Thủy Minh Thanh kể lại tỉ mỉ, đem lợi và hại của Phá cấm Đan nói thật rõ ràng, thậm chí so với tri thức trên ngọc điệp luyện đan của Dược Thiên Sầu đoạt được càng rõ ràng hơn, dù là dược tính trong Phá cấm Đan cũng đều nhất nhất phân tích thấu đáo. Điều này làm nội tâm Dược Thiên Sầu rất sợ hãi, Triêu Thiên Cung không hổ là long đầu lão đại trong Tiên giới hành nghiệp, đã hình thành một hệ thống tu hành thật hoàn thiện, môn hạ đệ tử còn chưa tiếp xúc luyện đan cũng đã đặt xuống trụ cột kiên cố, ngày sau nếu chính thức tiếp xúc, đây còn không phải là chuyện làm ít mà công to. Cách thức do năm tháng lắng đọng quả nhiên không phải môn phái tu chân nhân gian có thể so sánh.
"Ta tiếp tục thử thử ngươi, có biện pháp nào tiêu trừ độc tố trong cơ thể sau khi phục dùng Phá cấm Đan?" Dược Thiên Sầu chấp tay sau lưng cười dài hỏi, thật có hương vị như thầy giáo đang khảo vấn học trò đi dự thi.
Trên mặt Thủy Minh Thanh lộ ra vẻ nghi hoặc, không biết vị tiền bối này vì sao phải đi hỏi vấn đề dễ hiểu này, mấy vấn đề này tuy rằng ở Tiên giới không phải là ai cũng biết, nhưng cũng không phải là bí mật gì đi? Dược Thiên Sầu cười dài thúc giục nói: "Không sao, yên tâm can đảm nói."
Thủy Minh Thanh cũng chỉ hơi dừng một chút, theo sau lại tiếp tục cung kính trả lời: "Chân chính Phá cấm Đan thì độc tố nhẹ hơn, người tu hành bình thường đều có thể trong vòng một tháng dựa vào một thân tu vi điều dưỡng tiêu trừ. Nhưng Phá cấm độc đan thì khác, đối với thân thể người tu hành thương tổn không nhẹ, dùng càng nhiều độc tố thầm thấu đến tứ chi cùng kinh mạch càng nhiều, nặng thì chết bất đắc kỳ từ, nhẹ thì tu vi không tiến. Kỳ thật Phá cấm Đan ở Tiên giới cũng có không ít người dùng để mạnh mẽ tăng lên tu vi, nhưng đối với danh môn đại phái mà nói, loại phương thức nóng vội này bình thường sẽ không dùng."
"Mới nhìn thì thấy có thể trong thời gian ngắn nhanh chóng hình thành một đám lực lượng, nhưng theo lâu dài đến xem, dù là sau này có dùng Tẩy Tủy Kim Đan hỗ trợ trừ bỏ độc tố trong cơ thể, nhưng như vậy sẽ làm tính tiên thiên trong kinh mạch tứ chi bị hao tổn, tạo thành tiên thiên không đủ, cấp cho ngày sau tu hành mang đến khốn hoặc thật lớn. Từ xưa đến nay, phàm là những ai dùng qua Phá cấm Đan, cơ hồ không có tu sĩ nào có thể đem tu vi đề thăng tới Đại Tiên kỳ, trừ phi có loại tiên đan khác bổ cứu. Thí dụ như dùng các biện pháp khác để uốn nắn, sửa chữa, xoay chuyển tình hình. Cho nên đối với các danh môn đại phái mà nói, phương pháp nóng vội cùng loại với Phá Cấm Đan họ sẽ không sử dụng, bởi vì đối với họ mà nói, bọn họ càng để ý tới ích lợi vĩnh cửu lâu dài, chỉ khi bên trong môn phái càng nhiều cường già, thì lợi ích của môn phái mới có thể càng kéo dài."
"Ân! Hữu lý!" Dược Thiên Sầu khẽ gật đầu, hỏi: "Ngươi nói Tẩy Tủy Kim Đan có thể hỗ trợ giải trừ độc tố hay sao?"
"Đúng vậy." Thủy Minh Thanh nhịn không được hỏi: "Bằng tu vi tiền bối hẳn cũng không cần dùng Tẩy Tủy Kim Đan phải không? Hay là bên người tiền bối có người ăn Phá Cấm Đan?"
"Thật thông mình, điều này đều bị ngươi đoán được." Dược Thiên Sầu ha ha cười nói. Thủy Minh Thanh không biết nói gì, thầm nghĩ nếu như vậy cũng kêu là thông mình, vậy sự thông mình của ta cùng kẻ ngốc không có gì khác nhau...
Nói lời này chính Dược Thiên Sầu cũng bỗng nhiên cảm giác lời nói đùa của mình cũng không chút buồn cười, ho khan một tiếng nói: "Đúng rồi, giá cả Tẩy Tủy Kim Đan trên Tiên giới thế nào? Đắt hay không?"
Thủy Minh Thanh rất muốn cần thận đánh giá một chút rốt cục đối phương là hạng người gì, vì sao luôn hỏi vấn đề mà người người đều biết, nhưng hắn lại không dám càn rỡ, dù sao tu vi của người ta cao cường, muốn giết mình chỉ là chuyện trong nháy mắt. Vì thế không một câu oán hận vội vàng trả lời: "Kỳ thật lượng nhu cầu thật lớn, bởi vì
Người từng sử dụng qua loại đan dược như Phá cấm Đan thật không ít người. Bất quá giá tiền mà nói cao cũng không cao, chỉ là xem đối với ai. Chia đều mỗi viên Tẩy Tủy Kim Đan khoảng hai ngàn thần phẩm linh thạch, đối với người bình thường mà nói là một số lượng rất lớn, nhưng đối với các đại môn phái và nhà giàu có đại tộc mà nói cũng không tính là gì. Kỳ thật phí tổn luyện chế Tẩy Tủy Kim Đan cũng không cao, cho nên có thể bán ra hai ngàn thần phẩm linh thạch. Nguyên nhân chủ yếu là nhu cầu lượng lớn, còn có tiên thảo cũng cần chu kỳ sinh trưởng, tiên thảo dù có phổ biến cũng không thể trồng khắp nơi như cỏ dại, dùng bảo vật thúc đẩy nuôi trồng cũng tìm không ra."
Giải thích như vậy không thể nói là không tỉ mỉ, Dược Thiên Sầu thưởng thức liếc mắt nhìn đối phương, trong lòng lại chợt tính toán...Đại quân ô Thác Châu có gần vạn người, cộng thêm một ít tạp vụ, cũng đủ vạn người, những người này đều là thủ hạ của mình, không có khả năng buông bỏ bọn họ mặc kệ. Huống chi đến Tiên giới đánh thiên hạ còn cần dùng người trong nhà mới yên tâm, dù sao cũng dùng nhiều tâm huyết từng ngày mới huấn luyện ra. Một vạn Tẩy Tủy Kim Đan cũng chỉ giá cả hai ngàn vạn thần phầm linh thạch, số tiền này mình vẫn lấy ra được, cho dù là lấy không được cũng phải nghĩ biện pháp mà kiếm cho được.
Từ lúc ở trên phi hành thơi của Tứ Thông nhìn xem thỏa thích phong cảnh các nơi trên Tiên giới, rồi đến cảnh quần hùng tụ tập bên ngoài Thần Khư Cảnh, nhiệt huyết hắn đã sôi trào, một ý tưởng thật to lớn manh động trong lòng hắn. Những tu sĩ tu chân giới ở địa bàn nhỏ như nhân gian cứ giành tới cướp đi thật không có ý nghĩa, chính mình thân là nhân gian đệ nhất cao thủ, có trách nhiệm lẫn nghĩa vụ đem tất cả sức ép chuyển dời sang nơi khác. Mọi người nếu có bản linh lại nghe lệnh ta, thì cùng lão tử đến Tiên giới mà cướp đoạt.
Theo thời khắc này bắt đầu, hắn đã xem ô Thác Châu làm hạch tâm, đem nhân gian tu chân giới xây dựng thành đại bản doanh, sau đó tính toán dẫn mọi người đến Tiên giới phát triển. Hắn tin tưởng những cao thủ xưng hùng ở nhân gian cũng không phải là người không phóng khoáng, nếu đến Tiên giới gặp được thế diện, thế nào sẽ còn để ý đến lợi ích tại nhân gian. Không nói trước có thể chú tạo tiên thể trường sinh bất tử, chỉ riêng linh thạch tùy tiện liền phải dùng thần phẩm đến tính toán, như vậy sẽ còn có ai lại đi quấy rối thế tục. Kể từ đó bản thân mình có nguyện vọng đem tu chân giới cùng nhân gian thế tục tách ra cứ như vậy liền hoàn thành...
Dược Thiên Sầu trầm tư một lát, đột nhiên hỏi: "Ngươi mới vừa nói còn có loại đan dược tăng tu vi nóng vội như Phá cấm Đan, như vậy có loại đan dược nào làm tăng tu vi từ Độ Kiếp kỳ lên tới Hóa Thần hậu kỳ hay không?"
"Có." Thủy Minh Thanh khẳng định nói: "Nghe nói chỉ cần vị thuốc chủ yếu luyện chế Phá Cấm Đan không thay đổi, tiếp tục điều chỉnh gia nhấp thêm mấy vị tiên thảo liền có thể luyện thành Đại Phá cấm Đan, nhưng tác dụng phụ của loại đan dược này có độc tính quá mạnh mẽ, nếu đột phá tới Hóa Thần hậu kỳ mà không đúng lúc dùng Tẩy Tủy Kim Đan, lập tức sẽ chết bất đắc kỳ tử. Dù là như thế, sau này cũng bắt buộc ở trong ba tháng đột phá đến Tiểu Tiên tu vi để chú tạo tiên thể, nếu không thân thể sẽ dần dần suy nhược, trong vòng ba tháng sẽ già cả rất nhanh mà thôi."
"Độc tính lợi hại như vậy?" Dược Thiên Sầu chấn động hỏi: "Ngươi xác định ngươi không lầm..."
Thủy Minh Thanh nghe vậy ngẩng đầu lên, thật chăm chú nhìn hắn nói: "Tiền bối, ngài.., ngài có thể hỏi những người khác, việc này ở Tiên giới số người biết hẳn là không ít. Bất quá bình thường sẽ không ai dùng Đại Phá cấm Đan, phải cần biết muốn trong ba tháng từ Hóa Thần hậu kỳ đột phá tới Tiểu Tiên sơ kỳ, dưới tình huống bình thường vốn là chuyện không thể nào. Trừ phi trên tay có Thăng Tiên Đan mới có người dám làm như thế, nhưng một viên Thăng Tiên Đan giá trị mười triệu thần phẩm linh thạch, đặt ở mồn phái binh thường cũng không phải là số lượng nhỏ. Dùng loại phương pháp này đến để đề thăng tu vi quả thực chính là dùng số lượng linh thạch khổng lồ đưa ra tới, người có thể sử dụng nổi thật sự không nhiều lắm. Hơn nữa dùng Đại Phá Cấm Đan mạnh mẽ tăng lên tu vi đối với ngày sau có ảnh hưởng rất lớn, cho nên số
Người sử dụng thật rất ít rất ít... Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - truyenfull.vn
Dược Thiên Sầu kìm lòng không được hít sâu một hơi, trước không tính những thứ khác, một viên Thăng Tiên Đan đã giá trị mười triệu thần phẩm linh thạch, nếu đem toàn bộ vạn người trong Ô Thác Châu tăng lên tu vi Tiểu Tiên sơ kỳ, đó quả thực là con số thiên văn, chỉ sợ cho dù tài lực hùng hậu như Tiên cung cũng ăn không tiêu...
Sau thoáng giật mình hắn lại bình tĩnh, chỉ cần tìm được các loại tiên thảo luyện chế tiên đan trong Thần Khư Cảnh, có Tử sắc Hỗn Độn trong ô Thác Châu tương trợ, đào tạo đại lượng tiên thảo thật không thành vấn đề. Mấu chốt chân chính của vấn đề chính là luyện chế, bằng phương thuốc luyện đan nắm giữ trong tay hắn ở nhân gian thì còn dùng được, nhưng ở Tiên giới rõ ràng không đủ cấp bậc...
Bất quá nói đi thì nói lại, chỉ cần mình có thề nắm giữ đại lượng tiên thảo quý hiếm, ở Tiên giới sẽ không sợ kiếm không được tiền, đồng thời cũng không cần hao phí nhiều tiền như vậy.
Hiện tại vấn đề mấu chốt nhất chính là tìm kiếm được càng nhiều tiên thảo quý hiếm để đào tạo, theo sau đó là vấn đề luyện chế.
Đến nỗi tìm kiếm linh thảo hiếm có mình vốn đã tính toán trước khi vào Thần Khư Cảnh, nhưng thật ra đi tìm người luyện chế...Dược Thiên Sầu sờ cằm nhìn Thủy Minh Thanh, chủ ý đã đánh tới đệ nhất đại phái luyện đan Triêu Tiên Cung của Tiên giới!
Nhìn những thi thể rơi rụng quanh sơn cốc, Dược Thiên Sầu ý vị thâm trường cảm thán nói: "Xem ra ba mươi người của Triêu Thiên Cung đi vào, chỉ còn một mình ngươi còn sống. Phía sau ngươi có tính toán gì không..."
Thủy Minh Thanh nghe vậy sắc mặt buồn bã, chậm rãi lắc đầu nói: "Nếu như có thể tìm được kỳ trân hiếm quý trở về xem như lập công lớn, nếu tay không trở về, đời này tu hành của ta xem như chấm dứt."
Dược Thiên Sầu cười hắc hắc nói: "Dù trên tay ngươi có kỳ trân hiếm quý, ngươi cảm thấy được bằng vào một mình ngươi có thể ra Thần Khư Cảnh sao? Chỉ sợ hiện tại đã có người mai phục ở cửa ra vào Thần Khư Cảnh, sẽ chờ loại người đơn độc như ngươi tự chui đầu vào lưới."
Lúc này Thủy Minh Thanh ngẩn người tại chỗ, sau một lúc thất thần, bỗng nhiên ngẩng đầu cúi người nói: "Tu vi tiền bối cao thâm, xin tiền bối hãy chỉ điểm cho ta một con đường sống..." Hắn cũng không ngu xuẩn, vừa kịp phản ứng liền lập tức đoán được Dược Thiên Sầu nói như vậy khẳng định có mục đích, nếu không bằng tu vi của đối phương căn bản không cần phải để ý chính mình.
"Cùng người thông mình nói chuyện chính là thống khoái, nói một chút liền thông." Dược Thiên Sầu quét mắt nhìn sơn cốc, chậm rãi nói: "Ta cũng không gạt ngươi, sau khi rời khỏi đây đang muốn cùng sư mồn ngươi giao tiếp, đến lúc đó ngươi giúp ta tiến cừ. Tiếp theo, trong một tháng này ngươi cứ đi theo ta! Một tháng sau cùng đi ra, ta tặng ngươi một kiện kỳ trân lấy được trong này, cho ngươi có thể báo cáo kết quả công việc với sư mồn. Đương nhiên, trong một tháng này ngươi cũng phải phát huy sự tinh thông của ngươi, trợ giúp ta dẫn đội tìm kiếm các loại tiên thảo quý hiếm. Ngươi cảm thấy thế nào?"
Thủy Minh Thanh mừng rỡ, bằng bổn sự của đối phương muốn bảo trụ chính mình hẳn là vấn đề không lớn, hơn nữa đối phương hoàn toàn không cần phải lừa gạt chính mình, ở nơi nguy hiểm thế này chịu mang theo mình sẽ là sự phiền phức. Lúc này hắn liền nhanh chóng hành lễ nói: "Hết thảy nhờ vào tiền bối an bài. Ách..." Nói xong ngẳng đầu nhìn bốn phía, ngạc nhiên nói: "Tiền bối muốn ta dẫn đội? Không biết người của tiền bối ở nơi nào?"