Tinh Tế Vong Linh Đế Quốc

Quyển 5 - Chương 45: Điếm biên canh người - thú




"Rầm"

Tiếng nổ ầm ĩ từ trong sân truyền tới, hai chiến hạm cấp Thắng Lợi đồng thời bay lên không.

Trong quân doanh, tất cả mọi người cơ hồ đều ngẩng đầu lên nhìn, trong mắt mỗi người bọn họ đều lộ ra vẻ sùng kính.

Anh mắt phức tạp của Lâm Đức Bưu nhìn hai chiếc chiến hạm dần dần bay vào trong không gian vũ trụ, thở dài một hơi, nói với thuộc hạ: "Đi thoi."

Hơn ba mươi chiếc chiến hạm cấp Thanh Tung cùng bay lên không, theo sau chiến hạm cấp Thắng Lợi.

Mở thị tần, Lâm Đức Bưu nói: "Bá tước đại nhân, xin hạ tốc độ, đi theo sau chúng tôi."

"Được." Phương Minh Nguy sảng khoái đáp ứng.

Hạm đội do hai chiếc chiến hạm cấp thắng lợi và ba mươi chiến hạm cấp Thanh Tùng tổ thành bay qua hai vệ tình sau khi vượt qua một điểm nhảy, dừng trên lưng một tinh cầu khổng lồ.

Thông qua tín hiệu thăm dò trên máy, Phương Minh Nguy đã phát hiện ra trên quả tinh cầu này chính là nơi đóng quân của đế quốc, mà cách nơi này không xa có một không gian ba động kỳ dị.

Sau khi tiếp túc với không gian giới tử, Phương Minh Nguy đối với học vấn về không gian đã có thêm một số hiểu biết sơ bộ, cho nên vừa nhìn thấy đường cong ba động trên màn hình là biết rằng nơi đó chính là một điểm nhảy.

Chỉ là, điểm nhảy này tao cho hắn một cảm giác rất kỳ quái, tựa hồ như hơi khác với những điểm nhảy trước.

"Lâm tướng quân, là tọa đồ này a?" Phương Minh Nguy truyền phát hiện của mình cho Lâm Đức Bưu.

"Đây là điểm nhảy, đợi lát nữa chỉ cần chúng ta thông qua đây là có thể tới được điểm biên cảnh người - thú bất kỳ."

"Bất kỳ ư?" Phương Minh Nguy ngây ra, có chút hoài nghi phải chăng là mình đã nghe nhẩm.

Cái được gọi là điểm nhảy đều là tồn tại có định một điểm nhảy ở một điểm khác tương ứng trong vũ trụ là một địa phương có định. Nếu như tất cả điểm nhảy đều thông nhau, vậy thì tuyến đường an toàn trong vũ trụ sớm đã trở nên lộn xộn rồi.

Lâm Đức Bưu mỉm cười, thông qua thị tẩn, y đã dễ đàng phát hiện ra vẻ không hiểu trên mặt Phương Minh Nguy: "Bá tước đại nhân, điểm nhảy này là một điểm nhảy đã điểm hiếm thấy, cho nên có thể thông tới mười tám nơi.

Phương Minh Nguy kinh ngạc gật đầu, hôm nay thật sự lại học được một tri thức mới rồi. Hắn vội vã nói: "Lâm tướng quân, vậy chúng ta mau đi thôi."

"Không được, chúng ta phải đợi điểm nhảy này bổ sung năng lượng rồi mới vượt qua được."

"Bổ sung năng lượng?" Phương Minh Nguy gãi gãi đầu, hỏi: "Điểm nhảy này chẳng lẽ đang đóng ư?"

"Đúng vậy, nơi này cách thủ đô không xa, vạn nhất có quái thú từ điểm nhảy nhảy vào, sẽ tạo thành tổn thất không thể vãn hồi, cho nên điểm nhảy này bình thường đều được đóng lại."

Khóe miệng Phương Minh Nguy ran run, điểm nhảy không ngờ lại có thể tùy ý đóng mở, đúng là thứ kỳ diệu.

Trong lúc nói chuyện, không gian ở nơi đó nổi lên một tia ba động nhàn nhạt, Phương Minh Nguy chăm chú quan sát số liệu biến hóa trên màn hình sau khi đạt tới trình độ nhất định cuối cùng cũng dừng lại.

Sắc mặt hơi thay đồi, Phương Minh Nguy chú ý thấy, sau khi điểm nhảy đó mở ra, phạm vi xung quanh nó không ngờ lại nhỏ hơn trong dự liệu rất nhiều, có thể gọi là điểm nhảy bé nhất mà hắn đã từng thấy. Chỉ là, án chiếu theo phân tích từ trước, điểm nháy này đáng ra phải rất lớn, ít nhất cũng phải đủ cho hai mươi chiếc chiến hạm cấp Thắng Lợi đồng thời đi qua mới đúng chứ.

"Bá tước đại nhân, điểm nhảy đã mở rồi, chúng ta đi thôi."

"Được." Phương Minh Nguy do dự một lát rồi hỏi: "Lâm tướng quân, điểm nhảy này lớn có nhiêu thôi ư?"

"Đương nhiên không phải rồi." Lâm Đức Bưu cười nói: "Mở điểm nhảy là một chuyện cần hao phí năng lượng, phạm vi mở ra càng lớn thì năng lượng cần thiết càng nhiều. Cho nên chúng tôi mỗi lần ra vào đều chỉ mở vừa đủ thôi."

Phương Minh Nguy gật đầu lia lịa, khen: "Điểm nhảy đã điểm này đúng là thần kỳ, đế quốc làm sao mà phát hiện ra được vậy?"

"Đây không phải là điểm nhảy tự nhiên mà là điểm nhảy nhân tạo." Lâm Đức Bưu giải thích.

Phương Minh Nguy rùng mình sợ hãi, chế tạo điểm nhảy, đúng là chuyên không thể tưởng tượng nổi. Chẳng trách điểm nhảy này có thể thông tới mười tám nơi, hơn nữa còn cần phương thức cổ quái bổ sung năng lượng mới mở ra được, thì ra nó không ngờ là nhân tạo.

"Lâm tướng quân, khoa học kỹ thuật của đế quốc không ngờ lại phát đạt tới mức này, ngay cả điểm nhảy nhân tạo cũng có?" Phương Minh Nguy hoài nghi hỏi.

"Không phải." Sắc mặt Lâm Đức Bưu hơi đỏ lên, nói: "Điểm nhảy nhân tạo là khoa học kỹ thuật mà chỉ quốc gia cấp bảy mới nắm giữ được, với thực lực hiện tại của đế quốc mà nói, còn chưa có biện pháp tự mình xây dựng."

Phương Minh Nguy gật đầu, thuận miệng nói: "Đế quốc cấp bảy chắc là đế quốc Khải Duyệt rồi."

"Không." Lâm Đức Bưu nói: "Điểm nhảy này không những cửa ra vào 

lớn, còn có thể nổi hơn mười tám thông đạo, biến hóa phức tạp như vậy đã vượt qua tiêu chuẩn chế tạo của quốc gia văn minh cấp bảy, cho nên không phải là đế quốc Khải Duyệt động thủ chế tạo."

Phương Minh Nguy ngây ra, quan sát tử tế một lát, nhưng với trình độ tri thức của hắn lúc này, căn bản không thể nhìn ra tí ngọ dần mão gì.

"Cái này rốt cuộc là do quốc gia cấp mấy chế tạo vậy?"

"Không biết, chắc là quốc gia cấp tám nào đó."

"Ngài không ngờ cũng không biết ư? Nơi này là cảnh nội của đế quốc Nữu Mạn mà." Phương Minh Nguy kinh ngạc nói.

Trên mặt Lâm Đức Bưu lộ ra vẻ xấu hổ, nói: "Bá tước đại nhân, nơi này tuy là cảnh nội của đế quốc, nhưng người thi công lại là đế quốc Khải Duyệt ra mặt mời tới, bọn họ giữ kín tất cả, cho nên chúng tôi cũng không thể tra ra."

Phương Minh Nguy gật đầu, thì ra là trong mắt đế quốc Khải Duyệt, Nữu Mạn cũng không phải là trọng yếu như vậy.

Có điều đây cũng là chuyện không có biện pháp, thái độ của quốc gia đẳng cấp cao đối với quốc gia đẳng cấp thấp trên cơ bản là không có gì khác nhau mấy. Đế quốc Khải Duyệt đã có thể nuốt gọn Nữu Mạn, đương nhiên sẽ không việc gì phải hòa nhã.

Phi thuyền thuận lợi tiến vào điểm nhảy, nhẹ nhàng xóc nảy vài cái, trước mắt sáng lên, đã đi tới một tình không xa lạ.

Có điều Phương Minh Nguy không hề hoảng hốt, bởi vì tinh không của nơi này sớm đã ghi ở bên trong máy tính của phi thuyền, cho dù không có bọn Lâm Đức Bưu hộ tống, hắn cũng tuyệt đối không lạc đường.

Trên màn hình lớn nhanh chóng sáng lên cả ngàn điểm sáng, tiếp theo, tiếng cảnh báo chói tai truyền vào trong tai Phương Minh Nguy.

Ở phía trước mặt họ có mấy trăm chiếc phi thuyền vũ trụ tạo hình độc đáo đã tỏa đinh pháo năng lượng lên thân chiếc chiến hạm cấp Thắng Lợi vừa mới nhảy ra từ trong điểm nhảy.

Phương Minh Nguy trong lòng hơi kinh hãi, chiến hạm cấp Thắng Lợi do vừa mới vượt qua điểm nhảy, cho nên lồng phòng hộ năng lượng chưa đạt tới điểm cao nhất, mà chỉ ở khoảng một vạn độ.

Tuy số độ phòng ngự này đã vượt quá độ phòng ngự cao nhất của chiến hạm cấp Thanh Tùng rồi, nhưng đối với chiến hạm cấp Thắng Lợi mà nói, đây mới chỉ là cường độ một phần trăm mà thôi.

Vừa nhìn thấy những chiếm hạm không rõ lai lịch ở phía trước, phản ứng đầu tiên của Phương Minh Nguy chính là tăng cao số độ của lồng phòng ngự, hơn nữa để lộ pháo chủ ở phía trước.

"Bá tước đại nhân, xin đợi một chút."

Giọng nói gấp gáp truyền tới, khiến Phương Minh Nguy dừng tay.

"Lâm tướng quân, bọn họ là ai vậy?"

"Bọn họ là hạm đội của liên minh Tư Danh Tạp Lý, chắc là hạm đội tuần tra của tháng này."

"Tư Danh Tạp Lý?" Phương Minh Nguy ngây ra, quốc gia này hắn trước giờ chưa từng nghe thấy.

"Tư Danh Tạp Lý cũng là một quốc gia văn minh cấp năm, tuy quốc lực không bằng đế quốc của chúng ta, nhưng là một nước thuộc hạ của đế quốc Khải Duyệt."

Nghe thấy lời giải thích của Lâm Đức Bưu, Phương Minh Nguy liền thở phào nhẹ nhõm.

Quốc gia của đại liên bang nhân loại rất nhiều, Phương Minh Nguy không phải là nhà ngoại giao, tất nhiên cũng không phí tâm sức đi nhớ tên của những quốc gia này.

Hắn quả thực chưa từng nghe thấy tên nước Tư Danh Tạp Lý, nhưng điều này không làm trở ngại hắn cùng với những người này kề vai tác chiến.

Chậm rãi thu hồi lồng năng lượng trên phi thuyền, Phương Minh Nguy biểu lộ thiện ý của mình song khiến hắn kinh ngạc là, đối phương không thả lỏng chút mà, mà nhận văn kiện chứng thực do Lâm Đức Bưu truyền tới.

Sau khi xác định rất lâu, những phi thuyền này mới nhường ra một thông đạo.

"Lâm tướng quân, bọn họ thật sự là không để ý tới tình cảm." Phương Minh Nguy mủn cười nói.

"Đây là quy củ." Lâm Đức Bưu giải thích: "Ở nơi này có hai quốc gia cấp năm thay nhau phòng ngự, tất cả những phi thuyền tới đây đều phải có văn bản phê duyệt, nếu không sẽ phải nộp vũ khí đầu hàng vô điều kiện."

"Chỉ bằng vào họ ư?" Phương Minh Nguy kinh thường cười lạnh một tiếng.

Vừa rồi hắn đã phân tích thực lực của những phi thuyền này. Trong hệ thống khống chế chủ của chiến hạm cấp Thắng Lợi, có tư liệu về những phi thuyền này. Lời bình của người của đế quốc Khải Duyệt về nó không cao, lấy thực lực tổng hợp mà luận, còn dưới cả chiến hạm cấp Thanh Tùng. Mà Phương Minh Nguy lúc này lại điều khiển hai chiếc chiến hạm cấp Thắng Lợi, mà trong không gian trong chiến hạm còn tiềm phục hai ngàn chiếc chiến hạm cấp Thanh Tùng, cho nên Phương Minh Nguy chẳng thèm bận tâm với sự uy hiếp của họ, ngược lại còn có tâm tư đùa giỡn.

"Không chỉ có họ thôi đâu." Lâm Đức Bưu chỉ vào tinh cầu khổng lồ ở đẳng xa, nói: "Ở trên đó có hai mươi chiếc chiến hạm cấp Thắng Lợi và mấy vạn chiến hạm cấp Thanh Tùng, nếu như chúng ta phản kháng, vậy thì sẽ gặp phải đả kích nghiêm khắc nhất."

Phương Minh Nguy ngây ra, tuy lúc này hắn đã rất tự tin, nhưng khi nghe thấy hai mươi chiếc chiến hạm cấp Thắng Lợi và mấy vạn chiếc chiến hạm cấp Thanh Tùng, cũng không dám có bất kỳ hành động thiếu suy nghĩ nào nữa.