Ngải Tuyết há hốc mồm, lắc lắc đầu cứ như trong mơ, không thể nào, không thể nào!
"Chắc chắn, chắc chắn sẽ có cách tháo nó ra!Mấy người suy nghĩ biện pháp xem sao!”
"Thật xin lỗi tiểu thư, chúng tôi không còn cách nào khác, trừ phi, hai vị không còn yêu đối phương nữa, chiếc nhẫn này sẽ tự nhiên rớt xuống. Cho dù có muốn đeo lại cũng không được! Hơn nữa, có người từng nói, người mang được chiếc nhẫn này chính là tình nhân của nhau cả đời, vĩnh viễn sống chung thủy với đối phương, không ăn ở hai lòng. Cho nên, xảy ra loại tình huống này quả thực rất hiếm! Ha ha”
Nhân viên rất tò mò nhìn hai người, cũng vô cùng lúng túng vì hành vi quá độ của mình!
Phải nói, nếu ai đeo được chiếc nhẫn này quả thật rất may mắn, nhưng mà nhìn thế nào cũng không đúng!
Ngải Tuyết dở khóc dở cười, ngược lại Mộ Dung Kiệt bên cạnh, tâm tình như bay lên trời vì lời giới thiệu của nhân viên.
"Có thật không?Là sự thật sao?" Hai tay Mộ Dung Kiệt lắc lắc bả vai nhân viên! Giờ phút này anh chả khác gì đứa trẻ đòi kẹo, trong lòng ngọt ngào lắm!
Thang Tiệp và Tử Hiên muốn hoa cả mắt choáng cả đầu, phúc hắc thật.Anh Kiệt từ lúc nào lại trở thành như vậy???
Đi ra khỏi trung tâm mua sắm, Ngải Tuyết vẫn cảm thấy như bay lơ lửng trên không, miệng vẫn há mắt vẫn trợn! Cố gắng hết sức tháo chiếc nhẫn! Muốn cô tin tưởng vào tình yêu bất cửu một lòng trung trinh sao, chó má thật!
"Tiểu Tuyết, ăn nhiều một chút!" Tử Hiên tận tình gắp rau vào bát cho Ngải Tuyết, trong ánh mắt tràn ngập sự nhu tình!
"Ừ!” Ngải Tuyết trì trệ, miệng cắn chiếc đũa, mắt không nhìn đối phương!
Sắc mặt Mộ Dung Kiệt không vui, cầm cái chén của Ngải Tuyết, đổi lấy chén của mình "Ăn của anh!” Phụ nữ của anh, không thể ăn thức ăn của người khác.
Mặt Ngải Tuyết hết xanh rồi lại đen, người đàn ông này thật hẹp hòi!
******
"Cởi! ! !” đọc chương mới nhất tại Doc Truyen . o r g
"Ơ, trẻ em? ? ?”
"Nhỏ như vậy đã đi kiếm tiền? Phụ nữ nào cũng hèn hạ thế sao? ? ?”
"Tối nay cô là người của tôi, đừng hòng ngủ!”
"Cô tên là gì? ? ?"
"Ngải Tuyết! ! !”
"Tôi sẽ nhớ kỹ cô, mùi vị không tệ!”
Trong giấc mộng, Ngải Tuyết không ngừng lắc đầu, khóe mắt đọng lại hơi sương, cắn môi"Không, hu hu!”
"A ~~ không! ! !” Ngải Tuyết kêu to, hoảng sợ tỉnh giấc ngồi trên giường, mồ hôi hòa cùng nước mắt tuôn rơi lẫn lộn!
Tim của cô đập rất nhanh, rất loạn! Giấc mộng kia chân thật đến không ngờ.
Trong giấc mộng, cô thấy mình với người đàn ông khác lăn lộn trên giường, nhưng không thấy rõ mặt người đàn ông kia!
Thật khủng khiếp! ! !