Tinh Thần Biến

Chương 316: Vạn Thú phổ đệ nhị tầng





Dịch giả: aniguko

Bọn Vũ Điển năm người còn đang kinh hoàng vì Tần Vũ chưa chết, đến khi thấy Tần Vũ bạt kiếm mới tỉnh lại thì thấy năm đạo kiếm khí đã đến trước mặt.
Phá Thiên Kiếm Quyết chiêu thứ tám, uy lực của nó, bát cấp kim tiên có thể chống cự?
- "Chiêu này gần như tiêu hao hết năm phần năng lượng của chín khỏa cực phẩm nguyên linh thạch. Nếu không giết được các ngươi thì không phải ta lỗ to à?"
Tần Vũ thầm nghĩ, đối với việc giết Vũ Điển, Hằng Phong, Phong Liên, Lộ Thao bốn người, Tần Vũ rất tin tưởng.
Chỉ còn cửu cấp kim tiên Hằng Ngự là Tần Vũ không tin một chiêu vừa rồi có thể hạ sát được hắn. Do vậy vừa thi triển xong chiêu "Kiếm đãng bát phương", Tần Vũ vội phi thân đến chỗ Hằng Ngự.
- Phụp! Phụp!
Phong Liên và Hằng Phong hai người trực tiếp bị kiếm khí xuyên qua bụng, ngã xuống đất không dậy được.
Như bát cấp kim tiên Vũ Điển, tuy tại phương diện làm ăn là thiên tài, nhưng tại phương diện chém giết thiên phú quá thấp. Ý thức phòng thủ của hắn thậm chí còn kém hai gã đệ tử của bản thân nên lập tức trúng chiêu.
Còn thất cấp kim tiên Lộ Thao.
Lộ Thao công lực thấp nhất, nhưng lại là người rất thông minh, linh hoạt. Khi nhìn thấy Tần Vũ chưa chết, hắn là người đầu tiên phản ứng, thậm chí còn né được kiếm khí.... Chỉ là đạo kiếm khí công kích hắn hoàn toàn không chỉ đi theo đường thẳng.
Đạo kiếm khí đó sau khi trượt mục tiêu liền chuyển hướng truy đuổi theo.
Dù sao đạo kiếm khí này cũng là Phá Thiên kiếm khí.
Nó được phát ra từ thần khí Phá Thiên thêm vào kiếm quyết tối thượng -- "Phá Thiên Kiếm Quyết", sự thần kỳ của kiếm quyết liệu chút thông minh của Lộ Thao có thể chống cự lại? Do đó Lộ Thao đương nhiên phải chết.
... ...
Cao thủ giao chiến, cho dù sự chênh lệch không lớn, có lúc chỉ một chiêu quyết định sinh tử. Ai rỗi hơi chiến đấu đến ba trăm hiệp? Muốn giết đối thủ, tự nhiên phải dùng sát chiêu.
Chiến thuật hợp lí, thêm vào sự chênh lệch của thực lực.
Trong năm đại kim tiên có bốn gã chết ngay tại chỗ.
Tập trung hữu hạn năng lượng giết chết đối phương sẽ tiết kiệm năng lượng. Tần Vũ lợi dụng điều đó tập trung giết chết bốn kim tiên yếu hơn, còn bản thân lao về phía Hằng Ngự
Hằng Ngự toát mồ hôi lạnh.
Hằng Ngự dùng tiên kiếm đỡ đạo kiếm khí công kích hắn, cả người không tự chủ được bị bắn ra phía sau vài trăm mét. Trong lòng không khỏi kinh hãi:
- Kiếm khí quá lợi hại.
Dù chỉ là một trong tám đạo kiếm khí của 'Kiếm Đãng Bát Phương', uy lực cũng không phải tầm thường.
- Thảo nào sư thúc và bọn họ né không được.
Hằng Ngự bay lên trên không, hắn đã biết được thực lực của Tần Vũ.
Ở gần mặt đất chiến đấu không tiện, chiến đấu ở trên độ cao hàng vạn mét thống khoái hơn rất nhiều.
- Vẫn còn muốn cùng ta đơn đả độc đấu?
Tần Vũ nhìn thấy Hằng Ngự vẫn nhìn mình với ánh mắt khiêu chiến không khỏi cười lớn một tràng, lập tức bay lên trên phía trên.
Ở độ cao vài vạn mét so với mặt đất.
Tần Vũ - Hằng Ngự hai người đứng trong không trung, mắt nhìn nhau.
Hai bên đối chiến đều là siêu cấp đại cao thủ. Còn ở phía dưới, Nghiêm gia, Liễu gia, Vương gia mọi người đều tụ tập lại. Sự chấn động bởi nguồn năng lượng cực lớn đó, lẽ nào bọn họ lại không cảm ứng được?
Liễu gia gia chủ cùng Liễu Danh Hàn đều cười khổ, trong lòng có chỗ khó nói.
Nghiêm gia gia chủ Nghiêm Tử Phàm và đại trưởng lão Nghiêm Thước cũng đã đến Liễu Phong thành.
- Liễu Danh Hàn, Liễu gia các người thỉnh được một vị khách khanh lợi hại nhỉ. Không ngờ giết được cả tiền bối ở Ngọc Kiếm Tông?
Nghiêm Thước cười lạnh nói:
- Khỏi cần thanh minh, vừa rồi mọi chuyện ta đã dùng truyền tấn linh châu thông báo cho Ngọc Kiếm Tông rồi.
Liễu gia gia chủ và Liễu Danh Hàn trong lòng cảm thấy bất lực.
Ngân Huyền tinh hệ do "Ngọc Thanh Tử", một trong Tam thập lục quân, thuộc hạ của Vũ Hoàng quản lý. Đắc tội với Ngọc Kiếm Tông cũng là đắc tội với Vũ Hoàng. Đối với một gia tộc nhỏ như Liễu gia mà nói, đắc tội với Vũ Hoàng đồng nghĩa với gặp tai ương.
- Nghiêm Thước, ngươi đừng có vu khống bọn ta. Liễu gia bọn ta, khách khanh thực lực cùng lắm chỉ là cửu cấp thiên tiên. Năng lượng tỏa ra từ cuộc chiến vừa rồi ngươi cảm ứng được chứ, cao thủ đẳng cấp như vậy Liễu gia bọn ta chiêu nạp được chăng?
Liễu Danh Hàn nói với vẻ chính nghĩa trang nghiêm:
- Nghiêm Thước, kì hạn một trăm năm tỉ thí dành quyền quản lí "tinh cầu truyền tống trận" còn lại chưa tới một tháng. Ngươi không nắm chắc thắng được bọn ta, muốn dùng âm mưu bẩn thỉu đối phó bọn ta. Ta tin tưởng với sự siêu tuyệt của Ngọc Kiếm Tông tông chủ, sẽ nhìn ra âm mưu bẩn thỉu của ngươi.
Nghiêm Thước chỉ cười lạnh.
- Ta không tranh cãi với ngươi. Cao thủ tinh anh của Ngọc Kiếm Tông bị giết, Ngọc Kiếm Tông tông chủ tự nhiên sẽ điều tra, đến lúc đó.... chân tướng sẽ lộ ra.
Nghiêm Thước không khỏi đưa ánh mắt lườm Liễu Danh Hàn.
Liễu Danh Hàn chỉ cười đáp lại .
Hiện tại trong lòng Liễu Danh Hàn kiên định một điều:
- Tần Vũ thì ta biết, còn lại sư môn, trưởng bối của Tần Vũ thì chẳng quan hệ gì tới Liễu gia bọn ta.
- Tần Vũ ơi Tần Vũ, sư thúc của ngươi thực lực cũng quá mạnh đi. Sư phụ của Nghiêm Cao, lại còn các sư huynh thực lực mạnh hơn hắn nữa. Nghiêm Cao đã là thất cấp kim tiên rồi, mấy người kia ít nhất cũng là bát cấp kim tiên. Mấy người liên thủ mà sư thúc của ngươi có thể giết chết bọn họ.
Liễu Danh Hàn không biết nên khóc hay cười.
Nhưng mà Liễu Danh Hàn biết chắc một điểm--
Liễu gia bọn hắn không được phép đắc tội với Ngọc Kiếm Tông, cũng không được phép đắc tội với Tần Vũ. Nắm trong tay thế lực có thể giết một lúc vài gã bát cấp kim tiên không phải là chỗ để Liễu gia đắc tội.
Do vậy Liễu gia cần phải có quan hệ tốt với cả hai bên.
Trong lòng thầm nghĩ, Liễu Danh Hàn ngước mắt nhìn phía trên cao thăn thẳm. Tại đó, hai đại cao thủ đang đến hồi phân sinh tử.
- Bùng!
Không khí chấn động, hai đạo kiếm khí chạm vào nhau nổ tung.
Hai bóng người bắn về hai phía, nhưng chỉ chốc lát đã đứng yên trong không khí.
Hằng Ngự nhếch mép, hàn khí xung quanh người tăng lên, hai mắt lạnh lẽo nhìn Tần Vũ:
- Thực lực của người rất mạnh, kiếm quyết cũng phi thường huyền ảo. Ta không tin tưởng giết được ngươi.
- Ngươi giết không nổi ta thì ta giết ngươi.
Tần Vũ lạnh lùng nói.
Tần Vũ muốn cảm thụ cảm giác cùng cao thủ tu kiếm đối diện quyết đấu nên không muốn tiêu hao chín khỏa cực phẩm nguyên linh thạch, do vậy những lần công kích vừa rồi uy lực không lớn lắm.
Hai người chính diện quyết đấu.
Thân thể của Tần Vũ là của Kiếm tiên khôi lỗi, có thể gọi là bất tử chi thân. Cho tới giờ, Tần Vũ vẫn chưa từng thấy một sự công kích nào có thể làm tổn hại đến thân thể của Kiếm tiên khôi lỗi. Do đó khi chiến đấu trực diện thân thể của Tần Vũ gần như không chút tổn hại.
Ngược lại, Hằng Ngự trọng thương.
Nhưng trong mắt Hằng Ngự bỗng thoáng qua vẻ lạnh người. Hằng Ngự vốn là một kẻ cực kì cô ngạo. Cho dù tại cùng cấp cao thủ cửu cấp kim tiên ở Ngọc Kiếm Tông cũng không có ai dám nói có thể thắng được Hằng Ngự mà vẫn yên lành.
Bởi vì Hằng Ngự đối với kẻ địch rất độc ác, đối với bản thân cũng độc ác.
- Muốn giết ta, hãy chuẩn bị tiếp chiêu cuối cùng của ta!
Hằng Ngự trầm giọng hét, ngay lập tức, một cỗ năng lượng cực lớn từ Hằng Ngự tỏa ra. Hai tay Hằng Ngự kết hơn một trăm đạo kiếm quyết, từng cỗ từng cỗ năng lượng hình thành những đạo kiếm khí bao bọc lấy thanh tiên kiếm.
Không phải ngươi chết thì là ta!
Hằng Ngự hai mắt đỏ rực, hai tay chụm lại, thanh tiên kiếm hóa thành một đạo sét đến trước mặt của Tần Vũ. Nơi đạo sét đi qua, nguyên linh chi khí bị tách ra tạo thành một khu vực đặc thù.
Thân thể Tần Vũ khẽ động.
Thân thể hóa thành kiếm mang, cùng với đạo tiên kiếm va chạm, lập tức đạo tiên kiếm kia tan rã, kiếm khí tỏa ra khắp nơi. Còn Tần Vũ cả người không tự chủ bị đẩy lùi vài trăm mét, chỉ là trong nháy mắt chuyển hướng lao tới Hằng Ngự.
Tay phải đưa ra, trực tiếp xuyên qua ngực Hằng Ngự.
Âm thanh da thịt bị xuyên thủng vang lên. Tay phải của Tần Vũ xuyên qua ngực của Hằng Ngự, trực tiếp trảo trụ nguyên anh. Chỉ thấy năng lượng của nguyên anh Kiếm tiên ngưng tụ lại vô cùng sắc bén.
Giây phút trảo trụ Nguyên anh.
Một vụ nổ khủng khiếp xuất phát từ tay Tần Vũ, đồng thời một âm thanh vang lên trong não Tần Vũ:
- Chiêu cuối cùng của ta, thực tế là tự bạo. Ta không tin cửu cấp kim tiên tự bạo bên cạnh người ngươi mà ngươi không chết!
- Oanh long long....
Mặt đất chấn động. Một tiếng nổ khủng khiếp vang lên giữa bầu trời âm vang không dứt. Năng lượng của cửu cấp kim tiên nguyên anh phát nổ khiến cho trời đất trong nháy mắt đều biến sắc. Tần Vũ bất lực bị bắn ra ngoài.
- Tệ thật.
Tần Vũ cảm thấy tay phải hoàn toàn mất hết cảm giác. Vụ nổ ngay cạnh người khiến linh hồn Tần Vũ bị chấn động, cả người rơi vào trạng thái choáng váng.
Sau khoảng thời gian bằng mười lần hô hấp.
Cảm thấy thân thể tự do vận động, Tần Vũ đảo người đứng giữa khoảng không.
- Không biết Lan thúc chế tạo thân thể của Kiếm tiên khôi lỗi này thế nào mà vụ nổ khủng khiếp như vậy vẫn không làm nó tổn hại chút nào.
Tần Vũ hiên tại đã khôi phục lại, kinh ngạc phát hiện ra thân thể không một chút hao tổn.
Vừa rồi tay cảm thấy buốt chính là do vụ nổ khủng khiếp xảy ra tại lòng bàn tay mà thôi.
- Không cần biết như nào chăng nữa thì tên Hằng Ngự này cũng đã chết. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Tiên thức của Tần Vũ phát ra.
Vô luận là không gian giới chỉ các loại vật phẩm do Hằng Ngự chết để lại hay là của Vũ Điển bốn người để lại, người của Liễu gia, Nghiêm gia, Vương gia đều không dám động vào.
Bởi vì họ sợ chọc giận Tần Vũ. Sợ Tần Vũ nổi giận sẽ tiến hành diệt tộc.
Tần Vũ trực tiếp thu những vật phẩm do năm người bọn Vũ Điển chết để lại.
- Đáng tiếc là mất nguyên anh của Hằng Ngự, dù sao cũng là nguyên anh của cửu cấp kim tiên.
Tần Vũ tâm trạng cũng rất thoải mái.
- Dù sao thu hoạch cũng không tồi, ba nguyên anh của bát cấp kim tiên cùng một nguyên anh của thất cấp kim tiên. Sau này luyện "Hắc Động kì", năng lượng đủ cung ứng rồi.
Hằng Ngự tự hủy còn bốn người kia thì không kịp tự hủy.
Khi thu thập vật phẩm đến chỗ của Lộ Thao, Tần Vũ hơi biến sắc. Bởi vì khi Lộ Thao chết, tay trái vẫn còn cầm một khỏa truyền tấn linh châu!
- Người này công lực thấp nhất, ngược lại phản ứng rất nhanh.
Tần Vũ cảm thấy sẽ có phiền toái lớn. Chỉ là Tần Vũ không lo ngại, bởi vì thứ nhất thân phận hiện tại là giả, thứ hai là luận về thực lực, Tần Vũ không ngán Ngọc Kiếm Tông.
- Nghiêm gia, Liễu gia, Vương gia.
Tần Vũ nhìn về phía đám người không xa, trong miệng lẩm nhẩm, đây là Tần Vũ cố tình muốn cho bọn họ nghe thấy.
Nghiêm gia, Liễu gia, Vương gia tất cả đều biến sắc.
Giết vài tên thất cấp, bát cấp kim tiên dễ dàng như vậy khác gì Sát Thần, nếu muốn diệt tộc đối với bọn họ không phải cũng chỉ dễ như lật bàn tay?
- Hừm hừm.
Tần Vũ cười lạnh rồi cả người biến mất.
Vài tiếng hừ lạnh khiến cho ba đại gia tộc của Phong Nguyệt tinh trong lòng hoảng hốt. Bọn họ nhất trí quyết định: bất kể như nào cũng không thể đắc tội với sư trưởng của Tần Vũ, đồng thời cũng không thể đắc tội với Ngọc Kiếm Tông.
Thế lực không có đúng là bi ai, không dám đắc tội với bất kì kẻ nào!

Tại một quả núi hoang trên Phong Nguyệt Tinh, trong phương viên vài ngàn mét đất cát vô số, trong số đó có một là do Thanh Vũ tiên phủ ảo hóa mà thành.
Bên trong Thanh Vũ tiên phủ.
Tần Vũ hiện tại đã quay lại với nhục thể của bản thân. Trong một gian phòng chuyên để tu luyện của Thanh Vũ tiên phủ, Tần Vũ đang ngồi trên một chiếc giường ngọc, một nguyên anh của nhất cấp kim tiên đang lơ lửng trước mặt.
Miệng khẽ há ra, một đạo lửa màu lam từ trong miệng bắn ra.
Đạt tới Ám Tinh trung kì tinh thần chân hỏa của Tần Vũ từ 'Tử sắc thiên hỏa' biến thành "Lam thỉ thiên hỏa". "Lam thỉ thiên hỏa" bao phủ một nguyên anh - chính là nguyên anh của tiên giới sứ giả Hoa Nhan khi trước.
Sau khi bị "Lam thỉ thiên hỏa" bao phủ, nguyên anh nhanh chóng chuyển hóa thành kim sắc dịch thể.
- Hô!
Tần Vũ há miệng hút một hơi, giống như uống nước, đạo kim sắc dịch thể nọ bay vào trong miệng của Tần Vũ. Tần Vũ lập tức nhắm mắt, cả người lăng không bất động
Bên trong không gian đan điền của Tần Vũ.
Kim sắc dịch thể như dòng suối bị quả cầu màu Đỏ thẫm không ngừng thôn phệ, dần dần.... quả cầu không ngừng tăng về mặt thể tích, màu sắc cũng càng ngày càng tối đi.
- Vẫn chưa đủ.
Tần Vũ không cảm thấy một phát triển mang tính đột phá nào. Thêm một nguyên anh nữa xuất hiện, đó chính là nguyên anh của ma giới sứ giả Đỗ Trung Quân. Dưới sự bao phủ của "Lam thỉ thiên hỏa" nguyên anh nọ chuyển hóa thành kim hồng sắc dịch thể
- Hưu~~
Dùng miệng hút một hơi, kim hồng sắc dịch thể mang năng lượng kinh người đã bị hút vào trong bụng Tần Vũ.
Bên trong đan điền của Tần Vũ, quả cầu màu đỏ thẫm nọ hiện tại thể tích đã tăng gấp rưỡi so với quá khứ. Khi năng lượng của nguyên anh thứ hai gia nhập, lập tức tốc độ hấp thụ của "Ám tinh" nhanh hơn rất nhiều.
Như một dòng suối, qua một lần hấp thụ, một nguyên anh của Ma Vương bị thôn phệ sạch sẽ. Hiện tại 'Ám tinh' có thể tích tăng lên gấp nhiều lần, mằu sắc cũng gần như chuyển thành màu đen.
Tần Vũ cảm thấy "Ám tinh" của bản thân bắt đầu có sự biến đổi.
Trong lòng Tần Vũ mừng rơn, để thúc đẩy quá trình biến hóa, Tần Vũ lấy ra nguyên anh thứ ba, đây là nguyên anh của Long tộc sứ giả Ngao Phụng. Nguyên anh này biến thành kim sắc dịch thể và cũng bị Tần Vũ hấp thụ.
'Ám tinh' từ từ tăng về mặt thể tích, đồng thời, nhờ có năng lượng của ba nguyên anh, bên trong "Ám tinh" nhỏ bé bắt đầu phát sinh biến hóa kinh người.
- Không thể hấp thụ thêm.
Tần Vũ cảm thấy nguồn năng lượng lớn lao biến hóa khiến linh hồn của bản thân cũng khó có thể khống chế được nên không dám hấp thụ thêm nguyên anh....
- Phụp,
Đan điền chấn động
Khỏa Ám tinh nọ thể tích bỗng nhỏ đi hàng chục lần, màu sắc biến thành hoàn toàn màu đen, trông giống như một viên ngọc trai đen.
Rất lâu sau....
Tần Vũ từ từ mở mắt, trên mặt có chút tươi cười, chàng biết rằng bản thân cuối cùng cũng đạt đến "Ám Tinh hậu kì".
- Hiện tại năng lực của ta liệu đã mở được "Vạn Thú phổ" tầng thứ hai chưa nhỉ?
Tần Vũ trong lòng mười phần tin tưởng, hiện tại thực lực so với "Ám Tinh trung kì" đã tăng gấp cả chục lần.
Muốn mở "Vạn Thú phổ" tầng thứ hai tuyệt đối không khó khăn gì.
- Vạn Thú phổ tầng thứ hai không biết có bao nhiêu Yêu vương? Cửu cấp Yêu vương có nhiều hay ít?
Trong lòng Tần Vũ vô cùng kích động, chàng thậm chí còn tưởng tượng tới cảnh có cả chục tên cửu cấp Yêu vương đang chờ nghe lệnh.
Tần Vũ áp chế sự kích động trong lòng, liền lấy "Vạn Thú phổ" ra, sau đó lập tức mở "Vạn Thú phổ" tầng thứ hai!