Tình Yêu Này Tôi Chỉ Muốn Dành Cho Em

Chương 30: 30: Dạ Lam





Thái độ của một đàn ông đối với người phụ nữ thuộc về mình đôi khi không chỉ là sự quan tâm chăm sóc, mà ngoài ra đó còn có cả sự hứng thú muốn chinh phục và nhiều hơn cả đó là sự chiếm hữu...
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
" Lam Lam mai anh đưa em đi chọn lễ phục.

"
" Ừm "
Tối ngày mai buổi tiệc sẽ được diễn ra, Ngọc La Lam đang định bảo anh thì anh là người đã mở lời trước.

Cô vui vẻ mà đồng ý.
" Được rồi.

Đừng suy nghĩ nhiều nữa đi ngủ thôi nào.

"
" Ừm "
Ngọc La Lam gối đầu lên tay Dạ Khâm, hai tay vòng qua hông anh mà ôm lấy.
Dạ Khâm cúi xuống hôn lên trán cô, bàn tay còn lại xoa xoa lên lưng cô rồi ngủ.
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Ngày hôm sau,
" Lam Lam, dậy nào "
Nhìn khuôn mặt an tĩnh khi ngủ của cô.

Dạ Khâm không đành lòng kêu cô dậy.

Ngọc La Lam mơ màng mở đôi mắt còn đang buồn ngủ của mình ra như một con mèo con nhỏ nhắn nhiều lông đáng yêu.
" Ừm "
" Chào buổi sáng bà xã "
Nghe từ " bà xã " nhẹ nhàng từ miệng anh đi ra, cô cứng đờ cả người.
" Hừ.

Ai thèm là bà xã của anh chứ.


Tự luyến "
Dạ Khâm cười rộ lên ôm lấy cô vào trong ngực.

Ngọc La Lam nghe thấy tiếng cười của anh thì mặt đỏ ửng lên.
Anh cúi xuống hôn lên môi cô như muốn cướp đi tất cả dưỡng khí của cô.

Buông môi cô ra, đôi môi đã đỏ ửng.

Cô dựa vào người anh thở hổn hển, mãi cho tới một lúc sau cô mới ổn định lại hơi thở của mình.
" Dạ.

Anh đáng ghét vừa thôi.

Em còn chưa có đánh răng đâu "
" Anh không ngại.

Bà xã à "
Mặt cô có thể mang đi rán trứng được rồi.

Cô đẩy anh ra chạy một mạch vào phòng tắm.

Còn anh thì ngồi lắc đầu cười khổ, thật là không muốn bỏ qua cho cô chút nào mà.
Ăn sáng xong anh chở cô đến một cửa hàng chuyên đồ đi sự kiện.

Anh mở cửa cho cô xuống xe.

Nhìn thấy dòng chữ trên cửa hàng " Dạ Lam ", cô nghi hoặc nhìn anh.
" Anh dựng lên nơi này dành tặng em đó Lam Lam "
Nhìn ra được điểm nghi hoặc trong mắt cô, anh lên tiếng giải thích cho cô đỡ thắc mắc.
" Anh...!anh chuẩn bị cái này từ bao giờ "
" Từ khi bắt đầu mới gặp em.

Vào thôi xem có thích không? "

" Ừm "
Anh nắm lấy tay cô đưa cô vào bên trong.
" Anh hai, chị dâu hai người đến rồi sao?"
" Ừ "
Dạ Khâm nói với Dạ Tiểu Uyển.
" Uyển Uyển sao em lại ở đây "
Ngọc La Lam thắc mắc nhìn cô.

Chẳng phải con bé bảo ra nước ngoài một thời gian sao.

Con bé về lúc mào sao không về nhà mà lại ở đây.

Ngọc La Lam hiện lên rất nhiều câu hỏi trong đầu.
" Em đi trông tiệm cho anh chị đó "
" Em trở về khi nào.

Sao không về nhà cùng chị "
" Em cũng mới về có từ hôm qua thôi "
Dạ Tiểu Uyển nghĩ thầm chị dâu à xin lỗi chị nha, Chứ em cũng không muốn nói dối chị đâu.

Vì em có đi đâu đâu em ở đây cắm chốt cả gần nửa tháng đây rồi.
" Được rồi.

Tiểu Uyển em dẫn chị dâu Lam Lam của em đi chọn đồ đi "
" Được thôi.

Chị dâu đi nào "
Ơi xời chọn đồ thì quá dễ đây là nghề của cô mà lại.

Với lại mấy bộ đồ này toàn là số lượng chỉ có một thôi à.

Chính tự tay cô hướng dẫn do anh cô thiết kế đấy chứ.

Ô hu hu chị dâu thật là có số hưởng mà.

Đúng là ai có người yêu vào thì cũng sẽ khác mà.

Ngưỡng mộ chị dâu quá đi a a a a a a.
Dạ Tiểu Uyển dẫn cô đi đến một gian phòng trên lầu hai.

Cả hai người dừng lại trước một dãy dài toàn là váy dạ hội.

Ngọc La Lam kinh ngạc nhìn bộ nào cũng rất tinh tế và đẹp mắt..