Bởi vì mọi người đều biết Hàn Nhất là một diễn viên thế hệ mới chỉ chuyên chú vào việc đóng phim, anh là người không thể chấp nhận được hạt sạn nào, nếu nữ chính mới không đủ tư cách, anh tuyệt đối sẽ không nhẫn nhịn.
Vả lại điều quan trọng nhất chính là, hoặc Hàn Nhất từ chối trả lời câu hỏi, nhưng một khi mở miệng thì tuyệt đối là lời thật lòng.
Nhưng đã qua nhiều ngày mà Hàn Nhất vẫn chưa hề lên tiếng khi đối diện với micro của phóng viên.
“Hàn Nhất, anh hãy nói sơ về nữ chính của bộ phim 'Mảnh vụn hồi ức đi!”
“Tại sao đoàn phim lại giữ kín thân phận thật của cô ấy vậy?”
Sau buổi lễ trao giải Hàn Nhất bị phóng viên vây kín, do sự lịch sự và tôn trọng, anh không kiên quyết xông ra bên ngoài, mà đối mặt với ống kính, lạnh nhạt lên tiếng: “Đây là sự sắp xếp của đoàn phim, tôi nghĩ khi bộ phim lên sóng thì các bạn sẽ biết thôi.”
“Có phải là Nhan Ôn!”
“Hàn Nhất, xin hãy nói cho chúng tôi biết đi nào!”
Bỗng dưng Hàn Nhất do dự, anh tận mắt chứng kiến sự nỗ lực và bỏ công của Nhan Ôn, nhưng không có nghĩa bên ngoài cũng nhận định về cô như vậy, chỉ là nhìn khắp làng diễn xuất, có thể tiếp nhận quả bom ngay thời điểm nhạy cảm này, ngoại trừ cô ấy, còn có người khác sao?
Sự cố gắng và kiên trì của cô ấy chẳng người nào vượt nổi đâu.
Điều quan trọng là thái độ đóng phim của cô ấy…..
Cô ấy là một diễn viên thực thụ, không phải là nữ ngôi sao nhờ vào vỏ bọc rực rỡ để kiếm chác độ nổi tiếng, ngay cả người khó tính như anh cũng cảm thấy Nhan Ôn có thể đảm đương vai diễn nặng ký này, còn ai sẽ moi móc được chỗ sai của cô chứ?
Lần đầu tiên, anh lại muốn khen ngợi một nữ diễn viên.
Anh thất thần giây lát rồi họ khan một tiếng: “Vì để trình làng bộ phim hoàn mỹ nhất vào phút chót, tôi không thể tiết lộ, thật xin lỗi.”
“Tôi chỉ có thể nói rằng, tôi không hề là một người biết thỏa hiệp, nữ chính này rất có sức hút và diễn rất tốt."
Ý nghĩa của câu nói này phải chăng là anh đã khẳng định thực lực của nữ chính, trái lại, nếu mọi người nhận định Nhan Ôn không có kỹ năng diễn xuất, vậy tức là, nữ chính không phải Nhan Ôn!
Từ sau khi Nhan Ôn tái xuất, vẫn chưa đưa ra được tác phẩm điện ảnh đặc biệt gây sự chú ý, chỉ bằng biểu hiện thông qua tuần lễ thời trang và chương trình thực tế, hoặc dùng đoạn phim quảng cáo để bàn luận về diễn xuất thì thật miễn cưỡng!
Vì vậy, sau khi nhà báo đoán mò câu phản hồi của Hàn Nhất thì nhận được đáp án là ý của anh là Nhan Ôn không phải nữ chính.
Sau khi tin tức lan truyền, người hâm mộ của Hàn Nhất đều thở phào một hơi.
“Thật tốt quá, anh Nhất của tôi không đóng phim cùng thể loại diễn viên hạng ba kia!”
“Yên tâm nào, mọi người có thể mong chờ bộ phim rồi.”
Câu trả lời của Hàn Nhất là thông tin liên quan đến nữ chính duy nhất mà nhà báo phóng viên nhận được đến thời điểm trước mắt, bởi vì Giang Tùy An thật sự phái người bảo về đoàn phim rất tốt, ngay cả một con ruồi cũng không bay lọt vào trong được!
Hàn Nhất đi xe về đoàn phim, liền nhìn thấy bình luận trên mạng, cũng đưa cho Nhan Ôn xem.
Nhan Ôn mỉm cười nhẹ nhàng: “Tôi đã quen rồi... Nếu thần tượng của tôi hợp tác cùng diễn viên mà tôi không ưa, tôi sẽ nói lời khó nghe hơn bọn họ nữa cơ.
“Cô chẳng hề để bụng một chút nào ư?” Hàn Nhất bỗng cảm thấy người phụ nữ này rất thần bí.
“Họ không phải là tôi, cũng không phải là người trong đoàn phim, vì vậy không biết hiện giờ đang xảy ra chuyện gì, bởi vì tin xấu trên mạng, có sự hiểu lầm về tôi, chỉ vậy mà thôi. Nếu tôi đóng phim vì muốn lấy lòng họ, như vậy có đáng không? Tôi tin chỉ cần tôi làm hoàn mỹ, mới nhận được tràng pháo tay chân thành, tôi đứng ở đây cũng không hổ thẹn với lòng mình, như vậy là đủ rồi.”
Nhan Ôn cười rất điềm đạm: “Tôi không thể để bản thân trở thành trò cười trong lời nói của người khác.
“Cô thật sự là một ngôi sao hiếm thấy.” Trong giới giải trí, còn có nữ ngôi sao không thèm quan tâm đến lời bình luận về mình sao?
Hàn Nhất mỉm cười, cất điện thoại vào.
“Tôi có thể lý giải thành anh đã thừa nhận diễn xuất của tôi không?”
“Tôi chưa nói như vậy! Nhưng mà... Tôi lại có chút mong chờ về mấy cảnh quay tay đối với cô, chắc sẽ đã lắm. Anh nói xong, đứng dậy đi vào phòng thay đồ, chuẩn bị quay.
Nhan Ôn cười mỉm, tiếp tục lật xem đoạn phim được chị Hà ghi tại hiện trường, nghiền ngẫm nhân vật, cô vẫn còn một nguyên nhân quan trọng chưa nói ra, cô đứng ở đây, không chỉ vì muốn chứng minh bản thân, càng muốn chứng minh Giang Tùy An có thiên phú biên kịch!
Cô phải cố gắng giúp bộ phim nổi lên, như vậy... mới có thể cùng anh thực hiện ước mơ.
Tuy sự gia nhập của cô giúp tiến độ của kịch bản tăng nhanh rất nhiều, nhưng cô luôn cảm thấy sau khi đạo diễn gọi sang, lại đi tìm xem khung cảnh lúc nãy, sau đó trao đổi với đạo diễn, cố gắng hết sức thực hiện tốt từng biểu cảm một cách hoàn mỹ, như vậy mới giảm tải lượng công việc.
Cô lại cúi đầu nhìn đoạn phim, bỗng nhiên có cuộc gọi tới, là Thượng Quan Lệ.
“Sao dạo gần đây đều không nghe thấy tin tức về cậu thế? Mình tưởng cậu sẽ đến tham dự buổi lễ thời trang lần này.” Thượng Quan Lệ vốn định đi thảm đỏ cùng Nhan Ôn.
“Ừ, vốn dĩ mình phải đi, sau đó bảo chị Hà từ chối giúp mình rồi."
“Sao mình cứ cảm thấy cậu đã ẩn dật một tháng trời rồi, chắc không phải bị cư dân mạng đoán trúng, chạy đi đóng phim rồi chứ?”
“Ừ.” Nhan Ôn không giấu giếm cô ấy.
"Cậu! Cậu phải để mình nói cậu ra sao, dù bộ phim do công ty đầu tư, cũng không cần cậu dọn dẹp bãi chiến trường, cậu muốn diễn, thì để chủ tịch Giang đo lường một bộ cho riêng cậu có tốt hơn không!”
Thượng Quan Lệ biết cái giới này rất vấn đục, Nhan Ôn diễn tốt hay tệ đều không quan trọng, vẫn sẽ có người soi mói, tạt nước bẩn lên người cô.
Nhan Ôn từng bước đi tới ngày hôm nay thật sự không dễ dàng, chẳng thể bước sai một bậc nào cả! Nhưng hiện giờ... Cô ấy lại đang làm chuyện nguy hiểm thế này.
“Tại sao phải đóng bộ phim này? Là chủ tịch Giang bắt cậu đóng ư? Không thể nào, anh ấy yêu thương cậu nhường này, sao nỡ để cậu chịu khổ!"
“Cái này..."
“Lại bị mình đoán trúng nữa rồi?” Thượng Quan Lệ bực bội, ngập ngừng hồi lâu mới thở dài bảo rằng: “Mình biết cậu làm việc nhất định có lý do của riêng cậu, cậu luôn tỉnh táo có chủ ý hơn mình, nhưng cậu đừng bao giờ tự làm bản thân uất ức, nếu chủ tịch Giang có lỗi với cậu, hoặc cưỡng ép cậu, cậu hãy nói cho mình biết mình sẽ thay cậu ra mặt”
Nhan Ôn mím môi cười, mặc chiếc áo bông lớn, dõi nhìn người trong đoàn phim qua lại bày dọn đạo cụ...
“Cậu đừng cười nữa! Mình sắp bị cậu chọc tức chết đi được, cậu có biết cậu cần phải đưa ra nhiều tác phẩm hướng tới giành giải để củng cố vị trí bây giờ không? Đang trong thời điểm thăng tiến mà lại nhận bộ phim thế kia!"
Với độ nổi tiếng bây giờ của Nhan Ôn, hoàn toàn có thể nhận phim thương mại tốt hơn, như vậy mới có thể tích lũy giải thưởng.
“Cậu chẳng lo lắng tẹo nào ư?”
Lo lắng?
Nhan Ôn chưa trả lời, trợ lý của Thượng Quan Lệ đã hối thúc cô ấy lên xe, Thượng Quan Lệ chỉ có thể cúp máy, bảo rằng lần sau sẽ lên lớp dạy cho Nhan Ôn một bài học.
Nhan Ôn tiếp tục ngồi cuộn trên ghế xem phim một cách yên lặng. Chỉ là tiện tay lướt sơ tình hình về buổi lễ trao giải và buổi lễ thời trang gần đây.