Mặc Ngôn và Yên Yên từ lúc yêu nhau đến giờ vẫn thường hay cãi nhau như lúc mới yêu. Nên mỗi lần như vậy, Yên Yên đều tìm đến Hàn Tử Huyên, tâm sự với cô.
Có một đêm, Hàn Tử Huyên đang chuẩn bị quay về phòng nghỉ ngơi thì nghe bác Bạch báo lại, Yên Yên đến tìm mình. Yên Yên vừa gặp Hàn Tử Huyên thì liền chạy đến, ôm cô khóc đầy nức nở. Cứ nghĩ Mặc Ngôn ăn hiếp Yên Yên, Hàn Tử Huyên nóng lòng kêu Yên Yên kể toàn bộ sự việc.
Sau khi nghe chuyện, Hàn Tử Huyên chỉ biết thở dài, lắc đầu đầy chán nản. Mặc Ngôn và Yên Yên cãi nhau như ăn cơm bửa, cô thật sự không biết nên giải quyết như thế nào. Đột nhiên, Hàn Tử Huyên đã nghĩ ra được một cách, chính là cùng Yên Yên đi tìm bạn trai mới. Hàn Tử Huyên vừa nghĩ đã kéo Yên Yên đi ngay.
Lúc ấy, bác Bạch vô tình đi ngang qua thì nghe thấy kế hoạch của hai người, bỗng dưng bác lại vui vẻ cười.
Khi thấy Hàn Tử Huyên kéo Yên Yên đi, bác Bạch cũng không hỏi xem hai người định đi đâu.
Vũ Thiên Phong không lâu sau cũng từ công ty quay trở về. Dạo này, công ty có nhiều việc nên anh thường đi làm từ sớm. Anh rời Vũ gia lúc Hàn Tử Huyên còn chưa thức và quay về khi cô đã ngủ. Hôm nay, anh cố gắng giải quyết hết mọi việc để được về sớm bên cô.
Nhưng khi Vũ Thiên Phong về lại không tìm thấy Hàn Tử Huyên, anh cũng đã lên tận phòng nhưng cũng không thấy. Thấy bác Bạch đi đến, Vũ Thiên Phong lập tức hỏi bác:
" Bác Bạch, Tử Huyên không có ở nhà sao? "
" Thiếu gia, lúc nãy Thiếu phu nhân đã cùng với Yên Yên tiểu thư ra ngoài. Tôi vô tình nghe được hai người họ nói chuyện.
Nghe đâu Thiếu phu nhân nói muốn tìm bạn trai mới... "
Khi nghe bác Bạch nói Hàn Tử Huyên muốn tìm bạn trai mới, Vũ Thiên Phong đột nhiên nhanh chóng bỏ đi ra ngoài, bác Bạch cũng không biết anh định đi đâu. Thấy Vũ Thiên Phong như vậy, bác Bạch có chút sững sốt, bác còn chưa nói hết câu là tìm bạn trai mới cho Yên Yên mà.
Vũ Thiên Phong cảm thấy trong lòng như đang có lửa sôi sục, anh phóng xe thật nhanh đi tìm Hàn Tử Huyên về hỏi tội. Vũ Thiên Phong cũng không quên gọi điện cho Mặc Ngôn, nói với anh:
" Mặc Ngôn kia, cậu làm gì mà bạn gái của cậu kéo Tử Huyên của tôi đi tìm bạn trai mới thế hả?
Tử Huyên của tôi mà tìm được người mới thì tôi sẽ không bao giờ tha cho cậu đâu. "
Thời điểm Mặc Ngôn nhận điện thoại của Vũ Thiên Phong, lúc ấy anh chỉ vừa mới vừa từ bãi đậu xe bước vào xe, định chạy về Mặc gia với Yên Yên. Nghe giọng nói đang sôi sục lửa của Vũ Thiên Phong, Mặc Ngôn cũng không khỏi nóng lòng. Anh nhanh chóng đi tìm Yên Yên về.
Vũ Thiên Phong tắt điện thoại rồi lái xe khắp nơi tìm Hàn Tử Huyên. Anh và Mặc Ngôn lúc này đã bật định vị để xem Hàn Tử Huyên và Yên Yên đang ở đâu.
Còn Hàn Tử Huyên và Yên Yên trong lúc này đang ở trong một căn phòng ăn riêng tại nhà hàng, cả hai đang ngồi cạnh nhau, đối diện là một anh chàng tướng mạo khá tuấn tú.
Cả ba người thoạt đầu cười nói với nhau rất vui vẻ. Đột nhiên, cửa phòng ăn mở ra và tiếng động rất lớn làm cả ba người đều giật mình. Vũ Thiên Phong và Mặc Ngôn cùng nhau bước vào trong.
Vũ Thiên Phong với gương mặt đầy sát khí, tiến đến chỗ Hàn Tử Huyên, nắm lấy tay cô rồi dịu dàng ôm Hàn Tử Huyên vào lòng, nói với vẻ đầy trách móc cô:
" Bà xã, em đi ra ngoài làm anh lo quá. "
Dứt lời, Vũ Thiên Phong ghé sát vào tai Hàn Tử Huyên, rặn từng câu, nói:
" Về nhà anh sẽ dạy dỗ em. "
Mặc Ngôn cũng không kém gì Vũ Thiên Phong, anh đặt tay lên vai và xoa xoa, nói với Yên Yên:
" Bảo bối, em hư thật.
Anh chỉ vừa mới không để ý đến là em liền chạy đi mất. "
Anh chàng ngồi đối diện sau khi nghe Vũ Thiên Phong và Mặc Ngôn nói liền đập bàn đứng dậy, vẻ mặt đầy bất mãn, quát:
" Hai cô, một người đã có chồng, một người đã có bạn trai.
Thế mà lại dám đến đây gặp tôi, đúng là... "
Anh chàng kia chưa nói hết câu đã bị Vũ Thiên Phonh và Mặc Ngôn dùng đôi mắt như muốn giết chết lườm khiến anh ta vì sợ mà bỏ chạy.
Cả hai người cùng nhau dắt vợ và bạn gái của mình rời khỏi nhà hàng, Mặc Ngôn tức giận nên quát Yên Yên:
" Không phải chỉ vì một cô gái vô tình ngã vào người anh và anh dìu cô ấy mà em lại giận dỗi ra ngoài tìm bạn trai mới chứ? "
Yên Yên tức giận, không thèm nhìn Mặc Ngôn trả lời:
" Cô ta không phải vô tình, mà là cố tình. Chính mắt em thấy cô ta liếc mắt đưa tình với em. "
" Nhưng anh cũng không có dán díu với cô ta. "
" Nhưng mà em vẫn ghen đấy. "
Yên Yên vừa dứt lời, Vũ Thiên Phong liền chen vào nói với Mặc Ngôn đầy thản nhiên.
" Cậu cũng không đúng.
Biết mình đã có bạn gái thì cũng nên có cách đừng để bạn gái mình hiểu làm chứ. "
" Yên Yên, anh cũng là người, anh cũng biết ghen đó, về nhà xem anh ghen như thế nào. "
Mặc Ngôn không biết phải nói Yên Yên như thế nào, anh liền nắm lấy tay cô kéo vào xe, nói.
Còn Vũ Thiên Phong, anh từ lâu đã nắm chặt lấy cổ tay Hàn Tử Huyên. Mang cô vào xe, anh chạy một mạch về Vũ gia, Hàn Tử Huyên cảm nhận được mùi nguy hiểm nên đã cố gắng giải thích với anh:
" Phong, thật ra thì... "
" Không cần giải thích, anh không muốn nghe.
Về nhà anh sẽ xử tội em. "
Vừa về đến Vũ gia, Vũ Thiên Phong bế Hàn Tử Huyên lên phòng, còn cô thì liên tục vùng vẫy. Bác Bạch thấy cảnh này cũng phải phì cười, trong lòng thầm nghĩ:
" Có lẽ đêm nay Thiếu phu nhân vất vả rồi. "
Lên đến phòng, Vũ Thiên Phong đặt Hàn Tử Huyên lên giường, một tay anh chóng nạnh, tay còn lại nới cà vạt lỏng một chút rồi dùng ánh mắt nghiêm nghị nhìn Hàn Tử Huyên, nói:
" Em thật to gan, lúc anh không có ở nhà lại lén tìm bạn trai mới.
Ah, có lẽ là do gần đây anh suốt ngày ở công ty nên em cảm thấy buồn chán. Được rồi, ngày mai anh sẽ ở nhà cùng em, ngày mai em cũng không cần phait thức sớm.
Đêm nay, anh sẽ làm cho em ngày mai không thể xuống giường được. "
Dứt lời, Vũ Thiên Phong đã nhanh chóng quấn lấy Hàn Tử Huyên, ra sức yêu thương cô. Hàn Tử Huyên thì vẫn không biết lý do tại sao anh lại hiểu lầm như vậy.