Cứ thế và cứ thế, ngày qua ngày, Phong thì cứ đeo bám, bắt chuyện với cô nhưng cô cũng chẳng trả lời, giống như Phong đang “ độc thoại “ một
mình vậy. Thỉnh thoảng, Long và Thiên cùng Phong đi theo cô vì họ quá
nhàm chán với việc hàng ngày thấy Phong luôn bám theo Thư, họ đi theo
chủ yếu bắt Phong dẹp bỏ kế hoạch điên rồ do anh đặt ra là làm Thư chơi
với ba người họ...
5 ngày trôi qua, trình tự công việc của
Thư lặp đi lặp lại mỗi ngày: sáng đi học, Phong đeo bám, đôi lúc có cả
Long và Thiên, ra chơi ra căn tin ăn sáng, hết giờ lại trở về biệt thự
họ Lã ngủ ; chiều đi làm, tối lại về và xem tài liệu ông ngoại gửi.....
Nói chung là không có gì đặc sắc, mọi chuyện cứ lặp đi lặp lại như một
cái máy đã được lập trình sẵn, hết sức vô vị và nhàm chán.........
Ngày thứ 8 học ở Trung Đông.....
Vẫn như mọi hôm, Thư rời biệt thự đạp xe đạp đến trường. Có một sự thay đổi khi cô tới trường, mọi ánh mắt của học sinh trong trường đều đổ dồn vào Thư xong rồi chỉ chỉ trỏ trỏ bàn tán chuyện gì đó. Điều thay đổi này cô dễ dàng nhận ra nhưng cô vẫn xem như là không biết, thờ ơ sải bước chân về lớp học của mình.
Cô đi được không lâu thì trường lại
một lần nữa rầm rộ lên vì ba hot boy của trường xuất hiện cùng với ba
con xe phân phối lớn tuyệt đẹp, thuộc dòng mới ra lò trên thị trường.
Cũng khỏi cần nói, đám fans nữ đông đảo trong trường ngay lập tức xúm
lại, thi nhau gây sự chú ý của ba anh.... Trong khi đó, đám thiếu gia
trong trường đang ngớ ra với sự xuất hiện của một học sinh nữ mới của
trường vô cùng xinh đẹp, khuôn mặt baby dễ thương không gì cưỡng nổi.
Một bên là tiểu thư, một bên là thiếu gia, hai bên đều thi nhau hò hét
không biết mệt mỏi là gì, chen lấn xô đẩy, tạo nên một khung cảnh hỗn
độn, náo nhiệt........
” Reeng...reeng...reeng....”
Tiếng chuông lại kêu, phá tan đi cái sôi động trên sân trường. Bây giờ chỉ
còn tiếng kêu ai oán của mọi người khi phải rời xa thần tượng, trong đó cũng kể đến những tiếng thở dài một cách mệt nhọc.... Mọi học sinh quay trở về lớp.....
Trong lớp học của Thư....
- Các em, lớp chúng ta hôm nay lại có thêm một bạn mới, là nữ _ cô giáo vừa vào nói ngay
Nghe xong cả lớp lại nhao nhao như lần trước, mồm này mồm nọ thi nhau hỏi:
- Xinh không cô?
- Dễ xương chứ cô?
-......
Cô giáo ngán ngẩm, giọng nghiêm lại:
- Lớp trật tự, không hỏi nữa.
Lớp im phăng phắc không ai hỏi han gì nữa về người bạn mới. Thấy lớp đã ổn
định, cô giáo mới ôn nhu gọi học sinh mới vào lớp. Nó lên tiếng giới
thiệu, giọng nói vui vẻ:
- Xin chào mọi người. Tớ là học sinh mới của lớp, mong giúp đỡ.
Đám con trai trong lớp đều ngớ hết ra, còn đám nữ thì nhìn nó với ánh mắt ghen tị vì nó quá dễ thương. Nó lại nói tiếp:
- Tớ tên là Quỳnh, du học sinh Anh mới về.
Nó nói mà không quên nở một nụ cười duyên dáng. Thư đang chăm chú khi nghe cái tên “Quỳnh” kia cũng phải dừng ngay mọi hoạt động lại, ngước mắt
lên nhìn “ bạn học sinh mới “ trên bục giảng với ánh mắt một chút ngỡ
ngàng xong lại thôi. Nó nhìn thấy cô, nở một nụ cười tươi. Song, nó quay ra nhìn cô giáo, nói:
- Em muốn ngồi chỗ bạn Thư được chứ cô???
Cô giáo ú ớ không biết làm thế nào trước tình cảnh này. Mọi người đều đổ
dồn ánh mắt vào nó song lại quay ra nhìn Thư với ánh mắt tò mò. Nghe nó
nói, Long, Thiên, Phong bỗng chốc ngước lên nhìn nó, rồi cũng quay ra
nhìn Thư với ý muốn hỏi 2 bọn cô quen nhau không? Tại sao lại vậy?...
Cô giáo vẫn đứng đó, liếc qua bàn của Long và Phng, thấy có chỗ cho một người nữa ngồi, quay ra cười hiền nhìn nó, nói:
- Chắc không được rồi em, thôi thì em ngồi tạm bên cạnh Long và Phong nhé! Bàn cuối dãy giữa đó em.
Nghe cô giáo nói vậy, nó buồn thiu ngậm ngùi di chuyển về chỗ. Long thì
không nói gì lại lăn ra ngủ, Phong vẫn ngu ngơ trước vẻ mặt xinh xắn của nó và ngay cả khi nó đã ngồi cạnh anh từ bao giờ, tim Phong đập thình
thịch không biết vì sao. Nó quay ra nhìn anh cười chào hỏi, anh giật
mình cười lại, vội quay mặt đi che dấu sự lúng túng của mình..........
Giờ ra chơi.....
- Quỳnh ơi cho tớ xin số?
- Quỳnh ới làm girlfriend of tớ nhé!
- Đừng nghe thằng ấy, hãy về với tớ nè
-........
Bọn con trai trong lớp nhao nhao về phía Quỳnh, nó cũng chỉ cười trừ không
nói gì. Bỗng dưng, Phong cáu kỉnh không lí do, gắt lên:
- Lui ra bọn kia
Cả lũ nhanh chóng rời khỏi chỗ Quỳnh, chạy toán loạn. Quỳnh nhìn Phong
thắc mắc, định hỏi nhưng lại thôi, nháy mắt cảm ơn Phong đã giúp dẹp
loạn hộ. Điều này làm Phong đỏ mặt chỉ biết cúi mặt xuống bàn, trong
lòng luôn đấu tranh: “ Mình sao vậy? Sao lại thấy khó chịu khi thấy nhỏ cười với người khác? Tim sao đập nhanh vậy?... “.
Quỳnh từ bàn bên đi sang chỗ Thư đang ngồi gõ máy tính, hỏi cô:
- Bạn về mà không hỏi han một câu? Bồ được lắm đó!
Cô vẫn mải mê, vừa gõ vừa trả lời nó:
- Ờ. Bà về đây làm gì?
- Hứ tui thích về chơi với bà mà _ Nó ỉu xìu ra nói
- Bà rảnh không? _ Thư hỏi
- Rảnh trên cả rảnh _ Quỳnh hờ hững đáp
- Tôi có chuyện nhờ bà đây, lúc về tôi sẽ nói. Giờ xuống căn tin với tôi.
Cô nhanh chóng thu dọn đồ, kéo tay Quỳnh đi xuống dưới.