Tình Yêu Lạ

Chương 25




- Rồi, chị của anh bạn sắp sữa phải “nằm chình ình 1 đống” trong Hẻm Xéo này rồi. – Tôi vỗ vỗ tay lên vai Dustin ra chiều cảm thông và chia sẻ với nó lắm, tôi hiểu đc chuyện gì sắp xảy ra mà. – “Có cần tôi gọi điện thoại đặt chổ trc cho chị cậu trong bệnh viện ko anh bạn? Tiền đặt chỗ ko tốn nhiều đâu mà…”

- Đặt 3 chổ hạng I cho tôi nhá! – Dustin nhìn tôi và cười 1 nụ cười tự tin đắc thắng. – “Cậu cười trông xấu quá! Hạn chế cười đi!”

Tôi nghe xong câu nói này là tự dưng muốn cho đám con Ngọc Nữ chiến thắng hết biết luôn ấy, máu giận tôi sôi trào lên tới tận não bộ và nó sắp sửa bị ói ra ngoài theo đường miệng rồi.

- Thằng… thằng… - Tôi tức đến ko nói nên lời. – “Tao sẽ đạp mày gãy xương chậu cho biết mặt…” – Tôi giơ chân lên và thẳng tiến cái lưng của thằng đầu nâu mắt xanh đó. Mặt nó sẽ bị vùi lấp dưới đống gạch cát này. Tôi điên rồi!!!

- Võ bọ hung hả? - Thằng Dustin tóc nâu tây lai chó hiếm có khó tìm đó nhìn tôi bằng con mắt mơ hồ. Nó nhanh tay chụp lấy 1 chân tôi và túm chặt lại. – “Chị em tớ đã theo học rất nhiều khoá huấn luyện võ thuật để phòng thân, cậu nghĩ là…” – Thằng khỉ lại lật chân tôi ra sau và chuẩn bị hất ngã tôi xuống.

Tôi chới với, mất thăng bằng và chuẩn bị ngã nhào xuống đống gạch. So với dự định ban đầu là kờ - nốc – ao thằng khỉ đó đã bị lật ngược lại thay cho vị trí của tôi. Nào ai biết trc đc chữ ngờ?!

Tôi ngã sóng ra và sẽ đc nằm trên đống gạch đổ thôi.



- Aa… Heo mì…!!! – Tôi rú lên.

- Ko sao đâu mà lo ông trời con ạh. – 2 cánh tay quen thuộc làm thành cái giá đỡ và giữ tôi lại trên đó. Hú cái hồn!!!

Anh chàng tốc độ và cũng là nam sinh đẹp trai nhất khối 12 xuất hiện – Đoàn Tướng Quân hay nói thật dễ hiểu là con cá lớn của tôi đột ngột xuất hiện. Ảnh như 1 thiên thần hộ mệnh, bất cứ lúc nào hay bất cứ ở đâu, vì lí do nọ hay lí do kia thì ảnh vẫn cứ luôn làm tôi có nhiều bất ngờ và hay cho tôi sự an toàn tuyệt đối. Dù là mọi đối thủ hay mọi kẻ thù thì ảnh vẫn ko ngán ngẩm.

- Bị 1 thằng tây con ở nước ngoài về nước hạ đo ván thì thấy thích chứ hả? – Anh Quân cừơi tít cả mắt nhìn tôi, ảnh dư biết tôi đang điên sôi máu gan với nó mà lại còn khiêu khích.

- Ông… ông… ông sợ tui chưa đủ nôn máu ra hay sao? – Tôi giậm chân hắn 1 cái.

- Ai da!!! Đau… au… đó!!! – Gã rú lên tội nghiệp. – “Anh chỉ đùa thôi mà… Em hung dữ nhất cái cõi đời này!”

- Ừh, zị đó. Kệ tui! Ông lảng đi đâu mà để nó ăn hiếp tui ròy nói? – Tôi nhéo tai hắn.

- Ế… nó nhìn thấy kìa!! – Anh Quân chỉ tay về phía thằng Dustin. Quả thực là tôi đã quên mất đi sự hiện diện của nó trong giây lát và tôi cũng ko hề nghĩ là nó sẽ chú ý đến tôi và anh Quân.

Tôi nghĩ là vậy chứ thực tế thì khác hẳn. Thằng tây lai mặt mốc đó đang nhìn thao láu về phía tôi và anh Quân. Nó nhìn ko chớp cả mắt.

- Đang làm gì nhỉ? – Nó gãi đầu rồi hỏi với vẻ hồ nghi.

- … (^_^!) – Tôi tái cả mặt. – “Chúa tôi ơi!!!” – Và tự thì thầm trong miệng.

- Việc gì phải sợ nó?! Nó cũng hiểu mô tê gì đâu mà lo… - Anh Quân chẳng tỏ ra bận tâm, dường như là ảnh ko thấy sợ gì cả.

- Nó ở nc ngoài đó, mấy cái này nó sẽ hiểu thôi, nó ko như dân Việt Nam ta đâu! – Tôi thì thầm.

- Khỏi lo pé pi, lát nữa anh sẽ bịt miệng nó lại bằng vài quả đấm. Bảo đảm nó sẽ tịt ngòi bút bi nếu nó dám li ti suy nghĩ luôn í. – Anh Quân nắn tay lại rồi lên gân toàn cơ thể. Tôi giờ mới nhìn lại đc là áo ảnh bẩn lắm, bẩn vì đất và bùn bắn lên. Có lẽ là đã có đi ẩu đả rồi. Ổng thì ghiền đánh lộn nhất trên đời!

Trong khi anh Quân đang mãi mê nhìn thằng Dustin bằng “hoả nhãn” thì tôi khe khẽ mà liếc sang chỗ của đám con gái.

Tôi hổng còn nhìn thấy gì nữa cho đến khi đám côn đồ các đảng kia thôi làm trò hề và bu xung quanh đó. Tôi phải đi tới và chen sâu vào trong.



10’ sau khi tôi bỏ lơ đi chiến sự.

Chỉ mới có 10’ thôi đấy.

Tôi hoàn toàn ko còn tin vào mắt mình nữa! (!_!) Chúa có mà phù hộ dùm tôi vì niềm tin tôi dành ra là bất diệt. Trc mặt tôi là cảnh tượng thê thảm vô cùng cực!

Con Ngọc Nữ - Hoa Khôi Judo của trường nổi tiếng giỏi võ và hung dữ chằng tinh, hiếm ai khuất phục đc nó trong số những người phụ nữ bình thường, lần này thì khác áh! Tôi hổng tin đc là chỉ với 10’ là con nhỏ Tina này đã “hạ đo ván” đối thủ của nó. Con nhỏ Ngọc Nữ nằm chèo queo “trên sân cỏ”, áo dài bị tung ra gần hết nút trong khi đầu cổ bị vò nát như 1 bà điên, mặt nó dính gọn lỏn 8 dấu móng tay trên đó. Vậy là dính thẹo cả đời nhá!

- Ngọc Nữ đã ko còn sức chiến đấu! - Thằng mắt toét la lên inh ỏi trong khi tay kia của nó nắm lấy tay Tina và giơ lên cao như trong võ đài đấu vật tự do. – “Người đẹp Tina đã giành chiến thắng chung cuộc với cú đánh Knock Out Judo pà pà.”

- Dê xồm hả mày! – Con Tina giật tay lại rối liếc xéo thằng mắt toét. – “Mày muốn nằm kế nó hay ko mà chụp tay tao? Đẹp cỡ JayChou thì may ra có thể…” – Con Tina phủi phủi cánh tay ra vẻ dơ bẩn lắm.

Hoá ra đối thủ của 3 con nhỏ này ko đơn giản chút nào!! Đúng y chang thằng Dustin nói về chị của nó. Vậy là… sau sự hi sinh vô cùng oanh liệt và đầy vị bi tráng của con Ngọc Nữ là 2 con nhỏ kia sẽ thê thảm tiếp theo. Mà, con Ngọc Nữ đã “lụm hột é” thì 2 con kia cũng sẽ sớm đc rời khỏi sân thôi, 2 con nhỏ này điệu thì hay chứ chẳng có gì hay ho như người ta nghĩ đâu. Trc nay tụi nó luôn ỷ vào con Ngọc Nữ mà làm chuyện lộng hành, giờ đây hả… bạn tự trả lời cũng đc chứ hả?!

- Tinaaa!!! – Đám côn hồn lại gào rú lên.

Crốp… ốp…

- Ehe… - Tina bẻ tay rôm rốp, mặt nó nổi lên chữ “kinh dị siêu khủng khiếp” trên đó. 2 mắt nó long tròng đỏ rực lửa, dám chắc là sự hưng phấn quá mức đã tới. – “Sau khi con to mồn nhất đám đã hi sinh thì tụi bây có muốn trăng trối gì tiếp ko hả?” – Con Tina hùng dũng tiến tới đối thủ của mình và trên người ko 1 vết xước hay trầy trụa gì cả. Đối mặt với Ngọc Nữ - Hoa Khôi Judo mà ko bị tổn thất lại hạ đo ván ả này thì con Tina này dư sức dọn dẹp đống tàn tích fế thải kia thôi.

- Pà… à… làm sao coi!! – Con Thanh Trúc run cầm cập trong khi đôi guốc cao gót nó mang bị gãy đế đến lặc lìa lặc lọi. Nó run run cúi xuống lấy đôi guốc lên để chuẩn bị chạy mà hình như là… ehèm, ko đủ sức!

- Làm gì bây giờ? Mày nói coi tao làm đc gì? Tao có biết miếng võ nào đâu… - Con Tú Linh xô con Thanh Trúc ra phía trc để đỡ đạn.

- Má ơi!! Con lạy mẹ, con xin mẹ đó mẹ 2… Pà xô tui ra để nó thịt tui luôn hả? Pà… pà… bi zờ bà tìm đường chạy theo tui, tui len qua cửa lớn rồi leo lên phòng, khoá cửa lại đợi… - Con Trúc môi mỏ tím ngắt lắc đầu lia lịa rồi quay lại phía sau. Mồ hôi nó đổ ướt cả áo, 2 tà áo dài hàng hiệu giờ rách nát vì xô xát qua lại.

- Chạy… ạy… mà cái… ại… i… âu? – Con Tú Linh 2 tay run như cầy sấy, môi mỏ đánh vần từ “bò… ò… cạp… ạp…” lên từng hồi.

- Đi tìm anh Quân cứu nạn đi! Anh Quân… anh Quân quen thằng Thảo… quen… cái… - Con Trúc bắt đầu lê chân.

- Kêu cả Ambulance cho 2 đứa bây hộ tao thì đc. Aaaaaa… Giết!!!!! – Con Tina gào lên 1 cách dũng mãnh như pà Xêna – Công Chúa Chiến Binh trc lúc lâm trận. Tôi vẫn còn nhớ đc hình ảnh đó.

Cát bụi mù mịt tung lên trong khi cặp, dép, áo, hoa tai lẫn dây chuyền nữ trang bay lên tung toé.



5’ sau đó

- Wow…

- Á.. aáa… aaa… Bỏ tay ra!

- Trời ơi là trời!!! Nhìn thật… là…

- Tina cố lên!! Tina là nhất!!!!

- Đánh nó đi… mau lên!

Chiến trận đã vào hồi căng thẳng và kịch liệt nhất từ lúc khai màu tới giờ, 2 con nhỏ kia dường như là ko đánh trả đc cái nào trong khi 2 bàn tay con nhỏ Tina tóc nâu thì liên tục sát phạt đối thủ của mình. Đòn thế “liên hoàn vả” cùng “bạt tay cào cấu tán nhéo” của con Tina liên tục áp đảo đối phương. Ai mà lại ngờ tưóng nó nhìn “kiều nữ” thế mà hoá ra lại là “Hẹc – Quyn mỹ nhân” đầy uy lực.

Con nhỏ Tina túm lấy 1 chùm tóc của con Ngọc Trúc rồi bắt đầu ra tay vật vạ đầu nó xuống đất. Liên tục đi theo sau phía chân trái của nó là đòn móc chân vào bụng con Tú Linh và “mỹ nữ cước” vào bụng nhỏ này.

- Con quỷ cái, tao sẽ giết mày!!! – Con Ngọc Trúc bị nắm đầu đau quá nên chơi võ bẩn, nó chụp 1 nắm cát rồi quẳng vào mặt con nhỏ Tina.

- Á… - Bị trúng đòn bất ngờ nên Tina ko kịp tránh, nó lấy tay bịt mắt lại rồi nhảy tưng tưng trên “võ đài”.

- Dám nắm đầu tao hả con, tiến lên!!! – Con Ngọc Trúc cúi quơ tay xuống chân lấy lên chiếc guốc bị gãy rồi phất tay ra lệnh cho con Tú Linh hành động.

Thông thường nếu là với con Tú Linh thì chẳng ai ra lệnh cho nó làm đc cái gì hay là nhỏ nào làm cho nó đủ sợ để mà sai khiến nó đc, nhưng mà có lẽ là hôm nay vì bị đánh đau nên con Tú Linh nó cũng xung tiết vịt với điên đủ rồi nên nó cũng nhất tề nghe theo con Ngọc Trúc mà hùa theo.

- Mày… áh… aáa… - Con Tina vẫn chưa hết đau mắt nên nó ko thể nào xác định đc phương hướng nhưng mà tôi tin là 2 cái tai nó ko bị điếc đâu. Nó đã nghe đc là 2 con kia sẽ hội đồng với nó mà…

2 con nhỏ hung dữ tiến sát lại gần rồi đứa thì guốc dép đứa thì xâu đầu con Tina xuống mà đập liên hồi.

- Tina cố lên!!

- Siêu mẫu ơiiiiii cố lên em ơiiiiiiii!!!

- Đánh con tây lai đó cho nó hết đường về xóm nhỏ luôn đi! Cào mặt nó trả thù cho Ngọc Nữ đêee…

- Tụi bây sẽ biết tay tao!!! – Con Tina đột nhiên vùng lên rồi xô 2 con ác hậu kia ra xa. Nó vùng dậy với đầu tóc bù xù, áo váy te tua tơi tả tàn tạn tan tác hơn bao giờ hết.

Đang trong cơn điên, nó túm luôn cô con Tú Linh lại vì con nhỏ này gần nó nhất.

- Con nào hồi nãy lấy guốc phang vô đầu tao? – Nó trợn mắt tra hỏi.

- Bỏ tay mày ra mau con heo nái!! – Con Tú Linh chống cự. Tôi nghĩ đó là 1 hành động ngu dại nhất mà con nhỏ này làm trong 18 năm nó sống, đang gian nguy tới bờ sống chết mà lại đi ra lệnh cho đối thủ. (#_#)

- Cãi tao hả? – Pà chị 2 Tina tung luôn 1 bạt tay nổ đom đóm vào mặt con Tú Linh. – “Mày biết gì đây ko?” – Nó giơ bàn tay lên.

- … - Con Tú Linh bị đánh đau nên ko dám nói gì tiếp.

- Xưa nay chưa có ở đâu mà tao bị ăn hiếp hết, ko ai dám ăn hiếp 2 chị em nhà tao vì mày biết tại sao ko??? – Pà chằn lại tán thêm 1 fát nữa. – “Tại vì tao có tuyệt chiêu tán tứ bề mà ai cũng sợ, sau khi ăn xong bài võ tàn tứ bề thì cái mặt mày ko khác gì bông huệ sau khi cúng 7 tháng đâu con.” – Tina pà chằng vừa nói vừa lên tiếp ra đòn mà sát phạt liên tục trên mặt con Tú Linh.

Con Tú Linh thì khỏi nói, nó quằn quại đến hết đường la hét luôn.

- Yaahaa! - Thiệt là phí đạn vô ích khi con Ngọc Trúc nhào đến gỡ vây cho con Tú Linh.

- Đi ra chổ khác!!!! – Con nhỏ Tina nói chưa hết câu là tung luôn 1 đạp vào ngực con Ngọc Trúc, chị 2 này chỉ còn biết hứng đòn và nằm xụi lơ trong góc kẹt sau cú đá “dính vách” chính xác đó. – “Chịu chết đi!” – Con Tina thét lên lần cuối khi bàn tay nó giơ lên huốt đầu mình. Đòn này mà dính phải chắc 1 tuần cũng chưa chắc đủ lực mà “nút sữa Vinamilk” nữa.

Bàn tay của nhỏ Tina đi thẳng xuống chổ gò má con Tú Linh. Phen này thì có chăng là trời cứu nó.



- Đủ rồi đó cô 2! – Bàn tay của nhỏ bị chặn lại ở giữa đường bay.

- Hừ. – Con Tina quắc mắc nhìn kẻ nhiều chuyện đã ra tay can gián nó.

(^_^) Hoá ra là anh Quân, anh Quân đã tới kịp lúc và đã cứu đc con Tú Linh. Anh hùng hảo hán mà lị.

- Bỏ tay anh ra hộ đi anh chàng lạ mặt! – Tina liếc xéo anh Quân và cố tháo cái tay mình ra khỏi đòn kẹp của anh Quân. Bảo đảm gỡ ko ra đâu!

- Hhmm… Biết nói là sao nhỉ?! – Anh Quân gãi đầu. – “Tôi muốn hỏi 2 câu thôi, đc chứ?”

- Xéo! – Pà chằng quát lên rồi xô con Tú Linh ra. Pả quay sang đấu nhãn với anh Quân.

- Cô định làm đàn chị ở đây sao? – Anh Quân cười lạnh lùng.

- Mày là thằng khốn nào mà dám hỏi tao? – Tina giơ tay ra thế định xài bài “liên hoàn vả” nữa.

- Tao là tao! – Anh Quân thét thẳng vô mặt nó. Vừa lúc ảnh lại chụp đc thêm 1 bàn tay kia của nó lần nữa. – “Trả lời hay là ko?” – Anh dằn tay nó xuống rồi nghiến răng đặt câu hỏi tiếp.

- Ứh… (@_@) – Pà chằng bị thét 1 cái thì mất lửa, mặt pả đột nhiên thay đổi dung hình. – “A… anh… là ai mà sao hung dữ wá??!!”

- Đánh trống lảng hả? – Anh Quân bóp chặt 2 cánh tay nó lại trong khi mắt ko rời nhìn xoáy đối phương.

- Tụi nó kiếm chuyện… hur… hức… - Nhỏ Tina giống như 1 cục nước đá chuyển từ thể rắn sang thể lỏng rồi từ thể lỏng chuyển sang thể hơi vậy đó, nó từ pà chằng chuyển xuống dạng ngây thơ yếu đuối rồi lại từ chổ đó nó hoá thành mỏng manh dễ vỡ. (!_!) Khiến người ta ngạc nhiên!

- Bỏ qua đi! Tha cho 3 đứa nó! Nhiêu thôi đủ rồi! – Anh Quân cũng dịu giọng xuống bớt.

- Tại sao phải bỏ. - Từ thể hơi nó dần dần chuyển sang thể rắn màn 2.

- Nói nhà ngươi bỏ là bỏ! – Anh Quân trợn mắt lên rồi xiết 2 cánh tay nó như thể cai ngục tra khảo phạm nhân.

- Uhuhu… Oaaa… Tại sao ông ăn hiếp tui??? Ohhuuhuhu… - Con Tina bắt đầu nhũn mềm ra như bùn đất gặp nc, nó giở phép lụt lội của đám con gái ra như 1 bản năng. Hoá ra nó cũng là con gái àh??

Đám fans hâm mộ của nó tuy là đông như thằng nào cũng sợ anh Quân, tụi 12 có đứa nào mà ko biết máu mặt của ảnh, ai dại dột mà chui đầu vô sinh sự đc chứ

- Tui làm gì mà khóc?

- Huhuhu… Dustin ơiiiiii… uhuhuuuuuuuu… Dustin ơiiii chị bị ăn hiếp nè!!! – Tina giãy nãy, vừa khóc nó vừa gào gú gọi tên thằng em trai quý hoá.

- Điếc con ráy quá!!! (*_*) – Anh Quân nhăn mặt. – “Gào tới sáng nó cũng ko giúp đc zì cho cô em đâu.”

Tôi liếc con mắt lại chổ khi nãy để hiểu rõ câu nói của anh Quân hơn.

- Ax sac… - Tôi muốn té ngữa khi thằng Dustin bị gô đầu lại rồi bị trói nham nhở như 1 đòn bánh tét ngày tết, đầu nó lại còn bị chồng lên đó 1 cái bọc nilon màu đen nữa.

- Dustin ơiiiiii… Á… á… á… - Giọng con nhỏ Tina này thiệt là lảnh lót, thanh dễ sợ! (@_@)

Tôi lắc đầu thở dài, tình thế thiệt là rối ren. Đành phải ra tay thôi!

Tôi móc điện thoại ra rồi kê danh bạ mà tìm số anh Quân…

- Nghe em gọi chứ? – Tôi thì thào.

- “Nghe rất rõ! Chuyện gì nào nhóc tì?”

- Tha cho nó đi! Chuyện của người ta can thiệp vậy đc rồi!

- “Đc thôi! Chỉ hi vọng chị em nó biết mình là ai, đừng làm rối chuyện ở đây nữa thì anh ko rỗi hơi mà làm từ thiện đâu.”

- Vậy đi! Em out máy đây. – Tôi tắt máy rồi lắc đầu nhìn thằng Dustin, nó đang cựa quậy liên tục khi nghe đc tiếng gọi của chị mình. Bảo đảm bây giờ nó ko khác nào đang ngồi trên đống lửa đâu, chị 2 mình mà. – “Hi vọng chị em của Dustin ko làm rối nữa thì từ nay chúng tôi chẳng phiền hà tới 2 bạn đâu.”

- -------------------

Sáng hôm sau

- Hêlo ajinomôto!!! – Tôi nhảy cẩn lên khi bước chân vào lớp. Chẳng là đêm qua đã có đc 1 giấc mơ đẹp nên tinh thần tôi mới sảng khoái và hưng phấn tột độ vậy thôi.

Vắng toe hoe!

Tôi thiệt là hết sức ngạc nhiên khi trc mặt tôi là 1 bãi chiến trường lạnh lẽo và u tịch. Ko có đến lấy 1 người nào trong lớp.

- Sax… mấy đứa bay trốn đâu hết rồi? – Tôi gầm rú lên khi cái lớp học mọi hôm vào 6h35’ sáng là đã tề tựu gần đủ bá quan văn võ, mồn miệng dép guốc bay loạn xị nhặng lên. Nó khác mọi hôm quá! – “Hú huuuu…” – Tôi lên tiếng gọi đàn.

- Grào!!!!

- Áhaaaaaaaaaa… - Từ phía sau lưng tôi vọng lên 1 âm thah nghe thấu xương cẳng, 2 bàn tay lạnh ngắt chụp vào lưng tôi. – “Aaaaaaaaaaaaaaaa… maaaaa…”

- Tôi nè! – Tôi quay lại phía sau lưng để kịp định hồn lại cho mình thì bắt gặp đc cái gã khốn kiếp đó.

- Nhà mi… nhà… mi… làm gì? Bộ muốn doạ chết bản chúa hả? – Tôi đập tay lên mặt bàn 1 cái rầm để răn dạy thằng lì lợm dám giở trò, sáng ra nó đã giở chứng nên muốn đc tôi “giáo huấn” đây mà. – “Họng của tao mày ko chọc tao cũng CHỬI đc chứ huống chi mày giỡn mặt kiểu này, nhìn mỏ tao coi… tao mài sẵn chờ ai mà có gan là tao thọc tiết từ chết tới chết chứ ko có vụ từ chết tới bị thương đâu con ạh…” – Tôi chống nạnh lên ra vẻ ta đây.

- Giống con gái vậy nhỉ! Cậu định làm gì tôi? – Nó hách mặt thách thức.

- Mày muốn sô – lô tay đôi hay là đấu khẩu hả thằng tây lai khỉ gió kia? – Rõ ràng thằng Dustin này chưa đủ sợ sau màn “bánh tét nhân thịt người” hôm qua mà anh Quân nấu cho nó ăn mà. Hôm nay, đích thân tôi sẽ dạy dỗ nó.

- Tôi sợ là cậu ko có đủ lớn miệng để kêu cứu. Tụi nó đc tui dẫn dụ xuống nhà ăn và đang ở dưới đó theo lệnh tôi… Hehehe… Bữa nay, ở đây, chỉ có tôi và cậu! - Thằng Dustin chỉ tay lên cái mặt đồng hồ Ômega to đùng của nó và chu mỏ chọc tức tôi màn 2.

- Muốn gì? – Tôi cho nó 1 câu hỏi nghi vấn.

- Khai thác thông tin thôi… Cậu sẽ phải khai ra ngay lập tức, bây giờ ko ai cứu nổi cậu đâu. - Thằng Dustin vừa dứt câu là nó đóng sầm cửa lại và khoá trái bên trong. Phòng học sau khi đc đóng toàn bộ cửa sổ và cửa lớn là sẽ trở nên “thế ngoại đào viên” như đang ở trên cô đảo vậy đó. Nó sẽ im ru pà rù!

Tôi chụp lấy cây chổi và lăm le trong tay.

- A!



2’ sau.

- Khai ra mau! - Thằng Dustin kẹp cổ tôi bằng cánh tay lồng lồng cơ bắp thịt của nó. Nó mạnh như trâu nc ấy.

- Ẹc… éc… kai cái zề…? – Tôi vừa kéo tay nó vừa nói làm hoà.

- Cậu biết đc gì ở tôi và chị Tina? – Nó bắt đầu lảm nhảm kiểu khùng xứ lạ của mình.

- No… o… nâu… - Tôi lắc đầu lia lịa.

- Tên Quân đó và cậu là gì của nhau? – Hoá ra đối tượng của 2 chị em nó là anh Quân. Tụi nó đã nhắm ngay từ đầu…

- Zề? – Tôi đánh trống lảng.

- Khai! – Nó siết cổ tôi chặt hơn.

- Bi… ít… zề mề kai?? – Tôi xô đc cái tay nó ra trong cố gắng. Ngột đến chết tôi mất thôi! – “Mày siết đau wá thằng tây!!”

- Ko khai ra là mày lại ốm đòn với tao. Lần này trời có mà cứu…

- Dụ gì? – Tôi nhăn mặt xoay tay lên cổ.

- Nhà mi với gã Quân đó có gì với nhau mà hôm qua ta thấy 2 đứa mi thân mật quá. Đã vậy nhà mi ra lệnh là hắn nghe răm rắp, tao ko nghĩ là nhà mi làm sếp ở trường học này đâu. – Nó nói bằng vẻ tinh ranh ma quái và cặp mắt dò xét cứ dán chặt vào tôi.

- Zề?? Zề?? – Tôi làm ra vẻ ngạc nhiên. Vừa nói tôi vừa chối bay biến đi kẻo ko nó biết thì tôi sẽ ko sống đc ở xứ này nữa. – “Là sao ta?? Hong hỉu.”

- Zỡn mặt hả? - Thằng Dustin nó đấm 1 cái hịch lên mặt bàn. Mặt bàn rung rinh và tôi nghe tiếng gỗ nứt rạn bên trong.

- (<•_•>) Anh zai bớt nóng!! Anh zai bớt nóng!!! – Tôi đổ cả mồ hôi hột toát cả mồ hôi lạnh trên mình, bụng thì rộn rã những nhịp chân đánh dồn. Đành phải giở trò lếu láo ra tiếp thôi! Mà… tôi đã thề độc là ko nói dối nữa mà, bi zờ lại phạm quy hur hur (~_~). – “Tôi với hắn là… là…”

- One!

- Đừng đếm Two mà!! (*_*) Nóng tính thế?! Tôi với hắn chỉ là… - Tôi bí quá chẳng biết nói sao nữa.

- Two…

- Áh… Anh em họ! – Tôi lục soát từ điển ký ức và lụm ra đc 1 cụm từ đánh hoả mù.

- Anh em họ? – Nó tỏ vẻ ko tin.

- Sure!! (^_^!) – Tôi chắc ăn dùm nó.

- Đã có bạn gái chưa? – Nó lại đặt thêm 1 câu hỏi.

Thằng mất dạy này ko lẽ tôi nói với nó là: “Anh í hả, làm sao có bạn gái đc. Anh í là Gay thì làm zì có mà thương con gái, mày định làm mai cho chị 2 mày chắc? Xưa rồi Diễm ạh!” – Đó là tôi nghĩ vậy đó, chắc nó lại muốn làm mai làm mối cho chị 2 nó đây mà. Thằng dở hơi!!!

- (!_!) Tui… tui… làm như tui là vú em của hắn sao? – Tôi nghĩ khác nhưng nói khác. Lẽ nào tôi hại anh Quân.

- Zỡn wài ta? One… - Nó nắm cùm tay lại rồi nghiến răng ra hiệu.

- Ế… chưa đâu! – Cái này là nói thiệt nè. Anh Quân ko hề có bạn gái là tôi nói sự thực, tôi ko có vi fạm lời hứa nói xạo với ông trời. Anh Quân làm khỉ gì mà có bạn gái… hehehee…

- Thiệt hong? – Nó vẫn còn nghi ngờ.

- Có lẽ là thiệt!

- Vậy Dustin muốn cậu làm mai cho anh chàng đó tiến tới với chị Tina của Dustin! - Tự nhiên nó dịu giọng xuống và bắt đầu cười cầu hoà với tôi. Cái mặt nó từ gã gác ngục khó tính trở thành hoàng tử hồng trà thân thiện như mọi khi. Bảo đảm nó lại giở trò. – “Chị Tina thích anh í rồi…”