Tình Yêu Của Lục Thiếu

Chương 80: 80: 12051993





Bà làm cô bất ngờ thật đấy.

Suy nghĩ về bà là một người nhân hậu có lẽ đã đi quá xa
Nhưng nó cũng là một bước tiến rất nhanh để cô tới gần Lục Thiên Quân hơn
"Sao vậy con không muốn à" Bà ngạc nhiên hỏi cô
Cô nhìn bà rồi suy nghĩ một hồi
"Dạ...không ạ con muốn chứ chỉ cần bù đắp được gì cho anh Quân con cũng cam lòng" Cô lắc đầu ngụy biện cho bản thân mình
Đang nói chuyện thì điện thoại cô reo tới
Cô cúi đầu xin phép ra ngoài
"Chuyện gì"
"Tôi cần 200 triệu gấp cô mau gửi đi" Châu Tiêu Lãng nhởn nhơ nói ra suy nghĩ của mình
Đầu tư vào việc làm ăn lúc trước đã bị đổ bể hoàn toàn.

Tinh thần suy sụp không chấp nhận Châu Tiêu Lãng liền lau vào cờ bạc ngày đêm
Bây giờ đã nợ các con số gần trăm triệu
"Anh điên hã tôi làm gì có số tiền lớn như vậy" Cô ta tức giận quát
Hết lần này tới lần khác anh ta gọi điện đòi tiền cô.


Xem cô là ngân hàng à
"Đừng có nhảm nhí tôi mới nhận được tin rằng ba mẹ cô vừa gửi tiền cho cô bây giờ cô bảo cô không có.

Tôi không cần biết bằng cách nào cô phải gửi nhanh cho tôi bằng không hậu quả khó lườn" Anh ta nói xong thì tắt máy không đợi cô trả lời
Tức chết đi được chưa giải quyết được gì thì tên này lại tới.

Cô căm phẫn đến tột cùng.

Nắm chặt bàn tay lại thành nắm đấm
Đúng là ba mẹ có chuyển tiền cho cô nhưng số tiền chỉ bằng 1/4 mà hắn cần.

Cô đào đâu ra
"Mày chờ đấy thằng khốn" Thầm mắng chửi hắn trong lòng
Đầu cô nảy sinh ý nghĩ điên rồ, nhìn vào trong căn nhà rồi mỉm cười
Cô gạt đi sự tức giận rồi vào nhà
"Xin lỗi đã để bà chờ" Cô ngồi cạnh bà
"Con suy nghĩ thế nào rồi" Bà hồi hộp chờ cô trả lời
"Lúc nảy con đã nói rồi ý con chấp nhận ạ nhưng anh Quân không ở gần con sao con có thể mang thai ạ?"
Nghe cô ta nói bà cũng thấy có lí.

Bây giờ Lục Thiên Quân đã dọn ra ngoài làm sao có thể được
"Con dọn qua ở với bà đi chắc chắn sẽ có cách"
"Được ạ" Nghe tới đây cô vui mừng khôn siết
Nói chuyện vui vẻ cùng nhau thì cô đưa bà lên phòng
"Bà à cũng tối rồi để con pha cho bà ly sữa để bà dễ ngủ nha" Cô đỡ bà lên giường rồi nhiệt tình nói
"Làm phiền con rồi" Bà cười nhẹ
Cô nhanh chân xuống nhà vẫn pha cho bà ly sữa nhưng không vội mang lên
Tay thì cầm thêm một bịch màu trắng, đảo mắt nhìn xung quanh rồi cho nó vào ly sữa
Không ngờ đã chuẩn bị từ trước
Cô ta xem như không có gì rồi đem lên cho bà uống......
Chiếc xe rất nhanh đã chạy tới khu chung cư
Đây không phải là khu chung cư gì xa xỉ nhưng nó cũng nổi bậc trên thành phố

Tô Thanh đã kiếm giúp cô khu này và đã mua hẳn một căn nhà ở đây
Cả hai cùng nhau xách hành lí đi lên
"Haizz cuối cùng cũng về tới nhà rồi" Cô thở dài
Khiêng vali lên.

Vali của Lục Thiên Quân chứa tiền trong ấy hay gì đấy mà một mình anh có hai chiếc
Còn mấy sắp tài liệu rồi máy vi tính đùm đùm đề đề.

Cô có mấy bức tranh nhưng bức nào bức nấy to đùng khiêng lên muốn xụi vai
Bác bảo vệ thấy cả hai chạy lên chạy xuống mà muốn bật cười
Cô quể quải nằm dài trên sofa, anh cũng mệt mỏi tựa đầu vào vai cô
"Công nhận dọn nhà đúng là khổ thật"
"Em đói rồi" Cô tựa đầu vào anh nói
"Em có mua đồ ăn không?" Ý anh hỏi là đồ ăn cô đã mua chưa để anh chế biến
Nghe tới đây cô giật mình
"Em quên rồi nhưng hình như chủ chung cư có tặng cho mấy gói mì trong tủ á em nghe Tô Thanh nói vậy, anh tìm thử xem" Cô cười trừ
Lu bu quá nên không chuẩn bị gì cả, nhà cô bây giờ giống như nhà kho vậy
"Vậy em đi tắm đi để anh nấu" Anh nhẹ nhàng nói
Thấy thương anh quá cô tặng cho anh món quà bất ngờ
"Chụt" Nụ hôn sau bao nhiêu ngày chưa được hưởng
Nó diễn ra tầm 5s nhưng anh vẫn cảm nhận được hơi ấm trong cô.


Sợ xấu hổ cô vụt chạy nhanh vào phòng tắm
"Cũng đáng yêu phết nhỉ"
Bắt tay vào việc nấu nướng thôi nào!
"Bà uống đi" Cố An Như nói
Nghe lời cô bà cũng uống theo nhưng nào biết ly sữa đó có chứa chất gì
Cứ như có thế lực gì ấy khiến bà cứ mờ mờ ảo ảo
"Bà à mật khẩu két sắt là gì ạ" Bây giờ cô mới lộ rõ nguyên hình
Cho bà uống để bà mất tỉnh táo rồi thực hiện ý đồ của mình
Bà cứ như bị thôi miên mắt thì không mở nổi nhưng miệng vẫn trả lời
"12051993" Bà đọc răm rắp
Cô mỉm cười có vẻ đắc ý.

Sau đó bà nằm xuống ngủ mê man
Biết được mật khẩu cô ta tiến lại bên đầu giường.

Chiếc két sắt ở cạnh đấy
Hí hửng mở cửa nhưng cũng không quên đề phòng bên ngoài.