Bây giờ ông vẫn là chủ nhà của nhà họ Giang, chẳng lẽ ngay cả chút đỉnh quyền lợi này cũng không có ư?
Trợ lý chỉ đành cắn rằng đồng ý bảo mật vụ việc này.
Một bên là Giang Tùy An hô mưa gọi gió chốn thương trường, một bên là chủ nhà cũ của nhà họ Giang, trợ lý nhỏ bé như anh phải làm sao? Hai bên đều là nhân vật không thể đắc tội được!
Thế nhưng thật ra ông lão Giang đã lui về ở ẩn từ lâu, chỉ thỉnh thoảng lộ diện trong một vài hoạt động công khai của công ty, lần này sao tò mò về cháu dâu thế kia, thậm chí không màng sự ngăn cản của Giang Tùy An, còn cất công chạy về từ ngoại quốc?
Và còn tiến hành trong bí mật..
Ông lão Giang lườm nguýt trợ lý một phen, cầm điện thoại lên, trong đó là một tin nhắn vừa nhận được phản hồi: “Không thành vấn đề, có ông tham gia, bộ phim nhất định càng tuyệt vời hơn! Ông Giang, địa chỉ đoàn phim
Ông lão Giang hài lòng buông điện thoại xuống, mẩu tin này là của tổng đạo diễn bộ phim “Tình yêu trong biển lửa" gửi đến.
Tất cả mọi người đều không biết trước khi ông lão Giang theo nghề kinh doanh, từng là một diễn viên thoại kịch, ông muốn gặp cháu dâu, Giang Tùy An ngăn chặn đủ đường, vậy ông trực tiếp vào đoàn phim làm diễn viên phụ! Đích thân gặp gỡ cháu dâu Nhan Ôn, và còn giấu kín với Giang Tùy An.
Ông sử dụng nghệ danh đã từng dùng trong đoàn thoại kịch là Giang Hải, nên tổng đạo diễn không biết được thân phận của ông, sau đó việc ông cần làm chính là trở thành một lão đặc công diễn tay đối với Nhan Ôn một cách âm thầm lặng lẽ! Bởi vì vào vai lão đặc công có thân phận đặc thù nên luôn đội mũ và dán râu giả, vì thế không có cơ hội lộ ra khuôn mặt thật.
Sáng hôm sau, xe của Giang Tùy An vừa đỗ ngay trước công ty thì thấy Tần Vũ vội vàng chạy tới, đứng thắng trước mặt anh, khẽ giọng hồi báo tin tức vừa có được.
Giang Tùy An nở một nụ cười như có như không: “Mặc kệ ông đi, chỉ cần bảo đảm sự an toàn cho ông, dù sao đó cũng là một bộ phim hành động. “Nếu ông lão và bà chủ phát sinh chuyện gì trong phim trường... “Nhan Ôn ứng phó được.
Giang Tùy An chỉ thốt ra năm chữ rồi không thèm đếm xỉa đến Tần Vũ nữa, đi thẳng vào cổng lớn của công ty. “Chủ tịch Giang. “Chào chủ tịch Giang.
Anh luôn tỏ biểu cảm lạnh lùng, dùng phương thức gật đầu để chào hỏi nhân viên, khi thang máy đáp xuống, anh sải bước vào trong, Tần Vũ nối gót phía sau. “Có thể ông lão chơi bời ở nước ngoài chán rồi, muốn mượn dịp này đóng phim thỏa thích, chỉ cần ông vẫn an toàn, những chuyện khác cứ để mặc ông.” “Vậy còn phía bà chủ?” Tần Vũ chẳng biết có nên bảo với Nhan Ôn, dặn cô chú ý nhiều về một người già có thể nổi cáu với cô bất cứ lúc nào trong đoàn phim. “Tạm thời không cần nói."
Giang Tùy An muốn xem thử rốt cuộc ông lão Giang muốn làm gì?
Vả lại, bà xã của anh sao có thể ứng phó không nỗi trình độ gặp mặt thế này kia chứ?
Nhan Ôn dốc hết tâm trí vào việc thử vai, đâu thể ngờ rằng ông lão Giang sẽ giá đảo đoàn phim.
Bởi vì vai nữ chính của bộ phim “Tình yêu trong biển lửa” sẽ được quyết định tuyển chọn thông qua buổi thử vai, Nhan Ôn chỉ là một trong những người cạnh tranh đáng gờm, cô cần phải đưa ra lòng tin hai trăm phần trăm để ứng phó mới nằm chắc phần thắng vai diễn trong tay.
Trong những đối thủ cạnh tranh khác, nữ diễn viên có danh tiếng và diễn xuất nhất chính là Hề Mạn. Cô ấy vừa đoạt giải nữ phụ xuất sắc nhất của liên hoan phim truyền hình Phi Thiên.
Lúc này Nhan Ôn đã không màng đến những thứ khác, sự lựa chọn duy nhất của cô chính là cố gắng hết sức mình, còn quyền quyết định cuối cùng, hoàn toàn nằm trong tay của đạo diễn và nhà sản xuất.
Đêm khuya, Nhan Ôn vẫn đứng trước gương thử vai lời thoại và động tác.
Sự nghiêm túc của cô khiến Giang Tùy An không nỡ quấy rầy, nghĩ đến việc ông lão Giang đã trú ngụ vào khách sạn do đoàn phim sắp xếp ngay lúc này, anh liền bất chợt lắc đầu cười khổ, chẳng biết ông ấy sẽ làm khó bà xã của anh ra sao.
Giang Tùy An tiếp tục xử lý thêm vài tài liệu, thấy thời gian không còn sớm, mới đi tới bên cạnh Nhan Ôn nói: “Nghỉ ngơi một lát đi nào? Quá nôn nóng, trái lại không lấy ra được trạng thái tốt nhất.
Nhan Ôn gật đầu, luyến tiếc buông kịch bản, cùng Giang Tùy An đi vào phòng khách.
Giang Tùy An ngẫm nghĩ giây lát, vẫn không kể chuyện của ông lão Giang, mà nắm lấy bàn tay của Nhan Ôn: “Trước khi tham gia thử vai, em cần phải cùng anh xuất hiện trong bữa tiệc ăn mừng của bộ phim 'Mảnh vụn hồi ức, đến lúc đó anh sẽ sắp xếp mọi thứ." “Thế nhưng thời gian đã rất căng, em có thể không... Tâm tư của Nhan Ôn đều đặt vào quyển kịch bản đó, vốn không muốn làm những chuyện khác. “Anh biết em rất xem trọng vai diễn này, nhưng em đã chuẩn bị sẵn sàng, lúc này cần điều chỉnh tâm thái, đối với em mà nói, cũng có thể thả lỏng đôi chút, vả lại, người hâm mộ của em đều đang theo dõi động thái mới nhất của em.
Nhan Ôn nghe lời anh, nghiêm túc nghĩ ngợi và gật đầu đáp: “Vâng, em nghe theo anh.”
Bởi vì anh là người quản lý riêng của cô kia mà.
Giang Tùy An ôm cô vào lòng, hôn nhẹ lên gò má của cô, anh cũng không biết ông lão
Giang sẽ làm chuyện gì, cũng chẳng cách nào để Nhan Ôn đề phòng trước đó, có những chuyện vẫn phải để cô tự mình đối mặt.
Nhưng dù xảy ra chuyện gì, anh đều có lòng tin về Nhan Ôn.
Cảm giác bị anh ôm dường như khác hẳn mọi thường, Nhan Ôn thấy lạ, nghiêng người nhìn Giang Tùy An: “Hôm nay có chuyện gì đặc biệt ư?” "Không có... Giang Tùy An mỉm cười: “Muộn rồi, nghỉ ngơi thôi” “Vâng.” Nhan Ôn đi theo sau lưng anh, cùng nhau bước vào phòng ngủ.
Lúc ở nhà, cô rất thích cảm giác đi theo anh khắp mọi nơi, giống như dù đi đâu, cũng đặc biệt có cảm giác an toàn, bởi vì người đàn ông này mãi mãi đi trước cô, che mưa chắn gió thay cô.
Và giây phút này trong lòng Giang Tùy An, cũng vô cùng ấm áp.
Bọn họ là một đôi vợ chồng chịu sự theo dõi chăm chú trong giới giải trí, nhưng cũng hưởng thụ cuộc sống hôn nhân bình dị, đây mới là điều đáng quý.
Đối với bữa tiệc ăn mừng này, Đại Hoa chuẩn bị rất chu đáo, bởi vì “Mảnh vụn hồi ức” đánh trận này quá đẹp.
Chặn họng tất cả âm thanh hoài nghi một cách hoàn mỹ, vả lại chẳng những doanh thu phòng vé cao, mà còn dùng thành tích vô cùng ngoạn mục mở cửa cho các bộ phim b tấn trong năm nay.
Dựa theo yêu cầu của phòng làm việc chủ tịch, bữa tiệc ăn mừng của Đại Hoa được tổ chức tại một khách sạn năm sao đẳng cấp trong thành phố, mời nhiều đạo diễn cùng nhân vật nổi tiếng trong ngành, càng không thể thiếu vắng các phóng viên của các trang mạng nhà báo.
Đây là tiệc ăn mừng của bộ phim “Mảnh vụn hồi ức”, nhưng cũng không thiếu việc quảng bá cho bộ phim “Cánh đồng lúa mạch”, vì vậy Âu Dương Hải cũng bị Giang Tùy An yêu cầu cần phải có mặt.
Thế nhưng, Âu Dương Hải đến đây cũng vì “trợ lý nhỏ” của anh.
Trong buổi tiệc khi khách mời đang lần lượt tiến vào sảnh chính, Nhan Ôn mặc một chiếc sườn xám có họa tiết hoa nhài, khí chất tạo nhã đoan trang, nụ cười điềm đạm hiện diện trên gương mặt, khiến con người cô trông như một đám mây đang lững lờ bay đến.
Nhìn khắp sảnh tiệc, các khách mời nữ đều sửa soạn hoa hòe, vô cùng diễm lệ, nhưng Nhan Ôn lại ăn mặc sườn xám đơn giản thế này, càng bắt mắt hơn, càng tinh tế hơn.
Bạch Hiểu Hiểu đứng trong đám đông, lập tức nhận ra Nhan Ôn ngay. Vậy là cô ném Âu Dương Hải sang một bên, đi thẳng về phía Nhan Ôn.