Tư Đồ Lăng Tuyết có vẻ không hài lòng lắm về câu nói này: "Nguyễn đại tiểu thư, cái giá của cô hình như hơi cao thì phải?"
"Đâu có đâu." Selena nâng ly rượu lên nhân nhi: "Lô vũ khí của Cửu Lam gia tộc phải đi qua biên giới phía Tây Ấn Độ. Nơi đó giáp với khu vực Trung Đông. Muốn đi qua được phải được sự cho phép của gia tộc Shetty. Giả sử cô không cần thông qua gia tộc Shetty vẫn luồn lách vượt được biên giới thì cô lại gặp phải rắc rối lớn ở Trung Đông đấy!"
"Ý cô là gì?" Tư Đồ Lăng Tuyết nheo mắt nhìn Selena, dò hỏi.
"Ý tôi rất đơn giản. Chưa nói đến các thế lực ngầm ẩn nấp, chỉ riêng việc tình hình chính trị cùng quân sự ở Trung Đông đang rối như một mớ bòng bong cũng đủ khiến cô mệt đầu rồi. Huống hồ, ngũ tộc không có thanh thế cùng quan hệ ở Trung Đông." Selena mỉm cười thanh lệ phân tích cho Tư Đồ Lăng Tuyết: "Cho nên, tôi có thể cho cô hai cái đệm lưng."
Nói rồi, Selena rút điện thoại ra, liên lạc với một người: "Thiên Thư, giúp tôi mang chiếc hộp gấm ở bàn trang điểm tới đây."
...
Chẳng bao lâu, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.
"Tiểu thư, Thiên Thư tới." Giọng nói của Hoa Như Ý vọng vào.
"Cho cô ấy vào đi."
Hoa Thiên Thư bước vào trong phòng, trên tay là một chiếc hộp gấm. Cô ấy đặt hộp gấm lên bàn rồi cúi đầu rời khỏi.
Tư Đồ Lăng Tuyết quan sát kĩ chiếc hộp. Nó sẽ không có gì đặc biệt nếu hình dạng cái ổ khoá hộp không quá kì dị.
"Thứ đồ trong này hẳn là rất quý. Selena tiểu thư lại để nó sơ sài như này, không sợ bị cướp sao?" Tư Đồ Lăng Tuyết khó hiểu nhìn Selena.
"Lăng Tuyết điện hạ chớ vội." Selena nói một câu nhắc nhở. Sau đó, cô dùng ngón trỏ của mình đặt vào bên trong lỗ khoá.
Chỉ thoáng trong vài tích tắc, khi mà Tư Đồ Lăng Tuyết còn chưa hiểu chuyện gì, Selena đã dùng tốc độ nhanh nhất rút tay ra. Cùng lúc, nắp hộp cũng tự động bật mở.
Cô giơ ngón tay lên trước mắt. Trên đó bỗng dưng trào ra một giọt máu.
"Cái quái gì thế?" Tư Đồ Lăng Tuyết lần này thật sự kinh ngạc đến muốn rớt tròng mắt ra ngoài.
Selena chỉ cười khẩy một tiếng, lấy khăn giấy lau đi giọt máu trên đầu ngón tay.
"Trong cái lỗ đó chứa cái gì vậy?" Tư Đồ Lăng Tuyết không nén nổi tò mò. Cô ấy đột nhiên nhoài người ra, muốn đưa tay vào cái lỗ khoá đó xem thử.
"Muốn chết ngay tại đây thì cứ việc." Selena không cảm xúc bất ngờ buông ra một câu.
Nghe thế, Tư Đồ Lăng Tuyết vội rụt tay lại. Cô ấy nhìn chằm chằm vào Selena.
Selena đặt tờ giấy lên bàn, rồi thuận tay cầm lấy ly rượu
"Trong đó là cổ trùng!" Cô nhàn nhạt nói một câu.
"Là loài cổ trùng có thể ăn thịt người?" Tư Đồ Lăng Tuyết thăm dò.
"Đúng vậy. Cổ trùng được nuôi làm ổ khoá, mà máu của tôi chính là chìa khoá để mở, hơn nữa còn phải là máu tươi mà nó hút được trên cơ thể sống. Nếu là máu của kẻ khác, không những khoá không mở, mà còn bị nó nhai nuốt ngón tay một cách nhanh chóng không hề biết. Chỉ sợ đến lúc phát hiện, nó không chỉ ăn hoàn toàn ngón tay kẻ đó mà còn chui vào trong cơ thể qua đường máu, ăn hoàn toàn cô từ trong ra ngoài." Selena lắc lắc ly rượu, nhìn chất lỏng màu đỏ trong ly xoay tròn.
Những lời cô nói thật sự đáng sợ đến mức quái dị, mà vẻ mặt cô vẫn điềm nhiên như thể đây là chuyện hết sức bình thường.
Tư Đồ Lăng Tuyết nghe xong mà cảm giác lông tơ đang dựng đứng cả lên. Tuy bình thường cô ấy cũng hay nuôi mấy con vật đáng sợ, nhưng nuôi trùng cổ ăn thịt người để làm ổ khoá, thì quả thật là quá kinh dị rồi.
Selena lấy ra trong hộp một chiếc nhẫn. Trên mặt nhẫn có khắc hình một con quạ đen.
"Đây là?" Tư Đồ Lăng Tuyết nhìn chiếc nhẫn được Selena đeo vào ngón áp út của mình.
"Đây là nhẫn của tôi, nhưng cũng là một tấm kim bài của gia tộc Shetty. Tôi cho cô mượn. Nếu có người hỏi đến, cứ trả lời là của tiểu thư Priyanka Shetty." Selena dặn dò Tư Đồ Lăng Tuyết.
"Sau khi vào Trung Đông, tôi sẽ liên hệ với tứ ca của tôi. Dưới sự bảo vệ của gia tộc Levi, đoàn người cùng lô vũ khí sẽ được đến nơi an toàn!"
"Cho nên cô muốn lấy mỏ dầu ra điều kiện trao đổi?" Tư Đồ Lăng Tuyết nhìn cô.
Selena không nói, chỉ khẽ gật đầu. Lúc này, cô đứng dậy đi về phía bể cá.
Vốn dĩ bể cá đang trống trơn không có gì, nhưng bức tường bên trong bể lại bị đẩy ra. Hai con cá chình điện to lớn bơi ra ngoài, lượn lờ quanh bể.
"Tư Đồ Lăng Tuyết, chuyện thứ nhất coi như xong xuôi. Còn chuyện thứ hai mà cô muốn nhờ vả, là gì?" Selena rải thức ăn vào trong bể. Hai con cá bơi lên vội vàng đớp lấy.
"Tôi muốn mượn sát thủ của cô, là sát thủ của Hoa gia!" Tư Đồ Lăng Tuyết cũng đứng dậy nhìn ngắm hai con cá chình bơi lội. Đôi mắt lam khẽ chớp, chẳng biết là lo lắng điều gì.
"Vậy là, cô đã quyết định trừ khử đám người kia rồi?" Selena vê vê viên thức ăn trong tay, rồi ném vào trong bể, lạnh nhạt hỏi một câu.
Tư Đồ Lăng Tuyết cười khẽ. Đôi mắt đột nhiên hiện lên một tầng sương âm u: "Chúng khiến tuổi thơ của tôi toàn một màu đen. Hiện tại đều muốn đè đầu cưỡi cổ ba tôi. Chi bằng khử chúng sớm một chút, đi đầu thai làm lại cuộc đời."
"Ha ha, đi đầu thai làm lại cuộc đời sao? Nói rất hay!" Selena bật cười. Cô nói với Tư Đồ Lăng Tuyết: "Sát thủ Hoa gia, tôi sẽ cho cô mượn."
Tư Đồ Lăng Tuyết hơi bất ngờ: "Tôi còn tưởng cô sẽ không đồng ý cơ!"
"Tại sao lại không chứ? Ở hắc đạo này, không có cái gì gọi là bạn bè, nhưng bớt đi một kẻ thù mới là chuyện tốt. Huống hồ gì, ngũ tộc đảo loạn thì Thất lão cũng lao đao. Cho nên, giúp cô cũng là giúp chính mình." Selena vừa đáp vừa quay lại bàn lấy ly rượu của mình: "Nào, chúc cho công chúa hắc đạo mã đáo thành công."
Keng!
Hai chiếc ly va vào nhau, tạo nên âm thanh giòn giã.
~~~~~~~~~~~~~~~
Miêu: Phù, mệt muốn chết!😅