Tinh Thần Biến

Chương 403: Như hà đáo?






Tần Vũ thấy vậy chấn động trong lòng, Lưu Viễn Ảo Trận này đã vận chuyển đến cực hạn, căn bản không còn là trạng thái vừa rồi, vì vậy thông lộ an toàn khẳng định không thể dùng được. Quan trọng nhất chính là…bên ngoài còn có đám cao thủ Bằng Ma Hoàng khiến cho Tần Vũ cảm thấy nặng nề trong đầu.
"Làm thế nào mà Bằng Ma Hoàng phát hiện được?" Tần Vũ nghĩ hoài không thông.
"Chẳng lẽ linh hồn ngọc giản của cấm vệ nọ bị phát hiện đã vỡ?" Tần Vũ thầm suy đoán, "Không đúng a, kiểm tra linh hồn ngọc giản có vỡ hay không, sẽ không thể cứ giây lát là đi nhìn. Bình thường một ngày mới đi kiểm tra một lần, làm sao phát hiện nhanh như vậy?"
Đến lúc này, Tần Vũ vẫn không biết kế hoạch của mình có chỗ nào không đúng.
-Đại ca.
Hắc Vũ đứng bên cạnh Tần Vũ, lông mày nhíu lại:
-Đám người Bằng Ma Hoàng làm thế nào có thể tới nhanh như vậy, Ngao Khô nếu dùng yêu thức tìm ra chúng ta, đại ca hẳn là có thể cảm nhận được.
Tần Vũ gật đầu.
Chính xác, nếu đối phương sử dụng yêu thức điều tra, mình sẽ phát hiện ra ngay.
-Hơn nữa Bằng Ma Hoàng và ba người bọn Bạch Phượng đều đã đến đây, hiển nhiên là bọn chúng đã có chuẩn bị.
Tần Vũ trong lòng rất tỉnh táo, cho dù thành công cứu được Bạch Hinh, nhưng làm sao để rời khỏi Lưu Viễn Ảo Trận?
Ba huynh đệ mà trực tiếp trốn vào Khương Lan giới, Bằng Ma Hoàng còn làm gì được họ sao ?
Hắc Vũ truyền âm cho Tần Vũ:
-Đại ca, chúng ta đã cứu được Bạch Hinh tỷ, đệ cũng không còn yêu cầu gì nữa. Cho dù hôm nay chúng ta không có cách nào chạy thoát, thì cứ vào trong Khương Lan giới từ từ tu luyện, mặc cho Bằng Ma Hoàng bên ngoài làm gì…Chờ chúng ta tu luyện lên được Thần Giới sẽ đạp lại hắn.
-Nói đúng lắm, ha ha…..
Tần Vũ hốt nhiên ngẩng đầu cười to, Hắc Vũ cũng nhanh chóng sảng khoái cười to theo. Tiếng cười từ đỉnh Hoàng Sư Sơn truyền ra khắp bốn phương tám hướng.
-Các ngươi vẫn còn cười được ư?
Bát Cấp Yêu Đế Bạch Phượng đứng ngoài đại trận cười lạnh.
Tần Vũ và Hắc Vũ đều mỉm cười. Tiên ma yêu giới đối với ba huynh đệ bọn họ không có hấp dẫn gì lớn lắm. Tuy rằng trong đáy lòng họ vẫn muốn thám hiểm một vài địa phương kì diệu, nhưng cho dù không đi được thì bọn họ cũng chẳng quan tâm.
-Người mặc Kim Y Phục. Ngươi chính là Bằng Ma Hoàng.
Tần Vũ mỉm cười nói với Bằng Ma Hoàng bên ngoài đại trận.
-Vô lễ!
Ngao Khô, Bạch Phượng, Lưu Đồ cùng với vài tên Yêu Đế đứng phía sau Bằng Ma Hoàng gần như đồng thời quát lên.
-Im mồm.
Tần Vũ lạnh lùng nói:
-Ta và Bằng Ma Hoàng nói chuyện, ai cho các ngươi xen vào?
Lúc này, Tần Vũ trong lòng hết sức thoải mái, hắn muốn xem Bằng Ma Hoàng có thể làm được trò trống gì.
-Ngươi…
Ngao Khô và mấy yêu đế lập tức nổi giận.
Bằng Ma Hoàng giơ tay lên, chúng Yêu Đế lập tức im lặng, chỉ giận dữ nhìn Tần Vũ.
Cặp mắt không có chút cảm tình nào của Bằng Ma Hoàng nhìn về Tần Vũ:
-Ngươi là Tần Vũ? Kẻ lấy được Vạn Thú phổ, tiểu tử may mắn có được Mê Thần đồ quyển, còn nhờ vào Vạn Thú phổ giết được đám tiên đế dưới trướng Vũ Hoàng chính là ngươi?
-Không sai.
Tần Vũ nhìn lại Bằng Ma Hoàng.
Linh hồn cảnh giới hiện giờ của Tần Vũ, có thêm Lưu Tinh Lệ phụ trợ, nên có thể thấy rõ khuôn mặt của Bằng Ma Hoàng. Tần Vũ chú ý nhất là…Bằng Ma Hoàng này có hai hàng lông mi như lợi kiếm, ánh mắt lạnh như băng làm cho Tần Vũ đã có chút nhận định về Bằng Ma Hoàng trong lòng.
Nói chung loại người này đều là kẻ cực kì vô tình tàn nhẫn, thuộc loại thà ta phụ người cả thiên hạ, chứ không để người trong thiên hạ phụ ta.
Tần Vũ mỉm cười nói:
-Bằng Ma Hoàng. Dường như ngươi rất am hiểu về ta, phải chăng ngươi cũng muốn có được Vạn Thú phổ và Mê Thần đồ quyển?
-Mê Thần đồ quyển.
Bằng Ma hoàng bật cười:
-Mê Thần điện đối với ta không có một chút hấp dẫn nào. Bảo vật trong đó làm sao sánh được với truyện thừa chí bảo của Bằng Ma Hoàng ta được? Còn Vạn Thú phổ… Ha ha, ta biết trong đó có ba yêu đế. Nhưng phóng mắt nhìn khắp tiên ma yêu giới, dù là cao thủ cửu cấp yêu đế nói chung, ngoại trừ Long Hoàng và Đại Viên Hoàng, ai dám nói mình là đối thủ của ta?
-Thật không?
Tần Vũ hỏi ngược lại.
-Đó là lẽ tự nhiên.
Bằng Ma Hoàng thản nhiên đáp.
Tần Vũ cười nhạt hỏi:
-Nghê Hoàng thì sao? Thanh Đế thì sao?
Bằng Ma Hoàng sắc mặt hơi biến đổi, Tần Vũ lại nói tiếp:
-Còn có tam đại quân chủ của Ám Tinh Giới trong truyền thuyết nữa?
Ánh mắt Bằng Ma Hoàng bắn ra như tia chớp, nhìn chằm chằm Tần Vũ:
-Không ngờ ngươi lại biết rất nhiều a. Nghê Hoàng chính là Tinh Linh Phượng Hoàng do lửa của thiên địa sinh ra, hơn nữa ả ta đã đạt tới cửu cấp yêu đế, cho dù đang gặp nguy hiểm thì ả ta cũng có thể biến thành hỏa diễm, muốn giết ả thật có chút khó khăn. Nhưng mà…ta có thể đánh trọng thương ả. Còn Thanh Đế, ta đích xác không thể nhìn thấu được hắn. Về tam đại quân chủ của Ám Tinh giới, ta bình thường không quan tâm chúng.
-Không để ý tới bọn họ?
Tần Vũ nhíu mày.
Bằng Ma Hoàng lạnh nhạt nói:
-Người của Ám Tinh giới chẳng mấy khi nhúng tay vào chuyện của ngoại giới, ta sợ cái gì chứ. Cho dù có phải động thủ……thì tam đại quân chủ Ám Tinh giới cũng chỉ tương đương với Yêu giới tam hoàng chúng ta mà thôi.
Tần Vũ hơi chấn động, xem ra tam đại quân chủ Ám Tinh giới này quả thật là những nhân vật đáng sợ.
-Tần Vũ, ngươi nói nhiều như vậy để làm gì? Trong Vạn Thú phổ của ngươi có Nghê Hoàng hay không? Có Thanh đế hay không? Có tam đại quân chủ Ám Tinh giới hay không? Ha ha…..Ngươi không có chứ gì. Bởi vậy nên hôm nay ngươi chết chắc rồi. Tất nhiên, ngươi có thể bỏ chạy vào cái gì Thanh Vũ tiên phủ đó. Vũ Hoàng tên ngốc đó phá không nổi một cái tiên phủ nhỏ nhoi, nhưng ta không tin ngay cả ta cũng phá không nổi.
Giọng Bằng Ma Hoàng rất đầy tự tin.
Trên mặt Tần Vũ nở một nụ cười rất sáng lạn.
Thanh Vũ Tiên Phủ?
Cho đến bây giờ, người của tiên ma yêu giới đều cho rằng nơi mình ẩn thân chính là Thanh Vũ tiên phủ. Những người đó làm sao có thể biết được cái đó lại là "Không Gian Thần Khí" mà từ trước tới giờ chưa từng xuất hiện qua - Khương Lan giới! Ngay cả Vũ Hoàng, Huyền Đế có liên thủ dùng Vô Song Cảnh kiếm công kích, còn không làm ảnh hưởng một chút nào tới Khương Lan giới. Dù cho Bằng Ma Hoàng có mạnh hơn mười lần thì cũng không làm suy suyển được nó.
Tần Vũ dò hỏi:
-Ài, Bằng Ma Hoàng, ta cảm thấy rất kỳ quái. Làm cách nào mà ngươi biết được ta đang ở đây? Nhìn bộ dạng đại đội nhân mã của ngươi tập trung thì cũng có thể thấy được là ngươi đã có chuẩn bị a.
Cho dù có muốn tiến vào Khương Lan giới tu luyện, thì ít nhất cũng phải làm rõ vấn đề này.
-Ngươi thấy rất kì quái ?
Bằng Ma Hoàng bật cười. Ngao Khô, Bạch Phượng, Lưu đồ cũng cười theo. Đồng thời, lúc đó ánh mắt của Bằng Ma Hoàng cũng nhìn lại Bạch Hinh, cười nhạt nói:
-Tần Vũ, ngươi xem kìa, tiểu cô nương Bạch Hinh này và Hắc Vũ thật là khó phân ly a.
Tần Vũ quay đầu lại nhìn.
Lúc này, Bạch Hinh đang nói chuyện với Hắc Vũ. Hắc Vũ nhìn về phía Tần Vũ cười nói:
-Đại ca, cấm chế trong cơ thể của Bạch Hinh tỷ đã được đệ giải trừ.
-Bạch Hinh, ngươi chỉ còn thời gian độ mười cái hô hấp, hãy tận dụng khoảng thời gian này mà cùng đệ đệ của ngươi trò chuyện cho vui vẻ. Nếu chậm trễ, cả đời này của ngươi sẽ không còn cơ hội nữa đâu.
Bằng Ma Hoàng cười nhạt, thanh âm phảng phất như gió lạnh thấu qua cơ thể khiến Tần Vũ, Hắc Vũ phát run trong lòng.
Lập tức, Hắc Vũ giận quá bật cười thành tiếng, nhìn Bằng Ma Hoàng nói:
-Bằng Ma Hoàng, mười cái hô hấp? Ngươi nằm mơ đi, ngươi cho rằng ngươi có cơ hội để giết người sao?"
Bằng Ma Hoàng chỉ cười không đáp.
-Tiểu Vũ.
Bạch Hinh kéo mặt Hắc Vũ quay lại đối diện với mình, mỉm cười hạnh phúc, nói:
-Để cho tỷ tỷ nhìn ngươi!
-Bạch Hinh tỷ!
Hắc Vũ tựa hồ cảm thấy có chút không ổn. Trong lòng hắn có phần hoảng hốt.
Tần Vũ cũng cảm thấy lo lắng không yên, dường như có sự việc gì đó mà hắn chưa nghĩ tới.
Yêu nguyên lực quán xuyên toàn thân, da tay Bạch Hinh khôi phục lại vẻ mềm mại, khuôn mặt nàng cũng trở lại nét xinh đẹp lúc trước. Đôi mỹ mục nhìn chăm chú Hắc Vũ, trên mặt luôn có nét tươi cười. Nàng tựa hồ như rất vui vẻ, phi thường vui vẻ.
Hắc Vũ vội kêu lên:
-Bạch Hinh tỷ, tỷ sao thế, rốt cục là sao vậy? Nói cho đệ đi?
Hắc Vũ và Tần Vũ căn bản không nghĩ đến. Bạch Hinh đã trở thành linh thú của Bằng Ma Hoàng. Dẫu sao, muốn trở thành linh thú, phải cam tâm tình nguyện mới được. Bọn họ căn bản không nghĩ đến Bạch Hinh lại cam tâm tình nguyện trở thành linh thú của đối phương.
-Đừng hỏi nữa.
Bạch Hinh cười nhẹ khẽ lắc đầu. Chỉ nhìn Hắc Vũ, giống như muốn đem khuôn mặt Hắc Vũ ghi tạc ở đáy lòng, ở sâu trong linh hồn, vĩnh viễn không quên.
"Thời gian mười cái hô hấp, chí ít cũng có khoảng thời gian này, Tiểu Vũ là của ta." Trong lòng Bạch Hinh cảm thấy hạnh phúc.
-Đến lúc rồi.
Thanh âm Bằng Ma Hoàng vang lên.
Tần Vũ và Hắc Vũ đều cảm thấy không ổn. Lúc này, thân thể Bạch Hinh ở trong lòng Hắc Vũ khẽ run lên, đồng tử bắt đầu giãn ra, nhưng trên mặt lại treo một nụ cười điềm tĩnh hạnh phúc, phảng phất giống như đang ngủ.
Cho dù có chết, Bạch Hinh cũng không nói cho Hắc Vũ biết mình thích hắn.
-Bạch Hinh tỷ, Bạch Hinh tỷ…
Hắc Vũ kinh hoàng cuống quýt kêu lên, bộ dạng Bạch Hinh giống như đang ngủ, chỉ là vĩnh viễn sẽ không tỉnh lại. Yêu thức của Hắc Vũ phát hiện ra Bạch Hinh đã chết, nhưng hắn không muốn tin.
-Bạch Hinh tỷ!!!
Thanh âm bi phẫn thống khổ của Hắc Vũ vang lên, Tần Vũ đứng bên cạnh cũng cảm thấy không chịu nổi. Hắn quay đầu mạnh mẽ nhìn về phía ngoài đại trận, trên măt Bằng Ma Hoàng nở một nụ cười đắc ý.
-Bạch Hinh làm sao lại trở thành linh thú cho ngươi?
Đến lúc này, Tần Vũ vẫn đoán không ra thì thật là khờ. Dưới tình huống đó, Tần Vũ căn bản không thể nghĩ ra một khả năng khác khiến Bạch Hinh phải chết.
-Ngươi rốt cục cũng đoán ra.
Bằng Ma Hoàng cười lạnh :
-Thiết tưởng ngươi cũng đã hiểu được, tại sao bọn ta có thể tới đây kịp thời như vậy.
Tần Vũ trầm mặt.
Bạch Linh là linh thú của Bằng Ma Hoàng, nên khi Hắc Vũ lần đầu truyền âm cho nàng, thì sợ là Bằng Ma Hoàng đã biết được. Lúc đó, hắn trực tiếp thông tri cho thủ hạ, thuấn di đến nơi này. Tất cả đều có thể hiểu được.
Chỉ là sâu trong đáy lòng Tần Vũ vẫn có nghi hoặc…Bạch Hinh vì sao cam nguyện trở thành linh thú của Bằng Ma Hoàng?
–Bằng Ma Hoàng, ta muốn ngươi phải chết!!!
Hắc Vũ giận dữ nhìn Bằng Ma Hoàng, thanh âm giống như rít ra từ kẽ răng, tràn ngập vô tận sát ý.
–Ta cũng muốn ngươi phải chết, tiểu tạp chủng!
Bằng Ma Hoàng lạnh nhìn Hắc Vũ:
-Bất quá đừng nóng vội. Lần này ta nhất định sẽ không để xảy ra sơ xuất gì, phải khiến cho lần lượt từng kẻ một rơi vào trong tay ta, đặc biệt là ngươi. Hắc Vũ, tiểu tạp chủng!
Ngao Khô hốt nhiên cung kính nói:
–Bệ hạ, mọi người đã đến. Nguồn: http://truyenfull.vn
Chỉ thấy một nhóm yêu đế từ xa bay đến bên cạnh Bằng Ma Hoàng.
Trên mặt Bằng Ma Hoàng hiện lên một nụ cười tàn nhẫn:
-Lập tức bố trí Tỏa Nguyên Luyện Hỏa trận, bao vây hoàn toàn phạm vi của Lưu Viễn Ảo Trận này lại. Vô luận Hắc Vũ bọn chúng muốn chạy thế nào, chắc chắn sẽ không thoát được khỏi Lưu Viễn Ảo Trận.
Tỏa Nguyên Luyện Hỏa Trận?
Nghe thấy cái tên đó, Tần Vũ giật mình.
-Tần Vũ, Tỏa Nguyên Luyện Hỏa Trận do mười sáu yêu đế liên thủ bố trí. Trong số đó có bốn thất cấp yêu đế, muốn phá vỡ Tỏa Nguyên Luyện Hỏa Trận này, hầu như phải có sức mạnh tiếp cận cửu cấp yêu đế. Đúng rồi… Ngao Vô Hư trong Vạn Thú phổ của ngươi chắc là có thể phá được.
Bằng Ma Hoàng lạnh nhạt cười nói:
-Ngươi rất nên cho hắn ra ngoài.
Tần Vũ dần dần bình tĩnh trở lại.
-Tiểu Hắc, đừng thương tâm, thực lực của chúng ta bây giờ không đủ, không phải là đối thủ của Bằng Ma Hoàng. Hắn lại có truyền thừa bảo vật, tại tiên ma yêu giới, chúng ta muốn giết hắn cơ hồ không có khả năng.
Tần Vũ truyền âm an ủi:
-Chúng ta có Khương Lan giới, không cần quan tâm đến cái gì Tỏa Nguyên Luyện Hỏa Trận. Chúng ta trực tiếp tiến nhập Khương Lan giới tu luyện thật tốt, đợi khi đến được Thần giới, sẽ quay lại tìm Bằng Ma Hoàng này tính sổ.
Hắc Vũ ôm lấy thi thể Bạch Hinh.
-Đại ca, đem thi thể Bạch Hinh tỷ thu vào trong Khương Lan giới, sau khi đệ vào lại đó sẽ an táng cho tỷ ấy thật tử tế.
Thanh âm trầm thấp khản giọng của Hắc Vũ vang lên. Tần Vũ cảm thấy không ổn, từ trong ngữ khí đó, hắn có thể cảm nhận được sự phẫn nộ lẫn thương tâm của Tiểu Hắc. Tần Vũ tâm ý máy động, liền đã thu thi thể Bạch Hinh vào trong Khương Lan giới
Hắc Vũ ngẩng đầu lên, lạnh lẽo nhìn đám người Bằng Ma Hoàng, đồng thời truyền âm nói:
-Đại ca, tạm thời đệ chưa muốn trở vào Khương Lan giới, hôm nay đệ nhất định phải giết một người của chúng.
Tần Vũ cũng truyền âm nói:
-Đừng làm ẩu.
Hắc Vũ chỉ lắc đầu, không cất tiếng trả lời.
Tần Vũ thấy bất lực trong lòng. Tiểu Hắc và hắn lớn lên cùng nhau, tính tình Tiểu Hắc thế nào Tần Vũ hiểu rõ phi thường, nếu đã quyết tâm chuyện gì, chắc chắn sẽ làm bằng được…Tiểu Hắc về điểm này rất giống Tần Vũ.
-Hắc Vũ, đừng quên đệ còn có Bạch Linh, còn có Hắc Đồng. Ta có thể chấp nhận lùi một bước, tạm thời không thu đệ vào Khương Lan giới. Nhưng đến lúc nguy hiểm, vô luận đệ đã giết được ai hay chưa, đệ cũng phải trở vào Khương Lan giới.
Tần Vũ nhìn chằm chằm Hắc Vũ.
Nếu đã muốn thu ai đó vào Khương Lan giới, cần phải là đối phương không kháng cự. Nếu không Tần Vũ sớm đã đem Hắc Vũ trực tiếp đưa lại vào trong đó rồi. Đó mới là biện pháp an toàn nhất.
-Được.
Hắc Vũ đồng ý.
Một yêu đế cung kính nói:
-Bệ hạ, Tỏa Nguyên Luyện Hỏa Trận đã được bố trí xong.
Bằng Ma Hoàng hài lòng gật đầu:
-Bạch Phượng, Lưu Đồ, Ngao Khô, ba người các ngươi hãy theo ta đi vào trong Tỏa Nguyên Luyện Hỏa Trận. Hai tiểu tử này vẫn chưa vào Thanh Vũ Tiên Phủ, xem ra muốn cùng chúng ta giao thủ đây. Chúng ta nên đáp ứng nguyện vọng của bọn chúng.
Màn hào quang đặc biệt của Tỏa Nguyên Luyện Hỏa Trận bao phủ cắt lấy một phần ba Hoàng Sư Sơn, đỉnh Hoàng Sư Sơn hoàn toàn nằm bên trong trận.
Màn hào quang của Tỏa Nguyên Luyện Hỏa Trận tạm thời biến mất, Bằng Ma Hoàng dẫn đầu ba vị bát cấp yêu đế Bạch Phong, Lưu Đồ, Ngao Khô rất thản nhiên tiến vào trong. Sau đó màn hào quang lại khôi phục như bình thường. Bằng Ma Hoàng khoanh tay đứng nhìn :
-Ngao Khô, ngươi đi giải trừ Lưu Viễn Ảo Trận. Rồi ba người các ngươi phụ trách Hắc Vũ. Còn phần ta…sẽ chơi đùa với tên Tần Vũ đó.
Bị lời thề trói buộc, Bằng Ma Hoàng không dám tự tay sát hại Hắc Vũ, nhưng hắn có thể để tam đại thủ hạ đồng thời xuất thủ, Hắc Vũ có thể chống lại mới là chuyện lạ.