Tình Yêu Của Lục Thiếu

Chương 86: 86: Anh Không Tin Em





Vài ngày sau...
Cái chết đột ngột của bà làm cho mọi người thương tiếc vô cùng.

Lễ tang của bà cũng có rất nhiều người đến chia buồn
Lục Thiên Quân thì cứ như người mất hồn ngồi ảm đạm cạnh linh cửu bà tới khi không còn thấy nữa
Nó lại một sự ra đi đột ngột mà không ai muốn
Sau khi kết thúc lễ thì ai nấy cũng đều rất buồn bà vô cùng mệt
Lạc Hân thì nằm gục trên ghế sofa mà ngủ thiếp đi
Đang ngủ thì một giọng nói ồm ồm vang lên
"Em còn tâm trạng để ngủ à!" Lục Thiên Quân ngồi cạnh cô
Bên cạnh đó Cố An Như cũng đang ngồi cùng.

Quả thật sức khỏe Lạc Hân khá yếu nên việc phải thức suốt, phải làm việc tối mặt tối mày trong thời gian dài là việc không thể nào tiếp diễn tiếp
Bị đánh thức, cô lim dim mở mắt thì thấy khá nhiều người đang ở trước mặt mình.

Từ từ ngồi vậy

"Em khá mệt nên ngủ thiếp đi lúc nào không hay mà có chuyện gì mà mọi người tập trung đông đủ vậy?"
"Chuyện bà mất là như thế nào em mau giải thích rõ" Sự việc lần này là một sự cố chấn động trong nhà nên anh phải làm rõ
Lúc ấy bà vừa mất anh không dám làm phiền bà nên mới không truy cứu bây giờ phải ba mằ một lời
"Lúc đó em chưa ngủ nghe tiếng mở cửa thì thấy Cố An Như trình mò vào phòng bà.

Nên em đứng quan sát, được một lúc thì cô ta bước ra trên tay cầm thứ gì đó đợi cô ta đi thì em đi lại mở cửa bà ra thì thấy...."
"Cô đừng có vu khống tôi lúc đó tôi đang đi chơi cùng với lũ bạn mà không tin cô cứ điện.

Là người giết bà mà bây giờ còn vu khống tôi là đàn bà như cô đúng là trơ trẽn"
Dồn vào bước đường cùng Lạc Hân đứng dậy chất vấn với cô ta
"Trước khi mất bà còn nói là cô cho bà uống thứ gì đó rồi tiền trong két sắt bà mất sạch cô không lấy thì ai lấy"
"Cô nói chuyện nghe mắc cười sữa bà uống là do cô pha cô không nhớ à làm sao tôi bỏ thứ gì được.

Mà nghĩ cũng lạ bà ghét cô sao lại nói chuyện với cô hay là cô tự bịa chuyện"
"Còn nữa két sắt sao cô biết không có gì, nó là két sắt có mật mã với chìa khóa đó cô mở được tôi cũng khen hay.

Hay là cô cố ý tạo hiện trường giả để làm lòng tin với anh Quân "Biết Lạc Hân không thể nói gì nữa cô ta nữa nên liền thừa nước đục thả câu
Lời của Cố An Như nói không phải là không có lý.

Sữa của bà là chính tay Lạc Hân làm còn việc đem lên là của Lục Thiên Quân thì làm sao cô ta bỏ gì vào đó được
Từ nảy đến giờ chỉ có Lục Thiên Quân im lặng nghe tất cả mọi việc
"Lạc Hân em im đi, nếu em hại bà em có thể nói anh để anh bỏ qua cho em sao em lại đổ thừa Như Như" Rồi xong Lục Thiên Quân tin Cố An Như
Lời Cố An Như nói anh tin là đúng.

Vì tất cả sự việc đều có sự liên quan và đặc biệt bất lợi cho cô
"Anh tin cô ta à.

Em không có chính cô ta"Lạc Hân quay sang nhìn Lục Thiên Quân mà nước mắt sắp rơi
Người cô yêu bây giờ lại không tin nữa
"Em thấy chứng cứ rành rành thì lấy gì tôi tin em.


Lúc đó tất cả mọi người đều thấy chứ không phải riêng tôi"
Cách xưng hô của anh cũng trở nên thay đổi
"Tôi không ngờ cô lại là một người như vậy đấy Lạc Hân à!" Cố An Như cũng châm biếm thêm
"Nhưng em không có chính cô ta mà" Bây giờ có nói gì cũng vô ích.

Chưa kịp nói xong thì Lục Thiên Quân đã đi lên phòng
Cố An Như thì mỉm cười vui vẻ đi lên
Không tin được trong mắt người đàn ông mình yêu thì việc tin tưởng mình bằng không
Những giọt nước mắt đã cố nhịn để không rơi nhưng tại sao nó vẫn cứ rớt xuống trên đôi má ửng hồng của cô
Bây giờ có nói gì thì cũng không thể làm rõ được việc gì...
Những ngày kế tiếp Cố An Như thì cứ lãng vãng trong nhà không chịu dọn ra lấy cớ là bệnh tim tái phát
Lục Thiên Quân với Lạc Hân cứ như hai người vô hình.

Gặp nhau cũng chẳng nói với nhau lời nào.

Người thì lao đầu vào công việc, người thì cứ ngồi vẽ vẽ suốt
Đêm đến thì phòng ai nấy ngủ.

Không phải là Lạc Hân không mở miệng ra trước mà là có hỏi thì anh luôn lơ cô
Lòng tự ái con người có giới hạn vì thế cô cũng chẳng vòng vo nhiều

Hôm nay Tô Thanh hẹn gặp cô
"Sao cậu phờ phạt quá vậy cưng" Tô Thanh thấy cô mờ nhạt xanh xao quá thì hỏi
"Mình có ăn với ngủ được đâu mà không xanh hơiii"
"Này mình hỏi cậu nhé, cậu không định điều tra cái chết của bà à mình thấy nó cứ cấn cấn sao ấy!" Từ khi bà mất Tô Thanh đã thấy khả nghi, cô vốn là người thông minh mà
Nói mới nhớ cãi lộn với Lục Thiên Quân làm cô quên mất chuyện quan trọng
"Cậu nói mình mới nhớ đấy cưng"
"Hay cậu lén vào phòng của Cố An Như xem.

Chắc chắn sẽ thu được manh mối gì đó đấy"
Nghe cũng có lý nhỉ
"Được mình nghe lời cậu"....
Được đi chơi chung với Tô Thanh thì Lạc Hân sướng như tiên.

Đi hết chỗ nay đến chỗ khác đến tận đêm khuya mới về
Bước lên phòng thì thấy bên thư phòng của Lục Thiên Quân còn mở đèn.