Tình Yêu Có Phải Chỉ Đến Từ Một Phía?

Chương 8




Sau màn chào hỏi đầy bất ngờ Vy đã bị Mai kéo vào phòng của mình ngồi tâm sự.

"Em em thích thích nó á?"

"Vâng"

"Từ trước đến nay gái theo nó thì chị biết nhưng lần đầu tiên thấy trường hợp công khai tán tỉnh như em đấy! Nhưng mà..."

Mai chưa nói hết câu Vy đã hiểu ra vấn đề:

"Ý chị là người mà Hoàng đang thích ạ?không sao cả việc đó em biết trước rồi nhưng e vẫn muốn thử,hề hề"

"Chị sẽ ủng hộ em,cố lên,chị sẽ sẵn sàng nếu em cần giúp đỡ,hì"

Mai và Vy ngồi nói chuyện rôm rả với nhau,Mai kể cho Vy mọi thứ về Hoàng,Vy như vớ được vàng ngồi nghe từ đầu đến cuối.

Thấy cũng đã muộn Vy xin phép về,Mai tiễn Vy ra cửa không quên nháy mắt với Vy.Nó cười rồi ra về.

Được Chị gái của Hoàng hậu thuẫn đằng sau thì còn gì bằng.Vừa đi Vy vừa gọi điện cho Châu buôn chuyện.Hôm nay nó rất vui.Về đến nhà Vy tranh thủ làm nốt bản báo cáo rồi leo lên giường nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

------------------------------

Bắt đầu một ngày mới với tâm trạng hứng khởi.Vào mỗi buổi sáng theo thói quen Vy đều với lấy điện thoại nhắn một cái tin chào buổi sáng gửi tới ai đó rồi mới bắt đầu công việc của mình.

Từ xa Vy đã nhìn thấy Việt Anh ở bến xe buýt,nó vội vàng chạy lại vòng ra đằng sau vô vào vai cậu:"Òa"

"ơ"

"haiii!"

"Hôm nay trông cậu vui thế?"

"Thế à?"

"Ừ chữ vui viết to tướng trên mặt cậu kìa"-Vy bất giác sờ lên mặt

Việt Anh cười:"Đùa thôi,hôm nay Châu không đi cùng cậu à?"

"À,hôm qua nói chuyện với Châu cậu ấy bảo tớ cứ đi trước,hôm nay cậu ấy có người lai đi"

Cả hai cùng đợi xe buýt ,như thường lệ Vy nói rất nhiều còn Việt Anh lúc nào cũng là người kiên nhẫn lắng nghe nó nói.Chưa bao giờ cậu cảm thấy phiền phức hay khó chịu cả đơn giản bởi cậu rất thích nhưng lúc Vy kể chuyện.

Vừa đến cổng trường Vy và Việt Anh đã đứng đần người nhìn chiếc xe máy phóng vào chỗ để xe.Việc đi xe máy đến trường không có gì là lạ bởi trong trường đã phần học sinh đều đi xe máy nhưng điều đáng ngạc nhiên ở đây chính là hai người ngồi trên chiếc xe ấy, là Quân và Châu.

Suốt ngày cãi nhau như chó với mèo,nhìn thôi là đã đủ đấu với nhau không bằng lời thì cũng bằng ánh mắt,thế mà giờ lại đi với nhau.Nó tò mò chạy bay theo hai đứa kia lên lớp.

Vy vào lớp cũng là lúc chuông reo vào học,không kịp hỏi rõ ngọn ngành nó chỉ ném cho Châu cái nhìn khó hiểu rồi chạy về chỗ.Hoàng cũng đã bước vào lớp,không suy nghĩ nhiều nữa,Vy nở nụ cười tươi không thấy mặt trời với Hoàng.Cậu liếc nhìn nó rồi ngồi xuống. Tiết học bắt đầu.

Tiết Anh hôm nay Vy thật sử không có tâm trạng học,chẳng qua là vì... nó đang buồn ngủ.Vy cố gắng căng mắt lên để nhìn bảng nhưng cuối cùng vẫn không chịu được mà gục xuống bàn.Đang say sửa giảng bài,quay xuống nhìn thấy học sinh ngủ gục, ông thầy dạy Sinh không khỏi nhíu mày:

"Lê Vy em đứng dậy cho tôi"

Nghe thấy tên mình gọi Vy dậy mình đứng phắt dậy,mặt ngơ ngác :Dạ

"Cho tôi biết chung ta đang học bài gì?"

Nó đã ngủ từ đầu tiết rồi,trên bảng cũng đã xóa mất phần tên đề bài làm sao biết.Nó lúi húi giở lại sách nhưng mãi mà không thể tìm thấy bài hôm nay.Bỗng Hoàng lên tiếng: Động vật có vú

Luống cuồng Vy đọc theo Hoàng:"Động vật có vú"

Sau một giấy im lặng cả lớp bỗng bật cười thành tiếng,Và tất nhiên con người ngồi bên cạnh nó là người cười to nhất rồi.Ông thấy chỉ biết bất lực nhìn nó:"Mau ra ngoài quỳ hết tiết cho tôi"

Không dám cãi Vy đau khổ lết ra ngoài không quên liếc nhìn tên đề bài trong vở Hoàng:"Sự phát triển của loài người"

Rồi xong Vy điếng người ra ngoài quỳ xuống mà vẫn thấy ấm ức.Nhắc lại còn nhắc sai cho nó.

Ôm một cục tức Vy quỳ hết tiết Sinh.

Bước vào lớp với hai đầu gối sưng đỏ vì đồng phục trường là váy ngắn mà Vy lại quỳ suốt 45p.Ngậm một cục tức nó ngồi vào bàn.Châu từ đâu chạy đến hỏi thăm nó.Nhìn thấy Châu Vy nhớ ngay ra chuyện lúc sáng liền kéo lại hỏi:

"Nói mau,sáng nay đi với ai"

"Ơ,ba ba.. ba tớ lai"

"Quân là ba cậu hả" Nó lườm Quân đang quay xuống hóng.

"Thấy rồi hả?"

"Ừ thấy rồi,cậu thật là...còn định nói dối tớ nữa ?"

Chưa kịp để Châu nói Quân đã quay xuống nói với giọng van xin:"Đại caaaaa,đây là lỗi của em,đừng mắng cậu ấy,hu hu"Quân vừa cầm tay Vy vừa nói như sắp khóc đến nơi.

Chuyện là hai anh chị nhà ta đã và đang hẹn hò với nhau nhưng trước giờ toàn cãi nhau nên giờ mà công khai có hơi kì kì nên đành giấu diếm.Vy nghe xong mà đập vào đầu Quân một cái rõ mạnh rồi quay sang nói với Châu:"Có gì mà không dám nói đến tớ mà cậu còn dám giấu,chuyện gì tớ cũng kể hết cho cậu mà cậu..."

"Tớ biết lỗi rồi mà" *biểu tượng mặt khóc"

"Tớ quyết định sẽ giận cậu và nó*Chỉ vào Quân* 1... ngày "

Không hẹn mà cả Châu và Quân cùng đồng thanh"Gà rán nhé"

Đã nịnh nọt thành công:"Tớ sẽ suy nghĩ lại về việc rút ngắn thời gian"

Cả 3 đang toe toét cười đùa thì Hoàng và Việt Anh vào cùng tiến vào chỗ bọn nó.Nhìn cái chân đang sưng tấy lên Vy lại càng tức không thèm nhìn mặt Hoàng,thế mà cậu ta còn cười lên cười xuống.

Cùng lúc đó Việt Anh mang một lọ thuốc xịt chạy lại đưa cho Vy:"Xịt vào cho đỡ đau,chân cậu đỏ hết lên rồi"

"Cảm ơn cậu"

---------------------------Dải phân cách-----------------

"Còn đau không" Hoàng hỏi nó sau khi mọi người đã về chỗ hết

"Tưởng cậu đánh chết cũng không quan tâm đến tớ,đỡ rồi"-Vy vẫn còn hậm hực nhưng không nói thêm gì

"Xin lỗi" Nói xin lỗi nhưng Hoàng vẫn không nhịn được cười.

"Ya" Đang định nói tiếp nhưng thấy Hoàng có điện thoại nên nó thôi

Cậu lôi từ trong cặp ra một chiếc điện thoại khác,nhưng không giống với cái cậu hay dùng,Vy hơi thắc mắc nhưng rồi nhanh chóng quên đi và lôi sách vở ra.Thích nhưng không nhất thiết phải quan tâm quá về cuộc sống riêng tư của người ta.Vy sợ làm vậy Hoàng lại thêm ghét nó.