Vì muốn chuẩn bị cho kì thi nhận chứng chỉ giáo viên, Hà Nhan mua một đống sách về học.
Thông thường vào thời điểm Hà Nhan học tập, cho dù là Chung Quyền cũng không thể quấy rầy cậu.
Nếu Chung Quyền cứ cố chấp muốn sáp lại hun hun ôm ôm gì đó, Hà Nhan sẽ dùng ngữ khí có chút nghiêm khắc "tống" hắn ra ngoài.
Mỗi lần như vậy, Chung Quyền mặc dù mơ mơ hồ nhưng vẫn nghe lời cậu đi ra ngoài, nhưng trong lòng hắn vẫn cảm thấy có chút kì quái, từ lúc nào hắn lại nghe lời như vậy nhỉ!?.
Trên thực tế bởi vì từ khi hắn còn là Hà Bạch, đã bị Hà Nhan quản giáo như vậy, từ lâu đã trở thành thói quen.
***
Mấy hôm trước, Chung Quyền đã điều tra ra được người hại hắn mất trí nhớ, người đó không ai khác chính là anh trai của Lý Mộ.
Sau một hồi bày mưu tính để trả thù gã, làm gã liên hôn thất bại, cổ phần cũng vì thế giảm mạnh.
Lý Mộ cầm tất cả chứng cứ của anh trai y đến trước mặt Chung Quyền đó là bởi vì y muốn mượn tay của Chung Quyền, giúp y có đủ cường lực để tranh đoạt gia sản của Lý gia, cướp tất cả từ tay của anh trai y.
Nhưng cuối cùng sự tình sau đó, Chung Quyền cũng lười quan tâm.
***
Hôn lễ được tổ chức ở ngoại quốc vào một mùa xuân ấm áp, có bãi cát dài và bờ biển rộng, lúc này bụng Hà Nhan đã rất to.
Hà Nhan mặc tây trang, cậu ngại mình xấu, buồn rất lâu, sau đó Chung Quyền ôm cậu dỗ dành, nói cậu rất rất đẹp, đợi sau khi cậu sinh em bé xong, bọn họ lại chụp thêm vài bộ ảnh cưới nữa.
Hà Nhan được dỗ đến cười trông rõ xinh.
***
Bụng Hà Nhan càng lúc càng lớn, Chung Quyền thỉnh thoảng cũng sẽ nghỉ làm để dẫn cậu đi kiểm tra định kỳ, tiện thể cũng đi khám bệnh của hắn.
Đối với ký ức của Chung Quyền, Hà Nhan cũng không thật sự để ý nhưng cậu vẫn đau lòng khi nhìn thấy Chung Quyền mỗi ngày đều rất nổ lực để nhớ lại.
***
Lần này Hà Nhan đã đủ tháng để sinh, bé con được sinh ra vào một mùa hè, Chung Quyền lúc nào cũng kè kè bên cậu.
Hắn nhìn Hà Nhan đau đến tê tâm liệt phế, đau lòng gần chết, quyết định lần này sinh xong hắn sẽ lập tức đi buộc ga-rô*, không bao giờ sinh nữa.
*Biện pháp triệt sản dành cho nam giới hoặc tránh thai vĩnh viễn.
Hà Nhan đau khoảng chừng sáu tiếng đồng hồ, thời điểm bé con ra đời, Chung Quyền vậy mà ngoài ý muốn ngất xỉu.
Chung Quyền chỉ hôn mê một chút, sau khi tỉnh lại, hắn liền đi xem con của mình.
Bé con là một Omega nam, em còn rất nhỏ nhưng lại nhìn ra em giống người ba Omega của mình, lớn lên nhất định em sẽ là một Omega xinh đẹp.
Nhị Nguyệt bây giờ đã biết đi, cô bé đang được bảo mẫu nắm tay đứng bên cạnh, nhưng em lại muốn được ôm lên, em muốn nhìn em trai của mình.
Tầm mắt Chung Quyền sáng lên, hắn giống như vừa bừng tỉnh từ cơn mê, hắn nhìn Nhị Nguyệt, sau đó lại nhìn đứa bé vừa được sinh ra.
Hắn ôm Nhị Nguyệt đi tới trước giường Hà Nhan.
Hà Nhan mệt mỏi mở mắt, nhìn Chung Quyền: “Sao vừa rồi anh lại ngất xỉu, làm em sợ lắm biết không!?”
Chung Quyền bắt lấy tay của Hà Nhan, hôn cậu một cái, đột nhiên nói: “Anh mua khăn quàng cổ cho em và Nhị Nguyệt, nhưng hình như anh làm rơi mất rồi, xin lỗi em.”
Đôi mắt Hà Nhan ngạc nhiên mở to, nước mắt cũng theo đó mà rơi xuống.
Cậu khóc xong lại cười, nhìn Chung Quyền, đây là Alpha của cậu: “Khăn quàng cổ không bị rơi mất, em đã nhận được rồi, chỉ là hiện tại anh còn phải mua thêm hai cái nữa, anh và con cũng phải mang mà...”
TOÀN VĂN HOÀN
-----------
Cuối cùng cũng đã hoàn rồi, cảm ơn mọi người thời gian qua đã luôn ủng hộ truyện, hẹn gặp lại vào những truyện sau nhé!!! Bye bye.
Không quên cầu mọi người cmt+ bắn sao chíu chíu 🌟 ⭐