Sau khi bí mật gặp và đưa thẻ chứa virus cho Hoàng Long, Lỗi đã nói ông ta càng sớm càng tốt phải cắm được nó vào máy chủa chủ tịch XM hoặc của Mạc Toàn để kích hoạt nó lên.
Cậu muốn chờ tới lúc dự án kia hoàn thành nhưng có vẻ nó còn khá lâu, như vậy cậu sẽ mất nhiều thời gian hơn, và như vậy sẽ khó khăn hơn bởi vì lúc này chính cậu đang dao động.
Thời gian này Mạc Toàn vẫn luôn tìm cách hạn chế gặp mặt Lỗi nhất có thể, phaafn lớn thời gian anh nói rằng anh đang ở chỗ của Tùng Lâm.
Tùng Lâm đang hồi phục rất tốt, anh muốn ở bên cạnh động viên cậu ấy.
Đương nhiên, Lỗi biết, đó chỉ là một cái cớ, một người như Tùng Lâm có thừa nghị lực sống, đâu cần vì một cái chân gãy mà phải có người động viên đâu, biết là vậy nhưng cậu lại chẳng thể làm gì cả vì bản thân cậu còn đang dối bời.
Hôm đó, trên đường từ bệnh viện trở về nhà, Mạc Toàn nhận được thông báo rằng phu nhân đã ra khỏi nhà.
Từ khi Tùng Lâm cho anh xem tập hồ sơ đó anh đã bắt đầu cho người theo dõi mẹ của mình, một là để bí mật theo dõi nhất cử nhất động của mẹ, hai là có thể bí mật bảo vệ mẹ của mình.
Bởi lẽ nếu theo những gì Tùng Lâm và anh phân tích, có thể Lỗi đang muốn trả thù gia đình anh, mà anh lại chỉ là đối tượng bị cậu lợi dụng.
Từ khi biết điều đó, anh cảm thấy đau lòng, thấy tội lỗi hơn là cảm giác bị phản bội hay tức giận, bởi vì anh nghĩ, nếu là anh, người bị hại đến mức mất hết tất cả như vậy thì có lẽ anh còn tàn nhẫn hơn cậu ấy.
Anh đi đến địa chỉ mà người của anh cung cấp, đó là một khu nhà kho bỏ hoang ở ngoại ô thành phố.
Đang yên đang lành, tối muộn như này, mẹ anh lại tới nơi hẻo lánh đó làm gì vậy chứ? Anh tự lái xe và đỗ xe rất xa, anh sợ bứt dây động rừng nên chỉ len lén đi lẻn vào khu vực đó.
Mẹ anh không mang theo nhiều người, chỉ có mẹ, lái xe và một vệ sĩ.
Đó đều là thân tín của riêng mẹ của anh.
Khi anh tới, người của anh chỉ cúi đầu chào nhẹ và bắt đầu nhỏ tiếng thuật lại những gì đã diễn ra.
Khi mẹ anh đến thì có một người đàn ông chờ sẵn, hắn đang ở trên xe của mẹ đến bây giờ vẫn chưa xuống xe.
Khi trước anh có ý định bí mật cài máy nghe lén lên xe mẹ anh, nhưng chuyện rất khó thực hiện, bởi vì mẹ của anh luôn luôn cẩn trọng.
Bà ấy luôn cho người kiểm tra xe rất kĩ trước khi sử dụng, vì vậy nên lúc này anh rất bức bối bởi vì không biết trên xe đang nói chuyện gì.
Khoảng một giờ sau, bất ngờ từ phía sau xa có một chiếc xe khác đi tới dọa cho anh né thấp đầu hơn sợ bị lộ.
Bước khỏi chiếu xe đó là một người lạ mặt, người này chưa từng nhìn thấy trước đây, thế nhưng hắn ta lại tới trước xe mẹ anh chào hỏi rất kính cẩn.
Không hiểu đây là chuyện gì.
Sau đó, người đang ngồi trên xe của mẹ anh bước xuống, trời rất tối, đèn xe cũng không bật cho nên anh cũng không kịp nhìn xem đó là ai.
Người đó cũng nhanh chóng lên xe kia và dời đi.
Anh ra lệnh cho người của mình bí mật đi theo chiếc xe đó, nếu có động tĩnh gì phải nhanh chóng báo lại cho anh biết.
Anh cũng điều động thêm người đến hỗ trợ khi cần thiết.
Còn bản thân anh thì lái xe về nhà.
Khi đến đây anh đã cố tình dừng xe ở một góc khuất tránh lối đi lại, nên đương nhiên mẹ anh không nhận ra đang bị theo đuôi.
Về tới nhà, anh cố gắng sinh hoạt như thường lệ, mẹ anh cũng đã ngồi uống trà trên ban công trước phòng ngủ của mẹ anh từ bao giờ.
Bà cũng đang tỏ ra bình thường như bao ngày khác.
Mạc Toàn vừa thay đồ xong thì nhận được cuộc gọi báo cáo từ người mà anh cử đi theo dõi, anh nhanh chóng nhận điện thoại để xem chuyện gì xảy ra.
- Alo, cậu chủ, đối tượng bị tiêm thuốc mê liều cao trong căn trọ tại địa chỉ xxx, yyy..
người mặc áo đen đã bỏ đi rồi.
Theo những gì tôi quan sát thì họ đang dàn xếp đây là vụ tự sát.
Mạc Toàn nghe xong báo cáo ngắn gọn thì cảm thấy rất choáng váng, vậy là mẹ anh đang cố gắng giết người hay sao?
- Đối tượng còn có thể cứu không?
- Bị tiêm thuốc rất nặng, khi người áo đen dời đi chúng tôi thám thính rồi đi vào nhưng không kịp.
Chúng tôi đã chia người theo dõi người áo đen rồi.
- Được,
Căn phòng này nhìn thì có vẻ rất gọn gàng, người chết được dàn dựng do tự sát, tuy nhiên những thứ giấy tờ quan trọng đã bị lấy đi mất rồi.
Anh biết bản thân đã chậm một bước cho nên trước mắt đành án binh bất động.
Anh gọi người về tập trung theo dõi người áo đen kia, còn lại hiện trường cứ để yên như vậy..
Anh lấy tay vò đầu, khuôn mặt người bị sát hại được gửi đến cho anh, khuôn mặt này chính là tên bác sĩ mà Tùng Lâm đang cho người tìm kiếm.
Anh thực sự không dám tin, vậy là điều anh đang sợ nhất đã trở thành hiện thực.
Mẹ anh thực sự liên quan đến cái chết của mẹ Lỗi.
Có phải hay không bởi vì Lỗi quay về, hoặc như lời Tùng Lâm nói, Lỗi đang hành động gì đó cho nên đã đánh động tới mẹ anh khiến bà ấy giết người diệt khẩu.
Vậy là hai mạng người, mẹ anh làm hại tới hai mạng người rồi..
Ngày hôm sau, tin tức một vụ tự sát trong chính căn hộ được thuê do trầm cảm nặng đã được đăng lên dày các mặt báo, có cả thông tin về bệnh án, có đủ mọi chứng cứ được đưa ra, vụ án cứ thế mà khép lại theo hướng đó.
Người của Mạc Toàn cũng đã báo cáo lại, tên áo đen kia thực tế là một phần tử thuộc băng đảng xã hội đen.
Vậy tức là mẹ anh lại dính lứu tới xã hội đen, thuê xã hội đen đi giết người nữa.
Mẹ có bao nhiêu bí mật tày trời nữa mà anh không hay biết cơ chứ.
Anh lại chưa dám đối chất với mẹ anh, anh sợ khi mọi thứ chưa dõ dàng có thể sự bồng bột của anh sẽ khiến mẹ anh hại chết luôn cả Lỗi.
Mỗi lúc anh càng thấy sợ mẹ mình hơn nữa, và càng lúc anh càng muốn lẩn tránh Lỗi hơn nữa, anh muốn nói với cậu một câu xin lỗi, nhưng anh biết có nói ra cũng không đủ bù đắp cho cậu..
Thế nhưng, chuyện đã xảy ra đâu chỉ mình anh biết đâu, còn có một người khác cũng đã biết rồi.
Người đó chính là Lỗi.
Cùng lúc mẹ của anh ra khỏi nhà thì cậu cũng nhận được thông tin từ phía Hoàng Long do cháu của quản gia thông báo lại.
Cậu cũng đã có mặt ở đó, ghi lại tất cả mọi chuyện đêm hôm đó tại khu nhà kho trống.
Thực tế đó cũng là cái bẫy của cậu đặt ra, chính cậu là người gửi thông tin đe dọa tên bác sĩ kia khiến cho hắn hoảng loạn mà tìm bà ta thương lượng.
Hoặc ít nhất là đòi thêm một khoản để cao chạy xa bay.
Lỗi biết nếu chỉ dùng ông ta thì không thể nào mà khiến bà ta vào tù được, vì như hiện tại, nhanh chóng ông ta đã biến thành cái xác không biết nói nữa rồi.
Ông ta cũng từng chừa cho bản thân một đường lui, nhưng Lỗi biết, cái đường lui của ông ta là muốn lợi dụng những giao dịch giữa bà Thu Lan và ông ta để đe dọa.
Nhưng Lỗi cũng biết, từ lâu cái đường lui đó bị bà ta xây chặn thành ngõ cụt rồi.
Có thể vì hắn ta vô hại và không muốn bản thân thêm sát nghiệp mà bà ta tha cho tên bác sĩ đó một mạng.
Nhưng mà hắn lại không biết tới điều đó mà cố tình uy hiếp bà ta.
Ban đầu, gửi thư đe dọa tên bác sĩ kia cũng chỉ là một ván bài đen đỏ, cậu muốn xem xem tên bác sĩ này có tham lam thêm lần cuối hay không.
Nhưng hắn đen, và cậu rất đỏ.
Hắn tham lam muốn cuỗm thêm một mẻ trước khi cao chạy xa bay.
Sau bao năm im hơi lặng tiếng ẩn dật nay hắn lại như sư tử ngoạm muốn đớp thêm một nhát, xé một miếng thịt trước khi đi.
Không ngờ rằng miếng thịt này lại có độc khiến ông ta bỏ mạng.
Đó cũng là hắn đáng đời.
Vậy là hiện tại, hai mạng người, tất cả bằng chứng cậu đều giữ trong tay, cậu muốn bà ta giết người đền mạng thì pháp luật cũng không dung túng nổi bà ta nữa rồi.
Nhưng cậu chưa vội, bởi vì mình bà ta là chưa đủ, cậu chưa hài lòng...