Cuối cùng cũng về đến nhà, Hoàng thở ra một hơi, thong dong đút hai tay vào túi quần, cùng Vy thân mật bước vào nhà, như một đôi vợ chồng trẻ vừa đi tuần trang mật về…
- Anh hai…!!_ Vy vừa bước vào nhà liền thấy Huy, cúi đầu nhỏ giọng gọi…
- Ngốc, về rồi sao??_ Huy run run nói, lồng ngực phập phồng kích động, đi tới ôm Vy vào lòng…
- Này, anh buông ra…_ Hoàng lạnh lùng liếc Huy, dù sao cũng không cùng huyết thống, thân mật như thế khiến anh thật khó chịu…
Huy lạnh lùng lườm Hoàng, dựa vào cái gì mà không cho anh ôm em gái. Lúc này, từ trong nhà, hai người trung niên bước ra…
- Tiểu Vy, con gái của mẹ…_ Bà Trần bước đến, xoa xoa đầu Vy, ánh mắt thoáng qua tia đau lòng…
- Ba, mẹ…_ Ánh mắt cô rưng rưng, ôm chặt ông bà Trần…
- Không sao rồi, dù có chuyện gì, ba mẹ cũng yêu con nhất mà…_ Ông Trần cười hiền hậu…
Nhóm Quỳnh đứng ở ngoài mỉm cười, nhìn gia đình bốn người đoàn viên, họ cùng nhìn nhau, thật khiến họ nhớ nhà. Nói chuyện một lúc thì hai bậc phụ huynh phải đi về vì còn nhiều công việc, lúc này, Quỳnh quay qua nhìn hai người bạn trẻ thân mật…
- Này, Sin, không phải là em đã khuất phục rồi chứ??_ Khóe môi Quỳnh rung rẩy, thằng em này của cô, càng ngày càng lợi hại a…
- Tiến triển nhanh thật!!_ Shido không khỏi cảm thán, ngưỡng mộ nhìn hai người…
- Sin, em cứ như vậy sẽ bị ăn hiếp đấy…_ Nhi hùa theo, cười tươi nhìn Vy, sau mọi chuyện, tất cả đều đã ổn…
- Mọi người nói như em là quái vật vậy…_ Hoàng nhăn mặt, lúc này, một chú chó khá lớn chạy lon ton ra…._ Wow, Bel lớn nhanh thật nha, chó lai có khác…
Quỳnh mỉm cười vuốt ve bộ lông trắng tuyết của Belmonde, hai người vệ sĩ từ ngoài đi vào khiến Quỳnh chú ý, họ đưa gì đó cho Am, cậu chàng nhìn vào tập tài liệu, sau đó chuyển tầm mắt đến Quỳnh gật đầu…
- Mọi người nói chuyện đi, tôi có công chuyện…_ Quỳnh sải bước vào phòng đọc sách, ánh mắt phút chốc trở nên sắc bén…
Mọi người khó hiểu nhìn theo, trong lòng mọi người lại có một dự cảm, tiếp theo, sẽ có nhiều khó khăn hơn đang chờ họ, nói cho họ biết, đây chưa phải là điểm dừng…
Lúc này, tại phòng đọc sách…
- Chị, đã có tin tức của Yuri, em phải điều tra một tháng nay mới có tin đấy…_ Am nhăn mặt, ánh mắt trở nên nghiêm túc hẳn lên…
- Nói đi…_ Quỳnh lạnh lùng nói, ánh mắt trầm tĩnh, sắc bén ngước nhìn Am…
- Ba năm trước khi chị ấy cùng ba qua đây mọi chuyện đều rất thuận lợi, tập đoàn làm ăn rất phát đạt, nhưng mà, cuộc sống trường học của chị ấy vô cùng khó khăn, em điều tra được… chị ấy bị rất nhiều người ghét trong đó có cả chị Nhi, người chơi được với chị ấy chỉ có mình anh Huy cùng hai thuộc hạ là Lê Như Quyên và Lê Như Vi thôi…._ Am nhăn mặt, thật ra anh cũng không thích Yuri lắm…
- Cái gì??_ Quỳnh bỡ ngỡ, Yuri có thuộc hạ, hơn nữa còn là Như Quyên và Như Vi, hơi thở Quỳnh nặng nhọc, sau đó lại ngước lên nhìn Am…_ Tiếp đi..
- Gần đây nhất, tập đoàn chị ấy bị phá sản vào một năm trước, do bị nhiều người ghét nên chẳng ai chịu giúp chị ấy, kinh tế khó khăn không thể học tiếp, chị ấy đã nghỉ học giữa năm lớp 10…_ Am đưa tập tài liệu cho Quỳnh, trong đó là những hình ảnh Yuri bị hất hủi…
- Hiện giờ cô ấy đang ở đâu??_ Quỳnh nhìn vào mấy tấm hình, ánh mắt đau lòng, sao có thể thế này, Yuri, từng là bá tước tiểu thứ quý phái kiêu kỳ, sao lại thế này??
- Chị cùng ba trốn nợ sống trong khu ổ chuột ạ…_ Am nhỏ giọng, cậu biết cô chủ mình đang tức giận, ánh mắt cô ấy rõ ràng sắc bén hơn…
“Bốp”…
Quỳnh tức giận ném tài liệu lên bàn, ánh mắt nghiêm túc khó chịu, Yuri ngốc, nếu đã như vậy, tại sao lại cố chấp đòi đến Việt Nam, cố chấp từ bỏ danh hiệu bá tước tiểu thư??
- Tìm cho bá tước cùng Yuri một căn biệt thự, trả hết các khoảng nợ cho cô ấy, quan trọng nhất, thống kê hết những kẻ từng đánh Yuri, sắp xếp cho Yuri vào 11-1, làm nhanh lên cho tỷ…_ Quỳnh thở hắt, đứng bất dậy, ngước nhìn Am ra lệnh…
- Min tỷ…_ Am nhăn mặt, rõ ràng không muốn làm, lúc đầu muốn vào học chung với tỷ ấy, Am đã xin đến rát cổ họng, sao Min bất công thế chứ??
- Còn không làm…??_ Quỳnh nhăn mặt, trừng mắt nhìn Am, sau đó thở dài bước ra ngoài…_ Ngày mai, tỷ muốn thấy Yuri ở trường…
- Min tỷ, tại sao??? Tại sao không xếp vào lớp chuyên, tỷ làm vậy chỉ khiến Yuri bị khinh thường thêm thôi…_ Am quay mặt quát, lần đầu tiên cậu to tiếng như thế với Quỳnh…
- Am, có tỷ ở đây, tỷ thách kẻ nào dám bắt nạt Yuri…_ Quỳnh lạnh lùng nói, sau đó bước thẳng ra khỏi phòng đọc sách, nhắm mắt lại…
Tại sao???
Đáng lẽ ra cô phải cảm thấy kỳ lạ vì không thấy Yuri đâu mới đúng, tại sao bây giờ cô mới biết những chuyện này của Yuri?? Nếu không có ngày hôm đó, chắc cô cũng quên hẳn luôn Yuri rồi…
Thầm chửi mình đáng chết, Quỳnh mang tâm trạng không tốt về phòng, lại xui xẻo đụng ngay Huy…
- Cậu có vẻ mệt, có chuyện gì thế??_ Huy ân cần hỏi, khóe môi mỉm cười nhẹ nhàng…
Quỳnh ngước đầu nhìn Huy, ánh mắt thoáng mệt mỏi rồi trở về lạnh lùng như thường ngày, bỏ qua lời hỏi thăm của Huy, Quỳnh bước tiếp…
- Đừng cố chịu đựng, nếu chuyện gì cũng chịu đựng thì không tốt chút nào…_ Huy không quay mặt lại, khẽ nói, giọng nói tuy lạnh lùng nhưng lại ẩn một tia ấm áp…
- Vậy sao??_ Quỳnh nhíu mày, quay đầu lại, cô đang khó chịu vô cùng, rất khó chịu…
Mà nguyên nhân lại chính là anh – Huy, tại sao… lúc Yuri gặp khó khăn, tên này lại không giúp đỡ, rõ ràng, trong trường cô ấy nói chuyện được với hắn ta, tại sao hắn ta lại lạnh lùng không giúp, đáng chết…!!
Huy híp mắt lại, khó hiểu nhìn khuôn mặt khó chịu của Quỳnh, tâm bỗng dưng căng thẳng, anh… đã làm gì sai với cô sao??
Quỳnh thấy Huy không nói gì, nhếch môi mỉa mai, khuôn mặt xinh đẹp phủ một tầng lãnh giá, nhưng cũng có một tia thất vọng, quay đầu bước đi, cô biết, còn một quãng đường rất dài… để cô chạm đến hạnh phúc…
Hồ Vỹ Kiều Duyên_ Yuri Gaber: Là bạn từ khi còn nhỏ của Min, rất thân, nhưng lại không thân lắm với Hoàng, cha cô là bá tước của nước Anh, ba năm trước cô muốn đến Việt Nam nên ba cô đã từ chức đến Việt Nam kinh doanh nhưng được hai năm thì bị phá sản, cô rất thích Huy, thích từ lúc 6t và mục đích cô đến Việt Nam phân nửa là do anh. Cô rất xinh xắn, đôi mắt màu xanh dương, mái tóc vốn màu vàng lại được cô nhuộm đen lại…