*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Yên Yên lái xe đến một đoạn đường vắng vẻ, chỉ có duy nhất một chiếc xe Jaguar XJ-L 5.0l đang dừng giữa đường. Yên Yên dừng xe lại, cả hai xuống xe và đi lại gần chiếc Jaguar XJ-L 5.0l, một một người đàn ông đứng trước đầu xe, quay lưng về phía Hàn Tử Huyên và Yên Yên.
Hai tên thuộc hạ thì đứng xoay lưng loại với người đàn ông, mặt của hai tên thuộc hạ thì hướng về phía hai cô gái. Khi thấy Hàn Tử Huyên đi đến, tên thuộc hạ cung kính cúi chào cô
" Chủ nhân, đây là số hàng mà Đinh Quyền định trao đổi với Vũ Thiên Phong "
Người đàn ông không phản ứng gì cả, một tên thuộc hạ như hiểu ý, đi đến và hai tay lấy số hàng rồi đi đến trước mặt và mở số hàng ra cho ông ta xem, xem xong, ông nhếch mép cười rồi nói với Hàn Tử Huyên:
" Cô quả nhiên không làm tôi thất vọng.
Còn về việc tôi kêu cô lấy một số thông tin của Vũ Thiên Phong, cô làm đến đâu rồi? "
" Việc này.....
Về việc này, tôi nhất định sẽ cho chủ nhân kết quả sớm nhất "
Người đàn ông ấy nghe Hàn Tử Huyên nói vậy, không nói gì thêm nữa. Ông ta quay lưng và đi vào xe, bánh xe bắt đầu chuyển bánh và đi xa dần. Hàn Tử Huyên nhìn theo đuổi xe chạy xa thật xa rồi cùng Yên Yên quay về. Yên Yên đưa cô trở về Vũ gia, vừa vào nhà thì cô đã vội vã lên phòng và đi tắm để xóa đi mùi thuốc súng trên cơ thể, sau khi tắm xong cô trở lại giường và đặt lưng lên nằm. Hôm nay là một ngày thật mệt, Hàn Tử Huyên cảm thấy chiếc giường này hôm nay thật êm ái. Vũ Thiên Phong không lâu sao đó cũng trở về, vẫn như mọi khi, vừa về đến nhà đã hỏi ngay đến Hàn Tử Huyên. Bác Bạch nói cô đã lên phòng nghỉ ngơi nên anh cũng nhanh chóng lên đó. Mở cửa thật nhẹ, bước chân thật khẽ, nhìn thấy Hàn Tử Huyên đang ngủ nên cũng không muốn đánh thức cô dậy. Nhưng thật ra, Hàn Tử Huyên chỉ vừa nhắm mắt ngủ thì Vũ Thiên Phong đã vào phòng. Tiếng chuống điện thoại của Vũ Thiên Phong vang lên, anh nhanh chóng đi đến cửa phòng tắm để nói chuyện vì sợ sẽ làm phiền giấc ngủ của Hàn Tử Huyên.
" Nhanh chóng tìm lại số hàng của Đinh Quyền "
Vũ Thiên Phong giọng nói uy nghiêm qua điện thoại, Hàn Tử Huyên cũng nghe được nó nên cô nghĩ
" Có lẽ bây giờ anh ấy đang cho người truy tìm số hàng của Đinh Quyền "
Vũ Thiên Phong nói rồi cất điện thoại vào túi, quay trở lại giường ngủ, Hàn Tử Huyên mở mắt ra nhìn anh. Vũ Thiên Phong ngồi xuống giường, dịu dàng vén một sợi tóc tinh nghịch trước mắt cô qua sau tai, giọng nói ấm áp làm cho người nghe như muốn gục ngã
" Anh làm em thức giấc à? "
" Không
Mà anh đi gặp đối tác sao rồi? "
" Mọi chuyện vẫn ổn "
Hàn Tử Huyên nghĩ thấy lạ, Đinh Quyền rõ ràng đã chết mà Vũ Thiên Phong lại nói vẫn ổn. Ý của anh rốt cuộc là gì? Không lẽ... ngay từ đầu anh cũng đã định giết Đinh Quyền như lại bị cô ra tay trước. Càng ngày, Hàn Tử Huyên càng thấy Vũ Thiên Phong kỳ lạ.
Tối hôm đó, cô cứ trằn trọc mãi không ngủ được. Cô quyết định rời khỏi giường và ra ban công đứng hóng gió một lát. Đang đứng, cô phát hiện một chiếc xe đang chạy đột nhiên dừng lại trước Vũ gia. Người trên xe đi xuống, nhìn có vẻ như là tài xế, anh ta nhanh chóng đi xuống mở cửa cho người ngồi trong xe. Người phụ nữ từ trong xe bước ra, Hàn Tử Huyên vừa nhìn đã biết ngay đó là Mạc Thanh Thanh. Chỉ là cô không biết, bây giờ trời đã tối, Mạc Thanh Thanh tìm Vũ Thiên Phong có việc gì. Cô đứng từ trên nhìn xuống thấy cô ta bấm chuống và có người chạy ra. Nhưng nhìn họ như Mạc Thanh Thanh đang la người kia, là do họ không cho cô ta vào nên cô ta tức giận? Hàn Tử Huyên nhìn cho đến khi Mạc Thanh Thanh tức giận bỏ vào trong xe và khi chiếc xe đã rời xa tầm mắt của cô.
Hàn Tử Huyên rời khỏi phòng và đi xuống dưới, cô muốn biết chuyện gì vừa xảy ra. Vừa bước xuống thang lầu thì một người lau bàn gần đó gọi cô. Hàn Tử Huyên theo bản năng tươi cười rồi hỏi:
" Lúc nãy tôi thấy có một chiếc xe dừng ngay trước Vũ gia. Đó là xe của ai vậy? "
" Dạ, đó là xe của Mạc tiểu thư.
Cô ấy nói có việc quan trọng muốn nói với Thiếu gia, nhưng Thiếu gia đã căn dặn không được để cho Mạc tiểu thư vào trong nên cô ấy đã tức giận.
Trước khi đi, cô ấy đã nói rất nhiều điều như muốn cho Thiếu gia xem một thứ "
" Thứ mà Mạc Thanh Thanh muốn cho Vũ Thiên Phong xem, rốt cuộc là gì? "
Hàn Tử Huyên nghe kể vậy, cô suy nghĩ rồi bỏ lên phòng, trên đường về phòng, cô vẫn luôn suy nghĩ. Lên đến phòng, Hàn Tử Huyên ngồi dựa lưng vào thành giường ngẫm nghĩ thì nghe thấy tiếng chuông tin nhắn của điện thoại. Cô mở lên xem thì thấy một số lạ nhắn cho cô, là một bức ảnh cô mặc bộ đồ lúc giết Đinh Quyền và một dòng tin:
" Nếu không muốn Phong biết con người thật của cô, sáng mai 9 giờ gặp nhau tại caffe Sunset "
Mạc Thanh Thanh sau khi gửi bức ảnh cho Hàn Tử Huyên, trong lòng đắc ý cười tự mãn
" Hàn Tử Huyên, tôi đã nắm được đuôi hồ ly của cô rồi.
Để tôi xem lần này cô còn gì chối cãi. "