Ở trong mắt chúng nhân, Thiên Hạ thưong hội so sánh cùng Tuyệt Tình Cung hiển nhiên là phải roi ờ phe nhược thế. Tuyệt Tình Cung không tìm Thiên Hạ thương hội gây phiền phức coi như đã làm tốt lắm rồi. Thế nhưng lúc này, tất cà mọi người đều không dám tin Dược Thiên Sầu lại sẽ đổi trắng thay đen, muốn tìm Tuyệt Tình Cung để gây phiền phức.
Vì thế, chứng kiến Dược Thiên Sầu bi phẫn gầm rú như vậy, mọi người theo bản năng thầm nghĩ Phượng Cửu Như làm thế xác thực là hoi quá đáng. Đều cho rằng Tuyệt Tình Cung hung hăng càn quấy có điểm quá mức, dám nháo sự ở trong Mê Huyễn Tiên Thành, đây chứng thực là đang và lên trên thể diện của Liên Minh Thương Hội! Trong lúc nhất thời mọi người đều âm thầm khiển trách Tuyệt Tình Cung, lại không hề có người nào hoài nghi Dược Thiên Sầu đang nói hươu nói vượn.
"Là tên vương bát đản Phượng Cửu Như kia sao?" Vi Xuân Thu nghe vậy thì không khỏi trợn mắt lên, thần tình hung dữ nói: "Khinh người quá đáng, gia gia ta sẽ đi làm thịt hắn ngay bây giờ."
Chuyện hung hăng càn quấy như thế này, cũng không sao tránh khỏi làm cho Thanh Dực Bức Vưong phẫn nộ. Hắn đã thông báo rằng mình trán thủ ở trong này, thế nhưng tên tiểu bối Phượng Cửu Như kia lại dám đến phá quán, không thèm coi thể diện của hắn vào đâu?
"Đứng lại!" Dược Thiên Sầu nhanh chóng ngăn cản Vi Xuân Thu, lớn tiếng quát: "Người ta là Tiên giói đệ nhất đại phái, có tư cách không thèm đem quy củ Liên Minh Thương Hội vào trong mắt. Còn chúng ta không thể làm được như bọn họ, mau đi người của Liên Minh Thương Hội đến đây chủ trì công đạo."
Theo sau thầm truyền âm mắng: "Lão biên bức, đừng phá hỏng hảo sự của ta, mau mau đi làm theo như lời ta nói."
Vi Xuân Thu ngần ra, theo sau vung tay áo, hóa thành lưu quang phiêu trần lao vút tới phương hướng của Liên Minh Thương Hội mà đi...
Hành động của Dược Thiên Sầu lại khiến cho chúng nhân xung quanh đây sôi nổi bàn tán rôm rả. Liên Minh Thương Hội chính là đại biểu cho Tiên Cung ah! Dám không đem quy củ của Liên Minh Thương Hội nhìn vào trong mắt, cái mũ này quá lớn không ai dám đội, lời này mà truyền ra ngoài, Tuyệt Tình Cung cũng đủ đau đầu ah! Lúc này trong đám đông, đã có người sắc mặt đại biến, âm thầm rút lui.
Đám lĩnh chủ chư quốc nhân gian đứng ngay tại cửa lớn, nghe vậy diễn cảm trên mặt cũng vô cùng phẫn nộ. Vũ Nam Thiên cùng Hồ Trường Thọ đứng sóng vai nhau ở phía trước, lúc này thầm truyền âm nói: "Bút tích lớn như thế này cũng chỉ có Chưởng Hình Sứ mới dám buông tay làm! Đổi thành chúng ta chỉ sợ là phải hảo hảo suy nghĩ thật kỹ ah!"
"Đúng thế." Hồ Trường Thọ cảm khái truyền âm nói: "Chưởng Hình Sứ lần này muốn choi bài ngửa với Tuyệt Tình Cung rồi! Nói thật lòng, bản thân ta có đôi chút lo lắng, người ta dù sao cũng là Tiên giói đệ nhất đại phái mà."
"Sợ cái gì! Cùng lắm thì chúng ta quay về nhân gian thôi." Vũ Nam Thiên không cho là đúng nói: "Nhưng ta lại có chút cảm thương đám tán tu kia, tuy rằng bọn hắn không quan hệ với bên nào, nhưng không có chuyện gì bọn hắn chạy đến tham gia náo nhiệt làm gì ah! Gặp phải loại người tâm tình không theo lẽ thường mà phán định như Chưởng Hình Sứ của chúng ta, thôi thì coi như bọn hắn đen đủi vậy!"
Trong phân đà Tuyệt Tình Cung, Phượng Cửu Như ngồi trên tràng kỷ cao nhất. Hồ Quang Tứ Đảo, bốn vị chưởng môn Lam Hạo, Hứa Hữu Thường, Pháo Đồ Hưng, Ninh Từ Tầm phân chia nhau ngồi ở hai bên, bốn người này đều là sư huynh đệ đồng môn, vốn trước kia là cùng một nhà, nhưng sau khi sư phụ của bốn người chết vào trong tay cừu gia, thì giữa bốn người đã nảy sinh ra tranh chấp vị trí chưởng môn. Kết quả đang hảo hảo một nhà liền chia ra thành bốn nhà!
Hồ Quang Tứ Đảo nằm trong phạm vi thế lực của Tuyệt Tình Cung, vậy nên xưa nay vẫn luôn duy trì làm thiên lôi cho Tuyệt Tình Cung, bất quá điều đó không có nghĩa là ngay cả cái mạng nhỏ của minh cũng không quản đến. Hôm nay bọn hắn vừa nhận được tin, liền vội vàng chạy đến, ban đầu cũng không biết Tuyệt Tình Cung muốn làm gì, nhưng sau khi đến nơi mới biết, Phượng Cửu Như gọi bọn hắn tới là muốn hỏi xem ai nguyện ý xách đao đi phá bãi trong địa bàn của Thiên Hạ thương hội?
Lúc này bốn người nghe xong sắc mặt đều đại biến, bọn hắn không phải ngốc tử, chuyện tình Dược Thiên Sầu chém giết đệ tử Tuyệt Tình Cung ở trong Thần Khư Cảnh ai mà không biết, xem như đã muốn kết thù cùng Tuyệt Tình Cung. Hơn nữa bên ngoài đang truyền tin Thương Hội thiên hạ sập khai trương, cho nên bọn hắn rất nhanh liền đã hiểu ra, Phượng Cửu Như là muốn bốn người bọn hắn trở thành công cụ để lợi dụng.
Nếu đối phó với người bình thường, có thể bốn người sẽ tranh nhau đi tiên phong! Nhưng Dược Thiên Sầu này cũng không phải người tầm thường ah! Bên cạnh hắn có Thanh Dực Bức Vương cùng Bạch Vân sơn chủ trấn thủ mà còn dám tới địa bàn của người ta quấy phá. Nếu suốt đời này bọn hắn không đi ra khỏi Mê Huyễn Tiên Thành thì cũng thôi, nhưng nếu vừa đi ra, hai vị cao thủ tu vi Tiên Đế sơ kỳ kia, há lại có thể buông tha cho bọn hắn ư?
Phượng Cửu Như thấy bốn người hàm hồ không chịu đáp ứng. Hắn liền không khách khí, mà trực tiếp uy hiếp, nói: "Chư vị! Các ngươi không có lựa chọn nào khác, nếu hai lão yêu quái kia muốn giết các ngươi, Tuyệt Tình Cung chúng ta còn nắm chắc thời gian bảo trụ tính mạng cho các ngươi. Nhưng nếu Tuyệt Tình Cung chúng ta muốn giết các ngươi, thì hai lão yêu quái kia khẳng định là không thể giúp được cho các ngươi cái gì. Tốt nhất các ngươi hãy nghĩ thông suốt đi, đừng làm ra những quyết định sai trái, đến lúc muốn hối hận cũng không kịp nữa đâu."
Lời đã nói đến nước này, bốn người quả thực cũng không còn lựa chọn nào khác, đành phải miễn cưỡng đáp ứng Cửu Phượng Như. Bất quá trong lòng đều nói thầm, Tuyệt Tình Cung các ngươi đã không sợ hãi lão yêu quái kia, vậy như thế nào còn kêu chúng ta đến gây chuyện. Vì sao các ngươi không trực tiếp đến giải quyết người ta ah!
Bọn hắn không biết rằng, chuyện này hoàn toàn là do Phượng Cửu Như vượt mặt thượng cấp, cũng không phải là quyết sách thượng tầng của Tuyệt Tình Cung. Bằng vào tu vi Đại Tiên hậu kỳ của Phượng Cửu Như, đừng nói là hai lão yêu quái, tùy tiện một lão yêu quái búng tay đều có thể giết hắn rồi. Nếu không thì bản thân hắn đâu cần phải cố kỵ như thế này.
Nhưng suy đi tính lại, Phượng Cửu Như cuối cùng vẫn muốn nhúng tay vào chuyện này, một phần vì muốn thể hiện năng lực, để mấy lão gia hỏa trên thượng tầng phải nhìn mình bằng một con mắt khác, hơn nữa lại chứng kiến bốn người này không quá kiên quyết, vì thế muốn phơi bày ra uy khí của Tuyệt Tình Cung. Trước ngày Thiên Hạ thương hội khai trương, đã loan truyền đi tin tức, khuyên can các phái tốt nhất là không nên đi tham dự buổi khai trương của Thiên Hạ thương hội, nếu không chính là muốn đối lập cùng với Tuyệt Tình Cung.
Lúc đầu tin tức ở bên ngoài truyền về, các mồn phái khác quả nhiên là khiếp sợ trước uy khí của Tuyệt Tình Cung, cho nên không ai dám đi tham dự buổi khai trương của Thiên Hạ thương hội. Theo sau, Phượng Cừ Như mới đắc chí đem chuyện này thổi
Phồng dâng lên với bốn vị chưởng môn, đệ tử hắn Tôn Luân cũng đứng ở một bên nịnh hót không ngừng. Kết quả làm cho mấy vị chưởng môn cũng âm thầm kinh hãi, không nghĩ tới thanh danh của Tuyệt Tinh Cung còn lợi hại đến mức, tùy tiện phát ra cảnh cáo, liền đã khiến cho các môn phái trong Tiên giới không dám huyên náo. Vì thế mấy người cũng chậm rãi quan sát.., ềkhông ra lời phản đối thêm nữa. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Đang vui sướng thống khoái thổi phồng, thì bên ngoài lại có người muốn gặp đà chủ truyền tin. Tôn Luân cảm giác hơi có chút ngoài ý muốn, liền hướng mấy người ôm quyền xin cáo lui, đi ra ngoài gặp tên đệ tử truyền tin, dò hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì hay sao?"
Lúc này gã đệ tử kia, liền đem những biến cố phát sinh ở Thiên Hạ thương hội giảng thuật qua một lần.
Sau khi Tôn Luân nghe xong thì có chút phát mộng, vốn theo suy nghĩ của hắn, thì sư phụ căn bản không cần quan tâm đến Dược Thiên Sầu làm gì. Nếu trên thượng tầng có pháp chỉ thì đó lại là một chuyện hoàn toàn khác!
"Ngươi tiếp tục đi thăm dò tình hình cho ta." Tôn Luân khoát tay cho tên đệ tử kia lui ra. Theo sau cảm giác tinh thế có điếm nghiêm trọng, hắn cũng không dám giấu diếm, mà nhanh chóng quay về bên người Phượng Cửu Như đang vui vẻ tán chuyện, truyền âm thuật lại đầu đuôi sự tình đang phát sinh.
Lúc này nụ cười trên mặt Phượng Cửu Như đã biển thành cứng đờ. Hồ Quang Tứ Đảo bốn vị chưởng môn thoáng đưa mắt nhìn nhau, không hiểu chuyện gì đẵ xảy ra mà khiển cho Phượng trưởng lão đang tràn trề tự tin, mà lại thất thố như thế. Lúc này, sau khi kinh hãi qua đi, Phương Cửu Như bỗng dưng vỗ chưởng xuống bàn, nhảy đựng lên phẫn nộ quát: "Thằng nhãi con dám vu cáo hãm hại lão phu! Đi, theo ta đi nhìn xem nào."
Tại một gian phòng trong phân hội Vạn Cổ Thông, Vạn Cách Di, Hỏa Phong, Đỗ Nam Sơn cùng Á Đông Lâu đang ngồi thương nghị. Ngày hôm nay ngoài bốn người bọn hắn ra, thì còn có Á Phu Tử, Thủy Minh Thanh, Hỏa Luyện Thanh, Hỏa Vân Long, Đỗ Khai Nhân, Đỗ Phong, còn có Vạn Linh cũng ở bên trong gian phòng.
Hôm nay những người này chủ động tập trung lại, đều vì muốn đến chức mừng buổi lẽ khai trương của Thiên Hạ thương hội, có thể nói là đã chuần bị cấp cho Dược Thiên Sầu rất nhiều thể diện. Đối với Hỏa Luyện Thanh mà nói, thì hắn không hề nghĩ ra, Dược Thiên Sầu có tiềm năng phát triển hung mãnh đến như thế. Lại dám một mình đứng ra gây dựng một thương hội riêng, hơn nữa danh đầu phát ra cũng đã không nhỏ.
Bọn hắn mẫn tuệ nhận thấy được đây chính là một cái cơ hội không sai. Bởi Dược Thiên Sầu đều có quan hệ không tệ với hàng đệ tử của mỗi người trong này. Nếu như có thể nhân cơ hội này mà đẩy Thiên Hạ thương hội ngoi lên trên mặt nước, chỉ cần Dược Thiên Sầu không ngốc liền sẽ lĩnh nhận phần nhân tình này, dĩ nhiên đó cũng là một bước chặp nối quan hệ sâu sắc của đám con cháu đệ tử minh cùng với Dược Thiên Sầu. Làm như thế không chỉ Dược Thiên Sầu có lợi, mà đối với đám vãn bối như Hỏa Vân Long, Đỗ Phong, Thủy Minh Thanh mà nói, thì cũng là một chuyện tình phi thường có lợi. Vì thế đám người này mới tập trung ở đây, ngày hôm nay chỉ riêng Vạn Linh bất đồng với mọi người, nàng là do bị gia gia của minh bức phải đi.
Vốn mọi người muốn đến Thiên Hạ thương hội chức mừng, nào ngờ Phượng Cửu Như đột nhiên lại phát ra thông cáo, kết quả mọi người tạm hoãn hành trinh, cùng nhau chờ đợi diễn biến phát sinh. Đây cũng không phải là do bọn hắn sợ Phượng Cửu Như, mà tâm tư trong lòng đều muốn nhìn xem Dược Thiên Sầu sẽ ứng phó với hoàn cảnh này như thế nào. Nếu ngay cả chuyện nhỏ nhoi này mà Dược Thiên Sầu còn không làm nổi, thì bọn hắn nhất định là sẽ không tiến đến chúc mừng!