“Tôi luôn cảm thấy Nhan Ôn là diễn viên sở hữu nhân phẩm vô cùng tốt đẹp, không ngờ nhân phẩm của em trai cô ấy lại thấp hèn tới mức này, dùng quyền thế và địa vị chen chân vào tình cảm của người khác?” “Khi Hạo Dịch tham gia hoạt động, đều rất khiêm tốn, thái độ đối xử với người hâm mộ cũng khá tốt, sao có thể là con người như vậy được chứ?” “Ôi, các bạn biết gì chứ? Tri nhân tri diện bất tri tâm, nếu chẳng phải anh ta làm chuyện quá đáng, vợ chồng người ta chịu phơi bày chuyện riêng tư để bôi nhọ anh ta ư?”
Nghe lời bàn tán của phóng viên, Anh Muội lườm nguýt Ngô Tịnh Nhiên và Khang Kỳ, sao con người có thể vô liêm sỉ tới nhường này chứ! “Hôm nay Hạo Dịch có đến đây không?” “Đáng lẽ phải để anh ấy đích thân giải thích đôi lời chứ!” “Anh ta còn muốn bịa cái gì lừa gạt công chúng nữa? Vụ việc chính là như vậy, vợ chưa cưới của tôi bị Hạo Dịch bám riết, theo dõi, đây chính là sự thật!” Khang Kỳ ăn nói nghiêm túc, sau đó kéo Ngô Tịnh Nhiên định rời khỏi.
Việc đã phát triển tới bước này thì anh ta chỉ cần dẫn Ngô Tịnh Nhiên rời khỏi hội trường, nhưng bọn họ vừa quay lưng liền thấy cửa đại sảnh bị người ta đẩy ra.
Các phóng viên trong hội trường đều tò mò nhìn sang...
Tám người vệ sĩ mặc âu phục màu đen hộ tổng một đôi vợ chồng xuất hiện!
Ngoại trừ bọn họ, ai còn có khí thế như vậy được chứ! “Là Giang Tùy An và Nhan Ôn!”
Nhan Ôn vừa tuyên bố nghỉ đóng phim lại dùng cách thức như vậy để xuất hiện trước ống kính của phóng viên
Cô mặc chiếc áo gió cao cấp màu xanh lá phối với giày bốt màu đen, khiến khí thế của con người trở nên vô cùng lớn mạnh, khoác tay Giang Tùy An, hai vợ chồng từng bước tiến vào.
Đây chính là phong thái của ngôi sao nổi tiếng! Dù bất kỳ tình hình gì, đều có thể xuất hiện trong ánh hào quang chói chang “Nhan Ôn!”
Phóng viên đều xông lên ào ạt, hầu như đã chặn cứng tất cả hướng đi, Giang Tùy An ôm chặt Nhan Ôn, vệ sĩ cũng cố gắng bảo vệ bọn họ.
Đối mặt với cục diện đột nhiên trở nên rầm rộ, biểu cảm của Nhan Ôn chẳng hề lay động nửa phần. “Tôi nghĩ tôi cần phải ra mặt xem thử, vụ việc sẽ phát triển tới mức nào, nếu có kẻ lôi tên của tôi vào đây, tôi không thể để mặc bọn họ muốn làm gì thì làm nấy được.
Nghe lời nói của Nhan Ôn, Ngô Tịnh Nhiên bất chợt rùng mình một phen...
Cô ta hiểu rõ Nhan Ôn là con người ra sao! Trong lòng có chút hối hận, có phải không nên để Khang Kỳ nói ra thân phận thật sự của Hạo Dịch.
Cảm nhận được mối lo sợ của cô ta, Khang Kỳ túm chặt cánh tay của cô ta, cứng rắn nói với Nhan Ôn rằng: “Tôi chỉ đang nói sự thật, em trai của cô làm chuyện thấp hèn, dù cô ra mặt, cũng chẳng cứu vãn được gì đâu!”
Nhan Ôn bình lặng mở lời thừa nhận: “Hạo Dịch quả thật là em trai của tôi, cậu út của nhà họ Nhan, Nhan Kiệt” Giọng của cô thông qua micro của phóng viên truyền rõ ràng tới tại của từng người: “Nhưng mà, mối quan hệ của cậu ấy và Ngô Tịnh Nhiên không giống với lời nói của anh, chẳng lẽ cậu ấy là em trai của tôi thì nghĩa là cậu ấy sẽ bám riết một người phụ nữ có chồng ư? Tiêu chuẩn kép của anh thật nực cười đó!” “Nhan Kiệt quả thật đã bám riết vợ chưa cưới của tôi!” “Vậy phiền anh đưa ra chứng cứ.” Nhan Ôn cười nhạt hỏi ngược: “Anh tận mắt chứng kiến bọn họ hôn nhau à?” “Tôi không có, nhưng mà.. “Nếu không có, vậy anh dựa vào cái gì mà khẳng định vợ chưa cưới của anh bị em trai tôi bám riết? Còn vội vàng công bố chuyện anh bị cắm sừng với khán giả, có phải ẩn chứa mục đích khác không?” “Tôi không có tâm trạng biện luận với cô, tôi nói không lại cô, cô không thể lật đổ sự thật đâu.” Khang Kỳ phẫn nộ trợn mắt rống to. “Chẳng lẽ điều tôi nói không phải là sự thật ư? Anh biết rõ Nhan Kiệt là em trai của tôi, còn hất nước bẩn vào người cậu ấy, anh đã thực hiện một việc không được minh mẫn cho lắm.” “Hôm nay tôi tới đây, chính là để bảo vệ em trai của tôi, dù các người nói tôi cậy thế ức hiếp, cũng chẳng sao cả.” Nhan Ôn lạnh lùng nhìn sang hai người đó: “Cậu ấy sinh ra ở nhà họ Nhan thì cậu ấy là kẻ xấu xa ư? Cậu ấy trở thành ngôi sao nổi tiếng, chính là cậy dựa vào mối quan hệ đằng sau ư? Thừa nhận người khác thật sự có thiên phú và tài năng khó khăn thế sao? Cứ phải dùng ánh mắt gò bó hẹp hòi của các người để tìm lý do sa ngã cho bản thân sao?” “Nhan Ôn, cô đừng... “Kẻ không có tư cách ngăn cản tôi nhất chính là cô.” Nhan Ôn thẳng thừng ngắt lời của Ngô Tịnh Nhiên: “Nếu cô còn là con người, hôm nay sẽ không đứng ở đây
Ngô Tịnh Nhiên bỗng kinh hãi.
Cô ta thật sự cảm nhận được cơn phẫn nộ của Nhan Ôn.
Trong khoảnh khắc đó, cô ta biết mình nói gì đều vô dụng, bởi vì Nhan Ôn thật sự tức giận rồi.. “Mọi người đều nhìn thấy rồi chứ! Đây chính là phu nhân của Chủ tịch Đại Hoa, dám công khai dùng thân phận và quyền thế để uy hiếp chúng tôi!” “Nếu không vì em trai của tôi, ngay cả nhìn các người một phen cũng cảm thấy kinh tởm.” Nhan Ôn di chuyển tầm nhìn, bước lên bục phát biểu...
Dõi theo bước chân của cô, trái tim của Ngô Tịnh Nhiên dường như ngừng đập.
Nhan Ôn chưa bao giờ thua cuộc...
Cô ấy chưa bao giờ là người để yên cho kẻ khác ức hiếp, bôi nhọ, hôm nay cô ấy xuất hiện ở đây vì Nhan Kiệt thì tuyệt đối sẽ không bỏ qua một cách dễ dàng! “Khang Kỳ, chúng ta phải làm sao?” Bây giờ Ngô Tịnh Nhiên chỉ có thể cầu xin sự giúp đỡ của người đàn ông bên cạnh, cơ thể của cô ta hơi run rẩy. “Sợ gì chứ? Cô ta còn có thể lật ngược lời nói của chúng ta sao? Không thể nào! Dù cô ta là Nhan Ôn, cũng không bảo vệ được em trai của mình” Khang Kỳ cười khẩy, anh ta tự cao nhận định, trong tay Nhan Ôn không có bất kỳ chứng cứ nào cả.
Nhan Ôn im lặng đi tới bục phát biểu, mới nói với Anh Muội bên cạnh rằng: “Cực cho em rồi, chuyện còn lại hãy giao cho chị “Chị Ôn!” “Yên tâm” Nhan Ôn dịu dàng cười với Anh Muội, ánh mắt bình lặng.
Anh Muội đi sang một bên, lạnh lùng dõi nhìn đôi cẩu nam nữ đó.
Phóng viên cứ chụp Nhan Ôn lia lịa, hôm nay Nhan Ôn ăn mặc rất rộng rãi, đứng sau bàn phát biểu, cô hơi rướn người về đằng trước, để bản thân tiếp cận micro hơn, cũng mượn động tác này để che giấu vùng bụng một cách lặng lẽ.
Vài giây yên lặng đó, phóng viên toàn trường đều nín thở, chờ đợi cô lên tiếng. “Ngô Tịnh Nhiên, tôi đã cho cô cơ hội để lên tiếng, nhưng cô không biết trân trọng, một lát mọi thứ xảy ra đều do cô tự chuốc lấy mà thôi.”
Ngô Tịnh Nhiên không biết trong tay Nhan Ôn đang cầm lá bài gì, căng thẳng thốt không nên lời. “Tôi muốn nói vụ việc đầu tiên về mười năm trước với mọi người. Nhan Ôn nói rõ từng chữ. “Đừng!” Ngô Tịnh Nhiên chợt mở to đôi mắt, lạc giọng hét to lên ngăn chặn Nhan Ông "Không được!” “Câu chuyện này rất thú vị, tin chắc mọi người nhất định rất hài lòng. “Đừng!” Ngô Tịnh Nhiên run rẩy, nhếch nhác bổ nhào về phía trước: “Tôi thừa nhận, tôi và Hạo Dịch từng yêu nhau! Tôi thừa nhận!” “Như vậy có hài lòng chưa? Cầu xin cô im miệng. "Bây giờ cô ngăn cản tôi, mọi người còn tưởng tôi đe dọa cô cơ.” Nhan Ôn điềm nhiên bật cười: “Tự cô lên thanh minh vụ việc này, hay tôi tiếp tục kể chuyện?”
Ngô Tịnh Nhiên đứng thẳng người một cách cứng nhắc, cô ta hoàn toàn không ngờ rằng Nhan Ôn có thể điều tra được việc cô ta từng lỡ tay giết người trong quá khứ, điều quan trọng nhất, người mà cô ta giết chính là em trai ruột của Khang Kỳ... “Đủ rồi.” Khang Kỳ lạnh giọng túm lấy Ngô Tịnh Nhiên.