Chạy thẳng tới chổ con Tina đứng, tôi chụp lấy tay nó rồi xiết mạnh ra đằng sau, lật như quay một con búp bê có bộ tóc vàng mà biết đi biết đứng. Nó cũng không vừa gì, bẻ ngược lại tay tôi, giò cẳng cũng đá tứ lung tung.
Tôi quyết định không nhịn, ai nói mình sao cũng chịu. Đánh con gái hả? Chơi luôn!
Bẻ hai cánh tay nó, tôi chéo lại ở đằng sau, khỏi cho nó vùng vẫy kẻo lại mệt thêm.
- Bỏ ra con chó! – Nó thét lên ra lệnh cho tôi.
- Im đi con quỷ! – Tôi chửi tạt lại. – “Mày hung dữ hả? Coi coi tao có nhịn mày nữa không? Tao sợ mày chắc? Sợ mày chết thôi!”
- Bỏ tao ra con chó thúi, con chó bóng. – Nó tức đến độ run cả mình, tay chân vẫn không chịu yên, bấu lia bấu lịa hòng tìm chổ nào có thịt có da của tôi mà xiết vô bằng bộ móng tay của mình.
- Em mày cũng dzị thôi hà, mày chửi tao là chửi em mày đó con ác phụ xâm lăng nước Pháp.
- Ýah… - Giật một cái, nó quất nguyên mái tóc vô mặt tôi.
Chiêu này đám con gái hay xài lắm. Tóc của tụi nó vừa nhọn, vừa sắc, như thể có điện trong đó, hễ quất trúng mặt là vừa đau vừa rát muốn chết. Tôi ăn nguyên một bụm tóc vô mặt thì khỏi phải nói, đau chết sống chứ ít gì.
Chiêu này đám con gái hay xài lắm. Tóc của tụi nó vừa nhọn, vừa sắc, như thể có điện trong đó, hễ quất trúng mặt là vừa đau vừa rát muốn chết. Tôi ăn nguyên một bụm tóc vô mặt thì khỏi phải nói, đau chết sống chứ ít gì.
Có thế lại, con Tina tẩn liền cho tôi hai bạt tay.
- Tao ghét nhất là ai tát tay tao! – Tôi thở lồng lên như con bò điên.
Con khùng tóc nâu giò dài da trắng này chết chắc với tôi. Có một cái phuy nước gần đó, tôi xử đẹp nó cho biết.
Như con gà bị tóm, tôi lôi con Tina tới gần phuy nước rồi dúi mặt nó vô trong đó, nhấn lia nhấn lịa.
- Này thì vả mặt tao, này thì đánh tao… - Bị kìm nén lâu ngày, biết bao nhiêu là hận thù chất chứa trong lòng với chị em nó bị phong kín giờ có cơ hội bộc phát, tôi tấn công luôn.
- Qứo… Aafdfadf… - Không nói gì kịp, con Tina chỉ còn biết quơ tay quơ chân ngoài không khí trong khi cái đầu mình thì bị nhấn nước thô bạo.
- Chửi tao hả, đánh tao nè, này thì hung dữ… - Tôi cho nó biết thế nào là “lễ độ”.
- B… ỏ ta… o ra…! – Nó vẫn còn cái nết khó trị, miệng mồn chưa vừa lại.
- Ăn hiếp tao nè, bày mưu lập mẹo nè, cào mặt tao nè, đạp tao nè… - Cho nó uống nước no luôn.
Dập tới đây, con Tina sắp trở thành thú mỏ vịt, đầu cổ nó ướt sũng, bù xù.
- Còn nữa, mối thù bỏ chuột vô quần tao nữa… - Tôi nhớ lại mình bị nhục lần trước, xém chút là bị tụi nó hù chết rồi. – “Chuột nè, cởi quần tao nè… Trả cho bằng hết!”
Nó uống nước chắc cũng sắp xệ bụng rồi.
- Cho mày biết, tao không phải dân hiền đâu con. – Tôi múc một ca nước đầy, tạt thẳng vô mặt con Tina trong khi nó đang thở dồn ở trên nền gạch. – “Chẳng qua tao nhịn mày cho yên nhà lợi nước, cho người yêu của tao thấy là tao yếu đuối chứ cỡ mày hả…” – Bàn tay tôi kêu rôm rốp. – “… lột da, trụng nước sôi, cạo lông, mổ bụng, phanh thây là dễ ợt hà!” – Tôi tạt thêm cho nó một ca nước nữa gọi là cảnh cáo.
Đồng hồ điểm bốn rưỡi chiều, tôi phải về nhà thay đồ, rủ con Kim với Hậu đi chợ để vô nhà nấu cơm cho Quân ăn kẻo ảnh “đói” thì tội.