn”
Ẹc!
Sắc mặt Giản Đường đỏ bừng… Bản thân nhìn lén hành động của người ta lại bị vạch trần ngay trước mặt nên vô cùng quẫn bách.
Tuy quẩn bách nhưng cô cũng đã nhìn thấy tướng mạo của người này, đáy mắt thoáng qua một tia kinh hãi, nhưng một giây kế tiếp, đáy mắt Giản Đường lại trở nên bình tĩnh không gợi sóng.
Con ngươi sắc bén của Cain hiện lên một tia hứng thú, còn có một tia hưng phấn quá mức trong cuộc săn đẫm máu này.
Thần giác khẽ nhấch lên, người quen thuộc với hắn sẽ biết, bây giờ người này đang rất có hứng thú.
Ai trông thấy tướng mạo của hắn chắc chắn kinh động vô cùng, bất kể là đàn ông hay phụ nữ đều bị khuôn mặt tuyệt sắc này đầu độc… Nghĩ đến đây, mặt mũi xinh đẹp của Cain thoáng qua một tia chán ghét không dễ phát giác — sợ rằng trên đời này không có người nào chán ghét chính khuôn mặt này hơn bản thân hắn!
Giản Đường giơ tay lên, chậm rãi lau lau vành tai, lau sạch xúc cảm ở trên đó. Cô, vẫn là không thích người khác chạm vào.
Con ngươi sắc bén của Cain đột nhiên híp lại, càng cảm thấy người phụ nữ này cực kỳ thú vị.
Cô chính là một thể mâu thuẫn.
Đến nay vẫn chưa bao giờ gặp được một người hèn mọn hơn người phụ nữ này, có thể cô không biết, bất kể cô biểu hiện hèn mọn như thế nào đi chăng nữa, nhưng tình cờ làm ra một chút xíu động tác nhỏ, nhưng sẽ bán đứng cô.
Đây là một người phụ nữ khó chinh phục, cũng là một con mồi rất tốt. Có ý nghĩa.
“Uống rượu không?” Hắn hỏi.
Giản Đường không chút suy nghĩ “Tiên sinh, không biết tại sao ngài lại chỉ đích danh tôi phục vụ, nhưng tôi cảm thấy nên để ngài biết một chuyện, tôi không uống rượu. Trừ cái này ra, bất kể chuyện gì tôi cũng có thể”
“Ồ? Cái gì đều có thể?”
Cain khẽ cười một tiếng “Nếu vậy, tối nay tôi muốn cô bồi tôi qua đêm”
Cain vừa dứt lời, biểu tình Giản Đường liền hết sức đặc sắc.
Trong đầu có chút ong ong, có chút ngây ngô ngu ngốc nhìn người đàn ông có mặt mũi yêu nghiệt trước mắt… Cô không nghĩ tới, với bản thân mình bây giờ sẽ có đàn ông cảm thấy hứng thú.
Nhìn xem từ lúc đi vào phòng bao đến giờ vẫn luôn là người phụ nữ một biểu cảm đần độn không có chút gợi cảm nào, sắc mặt ngũ sắc rối rắm cùng ánh mắt ngạc nhiên không dám tin, tâm tình Cain lại cảm giác tốt lên, từ trong ngực móc ra một tập chi phiếu, tiện tay mang bút viết ra một chuỗi con số thật nhanh rồi ký tên hắn lên, ngón tay thon dài kẹp chi phiếu đưa cho Giản Đường:
“Cầm lấy, hôm nay có chuyện đi trước, lần sau lại tới tìm cô”