Dường như là gặp được Doãn Lam thì nhất định sẽ có chuyện ngạc nhiên xuất hiện, Du Duyên cẩn thận nhớ lại nghĩ một chút, cậu từ nhìn gặp anh ta đã bắt đầu trải qua một ngày không mấy thoải mái,thần kinh luôn luôn bị kích động được mới được coi là bình thường.
Đối với loại chuyện này cậu tuy rằng sớm đã có chuẩn bị, nhưng mà cũng không cách nào tưởng tượng sẽ có những chuyện thái quá như vậy xảy ra. Cậu một người đàn ông mang thai của một người đàn ông khác cũng đã rất kỳ quái, không nghĩ tới còn sinh ra mấy con hồ ly, này, đây quả thực, quả thực là đầm rồng hang hổ mà.
Du Duyên vô lực nhìn lên một đoàn cha con đang ngồi trước mặt cậu, cậu khẽ thở dài một hơi: “Ai, nói đi, rốt cuộc sao lại thế này.”
Doãn Lam chà xát hai tay, có điểm băn khoăn xem cậu lại nhìn nhìn lại các con, anh đang lo lắng sau khi anh nói ra có thể hay không có nguy hiểm tới tính mạng,với lại anh còn trẻ, còn có vợ và các con phải nuôi, nếu cứ như vậy chết đi, anh có điểm không cam lòng a. Hơn nữa anh rất sợ đau, vạn nhất vợ lấy dao phay chém anh, cái loại này bộ dạng máu tươi chảy đầm đìa để các con thấy được tương lai sẽ mang đến cho chúng bao nhiêu ảnh hưởng a, nói không chừng bọn nó sau này có thể sẽ bị suy sụp, phản nghịch, thậm chí sẽ căm ghét cuộc đời, cũng có thể sẽ khép kín tâm hồn, hoặc là thần kinh thất thường, có lẽ còn sẽ giết người cũng nói không chừng…. Trời ạ, thật là đáng sợ, này…
“Anh chà xát cái gì? Nói mau!” Làm gì đó, mặt lại giống như cái bảng pha màu, màu gì cũng đều đã hiện ra rồi. Muốn làm cái rắm a, cậu không nên nhắm trúng anh ta mà rống to, tật xấu! Du Duyên nhìn chằm chằm anh một cái, khẽ hừ một tiếng.
“Nga, tôi đang suy nghĩ thôi.” Doãn Lam móp méo miệng, thấy vợ lại sắp bắt đầu bão nổi, nhanh chóng cười nói: “Tôi nói, tôi nói, vợ à đừng nóng giận nha.”
“Sự tình là như vầy. Vợ à, em có biết nha, gen loài người thật ra rất là kỳ diệu đó, trải qua nghiên cứu y học trên thế giới rất nhiều quốc gia đều không chân chính nghiên cứu ra bản chất thực sự của gen con người, tôi đây, ha ha, tôi cũng vừa vặn rất thích vấn đề gen học vậy. Em có biết không, gen loài người kỳ thật ở một phương diện nhất định cùng động vật có rất nhiều chỗ tương tự, tôi là người nghiên cứu gen con người học đồng thời cũng sẽ nghiên cứu một chút nho nhỏ gien động vật học.”
Vẫn thật không nghĩ tới Doãn Lam chính là một học giả nghiên cứu khoa học, Du Duyên vào lúc này rốt cục hiểu đươc cái gì gọi là nhìn người không thể nhìn qua bề ngoài.
“Sau này, tôi đột nhiên đam mê người dơi, còn có người nhện, còn có dị nhân, còn có… Thật là đẹp mắt a, điện ảnh này, quả thực là hoàn mỹ. Em xem, những người đó biến thành dơi biến thành nhền nhện biến thành…” Doãn Lam càng nói càng hăng say nước miếng bay tứ tung cho nói bọn cậu biết về nền công nghiệp điện ảnh của nước Mỹ.
Du Duyên đau đầu xoa nhẹ thái dương, đột nhiên phát hiện anh ta cùng Hạ Thiên nhưng thật ra là cùng một loại người, thích nhất là nói sang chuyện khác, hơn nữa là cái loại người này còn rất biết nói sang chủ đề khác.
Lưu, Ly đã hoàn toàn mờ mịt, ba đang nói cái gì,phim khoa học viễn tưởng?!chuyện điện ảnh nước Mĩ?! Công nghệ cao kỹ năng đặc biệt?!
Vẫn là Vũ, Y đã quen bình thường lắc lư đầu nhỏ: “Ba bệnh thần kinh lại tái phát rồi.” Đáng thương a ~~~
“Câm miệng! Quay về vấn đề chính!”
“Tôi không có đổi đề tài mà.” Doãn Lam nhỏ giọng nói thầm, trộm nhìn thoáng qua cậu, phát hiện cậu trừng mắt liếc anh một cái, sợ tới mức nhanh chóng co rụt lại. Vợ thật sự là uy lực không giảm so với năm đó a, vẫn hung dữ như vậy!
“Dù sao trải gợi ý cũng như say mê cuồng nhiệt với chúng, tiếp tục trải qua nỗ lực nghiên cứu của tôi, tôi có một tư tưởng kỳ diệu, nếu gen người và động vật kết hợp sau khi tạo thành, có phải hay không sẽ giống như những gì điện ảnh trình diễn, xuất hiện người biến đổi gen xinh đẹp lợi hại.”
“Cho nên sau đó anh nghiên cứu ra thứ này, sau đó lại tìm người thí nghiệm, mà tôi vừa vặn lại là người không may đã nói đến bên trên.” Du Duyên nghiến răng nghiến lợi nhìn Doãn Lam, “Tại sao lại là tôi? Còn có, vì cái gì Lưu, Ly không có giống Vũ, Y như vậy?” Cậu nhìn nhìn rõ ràng Lưu, Ly đang vô cùng hưng phấn, có chút không rõ vì cái gì bọn nhỏ tuyệt không sợ thân phận của mình, ngược lại cao hứng như vây. Bất quá, màu tóc và ánh mắt của chúng cũng bởi nguyên nhân như thế đi.
Doãn Lam cười híp mắt nhìn Du Duyên: “Vợ thật thông minh! Bằng bản lãnh của tôi đương nhiên sẽ nghiên cứu ra thứ này. Đó là một loại thuốc nha, vốn tôi nghĩ dùng gen mèo, sau này anh cả lại mang về đến một con hồ ly, em không biết a, con hồ ly kia thật đẹp a, lông mao lửa đỏ,ánh mắt xanh lục, thật sự rất đẹp! Nó…”
“Ha ha ~~~~” Vợ thật hung nha, lại đang trừng anh.”Dù sao sau khi làm ra, tôi thật cao hứng, liền từ Anh quốc chạy về đây đưa cho anh hai xem. Có thể là máy bay của tôi hạ cánh chệch phương hướng, tôi thấy dù sao cũng cách nơi ở của anh hai không xa nên đi bộ qua đó. Đi tới đi tới tôi thấy đói bụng, liền từ túi trong ba lo lấy ra bánh bao nhân thịt chuẩn bị ăn, kết quả rất không hay ho nha, đụng tới một con mèo đen thực tàn ác, đem bánh bao thịt của tôi đoạt đi.”
Nhìn nhìn Doãn Lam đang chìm trong hối tiếc, Du Duyên khẽ thở dài một tiếng, chủ đề ba năm trước đây chủ đề rốt cục cũng được tiếp tục. Chậm đã! Mèo đên? Cậ giống như có ấn tượng nha. Du Duyên cau mày suy nghĩ kỹ một lúc: “Có phải hay không anh tình cờ gặp ở trong một cái ngõ hẻm nhỏ? Trong cái ngõ hẻm đen tuyền, ngọn đèn rất mờ? Anh còn hét lên một tiếng?” Cậu hỏi một câu Doãn Lam liền gật đầu một cái, cậu rốt cuộc hiểu rõ, nguyên lai ngày đó tiếng thét chói tai đem cậu dọa ngất, là anh ta! (Chú ý: xem lại phần Tiết tử)
Du Duyên vô lực rũ bả vai xuống, đã hoàn toàn hết chỗ nói rồi. Cậu té xỉu, vừa lúc lại té xỉu ở trước mặt cái tên cái Lam điên này, trên người anh ta lại có cái kỳ quái gì đó, đương nhiên, không khó suy đoán, cậu liền bị bắt chặt làm vật thí nghiệm. Ai! cậu như thế nào xui xẻo như vậy!
“Kỳ thật cũng không phải như thế vậy, vợ em nghe tôi nói tiếp.” Doãn Lam dường như như là biết cậu đang suy nghĩ điều gì, tiến lên ngồi ở bên người Du Duyên bên đưa cậu kéo vào trong lòng, “Tôi có phản kháng qua nha, chính là con mèo kia thoạt nhìn rất hung nga, nó đoạt bánh bao của tôi cũng không cảm ơn liền chính mình ăn, sống dễ chịu phân! Chính là, vợ, em không biết vậy, trong lúc tôi cùng con mèo nhỏ đánh nhau ống nghiệm rơi trên mặt đất, em té xỉu tôi nghĩ cũng không phải hoàn toàn bị tiếng thét của tôi hù dọa, mà là em dẫm lên ống nghiệm của tôi sau đó lại bởi vì quá khẩn trương mà đầu đụng vào tường cho nên mới té xỉu.”
Đầu đụng vào tường cho nên mới té xỉu sao?! Du Duyên mở to hai mắt nhìn, cậu cẩn thận suy nghĩ kỹ, cậu như thế nào không nhớ rõ có chuyện như vậy?!
“Vợ khí lực thật sự lớn, tuy rằng ống nghiệm của ta không phải thủy tinh, nhưng vẫn có một chút độ cứng rắn, nhưng mà em vẫn một cước đem nó dẫm nát. Nhưng lại vừa mới dẫm nát ống nghiệm có kim tiêm, tôi còn chưa kịp làm gì, thuốc kia đã bị em hấp thu hết.” Doãn Lam buông buông tay, chuyện này cũng thật không liên quan tới chuyện của anh, là ngoài ý muốn, chỉ là ngoài ý muốn.
Anh hưng phấn ôm Du Duyên, ở trên mặt cậu hôn lại hôn: “Tôi lúc ấy thật khẩn trương nha. Bất quá khi tôi ôm lấy em đang té xỉu thì tôi liền phát hiện tôi yêu em, vợ à, tôi đối với em là nhất kiến chung tình nha.”
“Chậm đã!” Du Duyên hai tay đẩy khuôn mặt của Doãn Lam đang kề sát vào mặt mình, ngăn cản anh lại gây rối, “Tôi là đàn ông, loại đồ vật này tiêm vào cơ thể của tôi sau đó tôi cứ như vậy mang thai?!” Thật bất khả tư nghị đi, cái này hẳn là cùng vấn đề nam nữ cũng có quan hệ đi. Sẽ không nói dính vào ai người đó liền mang thai đi.
“Nga, là cái dạng này. Tôi đem em đưa tới chỗ anh hai, nói cho anh hai biết về chuyện tổng hợp gen của tôi, anh hai của tôi so với tôi còn vui sướng hơn. Anh ấy nói anh ấy vừa lúc ở nghiên cứu vấn đề đàn ông mang thai, nhưng mà tìm không thấy vật thí nghiệm, vừa lúc em được đưa tới cửa, anh ấy mượn em khai đao, ở trong bụng em làm một cái tử cung nhân tạo, sau đó liền OK vậy!”
“Cái gì!” Du Duyên rốt cục nổi bão, cậu nhảy dựng lên bắt lấy Doãn Lam hạ xuống một quyền: “Con m* nó! Lấy ông đây làm vật thí nghiệm, các người là vật gì! Ông đây là người! Không phải là chuột bạch các người nghiên cứu trong phòng thí nghiệm!”
Lưu, Ly, Vũ, Y trợn to mắt nhìn mẹ hung ác, a, ba lại bị đánh! Đây là người mẹ ôn nhu, thiện lương?!
“Vợ à, vợ à, em hãy nghe tôi nói, bình tĩnh! Ngàn vạn lần cần bình tĩnh!”
“Anh nói tôi bình tĩnh? Tôi sao có thể bình tĩnh! Các người đó ngành nghiên cứu bại hoại, gây bắt người làm vật thí nghiệm, anh!” Du Duyên căng cổ họng thét lớn. Vạn nhất thực nghiệm thất bại làm sao bây giờ? Vạn nhất đứa trẻ sinh có thể sinh ra mà cậu chết thì phải làm sao bây giờ? Anh ta như thế nào có thể đem cậu làm vật phẩm thí nghiệm? Mấy đứa bé kia đâu, chính là kết quả thực nghiệm sao? Trong lòng cậu kịch liệt xúc động. Chỉ cần vừa nghĩ tới Doãn Lam căn bản chỉ là đơn thuần đem cậu làm vật phẩm thí nghiệm cậu liền phẫn nộ, thậm chí… Khổ sở!
Càng nghĩ càng thương tâm, Du Duyên đôi mắt đều đỏ lên, dưới tay càng dùng sức đánh anh, miệng không ngừng kêu khốn kiếp!
Thấy Du Duyên khóc, Doãn Lam nguyên bản đang chật vật né tránh sợ tới mức hồn cũng không có, anh một phen ôm lấy Du Duyên, mặc cậu không thuận theo đánh trúng, chính là ôm thật chặc tuyệt không chịu thả lỏng.”Vợ à, em đừng khóc nha, em khóc đến tôi cũng thật đau lòng nha. Tôi không có lấy em làm vật thí nghiệm, chính là đúng dịp thực sự chỉ là đúng dịp, em tin tưởng tôi.”
“Đúng dịp? Đúng dịp là có thể đối với tôi như vậy sao? Tôi hận anh! Tôi hận anh chết đi được!”
“Cái gì?! Vợ à, làm sao em có thể hận tôi, tôi yêu em, em không thể hận tôi!” Doãn Lam cường thế nói xong, cậu như thế nào có thể hận anh, cậu chỉ có thể thương anh, không thể, không thể hận anh.
Nghe được miệng Du Duyên nói hận, tim của anh đau quá, cúi xuống hôn, đôi môi nóng bỏng quấn quýt đặt ở trên môi cậu, bắt đầu rồi nụ hôn triền miên đầu tiên của bọn họ.
Bị Doãn Lam đột nhiên hôn tới giật mình, cậu khẽ nhếch miệng đấu lưỡi bị kích thích di chuyển theo điệu múa, hai bên tương giao, trong miệng đã tràn ngập hơi thở ấm áp, không thể buông tha nụ hôn nồng nhiệt này. Du Duyên phản kháng hai cái, lại chỉ là nhẹ như vậy liền đầu hàng, hai mắt nhắm nghiền, cậu chuyên tâm cảm thụ nụ hôn của anh, cảm thụ được anh muốn biểu đạt cho cậu khuynh xích, tim của cậu bị tiêm nhiễm.
Cậu đã hôn qua phụ nữ, như vậy nụ hôn nồng nhiệt đương nhiên cũng đã từng có qua, nhưng chưa từng giống như lần này, để cho cậu từ trong nụ hôn cảm thấy ấm áp.Nụ hôn của Doãn Lam cũng giống như con người của anh, mang theo gió xuân ấm áp chậm rãi xâm chiếm trái tim của cậu, cho cậu luyến tiếc không muốn nó rời đi. Cậu vươn lưỡi hơi tham lam một chút, bị anh càng cuồng nhiệt mút qua. Khóe miệng cậu thoáng lộ ra một nét tươi cười, đưa tay vòng trụ ở sau gáy anh, nóng bỏng nghênh đón cùng anh dây dưa.
Doãn Lam không nghĩ tới sẽ có như tình huống như vậy, trong lòng Du Duyên thuận theo anh làm anh vui sướng vạn phần, càng thêm ôm sát cậu, hưởng thụ sự ướt át ngọt ngào trong miệng cậu, anh thực hối hận năm đó chỉ hôn lướt qua liền dừng.
Hơi hơi giãn ra một chút khoảng cách của hai người, ánh mắt hàm chứa dục vọng nhìn anh, đôi môi ướt át sưng đỏ kia đang dồn dập hít thở, khuôn mặt được phủ một tằng phấn hồng, đôi mắt khẽ nhếch hàm chứa một ít nước mắt, Doãn Lam mê đắm, lại tiếp tục hôn cậu, chỉ nghe thấycậu hừ nhẹ một tiếng, rồi tiếp nhận nhiệt tình của anh.
Nụ hôn từ trên xuống dưới rồi tràn ra khắp nơi, Du Duyên chủ động ngửa đầu, mặc cho Doãn Lam khẽ gặm cằm của cậu cổ của cậu, mười ngón cậu luồn sâu vào trong mái tóc đen của anh, hơi thở càng ngài càng gấp gáp.
…
Mẹ ơi! Đây là cái tình huống gi? Bọn nhỏ kia một giây trước còn hàm chứa nước mắt chịu đựng đả kích, một giây sau liền nhìn thấy cảnh mà trẻ em không được phép xem. Chúng đưa mắt nhìn nhau trên khuôn mặt nhỏ nhắn tất cả đều là vẻ mờ mịt.
Chúng đương nhiên thật vui mừng khi cha mẹ yêu nhau như vậy, bất quá… Bọn họ không biết là ở trước mặt trẻ em mới ba tuổi trình diễn màn đông cung chân thực là không nên sao? bốn bào thai anh ôm em em dựa vào anh ngả thành một đoàn, mở to hai mắt cẩn thận quan sát mọi thứ trước mắt, oa! Quần áo của mẹ bị ba cởi, mỗi lần trong chú gì ở trong ti vi hôn nhẹ tất cả đều bị mẹ che kín mắt, hiện tại không nghĩ tới có thể chứng màn chân thực sống động hơn a, oa ~~~~~
“Ba, ba đói bụng sao?” Du Ly miệng há hốc, trừng lớn đôi mắt to xanh thẫm, thực không rõ vì cái gì ba lại ăn sữa của mẹ.
…