Tinh Thần Châu

Chương 1080: Không phải gian thì cũng là trộm




Trên thực tế, xung quanh cũng không có nhiều người quen biết nam nhân này, phần lớn cũng không nhận ra hắn, thậm chí ngay cả danh hào của hắn cũng đều không biết. Nhưng cái khiến cho mọi người chú ý tới, chính là cái hình tượng truyền thuyết đã xâm nhấp vào sâu trong tâm khảm của mọi người kia, nên đã khiến cho mọi người đang hồi tưởng lại nam nhân này là ai.
 
Viên tướng quân Hắc Minh Đại Quân trấn thủ nơi đây, liền nhanh chóng ra lệnh một tiếng, theo sau nhất tề quỳ xuống, đồng thanh hô to: "Tham kiến Minh Hoàng!"
 
Đám người xung quanh đồng dạng cũng quỳ xuống hô lớn, bất quá vẫn có người chỉ hơi khom lưng hành bái tỏ vẻ tôn kính, bầu không khí tại hiện trường lập tức xuất hiện luồng chân khí duy ngẫ độc tôn.
 
"Miễn lễ!" Trên không trung vang vọng lên thanh âm trầm muộn, chúng nhân sôi nổi đóng dậy, thì chỉ kịp trông thấy một luồng bạch quang phóng thẳng vào lối thông đạo tiến sang Tiên giới, cái thân ảnh bạch y thư sinh đứng ở trước tấm bia đá hoa văn đã không còn trông thấy bóng dáng, chúng nhân đưa mắt nhìn nhau, trong ánh mắt đều lộ ra thần tình kinh ngạc nhìn về lối thông đạo.
 
Đầu bên kia thông đạo, bạch y thư sinh đi chân trần vừa nhẹ nhàng lao vút ra khỏi thông đạo, dưới chân sạch sẽ không dính một chút bụi bần nào, đứng ở trước bậc thang môn khẩu ngắm nhìn ánh nắng chói chang, khẽ vươn tay lên che tầm mắt một chút, hơi ngẩng đầu lên hứng lấy những tia nắng dương quang.
 
Có người trong đám Kim Bào Nhân thủ vệ không quen nhìn thấy hình dáng phóng túng của người thư sinh, lúc này không khỏi tức giận quát: "Người đâu, mau xuất trình giấy tờ!"
 
Thư sinh nghiêng đầu đưa mắt nhìn hắn, thản nhiên lắc mình hóa thành một đạo lưu quang bay đi. Điều này khiến cho tên Kim Bào Nhân thủ vệ giận tím mặt, đang muốn phát tín hiệu báo người truy sát, thì đã bị tên đồng nghiệp đứng bên cạnh vươn tay ra ngăn cản, nói: "Ngươi không muốn sống nữa sao? Ngươi có biết hắn là ai không? Hắn chính là Minh Hoàng, Minh Giới Chí Tôn đó ah!"
 
Tên thủ vệ kia đang tức giận, lúc này không khỏi sững sờ ngay tại chỗ, diễn cảm trên mặt thay đổi thành bộ dáng may mắn. Nếu như vừa rồi chọc giận tới Minh Hoàng, coi như đối phương giết minh ở đây, minh cũng đành phải chết vô nghĩa mà thôi. Chỉ sợ ngay cả Tiên Đế cũng vô pháp giúp mình đòi lại công đạo...
 
Vạn Thánh Sơn nguy nga sừng sững, thấu tận trời xanh, ở trên đỉnh núi mây mù lượn lờ, bên trong tòa Vạn Thánh Cung phong cách xa xưa cổ kính, có một đám người sôi nổi bàn tán bước ra bên ngoài, sau đó hóa thành lưu quang bay đi, những người này đều là nhóm đệ tử cao tầng của Vạn Cổ Thông.
 
Chờ sau khi tất cả mọi người rời đi, Vạn Linh mới theo cây cột đá bên hông lén lút chạy ra, bước nhanh vào trong đại điện, kết quả liền nhìn thấy Vạn Bác Thánh chưởng môn Vạn Cổ Thông, dáng người mập mạp râu tóc bạc trắng, đang nhanh chân bước ra.
 
"Tiểu nha đầu không hiểu quy củ, ngươi vội vàng tới đây làm gì?" Vạn Bác Thanh trợn trừng hai mắt nói. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
 
Vạn Linh mắt lộ quang mang lanh lợi, dò hỏi: "Gia gia! Người muốn đi đâu?"
 
"Chẳng phải ngươi đã biết rồi sao, còn cố tình hỏi làm gi? Đương nhiên là muốn đến Cực Lạc Tiên Cảnh rồi." Vạn Bác Thánh nói xong thì không khỏi nao nao, thần tình cảnh giác nhìn nàng nói: "Ngươi hỏi chuyện này để làm gì chứ?"
 
Quả nhiên không nằm ngoài sở liệu của hắn, Vạn Linh liền ôm lấy cánh tay hắn, hoan hô nói: "Ta bồi gia gia cùng đi!"
 
"Hồ nháo cái gì thế! Lần này đến tham dự đại tiệc, phỏng chừng chỉ có chưởng môn nhân các phái đại biểu mà thôi, ngươi chạy tới nơi đó làm gi? Nơi đó không phải địa phương đùa giỡn, không có gì náo nhiệt để mà xem đâu!" Vạn Bác Thánh vung tay tránh thoát nàng, khiển trách nói: "Ngươi mau đi làm chuyện tình ngươi phải làm đi!"
 
"Gia giạ, ngài hãy nghe ta giải thích!" Vạn Linh sốt ruột túm lấy cánh tay của hắn, hung hăng phun ra nguyên nhân: "Ta lần này cùng Long Tiểu Tửu của n Long Sơn
 
Trang đánh cược, nếu ai không thể đến tham dự lễ mừng hôn của Tiên Đế, thì người đó sẽ phải làm nha hoàn cho đối phương sai khiến một tháng thời gian, chẳng lẽ gia gia nhẫn tâm nhìn thấy Linh nhi thua cuộc chịu nhục nhã hay sao? Ta chịu nhục thì có khác nào gia gia cùng Vạn Cổ Thông đều phải chịu nhục theo đâu? Hơn nữa trên thiệp mời Tiên Cung gửi đến, không có giới hạn nhân số, mang theo một người thì có quan hệ gì chứ? Ngài liền cấp cho Linh nhi cơ hội mở rộng nhãn quang không được sao? Đây chính là ngày đại hôn lễ của Tiên Để, tràng cảnh có một không hai ah! Nếu bỏ lỡ dịp này sẽ không có cơ hội lần sau nữa đâu."
 
""Ngươi..." Vạn Bác Thánh trừng mắt nhìn nàng không biết phải nói gì, hồi lâu sau mới rống ra một câu: "Đúng là cái thứ hồ nháo!"
 
Lúc này Tiên giới có thề nói là mây động khắp tứ phương, không đơn thuần là Vạn Bác Thánh chưởng môn nhân Vạn Cổ Thông muốn pháp giá thân lâm, chạy đến Cực Lạc Tiên Cảnh tham dự hôn lễ của Tiên Đế, mà hơn vạn chưởng môn tôn sư đại biểu cho các môn phái lớn nhỏ đều đã chuẩn bị xong quà mừng, đang ly khai tông môn, theo bốn phương tám hướng tập họp đến Cực Lạc Tiên Cảnh, tựu ngay cả mười hai đại tiên quân trấn thủ mười hai Tiên Châu, cũng phải đích thân đến tham dự buổi tiệc này.
 
Trong cảnh nội Tiên giới, bất kề địa phương nào, đều nhìn thấy có lưu quang từ trên không trung xẹt qua, bay nhanh về phương hướng Cực Lạc Tiên Cảnh! Động tĩnh huyên náo lần này tuyệt đối chính là buổi thịnh hội chưa từng xảy ra ở trên Tiên giới, Cực Lạc Tiên Cảnh cũng đã trở thành tiêu điểm ở khắp tam giới, khiến cho vô số người trong lòng cảm khái không thôi!
 
Trong cảnh nội Minh giới, có hơn mười Minh tu đang cùng nhau phi hành ngang trời, đột nhiên xuất hiện một bóng thanh quang phá không bay tới, hướng về phía đám người cấp tốc đuổi theo. Hành động này khiến cho đám người không khỏi giật mình cả kinh, trong lòng cũng đã âm thầm làm xong công tác chuẩn bị chiến đấu.
 
Thanh quang dừng ở trước mặt đám người, một lão nhân dung mạo thanh sắc câu lệ, thản nhiên quét mắt nhìn đám người, trực tiếp hỏi: "Thông đạo Minh giới đến Tiên giới đi theo phương hướng nào?" (lão tất qua minh giới bằng Cửu u Minh Động ở yêu quỷ vực nhé."
 
Đám người liếc mắt nhìn nhau, phát hiện ra không ai nhìn thấu tu vi của người này, đều giật mình kinh hãi, một người cầm đầu trong số đó, liền cung kính hướng thanh bào lão nhân chắp tay nói: "Xem ra các hạ không phải là người Minh giới, thì cũng hẳn là tu sĩ Tiên giới rồi. Nhưng vì sao sang Minh giới mà lại không nhớ đường quay về? Hơn nữa bằng vào tu vi của tôn giá ở Tiên giới nhất định sẽ không phải là hạng người vô danh, xin hỏi Tôn giá là cao thủ ở môn phái nào?"
 
Thanh bào lão nhân liếc mắt nhìn hắn, chậm rãi nói: "Lão phu là Tất Trường Xuân! Từ nhân gian mà đến."
 
"Đến từ nhân gian, Tất Trường Xuân?" Người cầm đầu kia ngần ra, trong lúc nhất thời không có kịp phản ứng. Đám người bên cạnh hắn cũng chấn động toàn thân, nhanh chóng cao thấp đánh giá hình tượng bên ngoài của Tất Trường Xuân, rồi theo sau kinh hô: "Ngươi chính là Tất Trường Xuân, người đã khiêu chiến Minh Hoàng sao?"
 
Lời này vừa nói ra, ánh mắt của đám người nhất thời đều quét loạn ở trên thân mình của Tất Trường Xuân, sau khi phát hiện hình tượng ăn khớp với nhân vật đang lưu truyền kia. Lúc này cả đám không khỏi khiếp sợ, đều không thốt được ra lời.
 
Đây căn bàn không phải là chủ đề mà Tất Trường Xuân muốn nhắc đến, vì thế liền hỏi lại: "Lão phu muốn đến Tiên giới, ai có thể chỉ đường đi giúp lão phu?"
 
Mọi người kinh hãi, gã điên này nổi danh ở Minh giới vì dám khiêu chiến Minh Hoàng, nếu muốn thu thập bọn hắn thì càng không cần phải nói. Lúc này người cầm đầu liền chỉ theo phương hướng chính minh đang phi hành, nói: "Đi thẳng về hướng kia, liền sẽ nhìn thấy thông đạo qua Tiên Minh hai giới, sau khi ra khỏi thông đạo, thì đã là Tiên giới rồi. Bất quá..."
 
Hắn giả vờ cao thấp liếc nhìn Tất Trường Xuân một cái.
 
"Bất quá cái gi?" Tất Trường Xuân thần tình vẫn lạnh lùng như cũ hỏi.
 
Người cầm đầu chặp tay nói: "Thông đạo ngăn cách Tiên Minh hai giới tuy rằng ở ngay phía trước, nhưng hiện giờ đều đang có quân đội hùng hậu canh gác, nếu như không có Lệnh Bài Thông Hành đến Tiên giới, chỉ sợ rằng cũng không hề dễ dàng xông qua. Đương nhiên, bằng vào tu vi cường hãn của tôn giá, muốn xông qua tự nhiên là không thành vấn đề, nhưng làm như vậy sẽ kinh động tới rất nhiều cao thủ Minh giới hay là Minh Hoàng, chuyện này khẳng định là tôn giá sẽ không muốn nhìn thấy qua. Huống chi, không có Lệnh Bài Thông Hành Tiên giới, coi như ra khỏi Minh giới, sang đến Tiên giới cũng sẽ gặp rất nhiều phiền toái, vạn nhất náo nhiệt đến các cao thủ Tiên Minh hai giới thì cũng bất hảo..."
 
"Nga!" Tất Trường Xuân kéo dài thanh âm một tiếng, theo sau quẳng ném ánh mắt về phía trước, nhàn nhạt nói: "Vậy thì phải như thế nào?"
 
Lúc này người nọ liền xuất ra một tấm lệnh bài màu đen, dùng hai tay dâng lên, nói: "Nghe danh tôn giá đã lâu, khiến cho bản thân ta ngưỡng mộ không thôi, hôm nay có thể diện kiến tôn giá, quả thực đúng là tam sinh hữu hạnh. Nơi này của ta còn thừa ra một khối lệnh bài thông hành, nguyện ý không cầu báo tặng cho tôn giá, trợ giúp tôn giá thuận lợi rời khỏi Minh giới, để biểu đạt tâm ý ngưỡng mộ của ta!"
 
Hắn vừa làm ra hành động này, đám người bên cạnh trong đầu đều mù mịt, đây không phải là cố tình gây phiền toái đến cho minh hay sao? Lập tức có người truyền âm nhắc nhở nói: "Trưởng lão! Người này chính là tội phạm truy nã quan trọng của Hắc Minh Đại Quân, ngài làm như vậy một khi lộ ra ngoài, sẽ mang đến cho tông môn rất nhiều phiền thoái, xin hãy suy nghĩ lại!"
 
"Ngươi học ta chút điểm đi!" Người cầm đầu mau chóng truyền âm đáp: "Chính bởi vì hắn là tội phạm đang bị Hắc Minh Đại Quân truy nã, nên chúng ta mới không thể vạch trần thân phận của hắn theo phương pháp bình thường, chẳng lẽ các ngươi không sợ hắn giết người diệt khẩu hay sao? Thử nghĩ xem, ngay cả Tứ Đại Minh Tướng liên thủ đều không làm gì được hắn, chúng ta liệu sẽ làm đượ gi? Ta đây là muốn lấy lòng hắn, để cho hắn buông lỏng cảnh giác, chờ sau khi hắn rời đi...Hắc hắc! Chẳng lẽ ngươi đã quên Hắc Minh Đại Quân treo giải thưởng cùng tru đãi lớn đến cỡ nào rồi hay sao?"
 
Người trước lúc này mới giật minh tỉnh ngộ, thầm vỗ mông ngựa nói: "Trưởng lão quả nhiên anh minh sáng suốt! Chẳng những có thể biến nguy thành an, mà còn lập đại công cho tông môn! Tiểu bối cúi đầu thụ giáo!"
 
""Vậy ta đầy liền không khách khí đâu!" Tất Trường Xuân vươn tay ra thu lấy khối lệnh bài thông hành, thoáng ngắm nhìn một chút, theo sau mới cau mày, ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vào người kia, nói: "Chỉ bằng vào các ngươi, vốn ta sẽ không thèm tính toán, nhưng mà vô sự ân cần, không phải trộm thì cũng là kẻ gian. Cho nên, ta cũng không muốn lưu các ngươi lại làm nhân chứng sống!"
 
"
A..." Đám người nghe được câu nói này thì không khỏi kinh hãi, cả đám kinh hồn thất sắc, xum xoe nói: ""Ngươi.., ngươi muốn làm gì? Làm người sao có thể lấy oán trả ơn đây chứ?"
 
Nhưng vừa chứng kiến diễn cảm băng sương lạnh lùng của Tất Trường Xuân, thì tên trưởng lão cầm đầu liền luống cuống quát: "Mau ngăn hắn lại cho ta!"
 
Còn chính bản thân hắn thì quay đầu bỏ chạy.
 
"Hừ!" Một tiếng hừ lạnh thuy thúy vang lên, đám người nhất thời liền cảm giác có một luồng chân khí mang theo áp lực cường đại từ bốn phương tám hướng không ngừng đè ép đến, khiến cho thân hình của bọn hắn không thể cử động.
 
Tất Trường Xuân không muốn lãng phí thời gian cùng đám người này, tay áo thoáng vung lên, một cỗ lực lượng thần bí giống như ở bên trong Chư Thiên Kết Giới, nhanh chóng thổi quét đến đám người kia, nháy mắt đem bọn hắn xé tan thành từng mảnh nhỏ, ngay cả xương cốt đều không hề trông thấy. Đám người Minh tu kia, còn chưa kịp phát ra tiếng kêu thảm thống, thì tất cả đã liền đánh mất tính mạng.
 
Huyết vũ bay tán loạn ở trên không trung, Tất Trường Xuân thoáng nhìn tràng cành qua một cái. Theo sau mới vung tay áo, thân hóa thành lưu quang cấp tốc bay đi...