Tinh Tế Vong Linh Đế Quốc

Quyển 6 - Chương 82: Hải tặc hung hăng ngang ngược




Lực lượng tinh thần lớn tiến nhập vào linh hồn của Đạo Cách Lạp Tư, tìm kiếm được cây trụ, là lạc ẩn tinh thần của Phương Minh Nguy.

Dọc theo điểm này tán ra bốn phía, bắt đầu sưu tầm trí nhớ của hắn, nhưng mà, chuyện khiến cho Phương Minh Nguy kinh ngạc đã xảy ra, trong trí nhớ của hắn ta, có rất nhiều chỗ bị một tầng lực lượng không hiểu bao phủ, tuy Phương Minh Nguy có nắm chắc tuyệt đối, dựa vào lực lượng tinh thần có thể đánh tan tầng lực lượng kia, nhưng hắn cùng không hành động lỗ mãng.

Bởi vì hắn có một cảm giác, nếu như hắn ra tay đánh vờ bức tường này, thì như vậy đối với linh hồn Đạo Cách Lạp Tư, sẽ tạo thành một ảnh hưởng trí mạng không thể tránh né.

Do dự một chút, Phương Minh Nguy rốt cục đã lựa chọn từ bò, thu hồi ý niệm nhìn một một trong trí nhớ của linh hồn này, phẫn nộ lui ra.

“Phương đại sư, cậu thấy thế nào?’ Ngải Phật Sâm không thể chờ đợi được, hỏi.

Trong lòng Phương Minh Nguy buồn cười, Ngải Phật Sâm đã trở thành một linh hồn rồi, nhưng lòng tò mò của ông ta lại không hề giảm một chút nào cả, luôn khao khát trước bí mật của người khác.

Thật ra thì, Phương Minh Nguy đã đố oan cho ông ta rồi. Cả đời Ngải Phật Sâm, người ông ta kính nể nhất, chính là Gia Văn Đạo Cách Lạp Tư.

Cho nên khi chiếm được linh hồn của hắn ta, Ngải Phật Sâm đương nhiên là đặc biệt để bụng rồi.

Khẽ lắc đầu, Phương Minh Nguy nói: “Không được, trong linh hồn Gia Văn, có một lực lượng thần bí canh giữ, những trí nhớ mấu chốt kia, tôi căn bản là không cách nào chạm vào”

“Điều này sao có thể?” Ngải Phật Sâm kinh ngạc nói: “Hắn là linh hồn đã bị cậu thu nạp, sao có thể làm trái lệnh của cậu?’

Phương Minh Nguy đứng thẳng hai vai, nói: “Tôi cũng vô cùng tò mò, chẳng lẽ hắn cũng đã sinh ra ý thức rồi sao?”

“Không đâu” Ngải Phật Sâm khẳng định: “Lúc nào tôi cũng chú ý đến hắn. Nếu như hắn có ý thức, khẳng định không cách nào giấu được cảm ứng của tôi”

“Thật không, tôi thì không còn biện pháp rồi, trừ phi là sử dụng thủ đoạn mạnh. Tuy hắn là cường giả cấp mười tám, nhưng trong tình huống không được bổ sung lực lượng, nhất định không phải là đối thủ của tôi. Nhưng một khi cường lực bị loại trừ, thì linh hồn của hắn trên cơ bản là đã bị hủy diệt rồi”

“A, như vậy thì chờ vẫn tương đối tốt hơn” Ngải Phật Sâm vội vàng khuyên bảo: “Linh hồn cường đại như vậy rất là hiếm có, nếu như thật sự hủy đi, vậy đúng là đáng tiếc”

Phương Minh Nguy mùn cười, nếu như không phải nghĩ như vậy, tôi còn trưng cầu ý kiến của ông sao.

Đột nhiên ngay trong lúc đó, máy điện thoại trên có tay vang lên.

Trong lòng Phương Minh Nguy ngấn ra, vào lúc này còn ai dám quấy rầy mình bế quan chứ?

Mở điện thoại ra, lập tức thấy được Thi Nại Đức, trên mặt hắn tràn đầy nghiêm túc.

“Thi Nại Đức, làm sao vậy?’

“Minh Nguy, cậu bế quan khi nào, còn bao lâu thì có thể đi ra?”

Phương Minh Nguy đem linh hồn Cơ Kha nhét vào trong vương miện nhỏ, nói: “Lần bế quan này cùng đã gần xong rồi, lúc nào cùng có thể kế thúc, có việc gì sao?”

“Có, nếu như cậu thuận tiện, thì đến Thiên Bằng tinh một chuyến đi”

Thi Nại Đức cũng không giải thích chuyện gì, nhưng mà Phương Minh Nguy hiểu rõ, với tính cách của Thi Nại Đức. Trừ khi là gặp đại sự chính thứ, nếu không chắc chắn là không quấy rầy mình lúc không biết mình “bế quan”.

Vội vàng chạy đi tắm rửa một chút, tẩy một cái, làm cho mệt mỏi toàn thân phóng ra, sau đó leo lên chiến hạm nho, chạy về Thiên Bằng tinh.

Trong phòng khách lớn nhất ở phù thân vương trên Thiên Bằng tinh đã sớm có vài vị khách đến, trong đó thậm chí còn có cả Hoa Danh Đường lão tướng quân.

Trong lòng Phương Minh Nguy cả kinh chẳng lẽ chuyện này có liên quan đến quân đội sao?

Tuy Nữu Mạn hoàng đế đã đem toàn bộ Mễ Tư Lan tinh hệ phong thưởng cho hắn, nhưng mà quân đoàn Mễ Tư Lan do Hoa Danh Đường cầm đầu vẫn là quân đội đế quốc.

Cho nên, khi Hoa Danh Đường xuất hiện tại Thiên Bằng tinh nhất định là đã xảy ra chuyện lớn.

“Hoa tướng quân, xảy ra chuyện gì?”

Hoa Danh Đường lắc đầu nói: “Thân vương điện hạ, tôi giới thiệu cho ngài hai người”

Phương Minh Nguy khoát tay chặn lại, nói: “Lão tướng quân, trước mặt ngài, tôi cũng không muốn bày ra cái vẻ thân vương điện hạ gì cả. Ngài cũng giống như Già Hoành đi, gọi tôi một tiếng Minh Nguy”

Hai người sau lưng Hoa Danh Đường nghe thấy những lời của Phương Minh Nguy, trong mắt lập tức phát sáng. Nhưng mà Hoa Danh Đường vẫn cười khố, nói: “Không được, dựa theo hiến pháp của đế quốc, quân đội trú đóng trong lãnh địa của thân vương, khi gặp mặt thân vương, nhất định phải chú trọng quy tắc và lễ nghi, nếu không sẽ bị lên án, tôi cũng không muốn gặp phiền phức! ”

Phương Minh Nguy mỉm cười nói: “Lão tướng quân nói đùa, Già Hoành không phải cùng gọi tên của tôi đấy thôi, chẳng lê còn có người dám làm khó hắn?”

Nghe thấy lời nói tràn ngập tự tin của Phương Minh Nguy, Hoa Danh Đường cũng cười vui mừng, nhưng mà lão tướng quân này là một nhân vật có chấp đến cực điểm, sống chết cùng không chịu đối giọng.

Phương Minh Nguy rơi vào đường cùng, hỏi: “Lão tướng quân, ông muốn giới thiệu hai vị này...”

“Bọn họ là con cháu trong nhà, một đứa tên là Hoa Danh Trí, một tên là Hoa Danh Phong. Bọn chúng chưởng quản tất cả mậu dịch vãng lai trong Tư Liên Đặc tinh cầu của Hoa gia”

Hai người kia lập tức cúi đầu thật sâu.

Tỏ bày thành kính tựa hồ như gặp mặt hoàng đế bệ hạ vậy.

Phương Minh Nguy nhẹ nhàng vung tay lên, đột nhiên trong lòng khẽ giật mình mình quen thuộc với thái độ cung kính của người khác với minh từ khi nào vậy? Chẳng lẽ ở Nữu Mạn lâu, đã quên hết những thói quen ở liên minh địa cầu sao.

Nhìn thấy sắc mặt của Phương Minh Nguy tựa hồ có chút không đúng, Hoa Danh Đường không khỏi hỏi thăm: “Thân vương điện hạ, ngài sao vậy?”

Lắc đầu, Phương Minh Nguy cười nói: “Không có gì, lão tướng quân, bọn họ có chuyện gì muốn nhờ tôi hỗ trợ sao?”

“Đúng vậy” Hoa Danh Đường cảm thấy khó xử, nói.

“Được, do ông là người quen, vô luận là chuyện gì, tôi cũng giúp” Phương Minh Nguy nói không do dự.

Có lẽ từ sau khi Nữu Mạn đế quốc thăng cấp thành công, tác dụng của hắn tự nhiên cũng nhỏ hơn nhiều. Nhưng giờ phút này trong Nữu Mạn đế quốc, còn có chuyện gì mà hắn không thể giải quyết được.

Hoa Danh Đường gật đầu cảm kích một cái, nói: “Danh Trí, con nói

đi”

“Vâng” Hoa Danh Trí là một người trung niên lộ đầy vẻ khôn khéo, ông ta lại một lần nữa cúi đầu, nói: “Thân vương điện hạ, hai người chúng tôi từ trước đến giờ liền phụ trách tất cả mậu dịch của Tư Liên Đặc tinh cầu, trong đó có cảm một số đồ dùng hằng ngày của quân đoàn Mễ Tư Lan, cũng mua sám trên tinh cầu Tư Liên Đặc”

Hoa Danh Dường nhướng mày, nói:”Nói trọng điểm”

“Vâng” Hoa Danh Trí vội vàng dùng tốc độ nhanh hơn, nói: “Vốn tất cả đều bình thường, nhưng nửa tháng trước, một chiếc phi thuyền của chúng tôi tại tinh cầu Tư Liên Đặc đột nhiên phát tin tức tới, tinh cầu Tư Liên Đặc đã bị rơi vào tay giặc”

“Rơi vào tay giặc?” Phương Minh Nguy kinh hãi: “Là bên nào ra tay, là quái thú?”

“Không phải quái thú, là hải tặc”

Trên mặt Phương Minh Nguy lập tức hiện ra vẻ dở khóc dở cười, bị hải tặc chiếm lĩnh cả tinh cầu, chuyện này đúng là lần đầu tiên nghe thấy.

Đối với tinh cầu Tư Liên Đặc, Phương Minh Nguy cũng không biết, nhưng cũng biết một điều, đây là một tinh cầu buôn bán, tuy rằng không thuộc về cảnh nội của Nữu Mạn đế quốc, nhưng cùng nằm ngay biên cảnh. Nếu đi chiến hạm cấp thanh tùng, nhanh nhất là ba ngày có thể tới.

Cái tinh cầu này nắm giữa ranh giới của Nữu Mạn đế quốc và liên minh Hải Đốn có nền văn minh cấp bốn.

Liên minh Hải Đốn cũng không phải là nước phụ thuộc vào Nữu Mạn, mà là một nước thuộc hạ của liên minh Tư Danh Tạp Lí cấp năm.

Nữu Mạn đế quốc sở dĩ giáp giới với liên minh Hải Đốn, nguyên nhân lớn nhất cũng là vì tinh vực Mễ Tư Lan lại nằm trong khối thuốc địa của Nữu Mạn đế quốc.

Khối thuốc địa này, chính là địa bàn giáp giới của quốc gia có lãnh thố lớn nhất. Trong vũ trụ, hầu như mỗi quốc gia đều có loại thuộc địa này. Những nguyên nhân thu hoạch thuộc địa này thường không thể nghiên cứu, trên cơ bản đều quy nạp về nguyên nhân lịch sử cả.

Nhưng mà, một khi nền văn minh lên cao, như vậy thì thuộc địa sẽ dần dần giảm bót. Bởi vì khi đẳng cấp nền văn minh của một quốc gia lên đến tình trạng nhất định thì chắc là không cho phép trong lình vực của mình đột nhiên xuất hiện thuộc địa của một quốc gia khác.

Cho nên vào lúc này, theo lệ cũ trong vũ trụ, phần lớn các quốc gia có thuộc địa đều tiến hành trao đổi với các quốc gia cùng cấp, hoặc là dùng khoáng vật quý hiếm để đền bù tổn thất.

Mặc dù chủ nhân khối thuộc địa này là liên minh Hải Đốn, nhưng đáng tiếc bọn họ chỉ là một quốc gia cấp bốn, thật sự không có tư cách nào để nói chuyện về lĩnh địa với Nữu Mạn đế quốc cả. Cho nên tinh vực Mễ Tư Lan danh chính ngôn thuận trở thành một khối thuộc địa của Nữu Mạn đế quốc.

Nhìn vẻ mặt khó xử của hai người, Phương Minh Nguy cười khố: “Hải tặc gì, mà lại chiếm được cả một tinh cầu, chẳng lẽ không sợ quân chính quy của liên minh Hải Đốn phản kích sao?”

Hoa Danh Trí cắn răng một cái, nói: “Thân vương điện hạ, là băng hải tặc Cửu Đầu Xà làm, sau lưng bọn chúng là Nguyệt Hanh đế quốc cấp sáu”

Phương Minh Nguy khẽ giật mình trên mặt hiện lên vẻ ngưng trọng.

Một băng hải tặc thì hắn đương nhiên không dễ trong lòng, nhưng quốc gia cấp sáu, thì lại là hai chuyện khác nhau.

“Rốt cục là xảy ra chuyện gì?”

“Theo báo cáo của thuyền viên chúng tôi, bởi vì đội tàu của liên minh buôn bán trên tinh cầu Mễ Tư Đặc đánh tan đợt cướp bóc đầu tiên của băng hải tặc Cửu Đầu Xà, cho nên lần này Cửu Đầu Xà phái đại quân đến, tiến đến trả thù”

Phương Minh Nguy ngẩn ra, hỏi: “Cái này tính là gì? Băng hải tặc Cửu Đầu Xà có thể ngang ngược, hung hăng không nói đạo lý vậy sao?”

Hoa Danh Trí cười khổ nói: “Nếu như đã là hải tặc, thì đương nhiên không cần phải phân rõ trái phải” Dừng lại một chút, nói tiếp: “Bọn chúng nói rằng, muốn tất cả thành viên của liên minh buôn bán trên tinh cầu đều chôn chung, tống đốc từ chối yêu cầu của bọn họ, cho nên bọn họ lập tức triệu tập quân đội lớn, cường chế cướp lấy quyền khống chế tinh cầu Tư Liên Đặc”

Phương Minh Nguy nghe xong liền trợn mắt há mồm, cái này rốt cục là băng hải tặc, hay là quân đội chính quy?

“Liên minh Hải Đốn có phản ứng gì không? Chẳng lê bọn họ ngồi yên không để ý?”

“Nguyệt Hanh đế quốc đưa ra kháng nghị, nói cái gì mà một công dân quốc gia của mình bị liên minh buôn bán tập kích, yêu cầu bồi thường lớn” Hoa Danh Trí bất đắc dĩ nói: “Liên minh Hải Đốn trước mắt còn đang trốn không kịp, làm sao có thể ra mặt cho Tư Liên Đặc”