Tình Yêu Bá Đạo: Triền Miên Với Đệ Nhất Phu Nhân

Chương 142: Cưng chiều (1)




"Vậy anh giúp bằng cách nào?" Nếu hắn đã nói vậy, anh sẽ tin tưởng hắn một lần!

Chu Bân thấy sự việc phát triển theo suy nghĩ của mình, khóe miệng nâng lên nụ cười đắc ý!"Bác sĩ nhà chúng tôi đứng đầu thế giới, điểm này, anh phải tin!”

Mộ Dung Kiệt bĩu môi châm chọc, " Chẳng lẽ tập đoàn Mộ Dung lại kém hơn so với nhà anh sao?”

Nge lời anh vừa nói Chu Bân cãi lại"Này này này, thiếu gia Mộ Dung, cả ngày anh đều ở trong vòng luẩn quẩn hắc đạo, tất cả bác sĩ trong nhà anh là nội khoa hay ngoại khoa, có phụ khoa nào đứng đầu thế giới sao!”

Giọng nói của Chu Bân càng nhỏ dần, bởi vì, hắn nhìn thấy sắc mặt Mộ Dung Kiệt càng ngày càng đen!

Mộ Dung Kiệt cắn chặt răng, sao anh lại không nghĩ tới, đưa bảo bối của mình cho đám bác sĩ quèn kia, còn nói cô không có khả năng mang thai!

Cũng bởi vì lí do đó nên ông nội mới bắt ép cô đi!

Chuyện mới phát triển tệ hại như ngày hôm nay!

"Anh có bảo đảm chắc rằng đám bác sĩ nhà anh có thể chữa khỏi bệnh cho người phụ nữ của tôi!”

"Thiếu gia Mộ Dung đừng lo, bác sĩ của tôi đã nắm rõ bệnh tình của bảo bối nhà anh, bọn họ nói, mặc dù có chút khó khăn, nhưng không phải bọn họ không làm được!”

"Chưa hết, người chữa bệnh cho bảo bối của anh không phải là bác sĩ bịp bợm nhà anh."

Mộ Dung Kiệt không để ý đến lời nói bỡn cợt của Chu Bân, tiếp tục hỏi"Vậy anh có cách để cô ấy nhớ lại tôi?”

Chu Bân nhấp một hớp rượu đỏ, thở dài một hơi.

"Cái này, còn phải nhờ vào anh! ! !”

Sắc mặt Mộ Dung Kiệt lập tức đen như than"Anh vừa nói cái gì?”

Chu Bân quay người lại bước đến chỗ Mộ Dung Kiệt"Đại ca, anh muốn người phụ nữ của anh nhớ lại, đâu phải là chuyện dễ dàng gì, anh chỉ có thể làm người yêu của cô ấy lần nữa!”

"Người yêu lần nữa….? Anh có biết, bây giờ cô ấy nhìn thấy tôi liền xem như cọp ăn thịt người, muốn tránh còn không kịp chớ nói chi là yêu!”

Nói đến đây, anh cảm thấy rất bất lực!

"Đại ca đối xử với cô ấy bá đạo như thế làm sao người ta không sợ cho được.” Hắn đưa ánh mắt tò mò nhìn anh hỏi

Không thể nào, bá đạo cũng có lỗi? ? ?

"Vậy anh muốn tôi phải làm sao? Tôi không có bắt nhốt cô ấy lại hung hăng giày xéo cũng là nhân từ quá mức rồi!”

"Anh không biết dùng đầu óc làm việc à? Không sợ càng làm như thế càng kéo xa khoảng cách với cô ấy sao, đại ca, anh đang cầu xin người ta nhớ lại anh nên anh đừng làm theo cảm tính có được không!"

Trong mắt Chu Bân thoáng qua một tia gian trá. Người trong thiên hạ ai ai cũng biết, anh không đời nào đối đãi người phụ nữ của anh như vậy!

"Nói đi, tôi nên làm sao?” Anh đang ảo não chết đi được!

"Cưng chiều! ! !” Đáy mắt Chu Bân thoáng hiện lên ý cười!