Tình Yêu Này Có Thể

Chương 37: Gặp lại




Tôi nhận lấy bản hợp đồng và đọc, điều tôi thấy kì lạ là tại sao lợi nhuận của tôi ghi trong đây lại nhiều đến thế, lên đến 80%, trong khi công ty chẳng có yêu cầu gì quá đáng, vì thế nên tôi liền hỏi:

- Công ty anh có chắc là chỉ cần 20% lợi nhuận không.

- Trong đó đã ghi rõ.

- Nhưng tôi không hiểu là tại sao tôi lại được trả lợi nhuận quá cao như vậy.

- Cô Cát Tiên đây là một ngôi sao sáng giá, có sức ảnh hưởng cả ở Hàn Quốc lẫn Việt Nam, khi nghe được tin cô về Việt Nam hoạt động thì lại càng nhiều người quan tâm hơn, ở đây chúng tôi không quá quan trọng việc lợi nhuận, chúng tôi xem trọng giá trị thương mại và uy tín của công ty, vì thế công ty chúng tôi luôn mong muốn cô làm việc một cách thoải mái nhất để luôn giữ hình ảnh tốt trong mắt công chúng.

Tôi nghĩ cũng hợp lý, công ty Zn lớn như vậy, không chỉ ở mảng giải trí mà cả ở kinh doanh bất động sản, các ngôi sao trực thuộc công ty đều rất nổi tiếng, vì thế tôi đã đồng ý ký vào bản hợp đồng. Sau đó, Đại Dũng trở tôi đi ăn, trên đường đi, Đại Dũng nói:

- Vậy bắt đầu từ tuần sau cô sẽ tham gia các dự án.

- Vâng

- Chủ tịch nghe nói cô có khả năng diễn xuất nên muốn đầu tư cho cô một bộ phim.

- Tôi không chắc nữa, nhưng sẽ cố gắng.

- Cô sẽ được nhận vai chính trong bộ phim AW, đây là một bộ phim chiếu rạp.

- Thể loại tình cảm sao?

- Phải

- Từ tuần sau cô sẽ bắt đầu quay nhé, tuần này cô cứ nghỉ ngơi thư giãn cho thoái mải.

- Vâng, mà tôi chưa thấy mặt chủ tịch bao giờ.

- Cô không cần biết đâu.

- Vâng.

Sau khi chúng tôi ăn xong thì Đại Dũng đưa tôi về nhà, tuy mới về Việt Nam nhưng tôi đã có nhà riêng, do nhưng năm hoạt động ở Hàn tôi đã kiếm được tiền để mua một căn hộ, nó khá rộng và thoải mái so với người ở một mình như tôi. Thiết nghĩ bây giờ ở nhà cũng chán, nên tôi đã rủ con Quyên đi chơi, sẵn tiện ngắm phố xá Hà Nội, nhưng hôm nay nó lại đi học, nên tôi đành đi một mình.

Đường phố Hà Nội vẫn đông vui như ngày xưa, tôi đi ngắm mọi nơi sau đó lại lê la sang những quán đồ vặt, lâu lắm rồi mới có cảm giác như thời cấp ba, bỗng tôi lại nhớ đến Zayn. Cậu ấy bây giờ chắc cũng thấy đổi rồi, chắc cũng đã quên chuyện ngày xưa, đang nghĩ ngợi lung tung bỗng tôi nghe tiếng gọi:

- Cát Tiên đó sao

- Hạ Viên

- Trời đất, tui nhớ bà quá.

- Tui cũng vậy

- Mà sao về không báo cho mọi người để ra đón, cứ lừ lừ mà về thế này

- Có gì đâu, mà chúc mừng nha

- Mừng gì?

- Bà với Tiến

- À, cái tên cứng đầu đó hả, làm tốn bao nhiêu công sức của tui

- Tiến tỏ tình với bà thế nào?

- Làm gì có, là tui dùng khổ nhục kế cậu ấy mới chịu nhận lời bạn trai tui đó

- Khổ nhục kế?

- Ừa! Tui theo đuổi Tiến suốt mấy năm nay, mà cậu ấy đều từ chối, bảo là phải học, chưa yêu đương được, tui biết là cậu ấy cũng thích tui nhưng mà cứng đầu quá, không chịu thừa nhận. Cái rồi tui mới hỏi bạn thân cậu ta về chịu chứng giai đoạn đầu của ung thư máu, rồi nhờ cậu ta làm tờ xét nghiệm giả. Xong tui với cậu ta đóng một vở kịch để lừa Tiến, cậu ấy học y nên thấy tôi có mấy chịu chứng như bị bệnh đã bảo tui đi khám, thật ra là tui giả bộ, sau đó Tiến tưởng tui bị ung thư thật, thế là buồn quá chừng, ngày nào cũng ở bên cạnh tui, lấy cớ bảo rằng tui sắp chết rồi nên muốn Tiến làm bạn trai tui, Tiến đồng ý. Giả được mấy ngày thì Tiến biết được, giận tui rõ lâu, nhưng bây giờ thì hết rồi.

- Trời đất! Tui không ngờ luôn nha

- Chứ sao. Mà năm nay họp lớp đấy, có gì nhớ đến đấy.

- Tất nhiên là phải đến chứ

- Ừ, khi nào họp tui sẽ báo, mà bà có liên lạc với Đoá Nhi không? Nếu có thì báo cậu ấy giùm tui.

- Mọi người không có số à?

- Hồi trước thì có, nhưng giờ cậu ấy đổi số rồi, còn Zayn thì tui không biết cậu ấy có đi không, cậu ấy là người nổi tiếng mà. Nói tới đây mới nó nhớ, Cát Tiên cũng là sao mà, về đây bà đã có ý định gì chưa.

- Hiện tại thì chưa, nhưng bao giờ có tui sẽ báo

- Yên tâm, tui sẽ luôn ủng hộ bà

- Cảm ơn bà nhiều lắm, thôi muộn rồi, tôi phải về đây.

- Tạm biệt

—————————————————————————————————————————————————

Hôm nay là ngày quay đầu tiên của tôi ở Việt Nam, tôi đã đến từ sáng sớm, đạo diễn đưa tôi lời thoại để học thuộc. Ngồi đọc một hồi tôi mới thắc mắc, ai đảm nhiệm vai nam chính nhỉ, sao không thấy ai nói tới, hay đây là phim nữ cường?

Một lúc sau thì bỗng đoàn làm phim bảo nam chính đã tới, tôi cũng tò mò định ra chào hỏi, không ngờ đó là Zayn. Tôi sốc, tôi không nghĩ nam chính sẽ là cậu ấy, trước giờ Zayn chỉ đóng các thể loại như hành động, trinh thám, có bao giờ cậu ấy tham gia bộ phim tình cảm nào đâu

- Sao em không ra chào hỏi?: Chị quản lý hỏi tôi

- Dạ ngoài kia đông quá, chắc tí nữa

Zayn đang bước về phía của tôi, với bộ sơ mi đen khiến cậu ấy lịch lãm như một quý ông, vẫn đôi mắt xám ấy, cậu ấy nhìn tôi, bỗng tôi cảm thấy tim mình đập rất nhanh, như lúc gặp cậu năm lớp 10

- Chào cô, tôi là Zayn, sẽ là bạn diễn của cô: Zayn nói

- À vâng, tôi tên là Cát Tiên.

- Cô có muốn diễn thử lời thoại trước không?

- À chắc không đâu, tôi nghĩ tôi tập trung hơn khi làm việc một mình

- Tuỳ cô: Nói rồi Zayn đi.

Quả thật cậu ấy không nhớ tôi là ai, cách nói chuyện, cử chỉ, ánh mắt ấy đúng như khi cậu ấy nói chuyện với người lạ

- Sao em lại từ chối, cậu ấy là một diễn viên chuyên nghiệp đấy, em có thể học hỏi thêm kinh nghiệm: Chị quản lý hỏi

- Dạ, chắc để lần sau

- Ừ, chuẩn bị quay rồi đấy.

- Mọi người vào vị trí: Cảnh một sẽ là cảnh nam chính hôn nữ chính, 30 phút nữa sẽ quay

Cái gì??? Tại sao mới vào đã hôn rồi, thế nãy giờ cho tôi đọc lời thoại làm gì nữa, vậy là tí nữa tôi sẽ hôn Zayn, làm sao đây, nghĩ đến mà tim tôi đã đập liên tục, không sao đâu, tôi có thể kìm nén cảm xúc của mình mà

- Một, hai, ba. Diễn!