"Tôi đã nói công ty chúng ta có biết bao nữ ngôi sao mà chủ tịch Giang luôn giữ khoảng cách an toàn thế, thì ra là hoa đã có chủ!”
"Tuy không nhìn thấy khuôn mặt trực diện, nhưng có cảm giác nhất định là một cô gái xinh đẹp!”
Nhan Ôn chỉ để lộ bóng lưng ở Đại Hoa, liền trở thành nhân vật trong đề tài nóng hổi rồi.
Bữa tối nấu theo ý của Nhan Ôn, Giang Tùy An đích thân vào bếp vì cô, cô ăn rất ngon miệng, thỉnh thoảng khen ngợi một câu, khiến nụ cười của người đàn ông đối diện cô càng tươi hơn.
“Ăn chậm một chút, đừng để mắc nghẹn." Anh múc thêm chén canh cho Nhan Ôn, ánh mắt âu yếm: “Liên hoan phim Kim Qua chuẩn bị khai mạc, có tìm được người bước cùng thảm đỏ chưa?”
Với địa vị của công ty Giải trí Đại Hoa trong giới điện ảnh, bất kì phong thanh cỏ động nào cũng không né khỏi bàn tay của Giang Tùy An, huống chi anh vốn dĩ rất quan tâm đến những việc liên quan đến Nhan Ôn.
Đây là sự xuất hiện chính thức đầu tiên của Nhan Ôn sau khi tái xuất, đương nhiên không thể qua loa.
“Vẫn chưa, chị Hà nhận được tin tức là công ty không định cho em tham gia, thư mời của ban tổ chức không được trao đến tay em.” Nhan Ôn bình tĩnh lên tiếng.
Giang Tùy An suy nghĩ một lát, liền nắm lấy bàn tay Nhan Ôn, anh hiểu rõ buổi liên hoan phim này sẽ có ý nghĩa thế nào với Nhan Ôn.
"Yên tâm, giao cho anh." Đôi môi mỏng của anh hé mở, chỉ thốt ra năm chữ này nhưng trái tim Nhan Ôn bỗng dưng ổn định trở lại.
“Vâng.”
Trên đời này, cô có thể thả lỏng tin tưởng anh, giao tất cả của mình vào tay anh.
Nếu có Giang Tùy An sắp xếp, vậy cô sẽ làm theo lời anh nói, không hỏi Bạch Triết Hiên nửa lời, trong mắt bọn họ, Nhan Ôn vốn không biết chuyện cô cũng được ban tổ chức gửi thư mời.
“Nhan Ôn, cô định nghỉ ngơi đến khi nào? Công ty cho cô tham khảo vài bộ phim." Sáng sớm, Bạch Triết Hiên liền gọi cô đến công ty gây sự.
"Không cần công ty lo lắng, tôi đã lựa chọn xong xuôi." Nhan Ôn cảm thấy bây giờ là thời cơ tốt nhất, tất cả sự chú ý của bọn họ đều dồn vào cuộc cạnh tranh ảnh hậu của Giang Linh Vận, chẳng thể nào chú ý đến cô.
"Chọn xong rồi u? Chọn bộ phim nào vậy?" Trong lòng Bạch Triết Hiên liền dấy lên sự nghi ngờ, anh không nghĩ rằng Nhan Ôn sẽ dễ nắm bắt như trước kia.
“Bộ phim tài liệu Điện ảnh của đạo diễn Lý Hải." Nhan Ôn trực tiếp đưa ra bản hợp đồng.
Bạch Triết Hiên cầm lên lật sơ, cảm thấy có chút nực cười: “Bây giờ cô thật bụng đói vơ quàng, không chọn một vài bộ phim lưu lượng dễ tạo tên tuổi, mà chọn một bộ phim tài liệu u?"
"Không được sao?” Nhan Ôn hỏi ngược: “Bộ phim này tuy mức thù lao thấp chút, nhưng tôi muốn đóng."
Bạch Triết Hiên nghe thấy lời này, lật hợp đồng đến trang cuối cùng rồi đáp: “Được, công ty chúng tôi cực kỳ tôn trọng ý nguyện của nghệ sĩ, chỉ cần cô có thể lấy được chữ ký của bọn họ trong tình huống không có người quản lý, tôi không có lý do từ chối, lãnh đạo công ty cũng sẽ không phản đối.”
Theo anh thấy, cách làm lúc này của Nhan Ôn hoàn toàn là tự đào mộ chôn thân, đóng thể loại phim đó chẳng có tí tương lai gì cả? Đừng nói tái xuất, e rằng sẽ khiến công ty lỗ vốn.
Cô đang tự tiêu hao nhân khí được tích tụ một cách khó khăn, đối với bọn họ mà nói thì lại là một việc tốt.
“Nhưng cô cần suy nghĩ cho kĩ, cô ký tên xong sẽ không thể hối hận, giả như xảy ra chuyện gì, công ty sẽ không bảo vệ cô đâu." Bạch Triết Hiên giả vờ tốt bụng nhắc nhở cô.
“Đương nhiên tôi đã suy nghĩ kĩ rồi, không cần anh phiền lòng." Những lời cần nói cô đã nói xong, không muốn nói thêm nửa chữ với anh ta, liền quay người rời khỏi.
“Nhan Ôn, hiện tại cô quay đầu vẫn còn kịp, đừng làm việc tuyệt tình quá, tôi sẽ khuyên chị tôi thủ hạ lưu tình với cô.”
Nhan Ôn cạn lời tột cùng, cô dừng bước chân và quay người quan sát khuôn mặt của Bạch Triết Hiên: “Tôi không cần sự thương xót của anh, tôi cảm thấy hoàn cảnh hiện giờ của anh đáng thương hơn tôi nhiều."
“Nhan Ôn, cô đừng có không biết suy xét, bây giờ tôi nói những lời này với cô đều nể mặt tình cảm trước đó, cô năm lần bảy lượt khiêu khích chị tôi, khiêu khích công ty, có lợi ích gì cho cô chứ, chỉ cần cô chịu nhận sai, tôi đồng ý không truy cứu việc cũ, vẫn sẽ cho cô có cơ hội tái xuất.” Bạch Triết Hiên càng nói càng vội vàng..
Nhan Ôn chỉ cảm thấy lời nói của anh ta vô cùng nực cười.
Cô rất muốn hỏi thăm anh, khi bọn họ tính toán sau lưng cô, không nghĩ đến khi sự việc bại lộ nên xử lý ra sao u?
Vẻ đạo mạo của anh ta khiến cô cảm thấy buồn nôn.
"Người khiến sự việc đi vào ngõ cụt chỉ có một mình tôi sao?" Ánh mắt Nhan Ông di dời khỏi gương mặt của anh ta, quay lưng mở cửa rời đi.
Bóng lưng của cô kiên định cứng rắn như vậy khiến Bạch Triết Hiên có chút lo lắng, cô dường như biết tỏng việc che giấu thư mời của bọn họ.
Nhan Ôn vừa rời khỏi, liền chạm mặt với Giang Linh Vận ngay hành lang.
Giang Linh Vận gỡ kính râm xuống, chặn lối đi của Nhan Ôn: “Vừa ra khỏi phòng làm việc của Triết Hiên ư? Mới sáng sớm đã đến tìm anh ấy, cô thật tích cực đó."
"Không liên quan đến cô.”
Nhan Ôn đáp lại năm chữ, định đi vòng qua Giang Linh Vận.
"Cô vội rời đi làm gì kia chứ, đi làm việc à? Không đúng, cô đâu nhận được thư mời của liên hoan phim Kim Qua, lại không có người trợ lý thương thảo hợp đồng thay cô, bây giờ cô căn bản là một người vô công rỗi nghề mà."
Câu nào câu nấy của cô ta đều châm chích người ta, đắc ý ném sang Nhan Ôn: "Tôi khuyên cô đối xử với tôi bằng thái độ tốt một tí, có lẽ tôi sẽ thay cô nói vài lời tốt đẹp trước mặt Triết Hiện."
Sự hống hách của Giang Linh Vận không ảnh hưởng đến tâm trạng của Nhan Ôn, sau khi cô ta nói xong, Nhan Ôn chỉ lạnh lùng nhếch môi: "Ánh hậu nhờ bán thân rất hãnh diện sao?"
Giang Linh Vận lập tức sững sờ.
"Tôi có nhận được thư mời hay không, có phim đóng hay không, đều là chuyện riêng của tôi, cô vẫn nên quản tốt bản thân mình đi, trong ngành này chẳng có bức tường nào kín gió cả đâu."
Nhan Ôn nhẹ tay đẩy Giang Linh Vận, không bỏ lỡ vẻ căng thẳng và hoảng loạn trong mắt cô ta, chậm bước rời khỏi công ty Giải trí Huy Hoàng.
Giang Linh Vận bị vài câu nói chọc tức đến mức run người, cô lo sợ Nhan Ôn biết được gì đó, trở nên vô cùng nhạy cảm lo lắng.
Nhan Ôn vừa bước vào bãi đậu xe, một chiếc siêu xe sang trọng đậu ngay trước mặt cô, tài xế là chính chủ Giang Tùy An!
"Sao anh đến đây vậy?” Nhan Ôn vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ.
%3D "Anh cảm nhận có người đang nhớ anh, vì vậy.." Anh vỗ nhẹ vào vô lăng: "Hôm nay anh làm tài xế của em."
Nhan Ôn bĩu môi: “Em đầu lái nối chiếc xe sang trọng đến vậy."
"Của anh cũng là của em."
Giang Tùy An mỉm cười nhìn cô, tiếp đó quay đầu đạp chân ga.
Nhan Ôn mãi thưởng thức góc nghiêng gương mặt khôi ngô của Giang Tùy An lúc chăm chú lái xe, cho đến khi chiếc xe đậu vào khu thương mại cao cấp, cô mới hỏi: “Chúng ta đi đầu vậy?"
"Vào trong sẽ biết."
Anh lịch thiệp đẩy cửa xe cho Nhan Ôn, nắm tay cô bước vào một cửa tiệm thời trang xa xỉ.
“Ông Giang, quần áo đã chuẩn bị xong xuôi, mời theo tôi sang đây." Nhân viên của tiệm nhìn thấy Giang Tùy An nắm tay Nhan Ôn bước vào, không hề tỏ vẻ ngạc nhiên, dường như sớm đã quen biết Giang Tùy An, cũng biết mối quan hệ của họ.
“Chúng ta cùng ra vào nơi đây có ổn không?" Nhan Ôn ghé sát tai anh thấp giọng nói.
“Ừ.” Giang Tùy An cũng nghiêng đầu đáp lại: "Tiệm này có cổ phần của Đại Hoa.”
Nhan Ôn gật đầu, cô biết Giang Tùy An luôn làm việc kỹ càng chu đáo.
Họ được nhân viên dẫn đến dãy quầy áo, mỗi quầy chỉ có hai bộ, một bộ nam giới, một bộ nữ giới, đường cắt may của mỗi bộ đều cực kỳ tinh tế, cực kỳ cao quý có phẩm vị.
"Xem thử có thích bộ nào không?" Giang Tùy An vỗ nhẹ vai Nhan Ôn, những thứ này đều được lựa chọn dựa vào ý của anh, nhưng quyết định cuối cùng được trao về tay bà xã.