"Tiểu Nguyên!" Thanh âm như tiếng chuông bạc trong suốt vang lên, người nữ tử dung nhan xinh đẹp có chút nghi hoặc ngắm nhìn Dược Thiên Sầu, tựa hồ mình không quen thuộc người này.
Tiểu hài tử nằm trong lòng Dược Thiên Sầu vừa nhìn thấy hắc y nữ tử, liền hưng phấn kinh hô: "Tỷ tỷ, mau qua đây."
Mẹ nó! Kêu tỷ ngươi qua đây làm gì? Dược Thiên Sầu trong lòng có điểm chột dạ, mỉm cười thân thiện nói: "Tiểu Nguyên, vị cô nương này chính là tỷ tỷ của ngươi sao?"
Tiểu Nguyên gật đầu xác thực: "Nàng là Tam tỷ của ta, rất xinh đẹp phải không?"
"Ha ha! Quả nhiên là rất xinh đẹp." Dược Thiên Sầu ngoác miệng cười khen không tiếc lời. Nhưng bên tai đã nghe thấy Thương Vân Tín truyền âm nói: "Nữ tử này có tu vi mình Tôn hậu kỳ, chỉ sợ là không hề đơn giản đâu. Ngươi hãy cần thận một chút."
Cột nước trên dòng Minh Hà chậm rãi lắng xuống, dùng nhấp vào dòng sông, đồng thời nữ tử dung nhan xinh đẹp cũng chậm rãi uyển chuyển bước trên sóng nước đi tới. Dáng đi của nàng tuy rằng thong thả, nhưng lại rất có thần thái súc địa thành thốn, nhìn động tác không nhanh không chậm, nhưng mỗi bước kì thực đã đi rất xa, bất tri giác liền đã tới trước mặt của Dược Thiên Sầu.
Nữ tử xinh đẹp mái tóc mây vấn cao, dung mạo tuy rằng coi như không sai, nhưng còn vẫn kém Lộ Nghiên Thanh cùng Cơ Vũ một chút. Bất quá thần khí bình thản, điềm tĩnh dị thường, khiến cho người khác nhìn không thấu nội tâm của nàng.
Lúc này, Dược Thiên Sầu cùng Thương Vân Tín bỗng nhiên đưa mắt nhìn xuống dưới chân, chỉ thấy hà ngọc trai đã vô thanh vô tức chìm vào trong nước. Hai người đành phải lăng không đạp thủy mà đứng, Dược Thiên Sầu vốn định chất vấn Thận Vưu, nhưng vì phải bảo trì phong độ, nên chỉ có thể âm thầm mắng, ngươi có dũng khí thì cứ trốn thử mà xem.
Trên thực tế, Thận Vưu không phải là muốn chạy trốn, mà là hóa thành hình người, chui ra khỏi mặt nước, hướng nữ tử hắc y, khom Minh Hành lễ nói: "Bái kiến tam công chúa!"
"Thận Vưu?" Nữ tử dung nhan xinh đẹp khẽ nhíu mày, hai người hiển nhiên là quen biết nhau. Nàng chỉ không nghĩ tới, Thận Vưu sẽ có thể hóa thành hình người mà thôi.
Tam công chúa? Lớn như thế sao? Dược Thiên Sầu cùng Thương Vân Tín đưa mắt nhìn nhau. Theo sau ánh mắt của nữ tử dung nhan xinh đẹp, cũng rơi lên trên hai người bọn hắn, kết quả phát hiện ra mình nhìn không thấu tu vi của hai người, trong lòng thoáng chấn động, nói: "Hai vị là..."
Hai người còn chưa kịp đáp lời, thì phía xa xa dưới dòng Minh Hà, đã liên tục bắn lên thêm mấy cột nước. Một đám nam nữ hình dáng khí chất bất phàm, liền nhất tề xuất hiện ở trên đỉnh đầu cột sóng, tràng cảnh xuất hiện so với vị tam công chúa này lúc trước, còn ngưu hơn rất nhều.
Theo khí chất tản mát ra từ nhóm nam nữ này, hiển nhiên chính là nhân vật có xuất thân cao quý. Đám người vốn đưa mắt ngắm nhìn xung quanh đánh giá tình huống một lát, theo sau liền phát hiện ra tam công chúa, cư nhiên lại đang đứng cùng hai người của Tiên giới, hơn nữa một người trong lòng còn ôm Tiểu Nguyên, thì kinh ngạc không thôi.
Chờ khi phát hiện ra đều nhìn không thấu tu vi của hai vị khách nhân Tiên giới xong. Cả đám liền hạ xuống dưới, loáng tới phía bên này. Chỉ thấy, Thận Vưu diễn cảm hoảng sợ, không ngừng khom lưng hành lễ nói: "Bái kiến thái tử, bái kiến nhị thái
Tư, bái kiến tam thái tử! Bái kiến công chúa, bái kiến nhị công chúa."
""Những người này tu vi cao thấp bất đồng, nhưng đều đạt tới cảnh giới mình Tôn..." Thương Vân Tín đang hướng Dược Thiên Sầu truyền âm nhắc nhở. Thì lại nghe thấy tiểu hài tử nằm trong lòng Dược Thiên Sầu, đột nhiên nhìn Thận Vưu, dùng thanh âm non nớt quát: "Ta vốn là Ly Cung Tứ thái tử, vì sao ngươi không bái kiến ta?"
Đám người Ẩn Long sơn trang trên không trung, còn có Thương Vân Tín, lúc này đều nhất tề quẳng ném ánh mắt quái dị lên người của Dược Thiên Sầu. Mà ngay cả bản thân hắn, sau lưng cũng đang toát mồ hôi lạnh, diễn cảm cứng đờ, không biết phải nói cái gì. Lão thiên ah! Ngươi muốn giỡn mặt ta hay sao?
"Tiểu Nguyên, không được vô lê! Chờ phụ hoàng cùng mẫu hậu tới đây, sẽ vấn tội ngươi tùy tiện xuất cung đó ah!" Tam công chúa đứng trước mặt, liền mở miệng quát. Lời nói này cũng đã chứng minh thân phận của tiểu hài tử không phải là giả!
Thận Vưu không dám phàn ứng, ánh mắt theo trên người Dược Thiên Sầu thu trở về, khom lưng hướng Tiểu Nguyên hành lễ nói: "Bái kiến tứ thái tử!"
Chóng kiến một màn này, Tiểu Nguyên nhất thời liền hứng khởi, khẽ quay đầu liếc mắt trộm nhìn tam công chúa, nhe răng cười hớn hở.
Lúc này gã nam nhân được Thận Vưu kêu bằng thái tử, vẻ mặt lạnh lùng ngắm nhìn Dược Thiên Sầu cùng Thương Vân Tín ôm quyền nói: "Bổn cung chính là Minh Hà Ly Cung thái tử Ly Trung, không biết hai vị cao thủ đến từ Tiên giới này phải xưng hô như thế nào?"
Dược Thiên Sầu cùng Thương Vân Tín còn chưa kịp đáp lời, thì dưới dòng Minh Hà lại truyền lên những tiếng ầm ầm, mặt nước chao đảo dữ dội, hấp dẫn sự chú ý của mọi người. Phía xa xa dưới dòng sông, bọt nước trắng xóa thành một mảnh, một đoàn tướng sĩ hắc giáp uy vũ theo trong nước dâng lên, ở giữa trung tâm đoàn nhân mã, có một đôi phu phụ khí thế uy nghiêm, trang phục cao quý xanh vàng rực rỡ, đang ngồi trên lưng một con hà mã cực lớn, thân phận hiển nhiên là không hề tầm thường.
Dược Thiên Sầu liếc mắt nhìn Thương Vân Tín một cái, trong lòng vô cùng do dự. Dưới tình huống này có nên tránh đi hay không? Nhưng nếu hiện giờ mà quay đầu bỏ chạy, thì ngay sau chỉ sợ rằng sẽ không thể lăn lộn ở trong Minh Giới nữa ah!
Bất quá lúc này đám người Ẩn Long sơn trang trên không trung đã phóng ra thật xa, đứng ở trên cao lăng không xem chừng. Dù đứng xa nhìn không rõ ràng cũng không sao, không gây ra phiền toái mới là trọng yếu nhất.
Sau khi đoàn nhân mã Thủy Tộc giáng lâm, nhóm quân sĩ đứng giữa liền tách ra hai bên, tạo thành một cái lối đi. Con Hà Mẫ thân hình khổng lồ chậm rãi đạp nước mà tiến đến, ước chừng bước tới vị trí cách mấy người khoảng mười thước thì dừng chân. Lúc này đám thái tử và công chúa Ly Cung, liền sôi nổi xoay người quỳ xuống, ngay cả Tiểu Nguyên nằm trong lòng Dược Thiên Sầu cũng nhảy xuống, nhất tề hành lễ nói: "Bái kiến phụ hoàng, phụ mẫu!"
Thận Vưu theo sau cũng quỳ xuống nói: "Bái kiến bệ hạ, hoàng hậu!"
Gẫ nam nhân khuôn mặt tròn trĩnh, khí thế uy nghiêm, ngồi trong chiếc kiệu trên lưng con Hà Mã, liền phất tay nói: "Tất cà hãy binh thân!"
Còn Dược Thiên Sầu và Thương Vân Tín, thì chỉ chắp tay cúi người thi lễ. Dù sao hai người cũng là nhân mã do Tiên Đế Kim Thái thống lĩnh, ở Minh Giới nhiều lắm cũng chỉ phải cúi lạy Minh Hoàng, còn những thành phần khác, lễ nghi không cần quá mức câu nệ.
Dược Thiên Sầu trong lòng âm thầm kì quái, không hiểu mình Hoàng quản Minh Giới kiểu gì. Bỗng dưng từ đâu ra, lại xuất hiện thêm một vị hoàng đế, mà chẳng thèm
Quản xuống.
Đúng lúc này, vị phu nhân khí chất cao quý, ngồi bên cạnh gã nam nhân thần sắc uy nghiêm, hướng về phía bên này vẫy tay nói: "Tiểu Nguyên!"
Tiểu Nguyên lúc này đang trốn ở sau lưng Dược Thiên Sầu, không dám xuất hiện, hiển nhiên là lo lắng mình sẽ bị trách phạt, vì tội ham chơi bỏ trốn ra khỏi Ly Cung. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Dược Thiên Sầu đang dở khóc dở cười, cũng bởi vì như thế cho nên ánh mắt của hoàng để và hoàng hậu Ly Cung đều tập trung lên trên người của mình. Chính mình muốn không thu hút ánh mắt của người ta cũng là khó khăn. Mà Thương Vân Tín thì lẳng lặng truyền âm nhắc nhở: "Hai người này tu vi đều đạt tới Minh Hoàng trung kỳ rồi."
Hai người ngồi trên lưng con Hà Mã khổng lồ, cũng đang đánh giá Dược Thiên Sầu cùng Thương Vân Tín. Tu vi Tiên Đế trung kỳ của Thương Vân Tín đã muốn làm cho tiểu tâm hai người khẽ rung động, cần phải biết rằng, những người có tu vi cấp bậc Tiên Đế trong Tiên giới, thông thường sẽ rất hiếm khi chạy sang Minh Giới. Nhưng sau khi phát hiện ra, nhìn không thấu tu vi của Dược Thiên Sầu, thì hai người trong lòng càng khiếp sợ hơn. Theo lẽ thông thường mà phán định, thì tu vi của người thanh niên ở trước mắt này, hiển nhiên là đã đạt tới cảnh giới Tiên Đế hậu kỳ! Nếu không hai người mình làm sao không thể nhìn thấu được tu vi của hắn đây?
Chẳng lẽ hiện giờ trên Tiên giới, ngoại trừ Tiên Đế Kim Thái ra, còn có người khác đạt tới cảnh giới tu vi Tiên Để hậu kỳ rồi sao? Như thế nào mình chưa từng nghe nói đến qua?
Hai đôi con mắt nhìn thoáng qua nhau thăm dò ý kiến, nhất tề liền đứng lên chắp tay chào hỏi. Minh Hà Thủy Tộc tuy không qua lại cùng Tiên giới, nhưng đối với những người có tu vi cao cường như thế này, hai phu phụ bọn họ cũng không dám giương oai. Hành động này nhất thời khiến cho đám thái tử và công chúa có chút giật mình, thoáng quay đầu lại nhìn về phía hai người Dược Thiên Sầu. Những người có thể khiến cho phụ hoàng cùng phụ mẫu đối đãi như thế, bản thân bọn hắn cũng không dám ngạo mạn ah!
Thận Vưu chứng kiến một màn này cũng giật mình kinh hách, trong lòng thầm nghĩ, không hiểu hai người này có thân phận như thế nào?
Hai vợ chồng đứng lên chắp tay, nam nhân thần khí uy nghiêm liền cười nói: "Ta tên Ly Quảng, người đứng đầU Minh Hà Ly Cung, không biết có hai vị cao nhân trên Tiên giới ghé quạ, cho nên đã thất kính! Chẳng hay hai vị cao nhân xưng hô như thế nào?"
Dược Thiên Sầu liếc mắt nhìn Thương Vân Tín, thầm nghĩ, ta chỉ là chưởng môn của một cái thương hội nhỏ nhơi. Có nói ra chỉ sợ người ta cũng không biết ah!
Bất quá Thương Vân Tín vẫn duy trì phong thái, đúng mực chắp tay đáp lễ, cao giọng nói: "Tại hạ là đại cung phụng Tuyệt Tình Cung, Thương Vân Tín, gặp qua bệ hạ cùng hoàng hậu."
"Hóa ra là Thương đại cung phụng của Tuyệt Tình Cung, đệ nhất môn phái ở trong Tiên giới. Chẳng trách tu vi đã tới cảnh giới này, kính ngưỡng đã lâu." Ly Quảng gật đầu cười nói.
Bởi vậy có thể nhận ra, hắn đối với tin tức trong Tiên giới coi như cũng linh thông, nhưng theo sau, đột nhiên thoáng ngần người, ánh mắt đảo qua Dược Thiên Sầu cùng Thương Vân Tín, dường như vừa nhớ tới chuyện tình gì đó. Lúc này dùng ánh mắt hồ nghi nhìn Dược Thiên Sầu nói: "Chẳng lẽ các hạ chính là Dược Thiên Sầu, chưởng môn của Thiên Hạ thương hội trong Tiên giới hay sao?"