Vi Xuân Thu phất tay ngăn lời nói: "Bằng quan hệ giữa chúng ta, biện hộ thật quá khách khí, ngươi xem xem như vậy được chưa?" Nói còn chưa dứt lời, hắn len lén phiêu mắt nhìn Vân Bằng đang khoanh chân ngồi cách đó không xa, sau đó thấp giọng truyền âm nói: "Tiên thảo trong túi trữ vật của ngươi, ta phỏng chừng giá trị cũng phải một ngàn ức, trước đó ta đưa ngươi một trăm ức, hôm nay cho ngươi mười ức, cũng xem như một phần mười giá trị tiên thảo trong tay ngươi. Không bằng như vậy, số tiền này ngươi cũng không cần vội vã trả lại, xem như để lại phát triến Thiên Hạ thương hội mới là quan trọng, ngươi để ta chiếm một phần trong Thiên Hạ thương hội là được, hơn nữa ta cũng không cần, ngươi nghĩ thế nào? Nếu như ngươi đồng ý, ta lập tức đưa thêm mười ức cho ngươi."
Dược Thiên Sầu hơi ngả người ra sau, quan sát đối phương từ trên xuống dưới, rốt cục hắn đã nhìn ra, lão biên bức cũng cũng là một người bị tiền chui vào trong mắt, hắn ho khan một tiếng nói: "Luôn đào vốn liếng của ngươi, thật không thích hợp, ta phải nghĩ biện pháp khác."
"Đừng nha..." Vi Xuân Thu trừng lớn mắt, cũng không truyền âm, làm bộ cả giận nói: "Bằng quan hệ giữa chúng ta, quá khách khí thì không tốt...
Mẹ nó! Trước đó tìm ngươi vay tiền ngươi còn muốn chết muốn sống, hiện tại lại nằng nặc đòi cho vay, Dược Thiên Sầu lắc đầu nói: "Ta cũng không muốn mạo hiểm, nhưng ngươi cũng thấy, tu vi của ta nông cạn lỡ như ngày nào đó thương hội bị người đập phá, xem như ngươi mất hết vốn gốc, ta thực sự không muốn hại ngươi."
"Không cần lo lắng, ai dám phá buôn bán của Thiên Hạ thương hội, trước tiên phải qua cửa của ta." Vi Xuân Thu nghĩa bạc vân thiên vỗ ngực bảo chứng, lập tức lấy ra thủ trạc trữ vật đã chuẩn bị sẵn nhét vào trong tay Dược Thiên Sầu vẻ mặt nghiêm túc nói: "Nơi này là mười ức, chuyện cứ định như vậy."
Vân Bằng vẫn đang nhìn chằm chằm ở đây chợt lắc nhẹ đầu, chậm rãi nhắm mắt lại.
Dược Thiên Sầu cầm thủ trạc trong tay, vùng lông mày nhướng lên nói: "Như vậy cũng không phải không được.., lão biên bức, ta nói thẳng trước, mặc kệ ngươi bỏ bao nhiêu tiền đầu tư, không có ta cho phép chuyện của Thiên Hạ thương hội không cho ngươi nhúng tay, cũng không được can thiệp, nếu như ngươi đáp ứng việc này là được. Nếu như không đáp ứng ngươi cứ việc cầm tiền lại."
"Vậy...Vi Xuân Thu nhất thời do dự, cái gì cũng không quản, lẽ nào quyền lợi nói chuyện khi mình đã bỏ hơn trăm ức cũng không có sao? Đây không phải số tiền nhỏ a!
"Ngươi yên tâm, buôn bán lời tiền khẳng định không thiếu của ngươi, nói chung ngươi chỉ cần chờ chia tiền là được..." Dược Thiên Sầu bổ sung một câu, nếu như không phải muốn dùng lợi ích xuyên trụ đối phương, hắn vốn không muốn cho bất cứ người ngoài nào tham dự chuyện của Thiên Hạ thương hội.
Vi Xuân Thu nghiến răng nghiến lợi hạ quyết tâm nói: "Ta tin tưởng ngươi, cứ định như thế."
Dược Thiên Sầu nghe vậy thu lại thủ trạc, ha ha cười nói: "Vi bức vương, ngươi cứ yên tâm, bảo chứng tiền chia cho ngươi chỉ nhiều không ít."
Thiên Hạ thương hội vừa xuất danh, tự nhiên có rất nhiều người bắt đầu quan tâm chưởng môn Thiên Hạ thương hội là vị nào. Trên quảng trường ngay giữa các dãy núi, dùng từ người nhiều lắm miệng tạp để hình dung cũng không sai, mấy ngày qua, làm lãng phí mồm mép của bọn họ nhất chính là chưởng môn Thiên Hạ thương hội.
Năm ba người vừa chạm trán, mồm mép lập tức khởi lên, liền có người hỏi: "Nghe nói hay không, chưởng môn Thiên Hạ thương hội chính là Dược Thiên Sầu từng giết sạch đệ tử Tuyệt Tình cung trong Thần Khư Cảnh...
Tên khác lập tức lắc đầu nói: "Thực sự là kỳ quái, chỉ là một tán tu Hóa Thần kỳ, thế nào khả năng xuất ra năm trăm ức thần phẩm linh thạch để đăng ký thương hội...
Bên cạnh lập tức có người xen mồm nói: "Người ta không phải là một cao thủ Hóa Thần kỳ bình thường, có người nói bối cảnh rất sâu, ta tận mắt nhìn thấy Bạch Vân sơn chủ Vân Bằng làm tọa kỵ cho hắn, hiện tại các ngươi đi xem một chút, Thanh Dực Bức Vương và Bạch Vân sơn chủ vẫn đi phía sau nghe lệnh hắn, có hai vị cao thủ Tiên Đế sơ kỳ làm thủ hạ, các ngươi từng gặp qua tán tu Hóa Thần kỳ như thế sao?"
Cũng chỉ trong vài ngày, Bạch Vân sơn chủ Vân Bằng trở thành tọa kỵ của Dược Thiên Sầu đồng dạng truyền sôi sùng sục trong Tiên giới, hằng hà bao nhiêu người đang suy đoán và điều tra bối cảnh của Dược Thiên Sầu, chuyện Dược Thiên Sầu lần đầu tiên xuất hiện có quan hệ tới Tứ Thông thưong hội, nhưng sau khi sự tình tra tới Tứ Thông thưong hội, lại không biện pháp tiếp tục tra xuống phía dưới, không có nguyên nhân nào khác, bời vì hiện tại Tứ Thông thương hội không phải người bình thường có khà năng trêu chọc tới.
Về Tứ Thông thương hội, lúc này cũng đã trở thành tiêu điểm của toàn bộ Tiên giới...Tiên cung ngoại vụ đại thống lĩnh Ô Hùng nhìn trúng nữ nhi của hội trưởng Mục Binh Tứ Thông thương hội, trải qua sự bàn bạc và đồng ý của đôi bên, đại thống lĩnh Ô Hùng đã hạ sính lễ, song phưong đã đính xong hôn kỳ, ngay ba tháng sau có người nói đoạn nhân duyên sẽ được cử hành, chính là vì đôi nam nữ vai chính nhất kiến chung tình tại Thần Khư Cánh.
Tin tức này vừa công bố ra, địa vị của Tứ Thông thưong hội giống như nước lên thì thuyền lên, dùng từ này cũng đã không thích họp, phải dùng từ lên như bão táp để hình dung.
Hằng hà có bao nhiêu tán tu và tán tiên đạp phá cánh cửa Tứ Thông thương hội, cầu gia nhấp vào thương hội không dứt.
Mà rất nhiều môn phái lớn nhỏ cũng chủ động tìm tới cửa tống sinh ý cho Tứ Thông thưong hội làm, còn là loại chủ động chịu thiệt thời mà nhường ra lợi nhuận, có chút người có thẳng thắn nói rõ muốn kết giao với Tứ Thông thương hội, trong lòng tất cà mọi người đều biết rõ ràng, đơn giản đều đang bày tỏ thành ý với Ô Hùng, hi vọng nhân cơ hội này làm tốt quan hệ với Ô Hùng.
Thử nghĩ dưới loại tình huống này, còn có ai dám đơn giản đi tìm Tứ Thông thương hội để tìm hiểu tin tức về Dược Thiên Sầu, cho dù có một ít người rất có thân phận hỏi thăm khắp nơi, Tứ Thông thưong hội cũng phủ định tất cả, tuyệt không chịu tiết lộ lai lịch Dược Thiên Sầu. Trên thực tế trên dưới Tứ Thông thương hội cũng xác thực không biết lai lịch của Dược Thiên Sầu, chỉ bất quá ở một lần tuyển nhận người, bời vì một sự hiểu lầm nên mới chiêu được Dược Thiên Sầu mà thôi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Cũng chính vì sự hiểu lầm này mới đẩy số phận Tứ Thông thương hội đại chuyển biến nghiêng tròi lệch đất, nếu như không phải Dược Thiên Sầu giờ tay hô loạn, Tứ Thông thưong hội cũng không khà năng tổ chức đủ người đến Thần Khư Cảnh, cũng sẽ không nhận thức Ô Hùng, tự nhiên cũng sẽ không có Tứ Thông thưong hội ngày hôm nay.
Ngay khi Dược Thiên Sầu biết được tin tức này, hắn đang ngồi trong đại đường Vạn Cổ Thông tại Mê Huyễn Tiên Thành tán gẫu cùng Vạn Cách Di, chủ yếu là thinh Vạn Cách Di giúp hắn tìm người kiến tạo địa bàn của mình đồng thời cũng từ trong miệng Vạn Cách Di nghe được tin tức Mục Thiên Kiều sắp thành thân với Ô Hùng.
"Hai người bọn họ nhất kiến chung tình?" Dược Thiên Sầu nghe vậy ngây ra, hắn là diễn viên hoàn toàn có đủ cơ hội cùng Mục Thiên Kiều sinh ra quan hệ mờ tối, hắn thực sự không thấy ra Ô Hùng và Mục Thiên Kiều có khuynh hướng nhất kiến chung tình gì, cho nên nghĩ thế nào cũng nghĩ không thông địã vị hai người cách Xã nhau như thế làm sao giảo họp lại cùng một chỗ...
Vạn Cách Di đang ngồi cùng hắn nhìn thấy phản úng củã hắn cũng chợt ngẩn ra, lập tức bỗng nhiên tỉnh ngộ, vỗ tay hoan nghênh cười ha ha nói: "Đúng, ta nghe nói qua, ngươi và Mục tiểu thư có quan hệ không tệ, còn sóng vai huyết chiến qua trong Thần Khư Cảnh, nói vậy nhất định quan hệ không cạn, sắp tới Mục tiểu thư sẽ gà cho ô đại thống lĩnh, có quan hệ này, ngày sau nhất định có điều giúp ích cho Thiên Hạ thương hội..."
"Ha hả, ta triật hi vọng là như thế." Dược Thiên Sầu cười khách khí một câu, trong lòng cũng có chút lo lắng ngày trước Mục Thiên Kiều bỏ qua mặt mũi của nữ nhân hướng mình cầu ái, kết quả bị mình cự tuyệt, cũng không biết trong lòng người ta có ghi hận hắn hay không, khí lượng của nữ nhân ở phương diện này hắn luôn luôn mang theo sự hoài nghi, Mục Thiên Kiều nếu vì muốn tranh chút khấu khí mà cho mình chút màu sắc mà xem, vì vậy mới kết hợp với Ô Hùng, như vậy sẽ vô cùng phiền phức.
Hi vọng không đến mức như vậy, Đỗ Phong và Hỏa Vân Long cũng thật vô dụng, xuống tay trước lại không lấy được tới tay, làm hại lão tử phải lo lắng, hai tên tiểu tử nếu có cơ hội phải chửi cho một lần...Dược Thiên Sầu oán thầm không ngớt.
Hai người lại nói chuyện phiếm thêm một lúc, Dược Thiên Sầu hướng Vạn Cách Di cáo từ, đi ra Vạn cổ Thông, hắn lại điệu thấp rời khỏi Mê Huyễn Tiên Thành, tìm một địa phương thật bí mật đột nhiên biến mất.
Thế giới ngầm do mình tu mở ra ở Đông Cực Thánh Thổ đã biến thành nơi thủ hộ trường kỳ của các lĩnh chủ chư quốc, mọi người đại khái đều đem chuyện tại quốc gia ném cho đệ tử, sau khi phân chia thần phẩm linh thạch trên Tiên giới, chút tiền của tại nhân gian đã làm mọi người thật chướng mắt, ai còn có tâm tình cướp đoạt tại nhân gian, đều đang chờ đợi Dược Thiên Sầu đưa mọi người tới Tiên giới để hưởng những ngày tháng tốt đẹp hơn.
Kết quả là bọn họ đều chủ động đảm đương việc thủ vệ truyền tống trận dưới thánh điện, đế tránh khỏi việc truyền tống trận bị người phá hư, phải biết truyền tống trận chính là ràng buộc duy nhất giữa nhân gian và Tiên giới trong sự cảm nhận của mọi người, không thể để tổn thương a.
Đương nhiên, nếu tập trung toàn bộ mấy trăm cao thủ Hóa Thần kỳ của nhân gian ở lại chỗ này thủ vệ cũng xác thực có chút hành động quá lớn, trên thực tế chỉ cần bọn họ ở tại nhân gian yên tĩnh, ra vẻ ở nhân gian cũng không có ai dám kiếm chuyện với bọn họ, nói trắng ra là, bọn họ ở chỗ này thủ hộ chỉ là vì chờ Dược Thiên Sầu, đừng để hắn huyên tới mức một mình đi Tiên giới bỏ lại mọi người, đó là một cơ hội trường sinh bất tử ngàn năm khó gặp, nhân gian biết bao năm không có ai phi thăng, nên không ai muốn bỏ qua cơ hội này.
Kết quả Dược Thiên Sầu cũng không hồ lộng mọi người, hắn hết lòng tuân thủ hứa hẹn quay trở về, vừa thấy hắn xuất hiện ngay truyền tống trận, quanh thân lập tức có người cả kinh kêu lên: "Chưởng hình sử đã trở về...
Tựa trên vách tường, ngồi xổm trên mặt đất, hoặc thẳng thắn ngồi luôn dưới đất, mọi người đều đứng bật lên, đôi mắt chờ mong mòn mỏi đều lả tả tập trung trên người hắn, nhất thời vang lên một trận kinh hô.
"Thật là chưởng hình sử đã trở về."
"Chưởng hình sử ngươi đã trở về."
Dược Thiên Sầu vừa mới xuất hiện suýt chút bị họ làm hoảng sợ, một đám người đều chen chúc trong thông đạo, một mảnh đông nghịt, giống như một đám người tị nạn. Vẻ mặt Dược Thiên Sầu ngưng trọng nhìn mọi người hỏi: "Đây là làm sao vậy? Các ngươi đều trốn ở chỗ tăm tối này làm gì? Lẽ nào nhân gian xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn..."
Lộng Trúc từ trong đám người thiểm ra, quan sát hắn từ trên xuống dưới nói: "Quả nhiên là ở Tiên giới hỗn qua, mở miệng nói cũng không còn dùng từ chúng ta thường nói là tu chân giới, mà đã dùng nhân gian giới rồi." Nói xong quay đầu lại nhìn mọi người hỏi: "Các huynh đệ, đẳng cấp đã không còn như chúng ta nữa a."
Mọi người nhất thời ồn ào cười ha hả, trong tiếng cười mơ hồ mang theo tia chờ đợi, Dược Thiên Sầu nhìn hình dạng cả đám người, khẳng định cũng không có chuyện gì, chỉ là hắn lo lắng vô ích, lập tức hướng mọi người khoát tay nói: "Tất cả mọi người an tĩnh, ta mang đến tin tức tốt cho mọi người...