Tình Yêu Có Phải Chỉ Đến Từ Một Phía?

Chương 1: Gặp gỡ




-"Ông bà ơi cháu đi học đây"

-"Con nhóc này không ăn sáng à ?"

-"Cháu đem theo bánh rồi"

-"Ăn thế sao no được?"

Chưa nói hết câu nó đã chạy ra khỏi nhà kèm theo nụ cười không thấy mặt trời.Hai ông bà chỉ biết nhìn nhau rồi nói:"Lại thế..." Nó ở với ông bà từ nhỏ nên họ đã quá quen với tính cẩu thả của nó,lúc nào cũng quậy như thế. Vì công việc bên Mỹ của ba mẹ bận rộn nên nó ít khi gặp họ, nhưng vì đã quen với cuộc sống nơi đây nên nó không muốn quay về Mỹ nữa mà ở đây luôn.Mà phải nói rõ hơn là từ khi nó gặp được người trong mộng thì nó chẳng thiết tha gì việc quay lại Mỹ cả.

Hôm nay là ngày nó chuyển trường mới,ngôi trường mà nó mơ ước từ lâu,ngôi trường mà nó phải thi ba lần mới vào và là ngồi trường mà cái người nó thầm thương trộm nhớ đang theo học.

"CY School" là tên trường mới của nó,trường luôn đứng trong top đầu các trường cấp 3 trên cả nước.Học sinh của trường đa phần là con nhà có điều kiện,phần còn lại là những học sinh đạt học bổng đạt thành tích cao trong kì thì tuyển vào trường tổ chức 2 năm một lần. Nó cũng đã phải chờ đợi và trải qua 2 lần thi mới được vào,không những thế điểm của nó còn đứng thứ hai trong kì tuyển sinh.Mọi người trong gia đình ai cũng tự hào về nó,mặc dù cái tính nghịch ngợm luôn làm người khác phát tức nhưng ai cũng phải công nhận nó rất thông minh và con đáng yêu nữa.

Nhà nó cách trường 5km nên nó đi học bằng xe buýt. Hôm nay là thứ 2 đầu tháng nên xe buýt khá đông người dù nó đã đi sớm hơn mọi ngày một chút. Nó lên xe tìm một chỗ ngồi gần hàng cuối,đeo tai nghe nghe những bản balad ngọt ngào và ngắm nhìn đường phố qua ô cửa kính. Đó là thói quen khó bỏ của nó mỗi sáng đi học.

Anh hưởng của trận mưa đêm qua mà sáng nay không khí cuối hè đã dịu mát nhường chỗ cho những cơn gió mát nhẹ thôi đến. Ở trong cái thời tiết này ai cũng sẽ cảm thấy tâm hồn nhẹ nhàng thanh thản. Nó cũng vậy. Hòa theo nhưng bản nhạc du dương đôi mắt của nó khép hờ. Nó cảm thấy buồn ngủ. Bỗng:

-" Tớ có thể ngồi đây được chứ?"- Một giọng nam trầm vang bên tai làm nó tỉnh ngủ ngước lên nhìn:

-"ừ"- Nó xịch sang bên nhường phía bên ngoài cho cậu bạn.

-"cảm ơn"

Bây giờ nó mới nhìn kĩ cậu bạn ngồi cạnh, tóc nâu da trắng,khuôn mặt đẹp trai đúng kiểu lãng tử. Cặp kính to che mất nửa khuôn mặt cậu Nhưng nó vẫn thắc mắc sao cậu ta không bỏ kính ra,nhìn qua nó đã biết là kính không độ. Bỏ kính ra trông cậu còn đẹp hơn rất nhiều.Đều mặc đồng phục trường CYS nên chắc cậu học cùng trường với nó. Cậu ta nhắm mắt ngủ nên nó cũng không để ý nữa mà nhìn ra bên ngoài.

Mười lắm phút sau xe buýt đã dừng trước cổng trường,thấy người ngồi bên cạnh không có ý định sẽ dậy nên nó cũng tỏ lòng tốt một chút đánh thức người ta:

-"Đến trường rồi,cậu có xuống không?"

Cậu bạn giật mình tỉnh dậy nhìn nó: " Ơ,cảm ơn nha tớ ngủ quên mất"

Nó không nói gì nữa chỉ cười rồi cùng cậu xuống xe.

-"Cậu có thể chỉ giúp mình phòng hiệu trưởng không?"- Nó quay lại nói với cậu nhóc,mặt tỏ ra ngượng ngùng.

-"Vì cậu đã gọi tớ dậy để không muộn học nên tớ sẽ chỉ giúp cậu."

-"Cảm ơn"-Nó cười tít cả mắt lại

-" Cậu mới chuyển đến trường hả?"

-" Ừ,hôm nay là ngày đầu tiên tớ đi học. "

-" Làm quen nha.Tớ là Việt Anh,lớp B"

-"Tớ là Lê Vy,lớp chưa rõ" nó nói rồi cả hai cùng nhìn nhau cười,Việt Anh hơi sững người nhìn Vy.Nụ cười của nó như chạm vào trái tim đang rạn nứt của cậu.

-"Tớ sẽ giới thiệu về trường cho cậu với tư cách là một người bạn mới quen"

Việt Anh và Vy cùng nhau vào trường,cậu giới thiệu hết chỗ này đến chỗ kia,cả hai nói chuyện cười đùa vui vẻ như đã thân từ lâu.Đi được một đoạn thì đằng sau lưng có tiếng ồn ào,cả hai cùng quay đầu lại.Chiếc xe BMW màu bạc đang đỗ trước cổng trường,xung quanh là các học sinh nữ đang tụm năm tụm ba xì xào.

Bấy giờ con người trong kia mới bước xuống,toàn bộ học sinh nữ mắt sáng lên súm lại gần.Nó cũng không ngoại lệ.Hai mắt nó mở to nhìn chằm chằm con người đang bước xuống xe ấy.

-"Việt Hoàng,Hotboy lớp tớ đấy"

-"Tớ biết mà"- Sao Vy lại không biết được chứ,nó vào trường nay một phần cũng là vì cậu ta mà

-"Cậu cũng thích Hoàng đúng không?"

-" Làm...làm gì có"

-"Trán cậu in chữ CÓ to đùng kia kìa"

-"Thật à?"-Nó bất giác sờ tay lên trán

-Tớ đùa thôi,đi nào"-Việt Anh cười rồi dục nó đi.

-"À ừ đi thôi"-Nó không nhìn Hoàng nữa,quay lại cùng Việt Anh đi lên phòng hiệu trưởng.

****Trước phòng hiệu trưởng****

-"Cậu cũng vào sao?"

-"Tớ cũng có việc gặp thầy"-Việt Anh gõ cửa,bên trong có tiếng vọng ra:"Mời Vào"

-"Em chào thầy"Cả hai cùng đồng thanh.Thầy hiệu trưởng liếc nhìn Vy không nói gì rồi cầm tập tài liệu đưa cho Việt Anh

-"Đến rồi hả,em cầm tập bản thảo này đưa cho bên công ty giúp thầy nhé"

-"Vâng ạ,tan học e sẽ qua đưa,xin phép thầy em về lớp."

-"Ừ"

Việt Anh quay sang nhìn Vy:"Tớ về trước nhé, hẹn được gặp lại cậu."

-" ừm bye nha"

Nói rồi nó nhìn Việt Anh ra khỏi phòng rồi ngồi xuống ghế sofa:"Chà!Cháu không nghĩ là phòng hiệu trưởng trường CYS lại đơn giản đến thế đâu đấy."

-" Thế nó có cần thiết phải hoành tráng không?"

-"Xì,bà dặn tí bác về qua nhà bà có chuyện muốn nói đấy."

-"Bà lại rên sao?"

-"Cháu không biết.Mà đưa cho cháu giấy nhập học đi"

Hiệu trưởng dừng bút ngước lên nhìn nó rồi đưa tờ giấy nhập học:" Lớp B,cô Linh chủ nhiệm,tí qua văn phòng,cô Linh sẽ dẫn cháu lên lớp"

-"Cháu biết rồi,cháu về lớp đây"

-"Tí có cần về cùng xe với bác không?"

-"Thôi xin bác cháu chưa muốn vào trường mà đã nổi tiếng vì đi chung xe với hiệu trưởng đâu,một học sinh quèn như cháu làm gì có vinh dự như vậy"- Nó tỏ vẻ đáng thương

-"Cháu có thôi ngay cái vẻ mặt đó không,về lớp đi ta nổi hết cả da gà với cháu rồi"

-"ok,bái bái bác già"-Vừa nói nó vừa chạy tót ra khỏi cửa

-"Ta mới sấp sỉ 50 thôi nhé"- Hiệu trưởng hét to.Ông là Bác ruột của nó,từ nhỏ hai bác cháu lúc nào cũng thích trêu đùa với nhau như vậy.

******Trước cửa lớp B******

-" Vy đúng không em?"

-" Vâng ạ"

-" ừ,thầy hiệu trưởng đã dặn cô rồi,đi thôi cô sẽ dẫn em vào lớp."

-"dạ,em cảm ơn"

Nói rồi cô Linh dẫn Vy vào lớp:

-" Lớp chúng ta hôm nay có bạn mới,bạn ấy đứng thứ 2 trong kì thi tuyển vào trường năm nay.Em giới thiệu đi"-cô giáo nhìn Vy rồi nhường vị trí trung tâm cho nó. Vì đã quá quen với việc phát biểu trước đám đông nên nó rất tự tin giới thiệu mình.

-" Tớ là Lê Hoàng Vy,chuyển từ trường Group school,mong được các bạn giúp đỡ nhiều hơn vì mình còn nhiều thiếu sót."-Nó nói rồi nở nụ cười tít mắt cộp mác nó

Ở dưới ai cũng mở to mắt nhìn nó chăm chú.Thực ra nó cũng gọi là ưa nhìn nếu không muốn nói là xinh.Khuôn mặt nhỏ nhắn với cằm V-line,nước da trắng hồng và đôi mắt cười tạo nên từng đường nét hài hòa trên khuôn mặt nó.Mái tóc dài ngang lưng xoăn nhẹ khiến nó trở nên năng động hơn trong mắt người khác.

Giới thiệu xong cô giáo bảo nó xuống chỗ ngồi ở bàn cuối cùng.Nó đi xuống mà không hiểu sao mọi người nhìn nó hoài nghi đến như vậy. Nó ngồi xuống vị trí của mình.Từ đầu đến giờ chỉ duy nhất một người đang cúi xuống ngủ mà không chú ý đó là cái tên ngồi cạnh Vy.Đang mải thắc mắc về người ngồi cạnh mình thì bàn trên có người quay xuống.:"Lại được gặp cậu rồi"

Giọng nói quen quen vang lên Vy ngẩng đâu:" Ơ học cùng lớp với cậu này,trùng hợp thật"

Việt Anh cười với nó. "Lớp trưởng,cuối giờ xuống văn phòng gặp cô nhé."-"Vâng ạ" Việt Anh trả lời cô giáo.

-"Cậu là lớp trưởng hả ?" -"Ừ"

-"Òa,tớ quen được ngay lớp trưởng khi mới vào trường,vinh dự ghê"

-"Quen tớ là vinh dự hả?"

-"Tất nhiên rồi,à mà sao cậu..."-Nó chưa nói hết câu thì người bên cạnh nó bật dậy:

-"Không thể im lặng một chút được sao"- Cậu ta nói giọng ngái ngủ

-"Đây là lớp học đâu phải nhà cậu"-Việt Anh nói lại.

-"Cậu..."

Hai cậu bạn đấu khẩu nhau mà không để ý đến con người ngồi cạnh đang mắt chữ O miệng chữ A.

-"Đây là lí do mọi người nhìn mình như thế sao,Hoàng đang ngồi cạnh nó."-Vy nghĩ

-"Cậu...mới chuyển đến"-Hoàng nhìn Vy hỏi

-"Ơ... ừ"

-" Ngồi cách xa tôi một chút"-Hoảng chỉ buông một câu nói rồi không thèm nhìn Vy lại một lần mà đi thẳng ra khỏi lớp.

-"Đó là hót boi lớp tớ đấy,cậu còn thích nữa không"-Việt Anh nhìn Vy châm chọc

-"Thích...thích cái gì mà thích,cậu đừng nói lung tung nha"-Việt Anh cười-"Thôi tớ ra ngoài có chút việc đây,hẹn gặp cậu sau."-"Ừ,cậu đi đi"-Nó nói nhưng hồn thì vẫn chưa quay lại xác.Vy vẫn chưa thể tin được nó ngồi cạnh Hoàng."Mà cậu ấy lạnh lùng thật"-Nó nghĩ.

--------END Chap 1---------