"Yêu! Tiểu đệ đệ thực sự có trí nhớ tốt, nghĩ không ra ngày trước chỉ gặp mặt một lần còn có thể làm cho ngươi nhớ mãi không quên, không uổng công nhiều năm qua bổn cung một mực tìm hiểu và quan tâm tin tức của ngươi, khanh khách..." Bách Mị Yêu Cơ đưa cánh tay ngọc lướt lên trên dây đàn, âm thanh réo rắt vang lên, che miệng cười lên khanh khách, trong lúc nhất thời mị thái lan tràn, gò ngực dập dờn bồng bềnh, chiếc áo mỏng màu hồng theo gió núi phất phơ, màu da lóng lánh như ần như hiện, quả thực là vô cùng quyến rũ.
Dược Thiên Sầu nhìn thấy ngần người, thầm nghĩ thật là lợi hại! Trong số những mỹ nữ hắn kết bạn còn chưa thấy được người nào giống như Bách Mị Yêu Cơ, quả thực đem mị lực nữ tính thành thục phát huy tới mức cực hạn, thật không hổ là Bách Mị Yêu Cơ. Đã không phân rõ ràng là địch hay bạn, ngàn vạn lần không thể sơ ý, không khỏi thở sâu ổn định tâm thần, gương mặt không chút biểu tình nói: "Ngươi vẫn tìm hiểu và quan tâm tin tức về ta làm gì?"
Bách Mị Yêu Cơ ngừng cười, lắc tay nói: "Ngươi thật sự hồ đồ, hay đang giả bộ hồ đồ? Lẽ nào ngươi thực sự không biết quan hệ giữa ta và sư phụ ngươi?"
Ánh mắt Dược Thiên Sầu lóe ra, ngày trước tại linh thạch quáng, từng nghe được nàng và Lục Vạn Thiên nói chuyện, nếu như Hắc Vô úy chính là sư phụ Hắc Tam Tư của mình, vậy quan hệ giữa nàng và sư phụ chính là tình lữ, thật không xong mình còn phải kêu nàng là sư nương. Bất quá có vẻ cũng quá mơ hồ, sư phụ chỉ giống như một lão nhân lôi thôi lại có thể phao được một cô nàng như vậy? Huống chi Bách Mị Yêu Cơ còn là cung chủ Huyễn Ma Cung, trừ phi nàng biến thái thì còn được.
Bách Mị Yêu Cơ như xem thấu tâm tư của hắn, cũng không chờ hắn trả lời, kể lại cho hắn nghe một đoạn chuyện cũ.
Ngày xưa Bách Mị Yêu Cơ còn chưa trở thành cung chủ Huyễn Ma Cung, vào một lần xuống núi lịch lãm, trùng hợp gặp được Hắc Vô úy cũng xuống núi lịch lãm, khi đó hắn còn chưa gọi là Hắc Tam Tư. Hai người một chính một ma, một lời không hợp liền đánh lên, nhưng lúc đó Hắc Vô úy chỉ có tu vi Kết Đan sơ kỳ, mà Bách Mị Yêu Cơ lại có tu vi Nguyên Anh trung kỳ, tu vi hai người hơn kém quá xa, kết quả Hắc Vô Úy bị thương không nói, còn bị Bách Mị Yêu Cơ bắt sống. Bách Mị Yêu Cơ luôn luôn coi thường chính phái dối trá, nổi lên tâm tư ứêu đùa, nói chỉ cần Hắc Vô úy chịu gia nhấp Huyễn Ma Cung thì không giết hắn. Nhưng Hắc Vô úy thà chết không khuất phục, mở miệng ngậm miệng thì gọi "yêu nữ ma nữ", kết quả chọc giận Bách Mị Yêu Cơ, vì vậy liền đánh cho hắn tơi tả, có thể nói dằn vặt Hắc Vô úy đến hấp hối.
Nhưng khi chỉ còn lại một hơi thở, Hắc Vô úy vẫn thà chết không chịu, vẫn cứ chửi ầm lên. Bách Mị Yêu Cơ chấn kinh, nàng không nghĩ tới trên đời này thật sự có người không sợ chết, gặp đủ cực hình vẫn không chịu cúi đầu, nam nhân như vậy cho tới bây giờ nàng chưa từng thấy qua, tâm tính dần dần nổi lên biến hóa, từ ban đầu coi thường đến trêu tức, sau đó phẫn nộ, sau đó từ khiếp sợ biến thành bội phục, nam nhân khí khái như vậy tại tu chân giới xác thực hiếm thấy, cũng có thể đã hoàn toàn thuyết phục được nàng.
Chuyện tình xảy ra sau đó biến hóa thành hí kịch, Bách Mị Yêu Cơ đánh Hắc Vô Úy đến gần chết, kết quả lại biến thành chữa thương cho hắn, dưới sự dốc lòng chăm sóc của nàng, trong thời gian thương thế khỏi hẳn thì nỗi lòng Hắc Vô úy cũng biến hóa, hắn không nghĩ tới nữ tử bề ngoài thoạt nhìn yêu mị hoang đường như Bách Mị Yêu Cơ không ngờ còn có một mặt như vậy. Cứ như thế liền xảy ra vấn đề, nam nữ lâu ngày ở chung cùng một chỗ, nếu đã có hảo cảm liền không thể cứu vãn, hai người sản sinh cảm tình. Xác thực mà nói, là hai người đã yêu nhau.
Chính ma mến nhau ở tại tu chân giới mà nói, nhất là ở tại chính phái, là chuyện tuyệt đối không cho phép. Khi thương thế khỏi hẳn Hắc Vô úy thấp thỏm bất an trở về Thanh Quang Tông, chuyện này không dám hướng sư môn nhắc tới. Nhưng Bách Mị Yêu Cơ là một nữ nhân dám yêu dám hận, đây chính là sự khác nhau giữa chính đạo và ma đạo. Bách Mị Yêu Cữ khó nhịn nỗi khố tương tư, không ngờ dám lén đi lên Thanh Quang Tông tìm Hắc Vô úy, kết quả làm hắn sợ đến muốn chết, lại xin khuyên nàng không nên trở lại Thanh Quang Tông nữa. Lời này thiếu chút nữa làm Bách Mị Yêu Cơ
Tức chết, lão nương không sợ ngươi sợ cái gì? Một nam nhân ngay cả cái chết còn không sợ lại đi sợ chuyện vớ vần này.
Nàng nổi giận, liền thoải mái để lộ hành tung tại Thanh Quang Tông, sau đó cấp tốc bỏ chạy. Sự bốc đồng gây nháo của nàng, chính bản thân nàng thì không gặp phiền phức, nhưng lại hại khổ Hắc Vô úy. Sự tình bại lộ, dưới sự trách cứ của tông môn, Hắc Vô Úy đành thành thật khai ra chuyện đã trải qua, còn suýt chút đánh mất tính mạng, nếu không phải nhờ sư phụ hắn cũng là chưởng môn Thanh Quang Tông thời đó muốn bảo hộ hắn, thì cũng đã không còn Hắc Tam Tư sau này.
Kỳ thực chưởng môn Thanh Quang Tông thời đó rất xem trọng vị đệ tử này, thậm chí có ý tứ bồi dưỡng truyền ngôi, nhưng sự nháo lần đó rốt cục đã phá hủy. Chưởng môn vô cùng đau đớn, răn dạy đệ tử thật hung hăng một trận, lại đổi tên cho hắn thành Hắc Tam Tư, ý tứ nên suy nghĩ kỹ trước khi làm mọi việc. Cuối cùng lại ban hình phạt, cùng lời thề sẽ vĩnh viễn không cùng Bách Mị Yêu Cơ lui tới, còn bị diện bích sám hội hơn mười năm.
Sau đó Bách Mị Yêu Cơ cũng có chút hối hận, nhưng vẫn còn giận, kết quả hai người thật sự chia tay vài chục năm cũng không gặp mặt. Đợi đến khi hai người trùng hợp gặp lại nhau, Bách Mị Yêu Cơ quả thực không thể tin được hai mắt mình, Hắc Vô Úy ngày xưa cương trực, khí độ bất phàm lại biến thành một tao lão nhân lôi thôi dơ bần. Tìm một cơ hội Bách Mị Yêu Cơ đơn độc ngăn cản chất vấn hắn, nhưng hắn lại nói mình tên là Hắc Tam Tư, không nhận ra Bách Mị Yêu Cơ là ai cũng không biết ai là Hắc Vô Úy, nàng đã nhận sai người, nói xong hòa ái mỉm cười bỏ đi.
Không sai, Bách Mị Yêu Cơ tu luyện một loại mị công, mị công vốn có công hiệu trú nhan, nhưng bằng tu vi Hắc Tam Tư cũng sẽ không già nhanh tới như vậy, còn già hơn nàng nhiều đến như vậy a! Dù có già nhanh, nhưng hai người yêu nhau nhiều năm, thế nào khả năng nhận sai người, song phương cũng không phải người phàm bình thường, huống chi trong đôi mắt Hắc Vô úy khi cười còn mang theo một tia bi ai khó hiểu làm sao có thể gạt được nàng.
Khi nàng lao lực tìm hiểu rõ được tao ngộ của Hắc Vô úy, Bách Mị Yêu Cơ khóc suốt ba ngày ba đêm, những bất hạnh Hắc Vô úy đã gặp tất cả đều do nàng mang đến. Sau đó mấy lần nàng đến cầu Thanh Quang Tông, muốn gặp mặt Hắc Vô úy, nhưng Thanh Quang Tông làm sao chịu đáp ứng yêu cầu của ma đạo như nàng, không chém giết nàng ngay tại chỗ đã là tốt lắm. Vì vậy vài lần xông vào, nhưng bằng thực lực một mình nàng thế nào khả năng sấm vào được? Hầu như thiếu chút nữa đem cả tính mạng nhét vào Thanh Quang Tông.
Hiểu được thực lực của một người đối địch với Thanh Quang Tông thật sự quá mức nhỏ bé, Bách Mị Yêu Cữ hạ quyết tâm, chuyên tâm tu luyện, lại thêm vài mươi năm sau, nàng được như nguyện ngồi lên vị trí cung chủ Huyễn Ma Cung. Nguồn truyện: Truyện FULL
Đợi đến khi nàng hoàn toàn nắm vững quyền lực của Huyễn Ma Cung trong tay, đang muốn trở lại Thanh Quang Tông thì ai biết lại truyền đến tin tức Hắc Vô úy đã bị giết chết. Bách Mị Yêu Cơ nhất thời như bị sét đánh, những gì nàng đã làm bao nhiêu năm nay đơn giản đều là vì Hắc Vô úy, ai biết lại gặp phải một kết quả như vậy?
Trong lúc nhất thời, Bách Mị Yêu Cơ dấy lên lửa giận vô biên, nhưng đầu sỏ gây nên như Đại La Tông lại là một quái vật lớn tuyệt đối tạm thời nàng chưa thể đụng tới. Vì vậy liền chọn Thanh Quang Tông phát tiết lửa giận.
Sau đó linh thạch quáng củaThanh Quang Tông bị tập kích, Dược Thiên Sầu cũng đã tự mình trải qua, sau đó Huyễn Ma Cung lọt vào sự trả thù của Thanh Quang Tông bị san bằng, cũng là chuyện toàn bộ tu chân giới đều biết.
Cố sự này cũng quá cẩu huyết, Dược Thiên Sầu sau khi nghe xong thật hết chỗ nói, hắn cũng không biết nên nói gì, trách không được ngày trước Lục Vạn Thiên lại nói mình là đồ đệ Hắc Vô úy, nguyên lai là chuyện như vậy! Ai! Tao lão nhân thật sự là nhìn không ra! Thật nghĩ không ra sư phụ còn có một đoạn chuyện cũ phong lưu như vậy, Bách Mị Yêu Cơ không ngờ từng là nữ nhân của sư phụ.., vậy chẳng phải là sư mẫu của mình sao?