Tinh Tế Vong Linh Đế Quốc

Quyển 6 - Chương 110: Thời gian




Một tiếng động thật lớn vang lên, bên ngoài tình cầu truyền đến vô số chùm tia sáng, những chùm tia sáng này giống như cây chùy gõ vào vỏ trứng vậy, phá hủy toàn bộ những cơ giáp đang dây dưa không ngớt với Pháo Phu Du kia.

Tất cả cơ giáp và Pháo Phù Du trong phạm vi này hầu như đồng thời bị hủy diệt hết. Trong thời gian ngắn ngủi chỉ trong nháy mắt, tối thiểu đã có hai ngàn vạn tia sáng năng lượng bắn vào khu vực này.

Vô luận là Pháo Phù Du ngốc, hay là cơ giáp linh hoạt, đều không thể tồn tại trong mật độ đả kích như vậy. Kết quả cuối cùng chỉ có vỏn vẹn một cái, một tiếng nồ mạnh vô cùng vô tận đã khiến cho toàn khu vực này thành một tử địa tuyệt đối.

Ngoại trừ vài cơ giáp tiến hành chiến đấu bên ngoài tử địa, hơn nữa thấy tình thế không ổn, lập tức bỏ chạy ra, thì ba ngàn vạn Pháo Phù Du cùng với hơn trăm vạn cơ giáp thủ, đều đã đồng quy vu tận.

Biến có bất thình lình làm cho đám người Phùng trưởng lão không kịp trở tay, nhìn thấy những cơ giáp thủ này gần như đã giành được chiến thắng trong tay, nhưng một lượt bắn bất ngờ, đã tiêu diệt toàn bộ hai bên đang giao chiến, khiến cho tất cả trở về điểm khởi đầu.

Trong ánh mắt kinh ngạc và phẫn hận của họ, vô số Pháo Phù Du đang bay lên, lại một lần nữa bày ra một lưới phòng hộ hầu như là nhìn không thấy điềm cuối.

Hơn nữa lần này số lượng Pháo Phù Du càng nhiều hơn, thậm chí là đạt đến con số ba ngàn năm trăm vạn, thực lực tựa hồ càng cường đại hơn.

“Vậy mà lại đồng quy vu tận, thật là độc ác!” Một trưởng lão tức giận bất bình nói.

“Tổn thất bao nhiêu?” Phùng trưởng lão tỉnh táo hỏi, tựa hồ như không bị ngăn trở trước mắt làm ảnh hưởng.

“Ba ngàn vạn Pháo Phù Du của đối phương đã bị diệt sạch. Ba trăm vạn cơ giáp thủ của chúng ta tổn thất 99.8%!” Một trưởng lão khác hung hăng nói: “Mười so với một sao lại có kết quả như vậy?”

Phần đông trưởng lão đều đưa mắt nhìn nhau, đối mặt với kết quả như vậy, quả thật đã vượt qua ngoài dự liệu của bọn họ.

Tuy trên số lượng thì nghe mười so với một còn có thể chấp nhận được, nhưng mà người ở đây ai cùng biết, chỗ khác biệt giữa Pháo Phù Du và cơ giáp rốt cục là bao nhiêu.

Nguyệt Hanh đế quốc dù sao cũng là một quốc gia có nền văn minh cấp sáu lâu đời, cơ giáp chế thức do bọn họ chế tạo có thành phẩm còn cao hơn Nữu Mạn đế quốc một bậc, tuy bọn họ không rõ ràng giá trị chế tạo của Pháo Phù Du. Nhưng dùng đầu ngón chân để nghĩ, cũng biết là không quá cao.

Hơn nữa lần này tập kích bất ngờ đám cơ giáp thủ, đã làm cho mọi người xác định một việc. Đó chính là trong tất cả Pháo Phù Du cũng không có người điều khiển.

Và như vậy, ba trăm vạn cơ giáp chế thức cùng với cơ giáp thủ, lại đồng quy vu tận với ba ngàn vạn Pháo Phù Du của đối phương, vụ mua bán này cũng thật là lỗ.

“Phùng trưởng lão, chúng ta làm sao bây giờ?” Một trưởng lão hỏi.

“Phái chiến hạm ra, bắn cho bọn nó nồ tan xác” Một hắn tử râu quai nón dùng cái giọng cực kỳ hưng phần kêu lên.

Nhưng mà căn bản là không ai để ý đến hắn, dùng chiến hạm đánh sâu vào phòng tuyến của đối phương, đây chẳng phải là muốn chết sau, chỉ sợ người ta cầu còn không được nữa.

Trong mỗi một thế gia khổng lồ, luôn có vài tên ăn chơi phá của lại không có kiến thức, tên râu quai nón kia rõ ràng chính là một trong số đó. Hắn đến đây, thuần túy là muốn đục nước béo có, kiếm chút chỗ tốt, thấy không ai đề ý đến mình tuy rằng trong lòng tức giận, nhưng mà cuối cùng cũng không dám làm càn, đành phải giữ im lặng ngồi xuống.

Phùng trưởng lão than nhẹ một tiếng, hôi: “Chúng ta còn bao nhiêu cơ giáp thủ?”

“Còn khoảng một trăm vạn”

“Phái một phần ba ra, thử lại một lần”

“Vâng”

Không ai dám vi phạm mệnh lệnh của Phùng trưởng lão, ba mươi vạn cơ giáp thủ lại một lần nữa phóng ra. Đối mặt với ba ngàn vạn Pháo Phù Du gấp chục lần, những người này không một ai lùi bước, ngược lại còn phát ra sức chiến đấu cường đại nhất, dùng tốc độ nhanh gấp bảy lần vận tốc âm thanh, hướng về đám Pháo Phù Du.

Tuy ba ngàn năm trăm vạn Pháo Phù Du kia giận dữ gào thét, nhưng tất cả đều bất ngờ phát hiện ra, bởi vì số lượng cơ giáp thủ giảm mạnh, cho nên tỉ lộ bắn trúng mục tiêu của Pháo Phù Du cũng giảm xuống một con số cực thấp. Sau hai lượt bắn, ba mươi vạn cơ giáp này nhảy vào trong bầy của Pháo Phù Du, vậy mà chỉ tốn hao có một phần mười thôi.

Mọi người của gia tộc Ô Bang nhìn thấy màn này xong, liền dùng ánh mắt khâm phục và tôn kính nhìn Phùng trưởng lão.

Thì ra ông già này trong lần giao phong đầu tiên,đã nhìn thấy ảo diệu lớn nhất bên trong.

Dùng Pháo Phù Du đánh cơ giáp, cái xác suất ấy quả thật không khác gì dùng đại pháo để bắn muỗi cả, nếu như không phải số lượng Pháo Phù Du quá nhiều, như vậy thì trên cơ bản rất khó có thể bắn trúng cơ giáp đang tiến hành động tác tránh né hoàn mỹ.

Khi nãy sở đì có được chiến tích như vậy, nguyên nhân chủ yếu là bởi vì số lượng cơ giáp quá nhiều. Ba trăm vạn cơ giáp chen chúc nhau trong một khu vực, đương nhiên là tạo thành tỉ lộ bắn trúng mục tiêu thật lớn cho Pháo Phù Du.

Nhưng chỉ có ba mươi vạn cơ giáp, thì đã làm cho tỉ lệ này rớt xuống, tối thiểu cũng có thể đạt được công hiệu lớn nhất.

Ba mươi vạn cơ giáp thủ này vừa tiến vào đám đông Pháo Phù Du, lập tức rút kiếm laser ra, tiến hành tàn sát trong cự ly ngắn, hơn nữa còn không ngừng phá hủy Pháo Phù Du.

Phùng trưởng lão cũng đã sớm hạ lệnh, dụng cụ dò xét trên phi thuyền đang toàn lực tìm kiếm nơi ẩn núp của đám Pháo Phù Du khác. Dựa theo ý của Phùng trưởng lão, ba mươi vạn cơ giáp thủ này không thể chôn cùng đống phế liệu kia.

Pháo Phù Du trong bầy dần dần giảm bớt, mà cơ giáp thủ của gia tộc Ô Bang cũng đang giảm xuống mỗi giây mỗi phút, nhưng mà so ra,thì hầu như không cần phải tính.

Lông mày của Phương Minh Nguy chậm rãi nhíu lại, nói: “Đạo Cách Lạp Tư tiên sinh bọn họ tựa hồ đã nhìn ra nhược điểm của Pháo Phù Du, ông có nên sửa chữa chiến thuật hay không?”

Đạo Cách Lạp Tư khẽ cười, nói: “Không sai, bên trong gia tộc Ô Bang quả nhiên vẫn còn người có tài. Chỉ là, bọn họ quá coi thường chúng ta”

Dứt lời, tình hình bên chiến trường lại thay đổi, tất cả Pháo Phù Du đột nhiên thu hồi họng pháo, từ hai cánh để lộ ra súng năng lượng cường lực.

Khẩu súng ở phần dưới khẽ chẩn động, vô số chùm tia sáng năng lượng nhỏ trong nháy mắt đã tràn đầy khu vực này.

Nếu như chỉ là một hai, thậm chí là mười chùm tia sáng công kích, những cơ giáp thủ kia tuyệt đối sẽ không coi chúng ra gì. Nhưng mà, khi trình độ công kích năng lượng này đạt đến con số ngàn vạn, thì loại vũ khí này liền có lực lượng hủy thiên diệt địa.

Vô số giáp phòng hộ của cơ giáp trong nháy mắt đã bị bắn vờ, chùm tia sáng cường đại vô tình xuyên xỏ qua thân thể cơ giáp, về phần cơ giáp thủ được cơ giáp bảo vệ, cũng đã mất mạng trong màn đấu súng này.

Rất nhanh, ba mươi vạn cơ giáp trong nháy mắt đã bị chùm tia sáng năng lượng tiêu diệt, súng năng lượng có năng lực phá hư cực cao, tuy chúng nó đối mặt với cơ giáp, nhưng mà dưới mật độ đả kích như vậy, những cơ giáp này căn bản là không cách nào chống lại hỏa lực cường đại như thể.

Đồng dạng, những Pháo Phù Du trong khu vực này cùng nhận lấy đả kích mãnh liệt, sau khi lọt vào sự phá hủy của cơ giáp, chúng nó nhận được quá nhiều thương tốn nên phát nổ. Hơn ba ngàn vạn Pháo Phù Du, hầu như đã biến mất toàn bộ.

Dần dẩn, khu vực này lại một lần nữa trở thành tử địa, phần đông cơ giáp và Pháo Phù Du lại một lần nữa lâm vào cảnh đồng quy vu tận trước mắt mọi người.

Ba mươi vạn đỗi ba ngàn vạn, tỉ lệ thương vong một trăm so với một khiến cho tất cả đều im lặng.

Bóng đen chẳng chịt lại một lần nữa bay ra từ tinh cầu, ba ngàn vạn Pháo Phù Du lại một lần nữa tạo thành tấm lưới chắn trước viện quân của gia tộc Ô Bang.

Nhìn những cự pháo đang diễu võ dương oai kia, mỗi thành viên trong gia tộc Ô Bang đều cảm thấy sợ hãi từ sâu trong lòng.

Khuyết điểm của Pháo Phù Du rõ ràng như thế, vì đề cao cường độ hòa lực và tầm bắn, cho nên những Pháo Phù Du này thậm chí còn bỏ cả phòng ngự, bắn nhanh và năng lượng dự trữ.

Nhưng mà, loại Pháo Phù Du giống như mèo ba chuẩn này trong lúc quần chiến lại phát ra một uy lực lạ thường, khiến cho tất cả mọi người bắt đầu thay đổi cái nhìn về nó.

Nơi này, ba ngàn vạn Pháo Phù Du mới tinh xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, và không còn ai dám coi thường chúng nữa.

“Ba ngàn vạn!” sắc mặt của Phùng trưởng lão thay đổi, hỏi: “Giáp phòng hộ liên hợp của chiến hạm chúng ta có thể chịu đựng một đợt bắn của Pháo Phù Du không?”

Rất nhanh, một sĩ quan phụ tá lập tức đưa kết quả mô phỏng tính toán ra: “Trưởng lão các hạ, trừ phi là vận dụng vũ khí chung cực của gia tộc, hoặc tạo thành giáp phòng hộ liên hợp của trăm vạn chiến hạm siêu cấp, bằng không thì chúng ta không cách nào ngăn cản nỗi một đợt bắn của ba ngàn vạn Pháo Phù Du”

Mọi người đều giật mình nhìn nhau, một khi nghĩ đến vũ khí chung cực trong gia tộc, trong lòng những người này lại tràn đầy kiêu ngạo, dáng vẻ bệ vệ vừa mới đánh mất kia lại một lần nữa tăng vọt lên.

Phùng trưởng lão suy nghĩ một lát, nói: “Đem đoạn băng ghi hình truyền đi, hơn nữa thông báo với gia tộc, chúng ta cần viện quân”

Nhìn hạm đội chiến hạm của gia tộc Ô Bang chậm rãi rời khỏi tinh cầu, lông mày của Phương Minh Nguy hơi nhăn lại, hỏi: “Đạo Cách Lạp Tư tiên sinh ông xác định là bọn họ còn tiếp tục tấn công sao?”

“Cậu yên tâm, đây là một cuộc chiến lâu dài và tiêu hao, thời gian càng dài, thì đối với chúng ta mà nói, lại càng có lợi”

Phương Minh Nguy yên lặng đem ba mươi vạn linh hồn trong đầu ra, khóe miệng hơi nhếch lên, lầm bẩm: “Đúng vậy, thế kéo dài thời gian thêm chút nữa đi... ”