Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận

Chương 1095






Sau đó vài ngày Kiều Phương Hạ vẫn tĩnh dưỡng ở bệnh viện, mà cô cũng không hề nhìn thấy Lệ Đình Tuấn xuất hiện lại nữa.
Ngay cả Vô Nhật Huy cùng cả mấy gương mặt quen thuộc đã từng đi theo ở bên cạnh Lệ Đình Tuấn cũng đều không xuất hiện trước phòng bệnh của cô.

Ngược lại, người bên cạnh Mặc Hàn Bảo vẫn luôn canh giữ ở ngoài cửa.
Bởi vì Cố Dương Hàn và Kiều Phương Hạ đồng thời gặp chuyện không may, Mặc Hàn Bảo lo lắng cho bọn họ, vì vậy anh ta đã tự mình ở lại nước Thanh Sơn bảo vệ hai người.

Buổi chiều chú Thiện qua bệnh viện thương lượng chuyện của Quân Diệt với Kiều Phương Hạ, lúc này cô mới biết được hai ngày trước sau khi Cố Dương Hàn sắp xếp người thân cận qua đây.

Lệ Đình Tuấn đã cho rút lui hết tất cả những người mà anh sắp xếp ở Quân Diệt để duy trì trật tự.
“Anh ta về nước rồi à?” Kiều Phương Hạ hơi sửng sốt, thấp giọng hỏi chú Thiên.
“Hình như là về nước rồi” Chú Thiên gật đầu.
Chú Thiên nhìn về phía Kiều Phương Hạ, nhìn thấy được sự thất thần chỉ trong khoảnh khắc dưới đáy mắt của cô.
Lệ Đình Tuấn rời đi không báo tiếng nào tất nhiên là bởi vì hai người đã cãi nhau.

Chú Thiên là một người từng trải, đã nhìn ra được rất rõ ràng.

Tuy rằng bên ngoài sắc mặt kiều duy nhất không thể hiện điều gì, nhưng thực tế trong lòng cô lại rất để ý.
“Qua hai ngày nữa, trụ sở Quân Diệt bên kia vẫn cần cô qua đó chủ trì tình hình” Chú Thiên suy nghĩ một chút, sau đó chuyển đề tài nói chuyện.

Nói cho cùng, ông ta vẫn hi vọng Kiều Phương Hạ và Cố Dương Hàn sẽ ở bên nhau, cho dù chỉ có một tia hy vọng nhỏ nhoi.
Cơ hội lần này lại rất đúng lúc.
Vốn dĩ Kiều Phương Hạ và Cố Dương Hàn bởi vì chuyện của Lệ Đình Tuấn đã rất quyết liệt, Cố Dương Hàn ép cô rời khỏi tổ chức.

Chú Thiên vẫn cứ mãi suy nghĩ xem nên dùng cách gì mới có thể khiến cho tình cảm hai người lại tốt đẹp như trước.
Ai ngờ được Quân Diệt xảy ra chuyện lớn như vậy, giữa hai người bọn họ cũng tính là trong họa có phúc.

Ít nhất đối với Cố Dương Hàn mà nói, thật sự là trong họa có phúc.
Sau này, chí ít hai người còn có thể có một cái cớ không thể không gặp mặt nhau.
“Được” Kiều Phương Hạ lại im lặng mấy giây, gật đầu đồng ý.
Quân Diệt đã xảy ra biến đổi lớn.


Chế độ trưởng lão bảo thủ lúc trước đã bị Kiều Phương Hạ và Cổ Dương Hàn cùng nhau chung tay lật đổ.

Hiện giờ người có tiếng nói cao nhất không thể nghi ngờ gì, chính là Kiều Phương Hạ.
Bất kể chế độ lãnh đạo có thay đổi ra sao đi nữa, một hệ thống đồ số cũng bắt buộc phải có một trụ cột vững chắc để chống đỡ.
Mà Kiều Phương Hạ chính là trụ cột tương lai này của Quân Diệt.
“Chú Thiện, lúc trước tôi bảo mọi người điều tra chuyện đó, đã điều tra ra sao rồi?” Bỗng nhiên Kiều Phương Hạ nhớ lại kẻ muốn bắt cóc mình, cô hơi nhíu mày lại hỏi ông ta.
Sắc mặt chú Thiên nghiêm nghị, lắc đầu trả lời cô: “Miệng đám người của trưởng lão lúc trước cứng quá, hoặc có lẽ là bọn họ cũng chỉ biết rất ít về thân phận của người này.”.