Tình Yêu Của Vương Tuấn Khải

Chương 20: Tình cảm của vương nguyên




Xô đi xô lại 1 hồi bỗng Khải đưa người cao hơn để lấy lại cái " dế yêu" của mình thì tự nhiên mất đà ngã nhào xuống ôm lấy con người đang đứng trước mặt. Tình hình hiện giờ có thể được miêu tả như sau: Khải và Phương nằm theo kiểu " trai trên gái dưới" ( ê ê đừng nghĩ bậy bạ đó nha), chỉ cần 1 xíu nữa là 2 môi chạm nhau rồi đó, tay Khải đặt lên cái tay đang cầm điện thoại của nó

10 giây

20 giây

30 giây

- Ááááááááááá, tránh xa tôi ra_ sau 30 giây " đứng hình" nó nhận ra được trạng thái của mình hiện giờ nên vội vàng đẩy Tuấn Khải sang 1 bên đứng bật dậy hét ầm lên, cũng may là phòng đóng kín cửa chứ không thì Hiền, Nguyên, Thiên Tỉ và Quỳnh cùng nhau xông tới xem đang có chuyện gì xảy ra rồi

- Ai da_Khải bị đẩy mạnh nằm lăn ra 1 góc ôm lấy cánh tay trái của mình vừa bị va chạm mạnh xuống nền đất_ Này, cô có cần thiết phải mạnh tay thế không? Con gái gì mà đanh đá thế?

- Ờ tôi đanh đá thì sao, vậy anh giải thích cái hành động mà anh vừa làm đi, bộ biến thái hả?_nó bực mình buộc lại mái tóc hơi rối, miệng vẫn không ngừng mắng cái tên mà bị nó cho là "biến thái" trước mặt

- Biến thái cái đầu cô ý, tại cô cả thôi ai nói cô không trả điện thoại lại cho tôi_Khải không chịu nổi, đứng phắt dậy tay vẫn không ngừng xoa xoa chỗ đau

- Lắm điều, nhiều chuyện, không đôi co với anh nữa, học tiếp, nhanh_ nó suy nghĩ 1 hồi, cũng đúng, là lỗi của nó thì phải nên không muốn đôi co với hắn ta nữa

2 tuần sau

Yī gè yī gè mèng fēi chū le tiān chuāngYī cì yī cì xiǎng chuān suō jiù shí guāng

Chā shàng zhú qīng tíng zhāng kāi le chì bǎng Fēi dào rèn hé xiǎng yào qù de dì fang

( Big Dreamer- TFBOYS)

Nhạc chuông của Khải lại vang lên

- Alô! Chú Bạng Hổ, chuyện gì vậy ạ?

- À! Chú chỉ muốn nhắc các cháu là ngày mai chú sẽ sang đón các cháu về_ ở đầu dây bên kia nói

- Ờ vậy ạ, để bọn cháu sắp xếp, ngày mai cháu bật vị trí định vị ở điện thoại, chú cứ tìm theo dấu ấy mà đến nhé

- Ừ, vậy nha

- Dạ cháu chào chú

Khải gác máy quay lại thông báo với 2 thành viên còn lại, trong 2 tuần qua TFBOYS đã học khá thành thạo môn Tiếng Việt tuy vẫn còn hơi ngọng 1 xíu nhưng họ cảm thấy rất vui

- Ngày mai phải về rồi hả anh?_ Nguyên giọng nói vẫn đáng yêu như thế nhưng pha chút buồn buồn nhìn Khải

- Ừ, bây giờ 2 đứa mau sắp xếp lại đồ đạc, mai chú Bạng Hổ tới đón_khoanh tay trước ngực Khải vẫn nghiêm giọng

- Dạ!!!!_ Thiên Tỉ "dạ" 1 tiếng rồi lên phòng sắp xếp đồ

Lên tới phòng

- Hiền nè!!!_ Nguyên gọi Hiền theo cách thân mật nhất, những ngày vừa qua ở bên cạnh Hiền, Nguyên cũng có ít nhiều những kỉ niệm thú vị, người xưa thường có câu " lửa gần rơm lâu ngày cũng bén" cũng có thể Nguyên buồn vì sắp phải xa cô. Trách ai được bởi anh đã có tình cảm với cô mất rồi, anh thích tính cách hơi đanh đá của cô, thích sự đáng yêu của cô, khi bên cô anh cảm thấy vui hơn khi ở cùng Khải và Thiên Tỉ, có lẽ đây là định mệnh chăng?

- Sao anh? Nhìn anh có vẻ buồn_ nhỏ đang ngồi trước cái ippad xem cái gì đấy, khi thấy Nguyên gọi nhỏ quay người thấy khuôn mặt buồn của Nguyên nhỏ có vẻ lo lắng nhíu mày hỏi

- Ngày mai anh về nhà rồi!!!!!_ tiến sát đến bên Hiền, Nguyên ngồi xuống cúi đầu

- Ừ, vậy thì anh nên về sớm đi cũng được chứ sao phải buồn_ nhỏ tỉnh bơ trả lời

- Em muốn xa anh thế sao?_ Nguyên hơi bất ngờ trước câu trả lời của Hiền, anh cứ nghĩ Hiền sẽ buồn và khóc ầm lên đòi anh ở lại nhưng sự thật không phải như thế, Hiền không hề buồn

- Đâu có, em rất muốn anh ở lại chứ nhưng anh đâu thể ở lại_ vẫn cái thái độ ấy, Hiền nói

Im lặng 1 hồi Nguyên nhìn thẳng vào khuôn mặt đáng yêu đó nói

- Anh không muốn xa em

- Ôi trời anh đâu phải trẻ con đâu mà không muốn xa......HẢ, ANH VỪA NÓI CÁI GÌ CƠ?_ nói được một đoạn Hiền ngớ người khi nhận ra ý nghĩa của câu nói đó, nhỏ hét ầm lên

- Anh nói là anh không muốn xa em đâu_ nói lại câu nói ấy Nguyên hơi ngại ngại cúi mặt ( hờ ơi, anh là con trai đấy ạ, việc quái gì phải ngại, can đảm lên)

- À! Chắc anh trêu em chứ gì, chẳng có lí do gì mà anh lại không muốn xa em cả, em chỉ là 1 người bình thường làm sao em lại ảnh hưởng tới anh như thế được, với lại......._ đang ngồi mân mê giải thích, đưa ra những dẫn chứng, lí lẽ chứng tỏ Nguyên nói đùa thì bỗng dưng 1 bàn tay luồn qua eo cô, kéo cô ra phía trước, tiếp đó là...........1 nụ hôn ( Như Yên( tên tác giả) chợt nhận ra rằng trong tiểu thuyết mà thiếu cảnh này là không được hay đâu nha nên các mem đừng ném đá nha)

Cái gì chứ? Nguyên đang hôn cô sao? Hiền trợn tròn mắt nhìn con người trước mặt, lòng không khỏi ngạc nhiên. Nụ hôn kéo dài 1 phút, Nguyên từ từ thả Hiền ra, nhìn cô gái đang ngây ngốc trước mặt mình( Hiền vẫn đang trong trạng thái..........đơ) Nguyên nở 1 nụ cười đã giết chết bao nhiêu trái tim thiếu nữ

" Chụt"_ lại 1 cái thơm vào má làm Hiền tỉnh cả người

- Anh.........anh Nguyên.........anh........anh_ nhỏ đỏ bừng mặt ấp a ấp úng nói không thành câu

- Lí do mà anh không muốn xa em? Rất đơn giản đó là do........_ lưỡng lự 1 chút Nguyên nói tiếp_ Là do anh yêu em mất rồi

( tại trong thời gian này tác giả đang bận ôn thi cấp 3 nên truyện hơi chậm trể tí nhá, mem thông cảm ạ hehe)