Nếu là chỗ có người thì sẽ có mâu thuẫn, mà có mâu thuẫn rồi muốn giải quyết, nhưng không giải quyết ôn thòa được, có đôi khi cần dùng vũ lực để giải quyết.
Cho nên khi cái nghề lính đánh thuê ra đời. thì liền cắm rễ thật sâu xuống vũ trụ.
Mặc dù có một vài quốc gia thủ tiêu sự tồn tại của lính đánh thuê, nhưng cũng không thể ngăn cản được sự phát triển của lính đánh thuê khắp cả hệ ngân hà. Đặc biệt là ngày nay. thời khắc quái thú càng hung hăng ngang ngược, như cầu của lính đánh thuê cũng tâng lên rất nhiều, có vài quốc gia đang thảo luận, có nên sửa đổi hiến pháp, cho phép quân nhân xuất ngũ đi làm lính đánh thuê hay không.
Liên minh Hải Đốn, vốn là một quốc gia không cho phép sự tồn tại của lính đánh thuê, nhưng dưới khí hậu vũ trụ bao phú, bọn họ cũng đã thả lỏng hạn chế với lính đánh thuê, thậm chí còn chấp nhận hiệp hội lính đánh thuê thiết lập cứ điểm tại Thủ Đô tinh của Hải Đốn.
Cửa chính bỗng nhiên đẩy ra, hai người sóng vai đi vào, tuy bọn họ chỉ có vón vẹn hai người, quần áo trên thân cũng không xuất chúng, trong đó một người đội nón dài, che cả khuôn mặt. Nhưng trên người bọn họ lại tản ra cái khí thế cao cao tại thượng, khiến cho những lính đánh thuê bên trong đều bị kinh ngạc, đưa mắt nhìn bọn họ.
Nơi này là đại sảnh văn phòng của hiệp hội lính đánh thuê, ngày thường vô luận là giao nhiệm vụ. hay là trao đổi tình báo, đều rất là hổi hả, còn náo nhiệt hơn cả so với việc bán đồ ăn ở chợ.
Nhưng, khi hai người này đột nhiên xuất hiện, hơn nữa dần dần đem khí thế trên người tản ra, trong sảnh lập tức trầm xuống một cách qui’ dị. Cho dù là không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng cũng có thể cảm nhận rõ ràng được bầu không khí đang thay đôi.
Hai người đi đến giữa đại sảnh, nơi công bổ nhiệm vụ của lính đánh thuê.
Trong này, có một màn hình vuông lớn. hiện tất cả nhiệm vụ mà hiệp hội lính đánh thuê công bổ.
Dưới màn hình lớn. có rất nhiều lổ cắm. bất luận là một lính đánh thuê đơn độc nào khi chọn lựa nhiệm vụ trên màn hình lớn. hoặc một đoàn đội lính đánh thuê nào đó, bọn họ sẽ dùng thẻ nhớ thân phận của mình để tiếp nhận nhiệm vụ này.
Giờ phút này đang là lúc mà đại sảnh tụ tập nhiều nhất, tất cả đều đang để y đến cái máy này, thậm chí là còn xếp hàng sau cái máy nữa.
Trong tình huống binh thường, kẻ đến sau thì phải xếp hàng Đợi khi người ở trước chọn xong, thì bọn họ mới được lựa.
Nhưng mà, hai người vừa bước vào rõ ràng là không muốn tuân thủ quy định này, người không đội nón tùy ý đi đến trước mặt người đang đứng trước màn hình lớn, lãnh đạm nói: “Tránh ra"
Người lính đánh thuê kia chỉ cảm thấy mồ hôi lạnh chảy đầy thân, tựa hồ như đã lượn vài vòng trong quy môn quan, trong lòng hắn hiểu rõ, mình so với người ta, không chỉ kém một chút.
Trong thế giới lính đánh thuê, chỉ có nắm đấm mới là đạo lý lớn nhất, người lính đánh thuê kia không nói hai lời, liền rút thẻ nhớ của mình ra, rồi lui đi.
Hai người này chính là Phương Minh Nguy và Bảo Bột. bởi vì Phương Minh Nguy dẫn binh đi vào Hải Đốn, đánh tan hạm đội của Nguyệt Hanh đế quốc, vì người Hải Đốn trên tinh cầu Tư Liên Đặc báo thù, cho nên người của liên minh Hải Đốn vô cùng cảm kích vị thân vương này. Dung mạo của Phương Minh Nguy đã sớm được lưu truyền rồi. Hơn nữa còn trở thành nhân vật được hoan nghênh nhất ở đây.
Vì cái này nên Phương Minh Nguy đành phải đội nón vào, nếu không ở Hải Đốn sẽ lập tức bị người nhận ra.
về phần Bảo Bột. tuy Lục Lục liên minh vô cùng cường đại. Nhưng lấy bản thân Bảo Bột đại sư ra mà nói, ở Hải Đốn cũng không nổi tiếng lắm, tất nhiên là không cần che giấu.
Giờ phút này thấy thái độ mạnh mẽ của Bảo Bột. Phương Minh Nguy âm thầm lắc đầu. Có lẽ đối với Bảo Bột mà nói, những lính đánh thuê của quốc gia cấp bốn này, đều là một đám kiến hôi có thể tùy ý đến kêu đi hét cả, nhưng mà hắn thì khác, bời vi hắn từng bước bỏ lên từ quốc gia có nền văn minh cấp hai, cho nên cũng hiểu rõ nôi bi ai của công dân trong quốc gia cấp thấp.
Phương Minh Nguy xoay người, hơi cúi người với người lính đánh thuê kia, bày tỏ vẻ áy
Sự tức giận và không cam lòng của người lính đánh thuê kia lập tức biến mất. ngược lại còn có tâm cảm kích với Phương Minh Nguy.
Phương Minh Nguy thẩm than một tiếng, nếu hôm nay Phương Minh Nguy và Bảo Bột dùng thái độ của một vị đại sư để đổi đãi, thì như vậy kết quả duy nhất chính là, hai bên sẽ quyết đấu sinh tử. Nhưng đôi lại, người lính đánh thuê này lại cảm kích hắn.
Không thể không nói, tâm tính của kẻ yếu, hoàn toàn khác hẳn so với suy nghĩ của kẻ mạnh.
“Gặp quy” Bảo Bột đột nhiên chửi.
Phương Minh Nguy khẽ giật mình hỏi: “Sao vậy?”
“Cậu không phải nói ở đây có nhiệm vụ tiêu diệt băng hải tặc Cửu Đầu Xà sao, tại sao tôi tìm không thấy?' Bảo Bột oán trách.
Phương Minh Nguy lắc đầu, nói: “ông chưa từng làm chuyện này, để tôi”
Dứt lời. hắn đứng vào vị trí của Bảo Bột, nói: “Trước kia tôi từng ở một đội lính đánh thuê, cho nên vô cùng quen thuộc cái này. Nếu như để nguyên một đổng nhiệm vụ. rất khó để ông tìm cái cần tìm, ông phải sử dụng chức năng tìm kiếm, mới có thể tìm được nhiệm vụ mình muốn’
Phương Minh Nguy nhanh tay điền vào khoảng trống ba chữ Cửu Đầu Xà, sau đó gõ xác định quay đầu lại cười nói: “Như vậy là xong, đơn giản”
Bảo Bột nhìn màn hình cười nói:” Quả thật rất đơn giản, cậu tự nhìn đi”
Phương Minh Nguy quay đầu lại nhìn, chỉ thấy trên màn hình xuất hiện các ký tự ***, lập tức trợn mắt.
“Xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ hệ thống có lỗi?”
Bảo Bột cười hắc hắc, nói: “Trước kia tôi cũng đã từng làm lính đánh thuê, đối với cái này vô cùng quen thuộc. Phàm là khi xuất hiện tình huống này, đã nói lên một việc, đó chính là hiệp hội lính đánh thuê ở đây đã chặn ba chữ kia”
“Chặn?”
“Đúng, chỉ cần cậu nhập ba chữ đó vào, thì những tin tức có liên quan đến nó, đều lập tức biến thành ***”
Phương Minh Nguy tức giận kêu lên một tiếng, đứng dậy đi về hướng khu phục vụ ở góc đại sảnh.
Đối với phần lớn lính đánh thuê mà nói, không ai đi đến khu phục vụ để tự tin mất mặt.
Tuy nhân viên phục vụ nơi ấy xinh đẹp như hoa, nhưng khi sử dụng khu vực này, thì cần phải trả tiền, hơn nữa giá cũng rất cắt cổ, có đôi khi còn vượt quá lợi nhuận do một nhiệm vụ trung cấp mang lại. Cho nên, không phải là người có túi tiền dày. thì tuyệt đối không đến đó lãng phí tiền tài.
Phương Minh Nguy đương nhiên là không để y đến chút tiền này, hắn đi đến trước khu phục vụ. Trong này có bảy chỗ, mỗi người ngồi ở đấy đều là những mỹ nữ xinh đẹp.
Nhưng ở đây thì tương đổi yên tĩnh, chỉ có ba chỗ là đang có khách.
Phương Minh Nguy tùy ý ngồi xuống một chỗ trống, hỏi: “Tại sao lại chặn nhiệm vụ Cửu Đầu Xà?”
Vô luận là Phương Minh Nguy hay là Bảo Bột. đều là đại sư hàng thật cả, tuy bọn họ đã cố gắng thu hồi khí tức cường thế trên người, nhưng khí thế phóng ra ngoài, cũng tương đương với cao thú cấp mười ba, mười bốn.
Nhân vật cấp mười ba mười bốn trong giới đánh thuê ở quốc gia cấp bốn đã thuộc về hàng cao thủ hiếm thấy. đặc biệt là trong một nơi có ít cao thủ cấp mười hai như ở đây, càng giống như hạc giữa bầy gà, khiến cho người ta chú ý.
Cho nên khi bọn họ đi vào, lập tức khiến cho phần lớn chú ý, tiếng ồn trong sảnh cũng yên tĩnh lại. Những người này đều đang xì xào bàn tán, suy đoán lai lịch của bọn họ, cho đến khi Phương Minh Nguy đi đến khu phục vụ hỏi ra ba chữ Cửu Đầu Xà, trong đại sản hoàn toàn yên tĩnh lại, không còn bất kỳ tiếng động nào.
Nụ cười chuyên nghiệp trên mặt cô phục vụ đổi diện lập tức biến mất. chuyển biến thành một vẻ thất kinh.
Phương Minh Nguy nghi hoặc hỏi: “Cô làm sao vậy?”
Chẳng qua chỉ là hỏi về Cửu Đầu Xà mà thôi, có cần phản ứng mạnh như vậy không.
“Cửu Đầu Xà? Anh bạn này, cậu hỏi nhiệm vụ đó để làm gì?” Người áo đen ngồi bên cạnh đột nhiên mỉm cười: “Nhiệm vụ này vô cùng hiếm thấy, tôi nhớ là chưa từng xuất hiện qua”
“Không, hẳn là đã xuất hiện một lần” Phương Minh Nguy lắc đầu, bởi vì cái mũ trên đầu hắn, cho nên không ai nhìn ra sắc mặt của hắn: “Tôi nhớ mấy ngày trước, người còn sống trên tinh cầu Tư Liên Đặc đã tuyên bổ ủy thác một nhiệm vụ, chính là muốn tiêu diệt bâng hải tặc Cửu Đầu Xà”
Đột nhiên, tiếng hít thở vốn có thể nghe được trong đại sảnh này liền biến mất, tất cả ánh mắt mọi người đều tập trung vào người áo đen kia.
Giờ phút này, tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy được.
Trên mặt người áo đen lộ ra một nụ cười, chậm rãi nói: “Cậu có hứng thú với nhiệm vụ này sao?'
“Có”
“Như vậy thì vô cùng xin lỗi. bởi vì tất cả nhiệm vụ có liên quan đến Cửu Đầu Xà, cũng đã không cách nào thành lập”
“Vì sao?”
“Bởi vì đây là tôi nói”
Phương Minh Nguy lấy làm kỳ, đánh giá cao thấp người này, hỏi: “Anh là ai?”
“Tôi là Lôi Âu, Thiểm Điện Lôi Âu” Người áo đen ngẩng đầu, trong mắt tràn đẩy vẻ kiêu ngạo và đắc v, còn phần đông lính đánh thuê trong sảnh khi nhìn thấy ánh mắt của hắn, liền tràn ngập sợ hãi và căm hận.
“Thiểm Điện Lôi Âu?” Phương Minh Nguy cẩn thận suy nghĩ một hồi, nhưng không có bất luận ấn tượng nào cả, quay đầu lại hỏi: “Bảo Bột. Thiểm Điện Lôi Âu là ai?”
“Làm sao tôi biết” Bảo Bột mất kiên nhẫn nói: “Thứ rác rười như vậy rất nhiều, ai biết hắn chui ra từ bãi rác nào”
Bảo Bột cũng không nói dối, tuy tu vi của người áo đen đã đạt đến chuẩn đại sư cấp mười lãm. Nhưng trong mắt đại sư chân chính thì loại người này vẫn không khác gì rác rười.
Sắc mặt của Lôi Âu trở nên trắng bệch trong nháy mắt. trong mắt hắn bắn ra hai tia độc ác, nói: “Tốt, tôi sẽ nhớ kỹ các người, bởi vì Thiêm Điện Lôi Âu tôi chính là phó đoàn trường thứ ba của Cửu Đầu Xà"