Tình Yêu Của Công Chúa

Chương 17




Một ngày thật mệt mỏi với biết bao chuyện xảy ra. Về tới nhà Ren, cả lũ chia nhau phòng rồi lăn ra ngủ say như chết. Mọi người quyết định sáng nay đi học vì lâu nay cúp học nhiều quá. Sáng sớm tinh mơ, mùi thơm ngào ngạt của thức ăn đã bay tới tận từng phòng một. Tất cả đều không ai bảo ai nhanh chân VSCN rồi xuống phòng bếp. Một bàn thức ăn với đầy đủ sơn hào hải vị của khách sạn năm sao bày ra trước mắt. Bụng ai nấy đều kêu gào thảm thiết vì đói. Nhìn một bàn thức ăn trước mắt, Min reo lên đầy vui sướng:

" Woa, thật không ngờ mày lại chuẩn bị cho tụi tao đấy! " nói rồi nhìn sang Ren. Ren hờ hững nhếch môi nói:

" Chỉ là bữa cơm cảm ơn Ken lúc tối thôi. Cũng chỉ là tiện tay thì gọi người ta mang đến. Thôi. Đừng lắm lời. Ăn đi! " Ken khoanh tay đứng nhìn, không tự chủ nhếch môi cười.

Min cũng biết điều mà im lặnh. Không muốn mới sáng sớm mà đã bị đánh. Tất cả ăn uống rồi chuẩn bị đi học. Hôm nay Ren bối tóc lên cao. Khiến cho cái cổ cao trắng nõn được lộ ra trông thật đẹp. Chuẩn bị xong xuôi đâu đấy, mọi người tới trường. Vừa tới cổng trường, tiếng la hét của lũ con gái vang lên khắp nới.

" Anh Ken hôm nay đẹp quá! "

" Anh Jun cũng đẹp nữa, cả bốn anh đều đẹp. "

" Nhìn anh Rey là ấm áp nhất. Quả là mẫu người lí tưởng... "

Tiếng bàn tán, tiếng la hét nhốn nháo khắp trường bởi sự xuất hiện của bốn chàng trai đẹp. Bốn chàng trai tỏ vẻ ung dung như đây là chuyện tất yếu. Tay đút túi quần đi vào lớp. Có một cố gái mang một hộp quà chạy tới trước mặt Jun rồi nói:

" Đây là món quà nhỏ em tặng anh. Anh nhận lấy nhé! " Nói xong liền dúi hộp quà vào tay Jun rồi ngược ngùng chạy mất. Jun nở nụ cười ranh mãnh nhìn chúng bạn:

" Là một thằng đẹp trai thì đi giữa bao nhiêu người cũng không thể lu mờ được. "

Chỉ lẳng lặng cười, nhưng Rey lại khiến Jun giận tím mặt khi nói:

" Có những người luôn ảo tưởng về chính bản thân mình để rồi trèo cao thì ngã đau! "

Jun hậm hự không nói gì rồi đi vào lớp. Một lúc sau thì tụi Ren cũng tới. Tiếng gầm rú của những con chiếc motor phân khối lớn gây sự chú ý của tất cả mọi người. Ren bước xuống xe mang bên mình một vẻ lạnh lùng và kiêu ngạo. Đứng chờ Min, Bell và Anna rồi vào lớp. Tiếng khen ngợi cira đám con trai không ngừng vang lên:

" Ren đẹp quá, mấy hôm không gặp mà ngày càng đẹp. "

" Nhìn họ thật cá tính."

...

Bên cạnh những lời khen ngợi thì cũng có không ít lời nói ganh ghét của đám con gái:

" Đẹp gì đó, lũ con trai mù cả rồi. Nhan sắc tầm thường. "

" Tao nghe nói tụi này phẫu thuật thẩm mỹ cả đó"

" Bọn này nhà chẳng giàu có gì đâu, hình như theo trai kiếm sống đó! "

" Thật không đó, thật không thể tin nổi. " Một cô gái đứng bên không khỏi thốt lên. Nhưng bất hạnh thay khi Ren đã nghe tới những lời nói đó. Bỗng dừng bước kế bên người vừa nói xấu mình dùng một bằng giọng lạnh tanh, trên người tỏa ra hàn khí lạnh lùng:

" Cẩn thận cái miệng đó đi. Đừng để cái miệnh làm hại cái thân. Rồi cả gia đình của mấy người nữa. " Nói xong Ren liền đi vào lớp.