Nghe xong Hải Uy kể lại, Thủ Trần nhất thời có vẻ như điên khùng cười chói tai: "Dược Thiên Sầu a Dược Thiên Sầu! Hay cho ngươi a Dược Thiên Sầu, quả nhiên là không quên ta, lại đối với ta phòng bị tới nông nỗi như vậy, ngươi có tính là sợ hãi ta hay không? Ha ha!"
Nguyên lai ngày đó diễn ra một trận chiến tại Linh Phương cốc, Yến Truy Tinh chiến bại mà không chết khiến Dược Thiên Sầu thật sâu kiêng kỵ, nhưng vận dụng toàn bộ thế lực trong tu chân giới tìm kiếm một lần, căn bản không phát hiện được dấu vết gì liên quan tới Yến Truy Tinh. Dược Thiên Sầu cũng không rõ ràng lắm rốt cục Yến Truy Tinh còn sống hay đã chết, bởi vì ma công kia quá tà môn, hơn nữa sau đó đám người Man Hổ tại Đại Tuyết sơn đã biến mất, nhất thời làm trong lòng Dược Thiên Sầu nổi lên cây gai rất lớn.
Dược Thiên Sầu có cảm giác rất mãnh liệt, việc này khẳng định còn chưa xong, nhưng hiện tại đúng là tìm không được Yến Truy Tinh, hắn cũng không thể bởi vì việc này mà hỏng cả việc lớn, vì đi tìm Yến Truy Tinh mà chuyện gì cũng không làm.
Cuối cùng suy nghĩ nhiều lần, trong lòng có định luận, Yến Truy Tinh hiện tại ở trong tu chân giới đều bị người truy đánh, người bình thường đối với sự cường thế của mình sẽ không dám giúp hắn, trừ phi muốn chết thì không nói được.
Cứ như vậy, Vạn Ma cung cùng Bách Hoa cung lập tức biến thành điểm tựa hoài nghi của hắn. Bởi vì Vạn Ma cung Yến Vô Trần là gia gia của Yến Truy Tinh, Bách Hoa cung Bách Hoa tiên tử là mẹ của Yến Truy Tinh, cả tu chân giới nếu nói có người mạo hiểm liều chết giúp đỡ Yến Truy Tinh, hẳn là hai nhà này không thể nghi ngờ.
Càng nghĩ, bởi vì không muốn làm ra động tĩnh quá lớn đả thảo kinh xà, vì thế Dược Thiên Sầu phái ra thân tín đáng tin cậy được, để cho Hải Uy cùng Mạc Thiếu Quân canh giữ bên ngoài Vạn Ma cung, điểm chính là phải canh giữ chỗ ở của Yến Vô Trần, nếu phát hiện người hoặc sự vật khả nghi, hai người sẽ lập tức đem tình huống truyền tống tới chỗ người Thanh bang và Hồng bang. Mà Hồng Thất cùng cổ Thanh Vân cũng sẽ lập tức vận dụng lực lượng men theo dấu vết đi điều tra rõ, chỉ cần có chút chứng cớ tỏ rõ Vạn Ma cung có quan hệ tới Yến Truy Tinh, Dược Thiên Sầu sẽ không chút lưu tình tiến hành hủy diệt Vạn Ma cung, chẳng sợ lật ngược mặt đất ba thước cũng phải tìm cho ra hắn.
Đồng dạng, bên phía Bách Hoa cung Dược Thiên Sầu cũng không buông thạ, phái ra Thiên Dã cùng Lý Thu Hương hai vợ chồng đi âm thầm giám thị. Người biết việc này cũng không nhiều lắm, ngoại trừ Dược Thiên Sầu còn có bốn người này, cùng Hong Thất và cổ Thanh Vân.
Vốn Dược Thiên Sầu muốn dứt khoát trực tiếp tiêu diệt Vạn Ma cung và Bách Hoa cung, để Yến Truy Tinh không còn chỗ nào che thân. Nhưng hắn lo lắng ma công thật sự tà môn, mình cũng không nắm chắc tìm được Yến Truy Tinh, nên mới để lại hai môn phái này làm mồi. Hắn cũng không tin Yến Truy Tinh không có bất kỳ chỗ dựa nào mà lại có thể quật khởi, tất hắn phải tìm điểm dừng chân tin cậy, có thể nói lưu lại hai môn phái này là vì không muốn hao phí quá nhiều nhân lực vật lực để đi tìm một cách mù quáng.
Bố cục như vậy không thể không nói là mưu tính sâu xa, hơn nữa cũng thật cho hắn phòng ngừa chu đáo mà đụng được, bản thân Yến Truy Tinh cũng không biết là xảy ra chuyện gì, thật sự lại sống lại trên thân thể tiểu đệ tử Thủ Trần đang phụng dưỡng bên người Yến Vô Trần tại Vạn Ma cung. Nhưng sự tình luôn có những chuyện không thể đoán trước, cái gọi là người định không bằng trời định, Hải Uy như thế nào cũng không nghĩ tới tu vi Yến Truy Tinh đã đạt tới Hóa Thần hậu kỳ, hơi chút lộ dấu vết liền lập tức bị Yến Truy Tinh phát hiện. Yến Truy Tinh dựa vào Ma Nhãn lợi hại lập tức đem mọi việc hiểu được thật rõ ràng.
"Ngươi nói còn có hai người đang canh giữ ngoài Bách Hoa cung?"
"Phải!" Hải Uy lễ độ cung kính trả lời.
Thủ Trần nghe vậy nhất thời nghiến răng nghiến lợi, thống hận lại không thể không bội phục Dược Thiên Sầu, đã biết chuyến này mình đi ra là sẽ đi Bách Hoa cung,
Không nghĩ tới đã sớm rơi vào trong bàn tính của Dược Thiên Sầu, tên gia hỏa kia thật sự lại đáng sợ như vậy, không sớm ngày thu dọn hắn quả nhiên là phiền phức thật lớn. Nếu không phải trong lúc vô ý phát hiện được Hải Uy, chính mình ỷ vào bên ngoài thay đổi nhất định sẽ thâm nhấp vào Bách Hoa cung.
"Người cùng ngươi giám thị Vạn Ma cung đang ở nơi nào?" Thủ Trần quát.
Hải Uy chỉ hướng phương xa nói: "Mạc Thiếu Quân ở bên kia, ta cùng hắn đều tự canh giữ ở khu vực ít có người đi qua. Dược Thiên Sầu nói, phàm là kẻ làm chuyện lén lút sẽ không dám quang mình chính đại, chỉ có thể lén lút đi đường nhỏ, phàm là gặp người như thế đều là người khả nghi, một người cũng không buông tha, phải tra xét hêt."
"Đồ hỗn trướng kia đang nói chính bản thân hắn đi!" Thủ Trần tức giận đến nổi trận lôi đình, không nghĩ tới còn chưa gặp được Dược Thiên Sầu đã bị Dược Thiên Sầu làm tức giận một phen. Trong đầu hắn bỗng nhiên toát ra ý niệm lần này vừa xuất sư liền bất lợi, lập tức cảnh giác lên, cảm giác tên kia thật là đáng sợ, lần này nhất định phải càng cần thận nhiều hơn nữa. Hắn bình phục lại một chút cảm xúc, hờ hững hỏi: "Ngươi có biết hiện tại Dược Thiên Sầu ở nơi nào hay không?"
"Không biết. Ta cũng đã có thời gian thật dài không gặp qua hắn, có sự tình gì đều là trực tiếp thông tri Thanh bang cùng Hồng bang." Hải Uy trả lời.
"Hắc hắc! Thanh bang cùng Hồng bang, tay sai của Dược Thiên Sầu!" Thủ Trần bỗng nhiên nhìn về phía phương xa, cười lạnh nói: "Dược Thiên Sầu, lần này là lần chúng ta phải quyết định thắng bại. Ngươi đã cho ta, ta sẽ gấp mười lần gấp trăm lần trả lại cho ngươi...Ngươi tiếp tục ở lại đây giám thị, làm bộ như chưa bao giờ thấy qua ta." Sau khi dặn Hải Uy, lại nhanh chóng bay qua chỗ Mạc Thiếu Quân ẩn nấp.
Đã biết mục tiêu đại khái, bằng tu vi của hắn thật nhẹ nhàng dụ dỗ được Mạc Thiếu Quân đi ra. Sau khi khống chế xong lại hỏi một phen, lấy được tin tức không khác với lời Hải Uy nói. Chuyện có quan hệ tới Dược Thiên Sầu, hai người chỉ biết chuyện liên quan tới Tụ Bảo Bồn, nhưng toàn là chuyện không có gì quan trọng, lại làm cho Thủ Trần thêm một trận buồn bực...
Sau hậu sơn Bách Hoa cốc, Thiên Dã bay đến chỗ hẻo lánh, song chưởng hợp thành hình loa phát ra thanh âm như chim Đỗ Quyên kêu vang, trong bụi cây cách đó không xa lập tức liền có động tĩnh. Lý Thu Hương bay tới, nhìn thấy Thiên Dã kỳ quái nói: "Sao hiện tại huynh lại tới đây, có chuyện gì?"
"Nam nhân của ngươi nhớ ngươi, chẳng lẽ đi qua thăm ngươi một chút cũng không được sao?"
Không phải thanh âm của Thiên Dã, Thiên Dã cũng không mở miệng nói chuyện, thanh âm là đến từ sau lưng. Lý Thu Hương kinh hãi, đột nhiên quay đầu lại, cũng nhìn thấy hai đạo hồng mang yêu dị thẳng nhiếp tâm thần... Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Trong Bách Hoa cốc, Thủ Trần đi thẳng tới đại môn Bách Hoa cung, ngắm nhìn bốn phía không khỏi cảm khái hàng vạn hàng ngàn, trước đó như chuột chạy qua đường người người kêu đánh, nhiệt náo tới mức có nhà cũng không dám quay về, lần này nếu không phải đã thay đổi dung mạo, chỉ sợ còn chưa có phương tiện trở về. n, tất cả chuyện này đều do Dược Thiên Sầu tạo thành, không khỏi lại nghiến răng nghiến lợi một trận.
"Người kia dừng bước!" Hai gã đệ tử thủ vệ Bách Hoa cung vọt ra, nhìn Thủ Trần đẩy tay quát: "Nơi đây không cho tự tiện xong vào, có việc thì báo, vô sự tốc tốc thối lui."
Thủ Trần ngần ra, lúc này mới nhớ tới mình đã không còn là thiếu cung chủ năm xưa có thể tùy ý ra vào Bách Hoa cung. Bất quá nếu đã dám đi tới dĩ nhiên đã chuẩn bị xong lý do để nói, chấp tay: "Ta vốn là đệ tử của đệ tử Yến cung phụng Vạn Ma cung, lần này phụng lệnh tổ sư đến bái kiến Bách Hoa cung chủ, có chuyện chuyển cáo. Phiền toái thông báo một chút!"
Năm đó sau khi Yến gia phụ tử gây chiến, toàn bộ đệ của Bách Hoa cung cùng Vạn Ma cung có quan hệ tới việc này đều bị Phù Tiên Đảo mượn cơ hội thanh trừ, có thể
Nói hiện tại Bách Hoa cung đã bị Phù Tiên Đảo mượn cơ hội cầm giữ. Nghe được là đệ tử Vạn Ma cung, lúc này thủ vệ đệ tử sắc mặt không dễ xem quát: "Cung chủ chúng ta không muốn gặp người của Vạn Ma cung."
Thủ Trần nghe vậy nhất thời biến sắc, bằng tu vi của hắn xem như trực tiếp xông vào Bách Hoa cung cũng là thoải mái tự nhiên, nhưng hắn sợ chung quanh có người của Dược Thiên Sầu phái ra canh giữ, sợ sẽ đưa tới phiền toái không cần thiết, cho nên mới quang mình chính đại đến đây, ai ngờ vẫn gặp phải phiền toái.
Đúng lúc này, bên trong có người lên tiếng nói: "Đề cho hắn vào đi!" Thanh âm rất êm tai, Thủ Trần ngẳng đầu vừa nhìn, nhất thời vẻ mặt dịu đi không ít, không phải là người khác mà chính là muội muội của hắn Yến Tử Hà.
Kỳ thật mẹ con Bách Hoa tiên tử cũng quả thật không muốn gặp lại người của Vạn Ma cung, nếu không Phù Tiên Đảo cũng không thể thoải mái cầm giữ Bách Hoa cung.
Nhưng Thủ Trần này, Yến Tử Hà đúng lúc đi ngang cũng từng nhận thức, biết hắn thật sự là người trường kỳ phụng dưỡng bên người gia gia, có thể nói là chưa bao giờ ra khỏi Vạn Ma cung, hiện giờ đột nhiên xuất hiện nơi này chắc là có chuyện gắp gắp, nên bảo người cho hắn tiến vào.
Yến Tử Hà có chút tò mò nhìn Thủ Trần hỏi: "Thủ Trần, ngươi không ở bên người gia giạ, sao lại tới nơi này?"
"Gặp.., gặp qua tiểu thư." Thủ Trần có chút gượng ép thi lễ nói: "Tổ sư để cho ta mang lời chuyền cáo đến Bách Hoa cung chủ."
"Nga!" Yến Tử Hà cũng không làm khó hắn, gật đầu nói: "Vậy ngươi đi theo ta!" Theo sau dẫn Thủ Trần đi vào trong Bách Hoa cung.
Trong Bách Hoa cung, mỹ nữ nổi danh Hoa Hạ tu chân giới không biết từ khi nào mái tóc đã hoa râm, làm cho Thủ Trần đứng ngay trước mặt nhìn tới có chút lo lắng, nhất thời đã quên hành lễ. Vẻ tao nhã của Bách Hoa tiên tử cũng không giảm, ngồi ngay ngắn trên ghế cao, xem xét Thủ Trần đứng phía dưới, đôi mày hơi nhíu nói: "Có lời gì cứ nói đi!"
Thủ Trần phục hồi lại tinh thần, nhìn nhìn vài tên cung nữ đứng hầu bốn phía, ngay trước mặt mọi người quỳ xuống dập đầu nói: "Vãn bối gặp qua cung chủ, vấn an cung chủ bình yên."
Thấy hắn dùng đại lễ, Bách Hoa tiên từ nhiều ít có chút ngoài ý muốn, giật mình, trên mặt thêm vài phần hảo cảm, nâng tay nói: "Không cần đa lễ, có chuyện cứ nói thẳng!"
Thủ Trần ngẩng đầu lên nói: "Vãn bối mang đến là một ít chuyện riêng tư." âm thầm truyền âm nói tiếp: "Thỉnh cung chủ bài trừ người hầu, tổ sư để cho ta mang đến tin tức thiếu cung chủ."
Bách Hoa tiên tử nghe vậy sắc mặt đột biến, nhưng lại nhanh chóng khôi phục vẻ hờ hững, nhìn chung quanh, phất tay nói: "Các ngươi đều lui ra đi! Tử Hà, con cũng lui ra." Yến Tử Hà sửng sốt, nhưng vẫn nghe lời cùng một đám cung nữ lui xuống.
Trong điện chỉ còn lại hai người bọn họ, Bách Hoa tiên tử bỗng nhiên đứng lên, nhanh chóng hướng bốn phía bày ra cách âm kết giới, nhìn chằm chằm phía dưới có chút kích động hỏi: "Ngươi vừa mới nói ngươi mang đến tin tức của ai?" Tuy rằng bà nghe hiểu, nhưng vẫn không tin, bởi vi vẫn cho rằng con của mình đã bị Dược Thiên Sầu giết đi, không nghĩ tới lại có tin tức của đứa con, bà làm sao có thể không kích động.
Thủ Trần hiền nhiên cũng bị kích động khấu đầu ba cái, ngẩng đầu lên nhìn Bách Hoa tiên tử có chút nghẹn ngào nói: "Đứa con bất hiếu, làm cho mẫu thân lo lắng."
Lời này vừa nói rạ, giống như kinh động lòng người, Bách Hoa tiên tử mặt hoa thất sắc nhìn chằm chằm người đang quỳ nghẹn lời nói: "Ngươi.., ngươi.., ngươi gọi ta là gì?"
■■■■■■■■■■■■■■■■■■■■■■■