Tình Yêu Không Thể Cự Tuyệt

Chương 296: Sao nữ bị chỉ trích




Không đúng, nhất định là Nhan Ôn đang dụ dỗ Giang Tuỳ An, cô ta không thể chịu đựng nổi sự cô đơn được!

Đơn Phong nhận định Nhan Ôn chắc chắn là người phụ nữ để tiện lắng lơ.

Một mặt khác, các tay săn ảnh của Đơn Phong dùng danh nghĩa của phòng công tác Vĩnh Tín đăng bài lên mạng, bên trong đã đăng tải một lượng hình ảnh lớn, trong hình một nam một nữ đang hôn nhau và triền miên trong bãi đậu xe...

Lập tức có người nhận ra thân phận của họ.

Tổng giám nghệ sĩ Thụy Khắc của Đại Hoa và nghệ sĩ Thượng Quan Lệ của Đại Hoa

Không bao lâu trước, họ còn bị cư dân mạng đồn là đang yêu nhau, vốn tin tức như vậy không hề mới mẻ gì cả, vì họ vốn chung một công ty, nghệ sĩ bị chụp được ở bên nhau với tổng giám nghệ sĩ thì đa số đều là trí tưởng tượng của các tay săn ảnh... Nhưng độ rộng hình ảnh quá lớn, hôn nhau ở bãi đậu xe trước và sau đó lại lên xe...

Hai người về đến khách sạn không biết sẽ như thế nào!

Ở cuối bài đăng, phòng công tác Vĩnh Tín còn đính kèm thêm đường dẫn liên kết về tin tức cô bị bạn trai cũ làm tổn thương, khơi gợi lại việc Thượng Quan Lệ bị bạn trai bạo hành, trong vòng một tháng ngắn ngủi đã cắt đứt quan hệ với mối tình cũ yêu đến chết đi sống lại, sau đó sà vào vòng ôm của tổng giám nghệ sĩ.

“Lúc đó Thượng Quan Lệ đang diễn kịch à? Cái gì mà bị bạo hành chứ. Chắc là vì muốn ở bên nhau với Thụy Khắc, chắc là Đại Hoa cố tình bồi nhọ bạn trai cũ của cô ta đó mà, nếu không chẳng phải cô ta bị chửi rồi sao?"

“Muốn xem những hình ảnh nóng bỏng khi họ trở về khách sạn!”

“Thụy Khắc là tổng giám nghệ sĩ của Đại Hoa, dụ dỗ nghệ sĩ của công ty, hì hì, nếp sống của Đại Hoa sắp hủy hoại trong tay hai người họ rồi.”

“Thụy Khắc đối với cô ta có lẽ cũng là chân tình, một người phụ nữ đã ngủ với người khác vô số lần mà anh ta cũng xuống tay được à.”

“Đừng đăng những hình ảnh này nữa, thật không biết xấu hổ”

Khi Đại Hoa nhận được tin liền cho người đi xử lý quan hệ công chúng, nhưng vấn đề là vốn những tin tức đó sẽ do Thụy Khắc ra mặt xử lý với tư cách là tổng giám nghệ sĩ Đại Hoa, nhưng bây giờ anh ta chính là một trong những đương sự, những lời anh ta nói sẽ có người tin sao?

Sau này bộ phận quan hệ công chúng của Đại Hoa cũng sẽ không còn sức thuyết phục nữa.

Tần Vũ nhìn Giang Tùy An đang im lặng bên cạnh, không biết phải báo cáo như thế nào.

Giang Tùy An vừa nhìn đã chú ý đến tên phòng công tác đăng tải những tin tức này lên, Vĩnh Tín? Đôi mắt anh lóe lên một tia lạnh lùng trí mạng, xem ra những người đó muốn mãi mãi biến mất khỏi giới giải trí.

“Liên lạc với Shellyneo trước, đổi khách sạn cho Nhan Ôn, sau đó kiểm soát truyền thông và dư luận.” Giang Tùy An khựng lại rồi nói: “Chuẩn bị một danh sách dự bị cho chức vụ tổng giám nghệ sĩ mới."

“Thay thế Thụy Khắc?"

“Chuyện này để anh ấy xử lý sẽ tốt hơn. Giang Tùy An cất giọng trầm trầm: “Bất kể kết quả được xử lý như thế nào, anh ấy cũng không thích hợp đảm nhiệm chức vụ này nữa.”

“Vậy phòng công tác này thì sao?”

“Lập tức điều tra tất cả thông tin về Đơn Phong, tôi phải để ông ta biết được hai chữ “hối hận' này viết như thế nào.”

Tần Vũ gật đầu, quay người chuẩn bị ra khỏi phòng làm việc nhưng vẫn lo lắng cho Thụy Khắc, vì bị phòng công tác đó phanh phui mà anh ấy bị mất công việc này sao?

"Chủ tịch, thật ra Thụy Khắc rất có năng lực...

Giang Tùy An ngước mắt nhìn anh, không lên tiếng...

Tần Vũ thầm run sợ, không nói nhiều lời nữa.

Sau đó Giang Tùy An gọi cho Nhan Ôn, cô vẫn không biết trong nước đã xảy ra chuyện gì, suốt cả ngày cô đều chạy lịch trình quảng bá.

“Tần Vũ đã giúp em đổi một khách sạn khác rồi, em về dọn dẹp đi, sẽ có người đến giúp em dọn hành lý qua đó.

“Sao vậy? Xảy ra chuyện gì à?” Trong phòng nghỉ, Nhan Ôn vừa uống nước vừa hỏi.

"Em đổi khách sạn trước đi, đợi đến tối anh gọi cho em sau.” Anh sợ bây giờ giải thích không rõ, Nhan Ôn sẽ càng lo lắng hơn.

Sau khi Nhan Ôn cúp máy, suy đi nghĩ lại vẫn cảm thấy không ổn, lúc này đã xảy ra chuyện gì mà khiến Giang Tùy An bỏ chuyện ghi hình của “Mảnh vụn hồi ức” để chạy đến đây.

Nhan Ôn đành liên lạc với chị Hà, muốn hỏi thử xem có phải có chuyện gì mà cô không biết không.

“Em vẫn chưa nhận được tin à?” Chị Hà hỏi ngược lại, cô tưởng rằng Nhan Ôn đã bị phóng viên quấy rầy từ lâu, do quan hệ giữa Nhan Ôn và Thượng Quan Lệ rất mật thiết, điện thoại của chị Hà sắp bị đám phóng viên gọi đến nổ tung luôn rồi.

“Vẫn chưa, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”

“Chị... Chị không biết phải nói sao, em xem tin tức đi.” Chị Hà thở dài, cúp máy rồi gửi đường dẫn về tin tức mới nhất cho Nhan Ôn.

Sau khi Nhan Ôn xem xong liền sững sờ tại chỗ.

Lịch trình vừa kết thúc, cô lập tức đến khách sạn của Thượng Quan Lệ tìm họ, khi Nhan Ôn chạy đến đó thì thấy Thụy Khắc và Thượng Quan Lệ đang im lặng ngồi trong phòng

“Hai người...

“Cô hãy chăm sóc cô ấy, tôi ra gọi điện thoại" Thụy Khắc thấy Nhan Ôn đã đến thì đứng dậy bước ra ngoài.

Nhan Ôn biết chắc chắn anh phải liên lạc với công ty nên gật đầu nói: “Được, tôi trông coi cậu ấy, anh mau đi đi.”

Lúc này, Thượng Quan Lệ đang trong một trạng thái hỗn loạn, vẻ mặt đờ đẫn: “Mình phải làm sao đây? Mình có thể làm gì? Mình không thể trơ mắt nhìn cuộc đời của anh ấy bị mình hủy hoại được...

Cô bụm mặt lại bật khóc đầy đau đớn.

Nhan Ôn vội ôm lấy cô: “Không, không phải lỗi của cậu, là mình không tốt, mình không nên bảo Thụy Khắc đến đây.”

“Không phải lỗi của cậu, tụi mình chỉ yêu đương bình thường thôi, đâu có phá hoại tình cảm của ai, tại sao họ vẫn không chịu buông tha cho mình?” Thượng Quan Lệ không ngừng rơi lệ.

Nhan Ôn yên lặng ôm lấy cô, nhẹ nhàng vuốt ve lưng cô.

“Mình biết rõ phong cách làm việc của chủ tịch Giang, anh ấy chắc chắn sẽ thay thế Thụy Khắc, không cho anh ấy làm trung tâm của Đại Hoa nữa, đúng không?”

“Nhan Ôn, cậu hãy giúp mình, mình không thể nhìn Thụy Khắc bị mình hủy hoại được, chỉ cần có thể giải quyết chuyện này, dù bảo mình từ bỏ gì thì mình cũng bằng lòng! Mình không thể để anh ấy chịu tổn thương được."

“Cậu không cần từ bỏ gì cả!”

Mặt Nhan Ôn đỏ lựng, giữ chặt Thượng Quan Lê: "Cậu chỉ cần chăm sóc tốt cho bản thân là đủ rồi.

Thượng Quan Lệ chưa từng thay đổi, cô vẫn có thể vì tình yêu mà dũng cảm quên mình.

"Không... Mình không muốn khiến anh ấy vì mình mà... bị mọi người nhạo báng...

Thụy Khắc gọi điện thoại xong, đứng ở ngoài cửa nghe thấy tiếng khóc của Thượng Quan Lệ, khoảnh khắc đó, trái tim anh thắt lại.

Trước đây, Thượng Quan Lệ mà anh quen biết luôn là một người phụ nữ cao ngạo tao nhã, chưa bao giờ bị đánh đổ bởi bất cứ chuyện gì, vết thương tình cảm nhiều năm như vậy cô cũng có thể đứng dậy được, bây giờ chỉ vì anh bị mọi người nhạo báng, vì danh dự của anh mà bật khóc đau khổ.

Thụy Khắc bình tĩnh lại, sải bước đi vào phòng.

Anh đứng trước mặt Thượng Quan Lệ, đỡ cô đứng dậy, Nhan Ôn biết họ có lời muốn nói: “Tần Vũ sẽ giúp tôi đổi phòng, hai người cũng sẽ được đổi phòng, tôi đến quầy lễ tân làm thủ tục trước.”

Thụy Khắc bình tĩnh lại ôm chầm lấy Thượng Quan Lệ, vỗ nhẹ vào lưng cô: “Nước mắt khi nãy của em cứ coi như trút giận đi, đừng khóc nữa, anh sẽ đau lòng.”