Tinh Tế Vong Linh Đế Quốc

Quyển 6 - Chương 45: Nội giáp




Bên trong thông đạo, lập lòe các loại hào quang ngù sắc rực rỡ, giao hòa lẫn nhau. Mới nhìn qua, phảng phất tiến nhập một thể giới huyền diệu màu sắc rực rỡ, làm cho người ta hoa mắt.

Nhưng mà, Phương Minh Nguy khép hờ hai mắt, chỉ để lại một đạo khe hở thật nhỏ, trong hai tròng mắt toát ra thẻ quang chói mắt, tựa như có thể nhìn thấu bản chất sau lưng những màu sắc này.

Vô luận là Vương Tự Cường, hay đám người Bốn Phi Tạp, đã sớm đối với hắn giới thiệu qua thông đạo này.

Nếu như là tinh anh đệ tử tất cả đại gia tộc Lợi Tư Man, như vậy bọn họ sẽ thông qua một thông đạo khác hữu kinh mà vô hiểm tiến vào trong di tích. Nhưng mà, tất cả đại sư vừa mới tấn thăng, thì phải thông qua thông đạo thần bí này.

Bởi vì, phàm là người thuận lợi thông qua thông đạo này, đều là được di tích chấp nhận, đạt được một bộ cơ giáp hoàn toàn thuộc về cá nhân.

về phần cơ giáp chất lượng tốt xấu, vậy phải xem có thể ở trong thông đạo đi được lộ trình bao xa.

Ba người Vương Tự Cường lần đầu tiên tiến vào đây, đi qua ba thông đạo, đã là thành tích tốt nhất trong các đại sư thể thuật cấp mười sáu vừa mới tấn chức.

Đương nhiên, nếu như hiện tại để cho bọn họ lại đi qua một lần, nhất định có thể đạt được thành tích càng tốt hơn. Nhưng vấn đề là, không có một trăm thú bảo, cũng không phải người của thế gia nước cộng hòa Lợi Tư Man, cho nên bọn họ cũng không có tư cách lần thứ hai tiến vào.

Phương Minh Nguy cẩn thận di chuyển, ở trong đoạn thông đạo thứ nhất này, cũng không có bất luận công kích bẫy rập gì, chỉ có những cái ánh sáng này làm cho người hoa mắt, làm cho người ta sinh ra các loại ảo giác thần bí.

Nhưng mà chỉ cần là cao thủ có tiêu chuẩn đại sư, như vậy dưới tình huống tiến vào trạng thái không tịch, tất nhiên có thể nhìn thấu tất cả hư ảo, trực tiếp bước trên con đường chính xác nhất. Dựa theo cách nói của Vương Tự Cường. Thông đạo thứ nhất này là tiêu chuẩn thấp nhất của đại sư, chỉ cần là nhân vật đạt đến cấp mười sáu, là có thể dễ dàng thông qua.

Tuy lão sư nói như vậy qua, nhưng Phương Minh Nguy vẫn không dám có một chút khinh thị nào, hắn tập trung toàn bộ lực lượng tinh thần. Mỗi một bước đều đạp trên một đường thẳng tuyệt đối thẳng tắp, rất nhanh bước đi qua thông đạo đầy sắc thái huyến lệ chói mắt này.

Trong tích tắc khi hắn đi ra thông đạo, đã thở phào một hơi thật to. Hồi tưởng lại quá trình vừa rồi, không khỏi nhịn không được cười lên, xem ra mình xác thực là quá khẩn trương một chút.

Cuối cùng của thông đạo thứ nhất là một gian phòng chừng năm mươi thước vuông, ở trong gian phòng này, có mười khoang thuyền phong kín. Phương Minh Nguy không chút do dự đi tới, lựa chọn một cái. Đem tiểu vương miện lấy ra mang lên, tiếp vào trong truyền cảm khí của khoang thuyền.

Sau một khắc, hắn thấy được một nhà giam giả lập cực lớn, ở trong lồng giam này, có một quái thú cao lớn toàn thân hừng hực lửa. Thân h ình của nó tối thiểu cao mười lãm mét, tám cánh tay cực lớn không ngừng huơ lên, tản ra uy thế khủng bố làm cho người ta tim đập nhanh.

Phương Minh Nguy chân mày khê động, tận đáy lòng hung hăng chửi mắng một tiếng.

Tại cuối mỗi một thông đạo, đều có một khảo nghiệm đối chiến giả lập, nếu có thể vượt qua kiểm tra, tất nhiên có thể đạt được tư cách tiếp tục đi nữa. Nếu thất bại, thì chỉ có ảm đạm rời đi.

Căn cứ trong khảo nghiệm mà đám người Vương Tự Cường giới thiệu, ở cửa thứ nhất này tống cộng có hơn ba mươi loại quái thú hoặc cơ giáp có thể làm đối thủ. Mà loại quái thú toàn thân bốc lửa này. Không thể nghi ngờ là một loại hại nhất trong đó lợi. Cho nên sau khi gặp được đối thủ của mình. Phương Minh Nguy chỉ có thể ca thán mình vận khí kém, lại thoáng cái đã đụng độ đối thủ khó nhằn nhất.

Con quái thú kia ở trong lồng giam phát ra tiếng kêu làm cho người ta nổi da gà, nó tựa như chú ý tới Phương Minh Nguy, lập tức trở nên hưng phần dị thường. Phương Minh Nguy có thể đánh cuộc, nếu như không có cái nhà giam này, như vậy nó đã sớm bố nhào qua.

Ở bên ngoài nhà giam, đặt mười tám bộ cơ giáp kiểu dáng khác nhau, Phương Minh Nguy tiến lên, nhìn kỹ một phen những cơ giáp này, trong lòng lại thầm mắng một phen.

Những cơ giáp này cấp bậc tuy không tệ, nhưng mà so với cơ giáp trong tay mấy người lão sư, lại kém mấy cấp bậc.

Nhưng mà ngẫm lại cũng đúng, bọn họ là thông qua ba cửa ải khảo nghiệm mới tìm được cơ giáp, nếu như mình ngay cửa thứ nhất cũng đã bị gây khó dễ, thì làm sao xứng với loại siêu cấp cơ giáp đó.

Đang lúc Phương Minh Nguy có ý định tùy ý chọn lựa một cơ giáp, hai mắt hắn đột nhiên trợn to, chăm chú nhìn vào một bộ cơ giáp trong đó.

Bộ cơ giáp này là nhỏ nhất, chỉ vẹn vẹn có chừng hai mét, so với những bộ tối thiểu bảy tám thước bên cạnh, cũng coi là nhò đến đáng thương.

Nếu là người bình thường gặp được loại cơ giáp này, nhất định sẽ xem nó như là sản phẩm góp cho dù số, nhưng mà Phương Minh Nguy lại biết, thứ này cũng không phải dùng để góp cho dù số.

Cho đến tận lúc này, Phương Minh Nguy gặp qua quái thú đã không ít, nhưng mà ở trong số những quái thú này, chỉ vẹn vẹn có một quái thú có linh hồn.

Mà Phương Minh Nguy đúng là ở trong ký ức của linh hồn quái thú này, đã từng thấy qua cái cơ giáp chỉ vẹn vẹn cao có hai thước này.

Nói nó là cơ giáp, thật ra cũng có chút miễn cưỡng, bởi vì nó thật sự chỉ cao chừng hai thước, chỉ cần là người có chút cao lớn, cũng không thể mang vào. Cho nên lần đầu tiên trông thấy cơ giáp này, Phương Minh Nguy còn tưởng rằng nó là quái thú hiếm thấy nào đó.

Chỉ có điều, bộ cơ giáp nho nhỏ này thật ra có thực lực siêu cường

hoàn toàn không tương xứng với thẻ tích của nó. Theo trong ký ức của quái thú đó có thể thấy được, uy năng của nó to lớn, vượt qua xa cơ giáp trên người của máy người lão sư.

Một ngón tay điểm vào trên cái cơ giáp này, xuất ra thuyết minh về nó.

Tên: Nội giáp.

Loại: I-T.

Giới thiệu: Dùng kỹ thuật hợp kim trạng thái dịch sinh vật chế tạo tính lưu động của cơ giáp, có năng lực phòng ngự sơ bộ.

Phương Minh Nguy do dự một chút, nghĩ tới trong đầu có một vị lão sư rất tốt, liền hỏi: “Ngải Phật Sâm đại sư, đây là cơ giáp gì?”

Linh hồn Ngải Phật Sâm thông qua thị giác của Phương Minh Nguy, thấy được tất cả trước mắt, không khỏi nói: “Phương Minh Nguy đại sư, buông tha đi, đây là một cơ giáp vô dụng”.

“Cái gì? Chẳng lẽ nó không có tác dụng gì sao?”

“Đúng, nó căn bản cũng không có bất luận tác dụng gì” Ngải Phật Sâm nói: “Ta nhớ được ở trong Khải Duyệt có ghi lại, có người đà từng thử qua sử dụng loại cơ giáp này, nhưng mà nó ngoại trừ có thể phòng ngự quái thú đả kích ra, thì không có bất cứ thủ đoạn công kích nào”.

“A, nói như vậy, đã có người sử dụng qua”.

“Đúng”.

"Như vậy cuối cùng kết quả như thế nào?"

"Hắn vượt qua kiểm tra"

"Vượt qua kiểm tra?"

"Đúng, hắn bị quái thú tra tấn suốt năm giờ, đang váng đầu hoa mắt, thượng thổ hạ tả, thì hệ thống phán định quái vật công kích không cách nào đột phá phòng ngự nội giáp, cho nên vượt qua kiểm tra."

Phương Minh Nguy khẽ giật mình, hắn như thế nào cũng không nghĩ ra, lại sẽ là kết quả như vậy, nhưng mà bởi vậy đó có thể thấy được, cái nội giáp này mặc dù không có lực công kích gì, nhưng mà lực phòng ngự của nó lại siêu cấp cường hãn, nếu không cũng không thể chống đỡ quái thú công kích.

Nhưng mà, sử dụng một cái cơ giáp không có bất kỳ lực công kích đi đối phó quái thú, cái này rõ ràng không phải là một lựa chọn rất tốt.

“Ngải Phật Sâm đại sư, lúc ấy ngài lựa chọn là cơ giáp gì?”

“Tùy tiện”.

“Hả, cái gì?”

“Phương Minh Nguy đại sư, chúng ta đều là người tu luyện tinh thần hệ cao quý. Đối với chúng ta đi nói, chỉ có vũ trụ mới là nơi chúng ta phát triển, về phần cơ giáp cùng quái thú bên trong tinh cầu, đó là người tu luyện thể thuật thấp hèn mới có thể lo lắng tới mấy thứ đó”.

Phương Minh Nguy lập tức triệt để hết chỗ nói rồi, thì ra Ngải Phật Sâm đại sư vẫn là một vị cuồng nhiệt sùng bái tinh thần hệ.

Trong lòng khẽ động, Phương Minh Nguy hỏi: “Ngải Phật Sâm đại sư, chẳng lè ngài tùy tiện chọn lựa một bộ cơ giáp, là có thể đánh thắng quái thú này sao?”

“Đương nhiên”.

Phương Minh Nguy đưa mắt nhìn quái thú đang giương nanh múa vuốt kia, hồ nghi nói: “Ngài vững tin, quái thú này có thể dễ dàng bị đánh ngã như vậy sao?”

“Phương đại sư, ngài chẳng lẽ đã quên, chúng ta đều là đại sư tinh thần hệ”.

“Đại sư tinh thần hệ thì thế nào?”

“Đại sư tinh thần hệ, có thể đồng thời điều khiển tối thiểu hơn vạn cơ giáp bình thường” Ngải Phật Sâm dương dương đắc ý nói: “Chúng ta tùy tiện chọn lựa một cái đi ra, dùng một vạn đánh một cho dù đập cũng có thể đem nó đập chết”.

Phương Minh Nguy há to miệng, thì ra phương pháp như vậy cũng có thể sao.

Do dự một chút, Phương Minh Nguy rốt cuộc quyết định chọn lựa nội giáp tinh xảo không hề có lực công kích này.

Sau một khắc, tất cả cơ giáp lập tức biến mất, mà ở trong tay Phương Minh Nguy, lại xuất hiện vô số tiễu cầu hình tròn. Những tiểu cầu này thể tích cũng không lớn, chỉ vẹn vẹn chừng quả bóng bàn. Nhẹ nhàng sờ, lập tức vờ tan, một đạo chất lỏng màu trắng dọc theo cánh tay Phương Minh Nguy của hướng lên trên, dần dần đem toàn thân hắn bao vây lấy.

Mặc dù không có kính nhưng mà Phương Minh Nguy lại biết, trên người mình đã mặc xong bộ nội giáp này.

Đột nhiên trong lúc đó, Phương Minh Nguy sắc mặt đại biến, hắn nhớ tới một vấn đề phi thường nghiêm trọng.

Tuy hắn là đại sư tinh thần hệ, trong đầu cũng có năm vạn linh hồn cấp mười lăm. Nhưng mà, muốn lợi dụng chúng nó, nhất định phải có cơ giáp có sẵn mới được. Nếu như không có cơ giáp nơi tay, như vậy linh hồn có nhiều đi nữa, thì cũng không dùng được.

Trước khi chưa tiếp xúc nội giáp trước, Phương Minh Nguy tuyệt đối không thể tướng được loại nội giáp mới bắt đầu hình thái lại là một cái bóng bàn nho nhỏ. Muốn cho nội giáp biến hình lại cần nhân thể tiến hành thôi hóa. Mà linh hồn tuy lợi hại, có thể điều khiển cơ giáp, nhưng lại không cách nào thay thế tác dụng của nhân thể, không cách nào thôi hóa bóng bàn, biến thành nội giáp.

Nhìn tiểu cầu khắp nơi trên đất, Phương Minh Nguy là khóc không ra nước mắt. Sớm biết như thế, mình thật không nên lựa chọn cái cơ giáp này.