“Cô im miệng cho tôi!" Bạch Triết Hiện đập bàn một cái, trừng mắt nhìn cô. "Không nói thì không nói.” Giang Linh Vận nhún vai, đi sang một bên, cô ta cảm nhận rõ ràng được rằng thái độ Bạch Triết Hiên đối với cô ta đã thay đổi.
Bạch Triết Hiện cũng là một người đàn ông bình thường, cho dù có thích Giang Linh Vận đi chăng nữa cũng sẽ không tha thứ cho sự phản bội của cô, nhìn thấy những tin tức trên mạng đó, anh lại nghĩ đến việc Nhan Ôn có thể đã chơi đùa tình cảm của anh... Trái tim anh dần dần nguội lạnh.
Giang Linh Vận hiểu rõ Bạch Triết Hiên, thấy anh không nói gì bác bỏ bèn nhếch mép cười: “Chắng phải trong lòng anh cũng đang nghi ngờ cô ta sao? Anh đừng nhúng tay vào chuyện này, tôi sẽ cho Nhan Ôn một bài học!”
Chỉ cần Huy Hoàng không giúp Nhan Ôn xử lý quan hệ công chúng nữa, danh tiếng của cô ta sẽ chấm dứt tại đây.
Giang Linh Vận nghĩ ngợi một cách đắc ý nhưng không ngờ rằng cô đã mất hết tất cả.
Giang Linh Vận sắp xếp trợ lý tung tin giả lên mạng bôi nhọ Nhan Ôn, nói năm đó ngay khi cô ta ra mắt đã nợ phải rất nhiều ân huệ, nhất định phải dùng thân xác để trả nợ, đây cũng là nguyên nhân quan trọng cô ta và Bạch Triết Hiện quen nhau nhiều năm nhưng vẫn không kết hôn, ám chỉ Nhan Ôn là ngôi sao nữ có cuộc sống riêng tư hỗn loạn, những hình tượng bề ngoài đó toàn là cô ta ngụy trang ra.
Tin tức lan truyền xôn xao, Nhan Ôn thấy coi mà cũng như chưa thấy, cô chỉ muốn tận hưởng kỳ nghỉ hiếm có lúc này, những chuyện khác không nằm trong phạm vi suy nghĩ của cô. Nhưng sau khi nhìn thấy những tin tức trên mạng, Giang Tùy An đã không nhịn được nữa. “Chúng ta về sớm một chút đi."
Anh muốn xử lý chuyện này càng sớm càng tốt, không muốn những tin tức đó có ảnh hưởng xấu đến Nhan Ôn. "Không cần đâu Tùy An." Nhan Ôn mim cười quay người lại, dựa vào vai anh: "Em biết anh lo lắng cho em, nhưng em không bị ảnh hưởng bởi họ chút nào cả, chỉ cần người ủng hộ em hiểu rõ đó toàn là tin bịa đặt, vậy thì đủ rồi." “Hơn nữa, anh cố tình bỏ hết mọi công việc để ra nước ngoài với em, làm sao em có thể phụ lòng tấm lòng của anh được, nếu bây giờ trở về thì em cảm thấy thật đáng tiếc.” "Nhưng..."
Giang Tùy An còn muốn nói thêm gì đó, Nhan Ôn đã nhón chân lên và hôn môi anh. “Giờ phút này em chỉ muốn nhìn anh, chỉ muốn ở bên anh."
Giang Tùy An giơ tay ôm lấy eo cô, hai người cùng ngã xuống chiếc giường lớn phía sau, cảm nhận tình yêu và nhiệt độ của đối phương bằng cả thể xác lẫn trái tim, những chuyện khác đều không quan trọng nữa.
Hai người đã trải qua khoảng thời gian vui vẻ khiến họ hết sức thư thái, nơi này không có chủ tịch của công ty Giải trí Đại Hoa, cũng không có ảnh hậu của giới điện ảnh, họ có thể ôm nhau thỏa thích, hôn nhau tùy ý.
Hai ngày sau, họ cùng ngồi trên một chuyến bay về nước, theo lời Giang Tùy An nói, sau này họ vẫn sẽ có vô số cơ hội nghỉ phép, suy cho cùng Nhan Ôn vẫn cần thời gian để chuẩn bị cho kế hoạch tái xuất.
Nhan Ôn cũng rõ tính phức tạp của tình thế nên đồng ý một cách luyến tiếc.
Trên đường về nước, Giang Tùy An không cho Nhan Ôn xem điện thoại và giấy báo, không muốn cô bước vào tâm trạng căng thẳng quá sớm, anh đã sắp xếp hết mọi thứ, sẽ không để những người bịa đặt đó yên thân.
Dựa theo thông tin mà trợ lý anh nghe ngóng được, ngoại trừ Huy Hoàng và Giang Linh Vận, còn có nghệ sĩ của Áo
Lai tham dự. “Là một thần tượng thế hệ mới, là con gái của ban giám đốc đầu tư của Áo Lai, có lẽ đã sử dụng quan hệ với một số phóng viên giải trí." “Biết rồi, tạm thời vậy trước." Sau khi Giang Tùy An cúp máy rồi nhìn vào Nhan Ôn: “Trên đường đi em cũng không có nghỉ ngơi, anh bảo tài xế đưa em về trước."
Nhan Ôn chớp mắt, trong ánh mắt chan chứa ý cười dịu dàng, cô nhìn vào bảng chỉ thị ở lối ra sân bay trước mặt, bước ra cánh cửa này, cô sẽ không thể nắm tay Giang Tùy An ở bên ngoài nữa, trong lòng ít nhiều gì cũng có chút không nỡ.
Nhưng cô càng biết rõ chỉ có can đảm tiếp tục kiên trì, tương lai cô mới có thể sánh vai với anh. “Được, em về nhà đợi anh.”
Cô đoán được Giang Tùy An có lẽ đi giúp cô xử lý những tin tức dư luận đó, cô thông minh lựa chọn tin tưởng anh, không hỏi nhiều, mỉm cười rời đi với chị Hà. "Nhan Ôn, em nói đại boss nóng lòng về Đại Hoa như vậy, có phải đi báo thù giúp em không? Chị Hà ngồi trên xe đoán mò.
Nhan Ôn khẽ cười, lướt xem hình chọn sơ bộ được gửi từ nhà quảng cáo: "Có lẽ là vậy..."
Ngày mai chính là lễ trao giải rồi, chị thấy màn kịch của Giang Linh Vận sắp không diễn được nữa." Chị Hà nghĩ đến sắp được nhìn thấy vẻ sụp đổ của Giang Linh Vân liền cảm thấy rất sảng khoái.
Nhan Ôn nhìn khung cảnh đường phố bên ngoài cửa sổ, trời chạng vạng tối, đây là lần đầu tiên cô ngắm xem con phố này một cách bình yên như thế.
Cô rất mong chờ đến tối mai.
Căn hộ của Giang Linh Vận.
Bạch Triết Hiên vừa bước vào đã ngửi thấy mùi rượu bay khắp nhà, Giang Linh Vận nằm co rúm trên giường, ngủ chập chờn.
Cô ta vẫn đang mang thai mà lại dám uống nhiều rượu như vậy!
Không, chắc chắn không phải cô ta uống, có thể là người đàn ông chơi bời với cô ta.
Trong tay Bạch Triết Hiên còn có một chìa khóa dự phòng của căn hộ, có lẽ Giang Linh Vận đã quên mất, anh nhìn người phụ nữ trên giường, sắc mặt dần sạm đen, sự bao dung và cơ hội anh cho đã nhiều lắm rồi.
Nhưng Giang Linh Vận đã không thể quay đầu được nữa, giữa họ cũng không bao giờ quay lại quá khứ được, nếu đã như vậy thì đừng trách anh vô tình.
Anh mở điện thoại của Giang Linh Vận ra, nhớ lấy số diện thoại của Đỗ Cảnh Thăng trong danh bạ.
Mặc dù mỗi lần Giang Linh Vận liên lạc với Đỗ Cảnh Thắng đều rất cẩn thận xóa sạch nhật ký, nhưng vẫn sẽ có lúc thiếu sót.
Bạch Triết Hiên cho người điều tra thông tin của Đỗ Cảnh Thăng mới phát hiện ông ta chẳng qua là một doanh nhân giàu có trà trộn vào rìa giới giải trí mà thôi, nhưng trong thế giới có tiền thì có quyền này, mối quan hệ trong giới giải trí của ông ta phải rộng hơn.
Nhưng đàn ông càng hiểu rõ ý đồ của đàn ông hơn, ông ta không thể nào thực sự yêu thích Giang Linh Vận, chỉ là say mê vóc dáng của cô ta mà thôi, nếu Bạch Triết Hiên có thể cho ông ta một người phụ nữ xinh đẹp hơn... "Tôi biết chuyện giữa anh và Giang Linh Vận, tôi muốn gặp anh, trong tay tôi có bằng chứng hai người vụng trộm, nếu anh không muốn để mọi người trên thế giới biết được chuyện của hai người thì tốt nhất hãy hợp tác với tôi." "Tôi dựa vào đâu tin anh? Tôi dám ngủ với người phụ nữ của anh thì không sợ bị vạch trần, à, xém chút quên nữa, cô ta còn mang thai con anh...” Đỗ Cảnh Thăng cười một cách nham hiểm qua điện thoại và châm một điếu xì gà, hả hê nói: “Anh đi vạch trần đi, để cho đám phóng viên biết được anh bị cắm sừng như thế nào."
Bạch Triết Hiên nắm chặt cú đấm, trái tim anh như bị khoét một cái lỗ, mùi vị của sự phản bội thật khiến anh sống không bằng chết. “Anh cứ ra điều kiện, tôi không cần Giang Linh Vận nữa, sau này anh cứ ngủ với cô ta tự nhiên, tôi chỉ có một điều kiện, tôi muốn anh trở thành chiếc ô bảo vệ của nghệ sĩ Huy Hoàng, đứng về phía Huy Hoàng vô điều kiện.”
Đỗ Cảnh Thăng cười nói: “Dựa vào một chiếc giày rách nát, anh cũng dám ra điều kiện với tôi à!" “Anh không đồng ý sao?" Bạch Triết Hiên cau mày, câu nói như vậy khiến anh mất đi lợi thế. “Tôi đồng ý nhưng tôi còn muốn thêm một người, Nhan Ôn. Chỉ cần anh đưa cô ta lên giường tôi thì tôi bảo đảm có thể khiến anh có được lợi ích thỏa đáng."